Trước đây Lưu Tuyền vẫn luôn nghĩ rằng, cuộc hôn nhân này, chỉ cần có tình yêu của cô gắng sức là đã đủ rồi!
Chỉ cần cô yêu Tần Nham, không quản anh có yêu cô hay không, chỉ cần anh ở bên cô, giống như khi còn nhỏ cho cô cảm giác ấm áp như vậy, một mình cô có thể sẽ tiếp tục chống đỡ cho cuộc hôn nhân này
Nhưng tưởng tượng thì đều qua mức tốt đẹp.
Thực sự tiến vào hôn nhân rồi cô mới phát hiện ra!
Cô không thể nào chấp nhận một cuộc hôn nhân mà không có tình yêu!
Tần Nham không yêu cô, điểm này thì cô biết rõ, mà càng làm cho cô tuyệt vọng là, Tần Nham từ trước tới nay chưa bao giờ thử nỗ lực để yêu cô.
Con tim cô như vỡ nát.
Lưu Tuyền nhìn điệu bộ không nói lên lời của Tần Nham, lại một lần nữa cúi thấp xuống ánh mắt hiu quạnh, “Tần Nham, ly hôn thôi!”
“Không được! anh kiên định sẽ không đồng ý ly hôn!”
Lưu Tuyền trong lòng đau thắt lại.
Rõ ràng không yêu, nhưng lại không muốn chia tay!
Cô nghĩ không ra là tại vì sao!
“Tần Nham...”
“Tiểu Tuyền đừng nói nữa!” Tần Nham xoa mặt rồi nói, “Tiểu Tuyền anh cầu xin em, thu lại lời lúc nãy em vừa nói, anh coi như em không có nói mấy lời vừa rồi! Em bình tĩnh thành thật suy nghĩ lại, anh cho em thời gian...”
Tần Nham hoảng loạn lùi về phía sau một bước, “em nghĩ kỹ đi, nghĩ tới khoảng thời gian hai chúng ta vui vẻ ở bên nhau, Tiểu Tuyền anh cho em thời gian, buổi chiều anh quay lại đón em, em phải nghĩ cho kỹ, cầu xin em hãy nghĩ kỹ.”
“Tần Nham!”
“Đừng nói nữa, buổi chiều nói cho anh câu trả lời của em!”
Tân Nham vội vã mở của phòng rồi chạy ra ngoài.
Trong lòng Lưu Tuyền đặc biệt rất khó chịu.
Cô tiếc nuối rời xa Tần Nham, nhưng cô càng không thể nào đối mặt với người nhà của Tần Nham, cũng không có cách nào không để ý người trọng tim của Tần Nham
Trong phòng đột nhiên truyền tới tiếng bước chân.
Lưu Tuyền ngẩng đầu, thì liền thấy Dung Cảnh cầm khăn mặt bước tới.
“Lúc nãy...... xin lỗi, không cẩn thận nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người!”
Lưu Tuyến cười ngại ngùng, lắc đầu nói, “không có sao.....” dừng một chút, rồi nói, “làm cho anh phải cười rồi.”
Dung Cảnh đi tới bên giường, đem khăn mặt vẫn còn ấm đưa cho cô, không nói gì.
Lưu Tuyền cầm lấy khăn mặt chầm chậm lau mặt và tay của mình, khi cô làm chuyện này, ánh mắt chống rỗng, toàn thân thì cứ như người mất hồn.
“Anh...”
“Cô....”
Hai người nói ra cùng một lúc, đồng thời nhìn vào ánh mắt đối phương, rồi đồng thanh nói, “anh nói trước đi!”
“Cô nói trước đi!”
Hai người có chút sững sờ, sau khi sững sờ rồi thì không nhịn được cùng cười lên tiếng
Bầu không khí lập tức trở nên thoải mái.
Dung Cảnh vô cùng phong độ lịch lãm, làm một động tác “mời”, cười rồi nói, “vẫn là cô nói trước đi”
“Anh.... cảm thấy tôi nên ly hôn không?”
Dũng Cảnh cũng bất ngờ, không nghĩ Lưu Tuyền sẽ hỏi anh vấn đề này.
Lưu Tuyền biết rõ mình hỏi vô cùng đường đột, thế nhưng cô không có ai khác để hỏi, nếu như hỏi Tiểu Thất, Tiểu Thất nhất định sẽ hai tay ủng hộ cô ly hôn,mà người khác.... cô cũng không muốn để người khác biết được chuyện đã xảy ra với cô, đúng lúc Dung Cảnh nghe được, hơn nữa anh ta lại là người ngoài cuộc, có lẽ sẽ cho cô một đáp án chính xác cũng nên.
“Cô muốn nghe sự thật hay là lời nói thật?”
Lưu Tuyền có chút bất ngờ, sự thật và lời nói thật không phải là một sao?
Dung Cảnh ngồi xuống bên giường, nhìn vào đôi mắt của Lưu Tuyền nói, “sự thật chính là người đàn ông này không đáng giá để cô phó thác cả đời, tôi cũng là đàn ông, đứng trên lập trường của bản thân suy nghĩ mà nói, đầu tiên, nếu như tôi yêu vợ mình, tuyệt đối sẽ không để cho mẹ mình và người nhà mình ghét cô ấy ức hiếp cô ấy! Còn nữa, người đàn ông này nếu thật sự yêu cô, thì sự lựa chọn vừa rồi sẽ không phải là vội vã chạy ra khỏi phòng như thế!”
Lưu Tuyền cười khổ sở.
Cuối cùng một người ngoài lại có cái nhìn rõ ràng hơn cô.
“Lời nói thật?”
“Lời nói thật là ai cũng nhìn ra là, cô bây giờ không thể bỏ được người đàn ông này! cô nếu như thật sự cùng người đàn ông đó ly hôn, sợ rằng cả đời này cô cũng không quên được anh ta, nếu đã như thế, vậy không bằng ở bên cạnh anh ta, đợi đến khi nào cô mài nhẵn tình yêu với anh ta rồi, sau này chia tay, sẽ không giống như hiện tại có nhiều tổn thương như vậy.”
Lưu Tuyền cắn chặt môi.
Vì vậy.... nói đi nói lại, cô cuối cùng phải chia tay dứt khoát với Tần Nham sao!
“Dung Cảnh.... nếu như, tôi nói là nếu như.... anh đứng trên lập trường người đàn ông nói cho tôi, một người đàn ông trong tim có một người con gái khắc, còn có thể yêu người con gái khác không?”
Dung Cảnh cau mày
Cô ấy đối với cái người Tần Nham đó là ôm một niềm hi vọng rất lớn chắc.
Dung Cảnh không muốn đả kích cô, suy nghĩ một chút rồi nói, “hoặc có lẽ sẽ có.... chuyện tình cảm không ai nói trước được, trước kia khắc cốt ghi tâm, nói không chừng thời gian càng dài thì mọi chuyện đều có thể bị mài bỏ rồi biến mất, thời gian chính là liểu thuốc tốt nhất, có thể làm cho anh ta quên đi người phụ nữ trong tim của anh ta, cũng có thể theo thời gian trôi đi, tình cảm của hai người các cô dần dần được bồi đắp, anh ta sẽ yêu cô!”
Điều này rất có khả năng.
Dung Cảnh nhìn tam trạng yên lặng của Lưu Tuyền, cô nương này cho người khác cái cảm nhận đầu tiên chính là xinh đẹp, sau đó là mỏng manh, nhưng khi nghe cuộc đối thoại giữa cô và Tần Nham, rõ ràng lại là quả định, co gái này có đủ ưu tú, bất kỳ ai giao tiếp với cô ấy một thời gian dài rồi, chắc đều sẽ có cảm tình.
Ánh mắt Dung Cảnh lóe sáng, không có để lại dấu vết thu hồi lại cái nhìn
“Thế nào, cô nghĩ thông suốt chưa?”
“Tôi.... vẫn sẽ cho anh ấy một cơ hội.”
Dung Cảnh không có một chút bất ngờ nào.
Anh động viên Lưu Tuyền, “cho anh ta một cơ hội, cũng là cho chính bản thân cô một cơ hội, cô cũng có thể nghe kiến nghị của anh ta, hai người bọn cô có thể không ở cùng với mẹ chồng cô và em chồng nữa,hai người dọn ra ngoài có lẽ sẽ tốt hơn.”
Lưu Tuyền chậm dãi thở dài, dựa lên trên gối, thành tâm nhìn Dung Cảnh, “Dung Cảnh, thật sự cảm ơn anh.”
Dung Cảnh lắc đầu, “chúng ta bây giờ cũng xem nhau là bạn bè rồi!”
“Đương nhiên!”
“Giữa bạn bè với nhau thì không cần thiết phải nói những lời khách sáo.”
“Uhm!”
Trong lòng Dung Cảnh lúc này có chút ít hụt hẫng!
Được rồi, vốn dĩ nghĩ anh hùng cứu mỹ nhân sẽ có được trái tim của mỹ nhân, ai ngờ mỹ nhân lại đã kết hôn, anh cũng đành phải thu hồi những tâm tư nho nhỏ của mình, làm bạn cũng là lựa chọn tốt!
Thực tế thì, Dung Cảnh cũng không thích kết giao bạn!
Người có thể được coi là bạn của anh cũng chỉ đếm rõ trên đầu ngón tay.
Thế nhưng nhìn thấy Lưu Tuyền, chỉ có một cảm giác cô người này quá khiến người khác đau lòng, rất muốn cho cô một lời khuyên.
Thấy tâm trạng Lưu Tuyền lúc này đã ổn định lại, Dung Cảnh đứng lên, “thế nhé, vậy là người nhà và bạn bè cô cũng đã tới, cô đã có người chăm sóc rồi, tôi cũng nên đi rồi, Lưu Tuyền, chúng ta hôm khác gặp nhé!”
“Uhm, ngày khác tôi gọi điện cho anh!”
Lưu Tuyền cũng không tính để cho người khác trả tiền hộ mình, cô sẽ tự mình kiếm tiền, rồi trả lại cho Dung Cảnh.
Dung Cảnh không quay đầu lại, vừa đi vừa vẫy tay chào Lưu Tuyền.
....
Tiểu Thất và Lục Sâm cũng vừa từ bên ngoài quay trở lại, vừa hay nhìn thấy bóng dáng Dung Cảnh rời đi.
Tiểu Thất là lần đầu tiên nhìn thấy Dung Cảnh, đứng trước cửa ngẩng tò te nhìn anh ta, rất lâu vẫn chưa chịu tỉnh lại.
Lục Sâm mặt mày tối sầm, “Tiêu Tiểu Thất!”
Tiểu Thất còn đang chảy nước miếng với hình bóng sau lưng của Dung Cảnh, căn bản không nghe thấy giọng của Lục Sâm, “trời đất ơi! Thượng hạng à, chiều cao phải được 1m90 chắc, vai rộng eo nhỏ, dáng người cũng hấp dẫn! Mawtj cũng đẹp như vậy, tuyệt đối là kiểu người đàn ông ấm áp.”
Nét mặt Lục Sâm càng thêm đen lại!
Anh gầm nhẹ một tiếng, “Tiều Tiểu Thất, em đủ rồi!”
Tiểu Thất hoàn hồn lại, quay mặt lại thì nhìn thấy bộ dạng giận dỗi của Lục Sâm, cô ngơ ngác một chút, rồi khà khà cười gian, “sao nào, ghen rồi à?”
“Hừ!”
“Ai da, đừng nhỏ nhen thế chứ, em cũng chỉ ngó ngó, cũng không đối với người ta thế nào!”
Lục Sâm vẫn là giận không nổi.
Người con gái này thật là gan lớn rồi, ở ngay trước mặt anh còn dám đối với người con trai khác phát bệnh mê trai, xem anh là chết rồi sao!
“Tiêu Tiểu Thất, anh cảnh cáo em, về sau không được phép nhìn chằm chằm vào người đàn ông khác như thế nữa!”
“Em chỉ ngó có một chút thôi mà...”
“Ngó cũng không được!” đôi mắt đó đều nhanh đi theo bước chân của người ta rồi, nào có như vậy được!
Từ sau khi Lục Sâm ở bên cạnh Tiểu Thất chưa thấy cô phát bệnh mê trai vơi người khác đến vậy, hôm nay thì nhìn rõ rồi, trong lòng còn có chút vị chua, anh vẫn nghĩ rằng Tiểu Thất chỉ đối với mình anh là như vậy!
Chết tiệt!
Về sau tuyệt đối phải hạn chế cô ấy xem trai đẹp!
Tiều Thất quàng tay ôm lấy cổ Lục Sâm, nhìn anh thật sự ghen rồi, lập tức cũng không dám nói gì thêm, cười khà khà, “biết rồi mà biết rồi mà, về sau sẽ không phát bệnh mê trai với người khác như thế nữa, được chưa!”
Lục Sâm hừ nhẹ một tiếng.
“Lục Sâm, thực chất anh nhầm rồi, người đàn ông đó từ trong phòng bệnh của Tiểu Tuyền đi ra, em là giúp Tiểu Tuyền chọn người bạn trai tiếp theo.”
Lục Sâm thở dài nói, “chuyện của Lưu Tuyền em đừng bận tâm nữa, em cảm thấy Tần Nham các mặt đều không tốt, nhưng Lưu Tuyền đối với anh ta là có tình cảm đặc biệt, điểm này ai cũng không thể phủ nhận, chuyện lần này chúng ta phải xem thái độ của Lưu Tuyền vậy, Lưu Tuyền nếu như thật sự muốn ly hôn, vậy thì chúng ta ủng hộ cô ấy. Nếu như cô ấy lựa chọn tiếp tục ở cùng với Tần Nham, em đừng có tham gia gì nữa.”
“Tiểu Tuyền cũng không ngốc, chuyện đã như thế này rồi, còn có thể sống cùng Tần Nham?!”
Như thế đúng thật nói không chừng.
Khi một người phụ nữ thật sự yêu một người đàn ông, điều gì cũng chấp nhận trao hết.
Hai người cùng đi vào phòng bệnh.
Tiểu Thất lập tức bổ nhào đến bên giường của Lưu Tuyền, “Tiểu Tuyền Tiểu Tuyền, người con trai vừa rồi từ trong phòng cậu đi ra là ai à, tớ nhìn anh ta khá đẹp trai, haha, nếu như không phải là tớ có Lục Sâm rồi, tớ khẳng định sẽ theo đuổi anh ta.”
Lưu Tuyền nhìn thoáng qua Lục Sâm, nhức đầu hạ thấp giọng xuống, “Tiểu Thất, Lục Sâm vẫn đang ở đây.”
“Ai da, không có chuyện gì, tớ chỉ nói thôi, với lại cũng không phải là thật sự như thế, huống hồ tớ đã có Lục Sâm rồi đó sao, Lục Sâm so với anh ta ưu tú hơn nhiều. Đúng không Lục Sâm?” nói xong Tiểu Thất lại nghiêng đầu, nhìn về hướng Lưu Tuyền, đùa giỡn nhìn cô, “tớ làm sao không biết câu từ khi nào mà quen biết anh chàng đẹp trai như thế, nhanh nói nhanh nói, hai người quen nhau như thế nào? có khả năng tiến triển không?”
Lưu Tuyền lập tức bịt miệng Tiểu Thất.
Nha đầu này đang nói cái gì vậy.
“Tiểu Thất, cậu đừng nói lung tùn, tớ là người đã có chồng, làm sao có thế cùng người đàn ông khác phát triển, Dung Cảnh tớ cũng là hôm nay mới quen biết!”
Lưu Tuyền đem chuyện cô bị bắt cóc, sau đó chuyện được Dung Cảnh cứu kể rõ ràng cho Tiểu Thất nghe, lấp liếm đi người bắt cóc cô thật sự là Tần Phi Ngữ.
Bởi vì cô biết Tiểu Thất vô cùng bảo vệ cô.
Nếu như Tiểu Thất biết là Tần Phi Ngữ cho người bắt cóc cô, còn cho người quay lại phim luân hồi cưỡng hiếp cô, Tiểu Thất nhất định sẽ không bỏ qua cho cả nhà Tần Gia!
“Vì vậy….soái ca Dung Cảnh vào thời khắc quan trọng nhất anh hùng cứu mỹ nhân?!”