Huống chi, lúc cô ở khách sạn đó lại là khách sạn của gia đình Tôn Nguyên!
Sâu chuỗi sự việc lại với nhau, nếu cô đoán không ra thì quả thật cô rất là ngốc!
"Vợ ơi, anh sai rồi, anh thật sự sai rồi!"
"Tiêu Lăng à Tiêu Lăng, anh thật có bản lĩnh, dám tính kế với em!"
Tiêu Lăng hạ giọng cầu xin tha thứ, "Vợ ơi, chúng ta về nhà tính sổ tiếp được không?" Anh ta thật sự không muốn tình cảnh giống Lãnh Mạc, bị một đám người quay quanh nhìn anh bị nhéo lỗ tai.
Đó cũng sẽ tổn hại đến hình tượng quang minh của anh.
"Hừ!"
Tô Tố lạnh lùng hừ một tiếng, mặc kệ Tiêu Lăng.
Tiêu Lăng lẵng lặng thở phào nhẹ nhỏm, nổ lực suy nghĩ xem về nhà có cách nào ứng phó để vượt qua cửa ải này!
Lãnh Mạc trông rất hào phóng, nhờ nhà bếp chuẩn bị cho một bữa ăn thật lớn và phong phú, đám đông cũng bận cả ngày rồi, đều ăn rất nhiều, vất vả lắm mới ăn xong bữa cơm, vài người ngồi ở ghế sofa tán dóc, Lãnh Mạc nói với đám đông, "Các người nên chuẩn bị sẵn tiền lì xì, qua vài ngày nữa tôi sẽ tổ chức một buổi hôn lễ đơn giản, đến lúc đó các người nhớ đến tham gia nhé!"
"Anh muốn làm hôn lễ à?" Trương Hân kinh ngạc nhìn anh nói, "Chẳng phải anh nói chỉ cần đăng ký thôi, nếu làm hôn lễ sẽ rất phiền phức đó!"
"Không sao, chúng ta chỉ tổ chức hôn lễ trong biệt thự của chúng ta, không nên tùy tiện mời lung tung, chỉ cần mời những người bạn tốt đến chung vui là được rồi. Em không cần nói anh cũng biết, chẳng phải em cũng rất thích mặc đồ cưới mà, vậy thì chúng ta hãy mặc đồ cưới nhé, cho dù cũng chỉ là một buổi hôn lễ bí mật mà thôi!"
Trương Hân không ngừng xúc động!
Tiêu Lăng liên tục gật đầu, "Được, tao đã chuẩn bị sẵn hai phần tiền mừng dành cho mày rồi!"
Lãnh Mạc bắt đầu lãnh giáo Tiêu Lăng kinh nghiệm giáo dục trẻ con, Tiêu Lăng chậm rãi nói, Lãnh Mạc chăm chú nghe theo. Tô Tố nhìn thấy hai người nói chuyện rất ăn ý, không ngừng lắc đầu, đi đến bên cạnh của Mộ Bạch.
"Mami!"
Hai đứa nhỏ nhìn thấy cô đi qua, bèn vội tiến lại gần.
Tô Tố một tay ôm một đứa nhỏ, cúi đầu bật cười và nhìn chúng nó, "Các con nói chuyện gì với cha nuôi thế?"
"Tiểu Thất hỏi cha nuôi là tại sao không thấy dì An Nhiên! Mami mami, dì An Nhiên là người rất tốt, lần trước Tiểu Thất và anh trai đến nhà cha nuôi chơi, thì dì An Nhiên đã lấy kẹo cho Tiểu Thất ăn đó."
Tô Tố bất đắc dĩ chỉ biết xoa đầu cô bé.
Tiểu Thất này!
Đã tám tuổi rồi, lại còn mê ăn kẹo thế này!
Tô Tố nghĩ đến An Nhiên.
Cô ấy nhìn Mộ Bạch cười, "Đúng rồi, sao không dẫn An Nhiên đến đây, cũng nên giới thiệu cho mọi người quen biết chứ."
Mộ Bạch chỉ biết rũ mắt xuống che giấu ánh mắt tiếc nuối.
"Lần sau tôi sẽ dẫn cô ta đến giới thiệu cho mọi người!"
"Tốt lắm." trong lòng Tô Tố thoáng chút được an ủi, từ cái nhìn lúc trước mối quan hệ của An Nhiên và Mộ Bạch có vẻ nhợt nhạt, Mộ Bạch cũng đã tìm được chốn về rồi, cô cũng thấy yên tâm hơn, vả lại cô cũng nhìn ra, cái cô An Nhiên đó là một người con gái rất tốt, tuy nhiên cô ta có chút giống như. . . . . . Nhưng chỉ cần họ yêu thương nhau, thì đây không phải là vấn đề. Cô nói với Mộ Bạch, "Tuy rằng em chỉ gặp An Nhiên một lần thôi, nhưng mà cô ta đem lại cho em một cảm giác rất là tốt, Mộ Bạch, nếu như anh thích cô ấy, nhất định phải nắm giữ thật chặt, nếu không sau này sẽ hối hận không kịp."
"Ừm, tôi biết rồi!"
Trên thực tế, lần trướ cMộ Bạch qua Anh Quốc tìm thấy An Nhiên, tuy rằng đã tìm được rồi, nhưng An Nhiên lại không đồng ý theo anh ta trở về, vả lại tỏ ý muốn ly hôn với anh. . . . . . nghĩ tới như vậy thôi, đầu Mộ Bạch bỗng nhiên nhức nhối dữ dội! Hiện tại An Nhiên rất là xa cách với anh, chỉ cần nhìn thấy anh ta là cảm xúc bị kích động, anh ta đã ở lại Anh Quốc nửa tháng rồi, chỉ mới khuyên được An Nhiên quay trở về với anh.
Nhưng mà, tình trạng của An Nhiên không được tốt lắm!
Cô vẫn kiên quyết nhất định đòi ly hôn!
Mộ Bạch thở dài, anh ta biết, là anh ta đã làm tổn thương đến An Nhiên, cô ấy. . . . . . quả thật là một cô gái tốt, lần này hai người đã phát sinh vấn đề nghiêm trọng như thế này, An Nhiên trở về Anh Quốc, cũng không mang sự việc kể cho cha mẹ của cô! Nếu sự việc này để cho cha mẹ cô ấy biết được, thì với sự yêu thương của cha mẹ dành cho cô ấy, thì e rằng sau khi anh trở về Anh Quốc, ngay cả gặp mặt An Nhiên cũng không được phép!
Đang suy nghĩ, thì bỗng nhiên, tin nhắn điện thoại reo lên, là tin nhắn của An Nhiên.
Mộ Bạch vội vàng mở tin nhắn ra xem, sau khi nhìn thấy nội dung bên trong, sắc mặt anh có chút biến đổi.
"Sao rồi, có phải là xảy ra chuyện gì không ?"
"Không, không có gì!"
Mộ Bạch dẹp điện thoại vào, cả người anh ta như đứng ngồi không yên, tin nhắn của An Nhiên nói với anh ta, rằng cô đã dọn khỏi nhà của hai người!
Thành Phố AThị lớn như vậy, một người con gái lạ nước lạ cái như cô, lại không quen biết ai, có thể đi đâu?
Mộ Bạch rất muốn lao ra ngoài đi tìm An Nhiên, nhưng nhìn thấyTô Tố. . . . . . anh bỗng chốc dừng lại !
Anh ta. . . . . . không muốn để cho Tô Tố bọn họ vì anh mà lo lắng!
Thật vất vả đợi người về hết rồi, Mộ Bạch mới dám lái xe chạy ra khỏi biệt thự.
Tô Tố vàTiêu Lăng đứng ở phía sau, thấy anh lái xe như bay đi thật nhanh, Tiêu Lăng sửng sốt, "Mộ Bạch có gì mà gấp rút thế?"
"Có lẽ là!" Tô Tố bước vào trong xe nói, "Em nhìn thấy anh ta ăn cơm xong thì tâm hồn bất ổn, giống như. . . . . . giống như là có liên quan đến An Nhiên vậy!"
Tiêu Lăng nhíu mày, nhất thời không nói gì thêm nữa!
Sự việc của Mộ Bạch Tô Tố đều không biết, nhưng anh thì hiểu rất rõ sự tình!
Quan hệ hôn nhân của Mộ Bạch và An Nhiên anh ta đều biết rõ, vả lại cũng biết hiện tại hai người đang tranh cãi về vấn đề ly hôn! Mà nguyên nhân tranh cãi về vấn đề ly hôn thì. . . . . . chín mười phần có liên quan đến vợ của mình!
Tiêu Lăng làn môi run nhẹ.
Mộ Bạch làm việc gì trước giờ đều rất thận trọng, nhưng lần này anh ta có vẻ không ổn!
Có thể là sau khi anh ta chưa quên Tô Tố thì anh ta bắt đầu nói lời yêu thương và kết hôn với người ta, như vậy khiến cho người con gái đó lún chân sâu vào vũng bùn lầy, bản thân anh ta cũng không toàn tâm toàn ý, đổi lại người khác thì cũng sẽ ly hôn mà thôi!
Anh ta cảm thấy An Nhiên quả thật không chê vào đâu được!
Tính tình kiên nghị, phát hiện trong lòng của Mộ Bạch đã có người khác, lập tức quyết định ly hôn!
Hơn nữa, nhìn thấy bộ dạng của Mộ Bạch không giống như là không có tình cảm với An Nhiên, nếu không thì tại sao anh lại sốt ruột như vậy?
"Tiêu Lăng, anh nói xem phía Mộ Bạch đang xảy ra chuyện gì thế?"
Tiêu Lăng ngồi trong xe, bắt đầu khởi động động cơ, anh ta suy nghĩ rồi nói, "Vấn đề về chuyện tình cảm, chúng ta cũng không giúp được gì đâu, chỉ có thể xem duyên phận của họ thôi!"
Cũng chỉ là!
Tô Tố nhìn thấy chiếc xe dần mất theo làn khói, trong lòng âm thầm chúc phúc Mộ Bạch!
Hy vọng anh ta sẽ trân trọng An Nhiên!
. . . . . .
Bởi vì còn một tháng nữa là đến ngày mừng thọ của lão thái gia nhà họ Tô!
Nên Lãnh Mạc quyết định, hôn lễ của anh sẽ được tổ chức trước ngày mừng thọ của lão già đó, vì muốn bảo vệ bí mật, anh ta đã sử dụng trước mối quan hệ cơ quan chính phủ của nhà Mộ Bạch, thời gian nhận giấy kết hôn, chỉ để một người phụ trách xử lý giấy tờ đảm nhận trong phòng công vụ dân sự, còn lại những người khác đều phải đi ra ngoài không một ai được ở lại!
Vả lại anh ta cũng nhân lúc bụng của Trương Hân chưa lớn, thì tranh thủ cùng Trương Hân đi chụp hình cưới.
Trương Hân đang mang thai, anh ta không nỡ để cho cô làm lụng vất vả nên tất cả toàn bộ sự việc liên quan đến hôn lễ đều được Lãnh Mạc tận tay sắp xếp và xử lý. Vả lại hôn lễ của hai người, đã được định sẽ tổ chức vào buổi sáng vào nửa tháng sau!
Thời gian có chút gấp rút, nhưng dù sao cũng là có tiền có quyền, cho nên hiện trường hôn lễ đều được bày trí một cách rất là hoành tráng!
Hôn lễ được tổ chức trong sân gôn của biệt thự Bán Sơn!
Tiểu Thất và Cảnh Thụy là hai người phù dâu nhí.
Khi Tô Tố vàTiêu Lăng đến thì mọi người đều đã tập hợp đầy đủ rồi, Tô Tố nhìn thấy đầu tiên là An Nhiên bên cạnh Mộ Bạch đang mặc lễ phục màu hồng!
Khi An Nhiên nhìn thấy cô bỗng trở nên sửng sốt, đợi lúc không có người An Nhiên đột nhiên đến gần Tô Tố.
"Tô Tố, cô có thể nói chuyện với tôi không?"