Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39831

Xém chút nữa là Tiểu Thất ngã từ trên lầu xuống!

Omg!

Tính cách của ba cô bị thay đổi à?

Cô loạng choạng xuống lầu, loạng choạng đi vào phòng ăn cùng với ba và anh, nhìn hai người đi phía trước, cô nhanh chóng ôm cánh tay của Lục Sâm, thấp giọng hỏi, “Lục Sâm, anh thật lợi hại, rốt cuộc anh nói gì với daddy vậy, vậy mà ba em trong 1 chốc sắc mặt lại tốt như vậy?”

Lục Sâm mang ý cười nhìn Tiểu Thất, “Muốn biết?”

“Muốn!”

“Không nói em biết!”

Tiểu Thất, “...!”

Ánh mắt Tiểu Thất lạ lùng nhìn Lục Sâm, sao hôm nay người này lại ấu trĩ như vậy!

“Ừ hừ! Lục Sâm, em sẽ có cách khiến anh nói cho em biết!”

Lông mày Lục Sâm nhếch lên, biểu hiện không tin.

Mấy người ngồi trong phòng ăn ăn cơm, thực ra Tiểu Thất và Lục Sâm đã ăn ở ngoài rồi, lúc này cũng không đói, Tiểu Thất ăn nửa bát sủi cảo, ăn miếng có miếng không, khi thám tính được thông tin từ chỗ Lục Sâm, cô hỏi Tiêu Lăng.

“Daddy, sao tự nhiên ba nghĩ thông rồi?”

Tiêu Lăng chậm rãi ăn cơm, nghe xong liếc nhẹ Tiểu Thất 1 cái, “Ăn không nói ngủ không nói!”

“Ai ya, đừng như vậy mà, daddy, ba nói con nghe đi.”

“Không có gì để nói hết.”

Tiểu Thất nhìn sang Cảnh Thụy, Cảnh Thụy lắc đầu biểu thị bản thân không biết chuyện gì xảy ra.

Ai yo ê!

Hai người này còn có bí mật nữa chứ!

Phì phì phì!

“Daddy, ba nói con nghe đi mà!”

“Nói cái gì? Hồi trước người ta nói con gái hướng ra ngoài, tôi còn không tin, trong lòng nghĩ bản thân nuôi con gái yêu quý 20 mấy năm, không lẽ có thể vì người đàn ông mới quen không bao lâu đối với ba nó như thế nào? Bây giờ tôi thật sự tin rồi!” Tiêu Lăng để đũa xuống, than thở 1 câu, “Vẫn là nuôi con trai tốt!”

Hừ!

Tiểu Thất nhỏ giọng nói, “Không phải cũng có câu cưới vợ rồi quên mẹ sao…”

Đợi đó đi, đợi đến khi anh trai và Điềm Tâm hẹn hò với nhau, với sự nhiệt tình của anh trai, có thể sẽ quăng ba và mẹ ra khỏi đầu.

Giọng cô rất nhỏ, Tiêu Lăng vẫn nghe thấy.

Mắt anh trừng lên, “Ít nhất anh con cũng là nam, sau này là sẽ cưới vợ về, nó cưới vợ về, nhà chúng ta sẽ có thêm 1 người, không phải ít đi 1 người!”

Tiểu Thất cũng thả đũa xuống, tiếp tục kích động nói với Tiêu Lăng, “Ba, chuyện này chưa chắc. Chú Lãnh Mạc chỉ có Điềm Tâm là con gái duy nhất, nói không chừng sau này anh sẽ qua nhà của chú ấy ở.”

Nha đầu chết tiệt này!

“Tiêu Tiểu Thất, con cố ý đối nghịch với ba phải không!”

“Không phải!” Tiểu Thất rụt cổ, nhỏ tiếng nói, “Người ta chỉ nói sự thật thôi!”

“Con còn nói!”

“Được rồi được rồi, không nói nữa là được chứ gì!”

Cả gia đình cứ ồn ào như vậy ăn cơm, ăn xong, Tiêu Lăng lập tức vào nhà bếp múc canh, không dừng bước đi lên lầu, đi đến cầu thang, anh hừ lạnh với Tiểu Thất, “Con nói cũng đúng, con trai con gái không dựa vào được, ba vẫn là lên lầu yêu thương mẹ con, sau này mấy đứa muốn làm gì làm, ta không quan tâm!”

Nói xong, bưng tô canh liền đi vào phòng.

Cảnh Thụy, “...”

Tiểu Thất, “...”

Lục Sâm, “...”

3 người đồng loạt lau mồ hôi lạnh trên đầu, hôm nay ba… cũng ấu trí quá rồi!

Ăn xong cơm, Tiểu Thất liền lên lầu thu dọn đồ đạc.

Chân của Lục Sâm lên lầu không tiện, nên ở dưới nói chuyện cùng với Cảnh Thụy để đợi Tiểu Thất.

Ai ngờ, chưa tới 5 phút sau, Tiểu Thất đã ôm vali từ trong phòng đi ra.

Lục Sâm ngây người, “Nhanh như vậy?”

Cảnh Thụy hiểu rõ em mình, lập tức nói ra, “Nhất định từ sớm đã dọn đồ xong, chỉ đợi để đi thôi, quả nhiên ba mẹ nói không sai, con gái lớn rồi không giữ được mà!” Cảnh Thụy lên lầu mang vali xuống giúp Tiểu Thất, nhìn tuyết bên ngoài 1 cái, tuyết vẫn còn rơi, “Đi, anh tiễn hai người về.”

“Cám ơn anh!”

Cảnh Thụy đưa hai người đến dưới căn hộ của Lục Sâm, hai người lên thang máy, Lục Sâm lấy chìa khóa mở cửa phòng, Tiểu Thất kéo hành lý vào nhà, chính thức sống chung với Lục Sâm!



Bên khác.

Cũng người không vui vẻ qua tết.

Từ ngày 20/12, mẹ Tần tìm 1 bảo mẫu ở bên ngoài, vệ sinh trong nhà đều là bảo mẫu làm, lúc này Lưu Tuyền mới thật sự có thời gian riêng cho mình, làm chuyện mình thích.

Tuy Tần Nham không cho cô đi làm, nhưng đến cùng cô vẫn thiết ngành thiết kế thời trang, ở nhà không làm gì có thời gian rảnh cô sẽ vẽ.

Hai ngày nay cô ra ngoài nộp bản vẽ, vậy mà có văn phòng liên hệ cô, tuyển cô làm nhà thiết kế.

Lưu Tuyền không đồng ý.

Chủ của văn phòng đó rất thích tài hoa của Lưu Tuyền, sau khi hiểu sơ được tình hình của Lưu Tuyền, đưa ra thỏa hiệp, “Cô Lưu, cô có thể vẽ bản vẽ ở nhà, chỉ cần đưa bản vẽ cho chúng tôi là được, chúng tôi dựa vào số lượng bản vẽ để trả tiền! Với lại chúng tôi chỉ là văn phòng nhỏ, lượng công việc không nhiều, chắc trong 1 tháng cũng không cần quá nhiều bản vẽ, cũng không tốn quá nhiều thời gian của cô, cô làm thấy như vậy thế nào?”

Điều kiện như thế nào Lưu Tuyền vốn dĩ không thể từ chối được.

Thương lượng với Tần Nham 1 chút, Tần Nham cũng cảm thấy lượng công việc không nhiều, với lại có thể làm việc ở nhà, cho nên cũng không phản đối.

Cô ký hợp đồng với văn phòng, mỗi tháng phải nộp 10 bản vẽ, văn phòng sẽ theo đúng thời gian trả lương cho cô!

Chuyện công việc coi như được giải quyết rồi.

Như trong sinh hoạt lại luôn có phiền phức!

Sau khi trong nhà tìm 1 bảo mẫu, mẹ Tần 5 lần 7 lượt tìm chuyện gây phiền phức cho cô, bà ta và Tần Phi Ngữ học cách thông minh hơn rồi, khi Tần Nham ở nhà thì sẽ kiềm chế 1 chút, chỉ cần Tần Nham không ở nhà, sẽ nghĩ mọi cách để hành hạ cô.

Với lại lần nào cũng ở dưới phòng khách.

Lưu Tuyền biết dưới lầu có máy giám sát, đương nhiên không để mẹ Tần và Tần Phi Ngữ đắc ý!

Còn có bảo mẫu… mẹ Tần nói đi tìm bảo mẫu, nhưng lại đưa công việc cho Lưu Tuyền, bảo mẫu là do Lưu Tuyền kiếm, hơn 40 tuổi, nhìn dày dặn thật thà, nhưng… từ khi bảo mẫu đến nhà này, mẹ Tần không biết đã nói gì với bảo mẫu, bảo mẫu đứng chung chí tuyến với mẹ Tần đối kháng với cô!

Duy nhất cho đến khi 2 ngày tết, Tần Nham được nghỉ 10 ngày lễ, có Tần Nham ở nhà, trong nhà duy trì vẻ bình yên giả tạo.

Tối mùng 1.

Mọi người ăn xong cơm tối, ngồi trong phòng khách nói chuyện, Tần Nham ngay lập tức đề nghị, “Ngày mai con với tiểu Tuyền ra nước ngoài du lịch!”

Không chỉ mẹ Tần và Tần Phi Ngữ, kể cả Lưu Tuyền cũng ngây người!

Cô vẫn chưa kịp nói gì, bên kai mẹ Tần lập tức nhảy lên, “Không được! Bây giờ vẫn đang tết, đi đâu chứ!” Vừa nói, lửa giận của bà chiếu thẳng vào Lưu Tuyền, “Mẹ nói tiểu Tuyền, sao con không hiểu chuyện gì hết, người trẻ sao suốt ngày chỉ nghĩ đến việc chạy đi chơi! Tần Nham thời gian gần đây bận thành bộ dạng nào con không thấy sao, còn bám lấy nó kêu đi chơi!”

Trực tiếp ném tội không hiểu chuyện giáng xuống đầu Lưu Tuyền.

Tần Phi Ngữ cũng theo đó mà giúp bà, “Đúng vậy đúng vậy, với lại ra nước ngoài chơi tốn rất nhiều tiền, chúng ta vẫn nên tiết kiệm 1 chút.”

Lưu Tuyền cúi đầu không nói chuyện.

Tần Nham nhíu mày, “Hai người nói ít vài câu đi, đi du lịch nước ngoài là quyết định của con, tiểu Tuyền cũng mới biết! Con với tiểu Tuyền kết hôn cũng sắp 3 tháng rồi, 3 tháng nay con luôn bận rộn, đến thời gian ở bên cô ấy cũng không có. Hôn lễ đã quá đơn điệu rồi, tuần trăng mật không thể lơ là được, vừa hay bây giờ cả hai người đều có thời gian, nên đi ra ngoài dạo 1 chút! Hai người đừng chuyện gì cũng trách tiếu Tuyền khi chưa điều tra rõ!”

Mẹ Tần cắn răng!

Bà cũng phát hiện rồi, bây giờ trái tim của con trai bà hoàn toàn nằm trên người Lưu Tuyền.

Tết những năm trước rất không dễ dàng có thời gian nghỉ, đều là ở bên gia đình, có lúc sẽ dẫn bà đi trung tâm thương mại mua đồ, hoặc là cả nhà cùng đi du lịch, trước giờ chưa từng xảy ra chuyện như bây giờ, bỏ rơi cả nhà ở nhà.

Tất cả những thay đổi này nếu nói không liên quan đến Lưu Tuyền, đánh chết bà cũng không tin!

Nhất định là con tiện nhân này đêm đêm ở bên gối nói lời ra tiếng vào, cho nên con trai bà mới biến thành bộ dạng như bây giờ!

Mẹ Tần không hề muốn bọn họ đi!

“Tần Nham… mẹ cũng là lo lắng cho sức khỏe của con, con vừa kết thúc kỳ làm việc cao độ, còn phải đi du lịch, du lịch cũng mệt mà, mẹ là sợ cơ thể con ăn không tiêu!”

Nghe vậy, Lưu Tuyền cũng lo lắng nhìn Tần Nham.

Không phải cô không muốn đi, cũng là lo lắng cơ thể Tần Nham ăn không tiêu.

“Tần Nham, hay là chúng ta đừng đi nữa, anh nhân thời gian này ở nhà nghỉ ngơi 1 chút.”

“Không cần!” Tần Nham ôm lấy Lưu Tuyền, nhẹ giọng nói, “Ra ngoài chơi còn có thể thư thả tâm hồn, giảm bớt căng thẳng!”

Mẹ Tần hận đến cắn chặt răng.

Vậy đây là quyết định chắc chắn rồi!

Thời gian này bà cũng học thông minh hơn, không đối đầu với Tần Nham, bà thỏa hiệp hỏi, “Vậy hai đứa tính đi nước nào? Chuẩn bị đi mấy ngày thì về?”

“Đi Maldives, vé máy bay con đã đặt rồi.” Tần Nham nói, “Cả năm ở Maldives đều ấm áp, với lại phong cảnh đẹp khí hậu lại tốt! 9/1 con chính thức đi làm lại rồi, nên hai đứa con tính 8/1 mới về.”

Vậy không phải tất cả thời gian nghỉ đều ở bên con tiện nhân này sao?

Mẹ Tần càng tức giận hơn!

Trước đây khi con trai có bạn gái chưa từng lơ là bà như vậy!

“Tần Nham, tết mấy năm trước con đều ở bên mẹ và Phi Ngữ…”

“Mẹ, tình hình lần này không giống, tuần trăng mật thì kiểu gì cũng phải bù đắp, nếu mẹ muốn đi chơi, vậy đợi lần sau con nghỉ lễ, đến lúc đó cả nhà chúng ta cùng đi.”

Trong lòng mẹ Tần khó chịu đến lợi hại.

Bà nói muốn đi chơi khi nào, bà chỉ cảm thấy bây giờ trong lòng con trai không còn người mẹ như bà!

Mẹ Tần còn muốn nói gì đó, Tần Nham đã ôm Lưu Tuyền đứng dậy, “Mẹ, con kêu người ta đặt vé máy bay sáng mai, thời gian có chút không kịp, con với tiểu Tuyền không ở đây nói chuyện với mẹ nữa, lên lầu thu dọn đồ đạc trước.”

Mẹ Tần nắm chặt thành quyền.

Tinh thần của Tần Nham khá thô, hoàn toàn không chú ý đến mẹ Tần đã tức giận, ôm Lưu Tuyền đi lên lầu!

Cửa phòng đóng lại, sắc mặt mẹ Tần cực kỳ căng thẳng, méo mó đến dọa người.

“Mẹ…” Tần Phi Ngữ thấy vậy cũng có chút sợ.

“Phi Ngữ!” Mẹ Tần nắm lấy tay Tần Phi Ngữ, làm Phi Ngữ bị dọa đến nhảy lên, “Mẹ, mẹ sao rồi?”

Mẹ Tần mắt đỏ lên, “Kế hoạch kia của con chừng nào mới thực hiện được, mẹ không thể nhịn con tiện nhân kia thêm 1 phút nào nữa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK