Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39536
Tiêu Lăng chỉ còn cách thành thật khai báo
Anh ngồi trên sopha, nghĩ đến cảnh của ba năm trước, thở dài nói, “lúc đó em tức giận như vậy, chỉ có đồng ý ly hôn với e.....nhưng trong lòng anh lại không muốn ly.....sợ rằng ly hôn với em rồi thì sẽ không có chút liên quan gì nữa, vì vậy mới nghĩ ra cách này.....”
Tô Tố cũng nhận nhịn không được nghĩ về tình huống của ba năm trước, ba năm trước, nếu như Tiêu Lăng không đồng ý cùng cô ly hôn, cô nhất định sẽ điên mất!
Lúc đó tâm nguyện duy nhất của cô chính là không có bất kỳ quan hệ nào với người nhà của Tiêu Gia!
Tô Tố nhịn không được thở dài
Tiêu Lăng đưa tay ra nắm lấy tay của cô, “được rồi, chuyện trước đây không phải nghĩ nhiều nữa, bây giờ chúng mình tốt là được rồi!”
“Ừm!” Tô Tố không lên tiếng gật đầu
“Em làm sao biết giấy tờ ly hôn là giả?”
Tô Tố giơ ra cánh tay phải giấu ở sau lưng ra, trên ngón tay áp út trên tay phải đột nhiên đeo chiếc nhẫn kim cương hồng mua khi hai người bọn họ kết hôn, Tô Tố đắc ý cười, “am nhìn thấy két sắt rồi, thử một chút mật khẩu thì mở ra, sau đó thì phát hiện những thứ này, đằng nào anh đã ra ngoài rồi, em thì chạy đến cục dân sự kiểm tra một chút, quả nhiên chứng thực suy đoán của em”
Được thôi!
Tiêu Lăng tính toán không chu đáo rồi!
Hai ngày hôm nay chỉ chăm lo vết thương trên người của Tô Tố, anh đều quên mất két sắt trong nhà
Tiêu Lăng nhìn thời gian, “đến lúc thay thuốc rồi, lại đây, anh thay thuốc cho em!”
“Được!”
Tiêu Lăng vào trong phòng ngủ lấy ra hộp thuốc, từ bên trong lấy ra băng gạt và kéo, lại lấy ra bông tăm để lau rửa vết thương.....anh nhẹ tay nhẹ chân ngồi xuống trước Tô Tố, “có chút đau, em nhẫn nhịn chút!”
“Ừm!”
Tô Tố mặc chiếc váy rất rộng, Tiêu Lăng từ trên cổ kéo váy cô xuống, biến thành váy cuốn ngực, nhìn thấy trên bả vai của Tô Tố bao bọc vết thương thật cẩn thận, trong mắt anh thoáng qua đau lòng, từ trong hộp thuốc lấy ra chiếc kéo nhỏ, cắt một đầu băng gạt, sau đó động tác từ từ gỡ bỏ băng gạt
Băng gạt bao bọc rất dày, lúc mới tháo Tô Tố không có cảm nhận gì, càng về sau băng gạt bên trong dính lên vết thương, tiếp tục tháo gỡ Tô Tô đau đến mức cắn chặt lấy răng, nín thở lại
“Sẽ có chút đau, nhẫn nhịn chút!”
“Ừm!”
Tiêu Lăng hạ quyết tâm, không nhìn biểu cảm của Tô Tố, đưa tay ra gỡ bỏ lớp băng gạt cuối cùng
“xứt-----“
Băng gạt bị thấm máu được gỡ xuống, Tô Tố đau đến hít một hơi khí lạnh
Tiêu Lăng nhanh chóng ngừng động tác, anh cẩn thận nhìn cô, “vẫn ổn chứ?”
Tô Tố đau đớn cả khuôn mặt đầy mồ hôi, không muốn để Tiêu Lăng phải lo lắng, gật gật đầu, “vẫn còn có thể nhẫn nhịn một chút”
Tiêu Lăng thở phào
Anh nhìn lên vết thương trên bả cai của Tô Tố, bên trên mặt thịt máu hỗn độn, vết thương rất sâu, lúc đó chiếc dao gọt hoa quả đâm vào cả nửa, miệng vết thương tuy không lớn, nhưng rất sâu, chỉ cần có chút động tác gì đó, có thể sẽ chảy máu
Tiêu Lăng nghĩ đến đứng đằng sau chuyện này là Bạch Linh giật dây, ánh mắt mu mờ
“Anh bây giờ phải lấy cồn lau bỏ vết máu bên trên miệng vết thương, sẽ rất đau”
“Anh nhanh chút”
“Được!”
Tiêu Lăng lấy bông tăm thấm cồn, cố gắng nhẹ nhàng để bông tăm không chạm phải miệng vết thương, động tác của anh cẩn thận xử lý vết máu trên đầu bả vai cô, không dễ dàng gì xử lý xong rồi, anh so với Tô Tố người bị thương này càng thêm khoa trương, cả người trên trán đều chảy ra một lớp mồ hôi lạnh
Tô Tố nhìn dáng vẻ của anh, ngược lại không cảm thấy đau nữa
Cô buồn cười nói, “là trên người em bị thương, lại không phải là anh, anh căng thẳng thế làm cái gì”
Tiêu Lăng đầu cũng không ngẩng lên, “anh thà bị thương trên người anh!”
Tô Tố, “.....”
Trong lòng cô rung động, cúi đầu nhìn vết thương, tùy miệng nói, “điều tra ra là ai làm chưa?”
Tô Tố hoàn toàn không nghĩ sẽ là Bạch Linh, bởi vì Bạch Linh đã hơn ba năm đều không có xuất hiện trong cuộc sống của cô rồi, lúc đó Tô Tố bị bắt cóc, trong đầu nghĩ ra người đầu tiên là Tiêu Diệp Lạc, sau đó cảm thấy Tiêu Diệp Lạc sẽ không làm chuyện ngốc như thế này, sau đó thì đặt hoài nghi lên trên người của Tiêu mẫu
Đương nhiên, hoài nghi này của cô tất nhiên sẽ không nói với Tiêu Lăng
“Điều tra ra rồi!” động tác Tiêu Lăng nhẹ nhàng bôi thuốc cho cô, cảm thấy người của Tô Tố có chút cứng đơ, anh nhanh chóng tạm ngừng lại, nói chuyện với Tô Tố để di chuyển sự chú ý của cô, “đã điều tra là do ai làm rồi, chuyện này em không cần bận tâm, anh sẽ xử lý tốt!”
Tô Tố nhìn trong vùng trán của anh giấu một luồng khí thù địch, trong lòng có hơi chút kinh ngạc, “anh ít ra thì cũng phải nói cho em biết là ai, về sau em cũng có thể phòng bị một chút!”
Tiêu Lăng do dự một chút mới nói, “là Bạch Linh!”
Nhìn khuôn mặt kinh ngạc của Tô Tố, anh giải thích ngắn gọn một chút, “hơn ba năm trước Bạch Linh rời khỏi thành phố A, về sau có một cơ hội gặp gỡ tốt, bây giờ nhẫn nại khá lớn, xem ra là có lòng hoài hận đối với em, vì vậy mới làm ra chuyện như thế này! Anh và Lãnh Mạc đã có một chút cảnh cáo cho bọn họ rồi, bọn họ gần đây chắc sẽ thành thật một thời gian, nhưng Bạch Linh người phụ nữ này......thủ đoạn độc ác, ác độc như rắn rết, vì vậy sau này chúng mình nhất định phải cẩn thận một chút, cố gắng không rời khỏi thành phố A, nhằm tránh cho cô ta cơ hội hành động!”
Tô Tố sứng lại!
Cô thật sự là không có nghĩ đến sẽ là Bạch Linh!
Chết tiệt!
Bạch Linh có tư cách gì hận cô?
Cô bị Bạch Linh hại chết một mạng rồi, cô đều không có tìm cô báo thù, cô ta còn dám đến đối phó cô!
Tô Tố mím chặt môi, độ ấm trên khuôn mặt xòa xòa tụt xuống
Tiêu Lăng vỗ vỗ tay của cô, sau khi bôi xong thuốc cho cô thì bắt đầu băng bó giúp cô, “am yên tâm đi, Bạch Linh bên đó anh đã cho người theo dõi rồi, cô ta lại có hàng động gì, khẳng định chạy không thoát sự theo dõi của anh và Lãnh Mạc, vì vậy, tạm thời không cần lo lắng”
Tô Tố cau mày, “thế lực của cô ta bây giờ có phải rất lợi hại không?”
Nếu không thì hại cô như thế, Tiêu Lăng trực tiếp bắt người đến lọt da rút gân rồi, nào đâu nhẫn nhịn cô ta!
Vì vậy tình huống như thế này thì chỉ có một khả năng thôi!
Đó chính là thế lực của Bạch Linh hùng mạnh đến mức khiến Tiêu Lăng không thể dễ dàng động đến
Tiêu Lăng đưa tay ra gõ lên trước ngực cô, “vẫn thật sự là không cái gì có thể giấu em, thế lực của cô ta bây giờ đích thực là không nhỏ, Kinh Thành Tô Gia....cái gia tộc này em có thể chưa từng nghe nói, là một gia tộc tồn tại mấy trăm năm đều không có suy tàn, thế lực rất lớn, nói thế này đi, nếu như trong nước không có Lãnh Mạc, chuyện trong thế giới xã hội đen chính là họ nói là tính! Vì vậy, tạm thời chúng ta không động đến cô ta được, nhưng thế lực của bọn họ cũng không dễ dàng đắc tội với chúng ta, vì vậy hai bên bây giờ là ở trạng thái cầm cự!”
Tiêu Lăng băng bó xong cho cô, mặc lại trang phục cho cô, “được rồi, chúng ta không nói cái này nữa, Tô Tố, em bây giờ chuyện cần phải làm chính là dưỡng thương thật tốt, mấy ngày tới....anh sẽ đưa em đi gặp một người khách!”
“Người khách?” Tô Tố hoài nghi, “người khách gì!”
Tiêu Lăng mỉm cười, “tạm thời bảo mật trước đã,đến khi đó em sẽ biết thôi!”
“Thần bí vậy sao?”
“Chính là thần bí như vậy đó, dù sao thì em chỉ cần biết, người này, nhất định là người mà em vô cùng vô cùng muốn gặp, đợi gặp ông ta rồi, chuyện ít ít nhiều nhiều, em sẽ có thể hiểu rõ rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK