Uất.Trì Diệc Thù cắt ngang lời của Chung Sở Phong, vẻ mặt lạnh nhạt: ‘Tóm lại là từ nay về sau, nếu cô ta tới tìm em, em cũng đứng ra ngoài với cô ta.
Anh cũng không để cô ta tới tìm em nữa, nha?”
“Vâng ạ”
Chung Sở Phong lại không nhịn được, bĩu môi nói: “Cậu bảo vệ cô bé tốt quá rồi thì phải? Cô bé cũng không còn nhỏ nữa rồi, đã học cấp ba rồi.
Chưa biết chừng ở trong trường, Viên Viên của chúng ta cũng đang thầm thích một ai đó, đúng không?”
Nghe vậy, khuôn mặt Đường Viên Viên mờ mịt, một chút thẹn thùng cũng không có.
Chung Sở Phong: “…
Hóa ra, cô bé thật sự không hiểu cái gì cả?
Không thể nào?
“Chẳng lẽ, khi em Viên ở trường học, không thấy cậu nhóc nào trông đẹp trai, sau đó sinh lòng ái mộ hay sao?”: “Cậu nói linh tinh với con bé cái gì vậy?” Uất Trì Diệc Thù dừng bước lại, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào Chung Sở Phong.
“Anh Thù! Em sai rồi!”
Chung Sở Phong le lưỡi một cái, nhưng trong lòng lại vui như hoa nở.
Cậu cố ý thăm dò, khi biết được Đường Viên Viên ngay cả tình yêu là gì cũng không hiểu, cậu cảm thấy hài lòng.
Cậu không sợ cô bé không hiểu, chỉ sợ cô hiểu sớm, khi học cấp ba tìm một cậu bạn trai, sau đó thẳng tới lúc tốt nghiệp đại học, đến lúc đó cậu có thể trực tiếp phun ra một ngụm máu.
Tốt nhất cứ không hiểu như vậy đi, sau đó lên đại học, thậm chí đến lúc tốt nghiệp vẫn không hiểu cũng được.
Có điều, suy nghĩ này không thực tế cho lắm, cho nên Chung Sở Phong cũng không dám hi vọng xa vời, cậu chỉ nghĩ, ít nhất trước khi học đại học, cô bé vẫn luôn say mê với đồ ăn.
Vậy tốt rồi.
Thế nhưng, Chung Sở Phong không hề biết rằng, chuyện xảy vừa ra và cả cuộc đối thoại ngày hôm nay đã lặng lẽ chôn vùi một hạt giống nhỏ ở trong lòng của Đường Viên Viên.
Sau khi trở về, cô bé đã ghi lại những gì đã diễn ra vào ngày hôm nay.
“Thích? Rốt cuộc thích là cái gì? Anh Sở Phong nói chị gái xinh đẹp kia thích anh trai của mình, muốn làm chị dâu của Viên Viên, thế nhưng anh trai mình cũng thích chị ấy sao? Sau này chị ấy sẽ trở thành chị dâu của mình sao? Thật mờ mịt, rốt cuộc như thế nào mới được gọi là thích?”
Khi hỏi vấn đề này với Mạnh Khả Phi, Mạnh Khả Phi.hết sức kinh ngạc.
“Cậu, sao cậu đột nhiên lại hỏi đến vấn đề này?”
Đường Viên Viên nằm nhoài trên mặt bàn, vẻ mặt có chút lười biếng: “Khả Phi, cậu có biết không, mau nói cho tớ biết đi.”
“Tớ, tớ không biết.
Làm sao tớ biết được chuyện này?” Gương mặt Mạnh Khả Phi đỏ bừng, lắc đầu phủ nhận.
Nhưng mà, Mạnh Khả Phi vẫn cảm thấy tò mò: “Tại sao cậu đột nhiên lại hỏi vấn đề này, chẳng nhẽ cậu có người thích rồi sao?”
Đường Viên Viên kể cho Mạnh Khả Phi nghe về những gì đã xảy ra vào ngày hôm qua.
Mạnh Khả Phi nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi.
“Có một chị gái rất xinh đẹp đang theo đuổi anh trai của cậu?”
“Anh Sở Phong nói cho tớ biết, anh ấy nói chị gái xinh đẹp kia thích anh trai tớ, muốn làm chị dâu tương lai của tớ”
“Vậy, vậy anh trai cậu nói như thế nào?” Khi Mạnh Khả Phi hỏi câu này, vẻ mặt vô cùng chột dạ, giống như kẻ trộm vậy.
“Anh trai tớ… Đường Viên Viên nhớ lại tình cảnh lúc đó, vẻ mặt có chút mờ mịt: Lúc ấy cô đang năm trên lưng của anh trai, cho nên hoàn toàn không nhìn thấy biểu hiện của anh ấy.
Thấy gương mặt cô tỏ vẻ nghỉ hoặc, Mạnh Khả Phi liền hiểu ra, Đường Viên Viên không hiểu tình cảm là như thế nào, cho nên cô đành phải chỉ dẫn.
“Cậu đừng suy nghĩ nữa, tớ trực tiếp hỏi cậu, anh trai cậu thừa nhận chị ta là chị dâu của cậu sao?”
Nghe vậy, Đường Viên Viên lắc đầu: “Không thừa nhận: Anh trai cậu đấ không thừa nhận, vậy cậu có thể yên tâm rồi.
Anh trai cậu đối với chị kia đa phần là không có ý gì cả”
Cùng lúc đó, trong lòng Mạnh Khả Phi cũng nhẹ nhàng thở ra, có trời mới biết khi cô nghe thấy Đường Viên Viên nói những điều này, trái tim cô như bị treo lên..
Danh Sách Chương: