Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39182


Trong ngăn kéo có để một chiếc lắc chân,chính là trước kia Tiêu Lăng tặng để giam giữ trái tim của cô ấy



Giam giữ trái tim



Giam giữ trái tim



Chẳng lẽ đồ vật này lại có công năng thần kỳ như vậy sao?Chứ không tại sao mới có tiếp xúc thời gian ngắn ngủi hai tháng thôi,trái tim của cô đã đau như thế này rồi.



Cô đưa tay từ trong ngăn kéo lấy lắc chân ra,miếng kim cương ở trên lắc chân dưới ánh đèn phản chiếu ánh sắc màu ,mười phần tuyệt đẹp.



Đồ vật vừa được lấy ra,cô bỗng nhìn thấy có một tờ giấy bị lắc chân đè xuống.



ý?



Đây là cái gì?



Đồ của cô từ trước đến giờ thu gọn rất ngắn nắp.cô không nhớ được mình để tờ giấy này vào đây từ khi nào.Tô Tố nghĩ lại trước khi đi ngủ Tiểu Thất có rón rén đi vào trong phòng cô,trong tâm đã có chút rõ ràng rồi.Cô lấy tờ giấy ra.mở phía sau ra có chút đơ người.



Trên tờ giấy là một gia đình bốn người.Chính là tờ giấy toàn gia đìnhhạnh phúc chiều hôm nay Tiêu Lăng nhìn thấy trong phòng Tiểu Thất.



So với buổi chiều khác ở chỗ,người chủ nhân nam đã công khai mặt không còn để trắng.Mà còn được thêm vào ngũ quan,mặc dù nét vẽ rat trẻcon cũng có thể thấy mái tóc dựng đứng và đôi mắt sâu thẳm kia chính là Tiêu Lăng.



Bên cạnh bức vẽ còn có nết chữ viết méo mó xiêu vẹo thành một hàng--gia đình hạnh phúc.



「Đứa bé này……vẽ từ khi nào」Cô thật sự từ trước tới giờ không phát hiện ra.



Cùng lúc cũng có chút nói trong tim,đứa bé này nói cho cùng hy vọng toàn gia đình vui vẻhoàn mỹ ở bên nhau biết nhường nào đây?trong tâm Tô Tố dằn vặt rất nhiều,



Không tha thứ cho Tiêu Lăng,Tiểu Thất nhất định sẽ rất đau khổ.



Nhưng tha thứ cho anh ta,....trong tâm cô không thể chịu được cáihàng rào đó.



Não bộ của Tô Tố như muốn nứt toác.cô đưa tay ra chắn ánh nắng không may lại chạm vào vết thương trên trán.Cô đưa tay xoa nhẹ vào vết thương đó,đến tận bây giờ cô vẫn không thể quên được tâm trạng của cô khi đó thấy tuyệt vọng như thế nào.Gương vỡ lại lành,nhưng gương vỡ thật sự có thể lành trở lại thật không?Cho dù có dán lại cùng nhau thì cũng có những vết nứt.



Côkhông muốn nghĩ nữa,tắt đèn**đi ngủ.

Thuận theo tự nhiên vậy.



……



Đêm nay có người chắc chắn là không ngủ ngon được.



Mặc Tầm ở trong bệnh viện,anh ta bị William đưa tới bệnh viện,William không xử lý khẩn cấp cho anh ta.Khi tới bệnh viện kiểm tra toàn thân xong mới phát hiệnbị gẫy một cái xương sườn.Mạc Tầm nằm ở trên giường bệnh ***trong một phòng bệnh cao cấpsắc mặt tối tăm thật đáng sợ.



Tiêu Lăng



Chỉ chậm có một phút thôi,anh ta đã có thể cướp được Tô Tố rồi.



Thật đáng hận



「Tầm,người của cậu có đau hay không?」Bạch Linh phục ở bên***nước mắt đầm đìa nhìn Mạc Tầm.Cô ấy muốn chạm anh ta một cái,nhưng nhìn thấy những vết bầm tím trên người anh lại sợ sẽ làm anh đau, nóng ruột nước mắt cứ thế rơi lã chã「Tầm,cho cùng ai là người đánh anh tới mức như thế này?」



Mạc Tầm định thần lại,nhìn thấy vết tát hằn trên khuôn mặt nhỏ của Bạch Linh,tim bỗng cảm thấy đau nhói,anh ta đưa tay lau nước mắt cho cô ấy「Không sao,không đau lắm」



「Anh nói dối em,xương sường bị gẫy một chiếc,sao lại có thể không đau được.Tầm,anh mau nói với em,rốt cuộc ai mà lại không có mắt đánh anh như thế này.Chúng ta đi báo cảnh sát,cho hắn ngồi tù mọt gông.」



Đằng sau ánh mắt yếu đuối của Bạch Linh là nỗi căm hận sâu thẳm.



Để cho cô ấy biết ai là người làm cho Tầm của cô ấy thành ra như thế này,cô nhất định sẽ nghiền nát hắn ta.



Mạc Tầm bị hỏi cảm thấy có chút phiền toái,nghĩ lại hôm nay anh ta bị Tiêu Lăng đánh không thể xoay người đánh trả ,anh ta cảm thấy rất mất mặt,cùng lúc tức đau buốt cả răng.



Sự việc ngày hôm nay,anh ta nhất định không thể để yên như vậy được.



Mặc Tầm anh lớn chừng này chưa bao giờ biết cảm giác thua thiệt như vậy.



Anh ta nghĩ,sai Bạch linh「Linh à,em lấy điện thoại lại đây cho anh.」



Bạch Linh hiểu nhất là nhìn sắc mặt người khác,Lúc này nhìn sắc mặt của Mạc Tầm không được tốt lắm,ngay lập tức không hỏi gì nữa,ngoan ngoãn đi vào phòng thay quần áo tìm bộ quần áo anh vừa thay để lấy điện thoại



「Tầm……」



「Đưa anh」



Bạch Linh lau nước mắt đưa ngay điện thoại cho Mạc Tầm.



Mạc Tầm cầm điện thoại nhưng không có gọi,nhìn chằm chằm Bạch Linh.



Xem ra cuộc điện thoại này hình như không muốn cô ấy nghe.。



Bạch Linh hạ thấp ánh mắt xuống,「Tầm,anh đã nguyên tối chưa ăn gì rồi,em gọi người đem chút đồ ăn tối qua cho anh nhé.」



Mạc Tầm ánh mặt dịu dàng lại「Vất cả cho em rồi.」



Bạch Linh lắc lắc đầu rời khỏi phòng.



Bạch Linh vừa đi,Mạc Tầm ngay lập tức gọi cho số của Mạc Oanh Oanh.



Mạc Oanh Oanh đang nghĩ dưỡng ở nước ngoài,ở bên đó vừa lúc là ban ngày.Cô ta đang mặc một bộ bikini rất là sexy nằm trên bãi cát đeo kính râm tắm nắng.Thân hình cao với nhưng đường cong uốn lượn,mười phần mát nhãn,xung quanh có rất nhiều chàng trai đang nhìn trộm về phía đó.Mạc OanhOanh cười khinh bỉ một tiếng,hoàn toàn bỏ qua những ánh mắt ấy.Cô ta nghe điện thoạiâm điệu thỏ thẻ như một con mèo「Anh,có chuyện gì vậy?」



「Khi nào em về?」



「Anh nhớ em rồi à?」Mạc Oanh Oanh bỏ kính râm ra,miệng cười,「Anh gọi cho em thì đúng là kỳ tích,anh không phải hôm nào cũng bận như con gụ sao,sao lại có thời gian để gọi cho em thế này?Trong nước bây giờ không phải là buổi tối hay sao,sao không cũng chị dâu***trên giường.」



Mạc Tầm cau mày「Em đường đường là một người con gái sao lại nói những lời bậy bạ này,anh chỉ hỏi khi nào em về」



「Chậc chậc,thật là không thể trêu đùa được.Hai ngày nữa em về rồi.Đúng rồi,anh,có phải dạo gần đây Tiêu Lăng rất bận phải không.Hai tháng nay anh ấy dám không liên lạc với em,thật là đáng ghét.」Mạc Oanh Oanh tức giận nói.



Cô ta vốn bởi vì Tiêu Lăng không thèm để ý cô ta cho nên đặc biệt tức tối mới đi du lich.Cô ta nhịn sự tức giận lại không gọi điện cho anh cũng không thèm theo ạnh nữa.Ai mà biết được Tiêu Lăng còn giận dai hơn cô ,mặc nhiên không thèm để ý tới cô.



Dù gì thì cô cũng là vợ sắp cưới của anh



Lúc đầu cô ấy vẫn còn tâm trạng thưởng thức phong cảnh,mấy ngày gần đây càng ngày càng lo lắng.Thà rằng không giận dỗi nữa「Em cũng đã đặt vé về nước rồi,ba ngày nữa về.Tiêu Lăng chắc thời gian ngắn này không ngoại tình chứ.」



Mạc Tầm lạnh lùng hừ「Em nói thử xem?」



Mạc Oanh Oanh nghiến răng「Vẫn là cái con tiểu yêu tinh ĐườngSảng phải không,đợi em về phải lột da cô ta ra mới được.Dám tranh cướp đàn ông với MạcOanh Oanh sao,chán sống rồi à」



「Không phải cô ta.」



「Tiêu Lăng lại đổi người phụ nữ khác rồi?」Mạc OanhOanh kinh ngạc không ngừng.Cô ta vẫn nghĩ Đường Sảng trong tim Tiêu Lăng có địa vị khác cơ.Nếu như là như thế này,thế thì cô ta cũng không phải lo lắng rồi.



Mới có hai tháng thôi,có tình cảm gì được chứ,chỉ là vui chơi mà thôi.



「Oanh Oanh,lần này khác.Lần này Tiêu Lăng thật lòng ,em mau về đây nhanh đi」



Anh trai từ trước tới giờ không bao giờ dùng chuyện này đùa giỡn cô.



Mạc Oanh Oanh「Chà」Từ bãi cát đứng lên,sắc mặt thay đổi「Anh anh nói rõ một chút đi」



Cô ta từ nhỏ đã thích Tiêu Lăng,Trước kia có cái người đó cô ta tranh không nổi.Bây giờ không dễ dàng gì có cơ hội tiến gần được một chút,nhất định không thể để người khác tranh cướp mất được.



Tiêu Lăng là của cô ấy



Và cũng chỉ là của cô ấy mà thôi



「Một hai câu nói không rõ ràng,tốt nhất là em nhanh về đây đi.」



「Ngày mai em về đến nơi」



Cúp máy,Mạc Tầm cười nhẹ một tiếng



Anh ta không mù



Có thể cảm nhận thấy Tiêu Lăng và Tô Tố chắc chắn có vấn đề.Đã như vậy,thì anh ta sẽ làm cho vết nứt của họ càng to thêm một chút.Tiêu Lăng có một người vợ sắp cưới,Tô Tố cũng đã đến lúc nên tuyệt tình với anh ta rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK