Hối hận?
Cô mới không bao giờ hối hận!
Tiểu Thất nhìn Lục Sâm đi vào phòng tắm, rồi cười trộm như hồ ly thấy thịt, vô cùng đắc ý!
Lục Sâm vào phòng tắm thì Tiểu Thất mới bắt đầu sấy tóc.
Cô muốn trước khi Lục Sâm đi ra thì sấy tóc khô, đang sấy thì cô chợt nhớ ra gì đó, cô đi đến bên cạnh phòng tắm, gõ cửa phòng.
“Lục Sâm?”
“Anh cần người giúp không ?”
Trong phòng tắm Lục Sâm không biết phải làm sao, trước giờ khi tắm anh đều cần có người giúp, nhưng lúc này không nên để Tiểu Thất vào giúp à!
Lục Sâm hít một hơi thật sâu, cố gắng dùng một giọng bình tĩnh, “Tiểu Thất, em giúp anh gọi Triệu Đào vào đây!”
“Á?”
Trong tâm Tiểu Thất lập tức không thích cảm giác này.
Không nói bạn trai của mình bị một người đàn ông khác nhìn hết, không những thế lại còn động chạm vào nhau, trong đầu Tiểu Thất bỗng dưng hiện ra cảnh đẹp mê hồn giống như trong tiểu thuyết trước kia đã đọc, cô càng nghĩ sắc mặt càng thay đổi.
“Tiểu Thất?“
Một lúc lâu Lục Sâm không nghe thấy tiếng Tiểu Thất, cũng không nghe thấy bước chân, không kìm được hét lên.
“A? em đây!”
“Giúp anh gọi Triệu Đào vào được không?”.
“Lục Sâm, hay là em vào giúp anh?”
Lục Sâm bên mép giật giật, từ chối dứt khoát, “không được!”
“Tại sao à?”
Lục Sâm cuối cùng cũng không nhẫn nhịn được nữa, lăn chiếc xe đến trước cửa phòng tắm mở ra, giây phút nhìn thấy Tiểu Thất, anh chỉ cảm thấy một phần hơi nóng từ sau lưng xộc thẳng lên đỉnh đầu! Lúc này cả người Tiểu Thất mặt chiếc áo ngủ hoạt hình rất dễ thương, mái tóc đen tuyền tùy ý rủ xuống trên người, tóc vẫn còn chưa được sấy khô, thỉnh thoảng sẽ có nhỏ giọt xuống cổ áo, tiếp tục xuôi xuống.....
Ánh mắt của Lục Sâm đỏ dần, nhanh chóng quay đầu đi chỗ khác
“Lục Sâm, em giúp anh tắm, em bảo đảm, em thật sự bảo đảm, tuyệt đối thành thành thật thật nghiêm túc!”
“Không được!” Lục Sâm giọng nói nhẫn nhịn, “em để Triệu Đào vào!”
Tiểu Thất giống như tương cà chua, phút chốc kìm nén lại
Cô cúi đầu, bĩu môi, im lìm không vui đứng trước cửa
Lục Sâm lại bắt đầu nhức óc rồi, anh lăn chiếc xe từ trong phòng tắm ra ngoài, giơ tay ra nắm lấy tay của Tiểu Thất, Tiểu Thất hứ nhẹ một tiếng, nghiêng nửa người sang một bên, Lục Sâm không từ bỏ, lại lượn sang bên kia của Tiểu Thất, giơ tay ra tóm lấy tay cô, lần này Tiểu Thất không trốn tránh, thần sắc trên mặt dịu nhẹ một chút, nhưng vẫn có thể nhìn ra sự giận hờn
“Tiểu Thất ngoan! Anh một người con trai trưởng thành em làm sao có thể đỡ nổi, trong phòng tắm rất trơn, chẳng may trượt ngã rồi thì làm sao!”
Giọng nói của Tiểu Thất có chút thiếu tự tin, “em sẽ đỡ chắc chắn, thì sẽ không bị ngã rồi, em cũng có thể làm đệm thịt cho anh......”
“Nha đầu ngốc, anh nào muốn để em bị ngã!”
Cuối cùng Tiểu Thất vẫn không thể trái lại ý của Lục Sâm, gọi Triệu Đào đến giúp đỡ
Tiểu Thất sấy xong tóc, giận hờn ngồi bên cạnh giường!
Trôi qua nửa tiếng, Lục Sâm mới từ trong phòng tắm ra, Tiểu Thất nhìn một cái, lập tức quên đi giận hờn, đôi mắt không rời Lục Sâm, dường như không có cách nào chuyển hướng! Cô còn là lần đầu tiên nhìn thấy Lục Sâm mặc áo ngủ
Bộ đồ ngủ bằng lụa màu ánh kim, kiểu dáng quần dài áo dài tay, cổ áo khá rộng, lộ ra xương quai xanh rất đẹp của anh và lồng ngực rắn chắc, màu da vàng óng khiến người khác không nhịn nổi muốn tóm lấy!
Tiểu Thất lập tức nhìn ngơ người rồi
“Khơ....”
Lục Sâm dường như chịu không nổi ánh nhìn trần trụi như thế của Tiểu Thất, một tay đưa lên miệng ho nhẹ một tiếng, Tiểu Thất lập tức tỉnh lại, Triệu Đào cũng nhận thức rời đi, “vậy thì tôi đi trước đây!”
“Đợi chút!”
“Tiêu tiểu thư còn có chuyện gì không?”
“Giúp đưa Lục Sâm lên giường nữa cơ!” Tiểu Thất trợn mắt lên với anh
Bỗng nhiên quên mất chuyện này!
Triệu Đào nhanh chóng giúp đỡ lấy Lục Sâm lên giường, người của Tiểu Thất nằm phía bên trong, nhường ra cả một khoảng trống, bố trí ổn thỏa xong cho Lục Sâm, lần này Triệu Đào không dám lưu lại, nhanh chóng chạy đi
......
Hai người họ lần đầu tiên cùng nằm trên một chiếc giường, đều có chút ngại ngùng. Đều dựa sang một bên đầu giường, ai cũng không nói lời nào!
Sau khoảng một lúc, hai người cùng lúc mở miệng nói
“Anh......”
“Em......”
Nói xong, hai người nhìn nhau, lại lần nữa khác giọng đồng thanh
“Anh nói trước!”
“Em nói trước!”
Tiểu Thất không nhịn nổi, ngay cả đuôi mắt cũng cười, “hai chúng ta thật sự là vô cùng hiểu ngầm ý nhau à!”
Lục Sâm là người không dễ dàng biểu đạt, chỉ cười nhè nhẹ, không nói câu nào!
Tiểu Thất nằm trên giường, mắt mở to cảm nhận, “cảm giác này thật kỳ lạ, em lớn từng này rồi, còn là lần đầu tiên cùng trên giường với một người con trai xa lạ......ồ, Lục Sâm, còn anh?”
“Anh?” Lục Sâm cố ý trêu cô, “em đoán?”
Đoán?
Khẳng định là không thế rồi!
Lục Sâm đều đã là người đàn ông 28 tuổi rồi, vừa đẹp trai vừa ưu tú, làm sao có thể không có quen qua người con gái khác.
Nghĩ như vậy, Tiểu Thất hận không thể đánh chết bản thân
Nói cái gì không hay, cứ muốn nói cái này!
“Hứ!”
“Đừng cáu nữa” Lục Sâm cũng nằm xuống, đưa tay ra ôm lấy vai của Tiểu Thất, cười cô, “không phải là nói với em rồi sao, không có chuyện đó!”
Tiểu Thất lại có hứng thú lại
“Anh thật sự không có quen ai sao?”
Lục Sâm cặp mày nhăn lại, “cũng......chắc không tính như không có quen!”
“Quen thì nói là quen qua, không quen thì nói không quen, cái gì gọi là không tính như không có quen?”
“Khi đó là khi anh chưa có xảy ra tai nạn......”
Lục Sâm hồi tưởng lại kể, “lúc đó ở trong khuôn viên trường có cảm tình với một cô gái, anh có thể cảm nhận được cô gái đó đối với anh cũng vô cùng có cảm tình, anh vốn dĩ dự tính sau khi tốt nghiệp rồi thì sẽ nói rõ, nhưng sau đó.....thì xảy ra tai nạn rồi!”
“Sau đó thì sao sau đó?”
“Sau đó thì không có sau đó nữa!”
Ớ?
“Vậy thì khi anh bị tai nạn cô ấy không có đến thăm anh sao?”
“Đi rồi, nhưng anh kêu mẹ anh chặn cô ấy lại ở ngoài cửa rồi, lúc đó anh mới bị tai nạn hoàn toàn không thể chập nhận được sự thật này, vì vậy đối với việc phải gặp người khác vô cùng ghét, đặc biệt là khi anh đối với cô ấy vẫn còn cảm tình, đương nhiên càng không hy vọng cô ấy nhìn thấy bộ dạng thê thảm của anh”
“Sau đó nữa, cô ấy từ bỏ rồi sao?”
Lục Sâm xuô xuô tay, “về sau anh nghe nói cô ấy đi du học nước ngoài rồi”
“Á?” Tiểu Thất ngớ người luôn, “chỉ như thế?”
Nêu không thì còn có thể như thế nào?
Lục Sâm buồn cười gật gật đầu
“Vậy thì anh có bị tổn thương đau lòng không?”
“Khi đó ngày ngày nghĩ việc hồi phục, nào có tư tưởng nghĩ về chuyện đó” Lục Sâm thành thật nói
Được thôi!
Trong lòng Tiểu Thất vừa vui mừng, Lục Sâm không có bởi vì người con gái đó bỏ đi mà đau lòng, vừa thương tâm anh ấy làm sao dễ dàng như thế mà nhẹ nhàng từ bỏ
“Nếu như là em thì sao, Lục Sâm giả dụ là em rời khỏi anh rồi, anh sẽ tổn thương chứ?”
Lục Sâm cau mày lại, cả một lúc không nói lời nào!
Tiểu Thất mở to mắt nhìn anh, điệu bộ nhất định muốn biết được đáp án
“Anh sẽ không để em có cơ hội rời khỏi anh!”
Trong lòng Tiểu Thất cảm thấy ngọt ngào, kéo lấy áo của Lục Sâm nũng nịu, “chuyện đời luôn có chẳng may mà, anh thử giả dụ chút xem, giả như hai chúng mình có một ngày cách đặc biệt đặc biệt xa, anh sẽ như thế từ bỏ em không?”
“Sẽ không! Vĩnh viễn sẽ không!”