Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39195


“ Xoảng !”

Chiếc bình nhỏ trên tay Đường Sảng rơi xuống đất, phát ra âm thanh rạn nứt, những mảnh vỡ nhỏ vụn văng lên đâm trúng chân cô ta, cô nhịn đau, ôm chặt Tiêu Lăng không buông tay .

“ Tiêu Lăng, bây giờ cái gì em cũng không cần nữa, em thật sự yêu anh, xin anh hãy cho em thêm một lần nữa.”

“ Cút !”

Tiêu Lăng nhìn chiếc bình tan vỡ kia, biết rằng Đường Sảng chắc chắn đã làm gì đó,anh dùng sức đẩy mạnh Đường Sảng ra, lập tức gọi điện thoại cho thư kí Trương .

“ Không được .” Đường Sảng bị làm cho khiếp sợ, với tình hình hôm nay, nếu như cô không vùng lên, thì coi như xong đời, cô bổ nhào qua, dùng sức víu lấy vai của Tiêu Lăng, làm cho điện thoại anh buộc phải rơi xuống đất, “ Tiêu Lăng, tình nghĩa phu thê vẫn còn đó, chẳng lẽ anh không nể tình chút nào với em sao ? Hiện giờ em chỉ có một yêu cầu duy nhất này, anh muốn em thêm một lần nữa thôi ... lần này em bảo đảm không quấy rầy đến anh, sau này anh không muốn nhìn thấy em cũng không thành vấn đề, em sẽ không xuất hiện trước mặt anh, cầu xin anh, cho em thêm một lần nữa ...”

Cô vừa nói, nhanh chóng cởi đi áo khoác trên người, hôm nay cô cố tình ăn mặc thật đẹp, trên người mặc chiếc áo khoác màu kem, lộ ra đôi chân thon dài trắng trẻo, chân mang đôi bốt da màu đen, cô cởi áo khoác đi, bên trong lại không mặc gì cả, chỉ mặc một ** tình thú màu đen . Cô ôm chặt lấy Tiêu Lăng, tay đã thăm dò vào bên trong áo tắm màu đen của anh, “ Tiêu Lăng ... em chỉ muốn một lần thôi, thật sự là lần cuối cùng, em biết em không đẹp bằng Tô Tố, cũng không được lòng anh như Tô Tố, nhưng mà em yêu anh, em thật sự yêu anh . Anh có thể hiểu được cảm giác khao khát muốn đến gần một người, nhưng lại không có cách nào đến gần không ?”

Đôi tay cự tuyệt của Tiêu Lăng dừng lại .

Khao khát đến gần một người, nhưng lại không có cách nào đến gần được

Câu nói này hoàn toàn là tiếng lòng hiện giờ của anh .

Đường Sảng thấy Tiêu Lăng không phản kháng nữa, tưởng anh đã thỏa hiệp, trên mặt hiện lên tia vui vẻ . Một tay luồng vào áo tắm của anh sờ sờ ngực anh, tay còn lại đi cởi dây áo tắm của anh, nhưng rõ ràng cô ta vui mừng quá sớm, vẫn chưa đợi cô ta cởi dây áo tắm ra, Tiêu Lăng đã nắm chặt tay cô ta lại .

Anh dùng sức rất mạnh, Đường Sảng đau đến kêu gào lên, “ đau, Tiêu Lăng em đau quá .”

Đôi mắt Tiêu Lăng đỏ lòm không chút lưu tình đẩy cô ta ra, nhìn thấy Đường Sảng ngã xuống đất, anh một chân đá chiếc áo khoác dưới đất lên người cô ta, “ cút”

“ Tiêu Lăng ...”

Đường Sảng không tin nổi, tự dâng hiến mình như vậy, sao anh ấy lại không muốn chứ ?

Cảm giác sao động trong người Tiêu Lăng làm thế nào cũng không đè nén lại được, hô hấp anh ngày càng nặng nề, đôi mắt cũng càng ngày càng đỏ, anh sải bước đến bên cửa sổ mở cửa ra cho thoáng khí.

“ Vô dụng thôi, chất lỏng đó gặp không khí sẽ lập tức bay hơi, chỉ cần hít vào trong cơ thể thì sẽ có tác dụng, bây giờ anh làm tan hết đi những mùi hương trong phòng cũng vô dụng .” Cơ thể Đường Sảng cũng càng ngày càng nóng, đôi má cô đỏ rực, ánh mắt mị hoặc, vứt đi áo khoác trên người đứng dậy lần nữa, cô đưa tay cởi ** của mình ra, “ Tiêu Lăng ... anh chưa từng đè nén ** của bản thân, bây giờ lại thủ thân vì ai ? Anh nghĩ thử xem, cho dù anh làm như vậy, sẽ có người nhớ đến cái tốt của anh sao ? Buổi họp báo lúc nãy, Tô Tố gạt anh ra một cách dứt khoát, người ta vốn dĩ không để tâm đến anh ... cho nên anh cần gì phải làm vậy .”

Đường Sảng từ từ đến gần Tiêu Lăng, lí trí của cô dần dần bị ** chiếm đoạt đi, từ trong miệng dần dần phát ra tiếng ** kiều mị, “ ưm ... Tiêu Lăng, cho em ...”

Tác dụng thuốc này rất mạnh, lí trí của Tiêu Lăng dần dần bị tán loạn đi .

Nhưng trong đầu anh vẫn giữ lại một tia tỉnh táo .

Với tình hình hiện giờ giữa anh và Tô Tố, hễ anh làm chuyện gì có lỗi với cô, cho dù Tô Tố nể tình các con e rằng sau này sẽ không tha thứ cho anh nữa .

“ Ầm !”

Anh đưa tay đấm một cú thật mạnh lên kính, tấm kính dày nặng bởi vì một cú đánh của anh mà biến thành mạng nhện, những mảnh vỡ thủy tinh đâm vào xương ngón tay anh, trong nháy mắt máu chảy đầy cả bàn tay phải anh, cơn đau dữ dội khiến sắc mặt anh trắng bệch, nhưng tinh thần đã tỉnh táo lại .

Đường Sảng bị hành động của Tiêu Lăng làm giật nảy mình, vẫn còn một tia tỉnh táo, “ Tiêu, Tiêu Lăng ...”

Tiêu Lăng lớn như vậy, lần đầu tiên bị người khác mưu tính .

Ánh mắt anh hung ác nham hiểm mà nhìn Tô Tố, Đường Sảng toàn thân trần trụi chỉ cảm thấy phía sau lưng lành lạnh, răng lại run cả lên .

“ Tiêu ... Tiêu Lăng .”

“ Cô có phải cần đàn ông đến như vậy không ?”

“ Không không không không” cuối cùng Đường Sảng biết sợ rồi, thấy Tiêu Lăng từng bước đến gần, liền liều mạng lắc đầu, “ em không cần nữa, em sai rồi ... Em đi, em sẽ đi ngay lập tức.”

Cô khom lưng lại, toàn thân run rẩy chạy đi nhặt quần áo trên đất .

Tiêu Lăng trước mắt này đáng sợ quá, như tu la bước ra từ trong địa ngục, cô hối hận rồi, cô không nên đùa với người đàn ông này .

Đường Sảng run rẩy đi nhặt quần áo, vẫn chưa kịp đợi cô nhặt lên thì nghe thấy một âm thanh lạnh lùng nghiêm nghị, “ ... muộn rồi”

Từ trước đến nay Tiêu Lăng anh là người đàn ông vô tâm vô tình, người đã từng mưu tính anh, anh chưa bao giờ dễ dàng mà bỏ qua .

“ A !”

Đột nhiên Đường Sảng bị anh nắm chặt lấy cổ tay, những giọt máu từ trên tay anh chảy xuống cánh tay cô, mùi máu tanh dinh dính dọa đến ** của Đường Sảng mất hết, cô dùng sức vùng vẫy, “ buông tôi ra, tôi muốn rời khỏi đây, tôi muốn về nhà ...”

Tiêu Lăng không chút lưu tình quăng Đường Sảng vào trong phòng tắm, ở bên ngoài khóa trái cửa lại .

“ Ầm ầm ầm” Đường Sảng dùng sức đập vào cửa, “ mở cửa, mau mở cửa cho tôi”

Tiêu Lăng không đếm xỉa cô ta nữa, gọi điện thoại cho Tiểu Trần, “ gọi bác sĩ gia đình qua đây, sau đó tìm Lãnh Mạc mang theo mấy người qua đây”

Chưa tới năm phút Tiểu Trần đã dẫn theo mấy tên xăm hình, tóc nhuộm đủ các màu đỏ màu vàng, vừa nhìn đã biết đây là những côn đồ xã hội đen, vào trong phòng tổng thống, Tiểu Trần thấy tay bàn tay đầy máu của Tiêu Lăng, vẻ mặt kinh hãi, anh nhanh chân bước lên phía trước, “ tổng tài, có sao không ?”

“ Không sao .” Tiêu Lăng hờ hững nhìn bàn tay đầy máu, vẻ mặt thờ ơ như đây không phải là tay của mình, trong lòng anh vẫn còn cảm giác ngột ngạt khó thở, “ đã gọi bác sĩ chưa ?”

“ Đã gọi rồi, lát nữa sẽ qua đây .”

Lúc này Đường Sảng trong phòng tắm đã chịu không nổi tác dụng của thuốc, bắt đầu kiều mị ** lên, ** của cô ta thật sự quá lớn tiếng, cho dù cách một cánh cửa cũng nghe rất rõ .

Cũng thật là **

Tiêu Lăng khinh thường vô cùng .

Giọng của Đường Sảng ?

Tiểu Trần kinh ngạc nhìn qua Tiêu Lăng .

Tiêu Lăng nhìn vào mấy tên côn đồ ở phía sau Tiểu Trần một cái, dặn dò Tiểu Trần, “ mở một căn phòng cho họ và Đường Sảng, mọi chi phí tôi trả .”

Tiểu Trần bỗng trở nên kinh ngạc, sau đó liền hiểu hết mọi việc .

“ Vâng, tôi đi liền .”

Mấy tên côn đồ đó cũng hưng phấn đến mở to mắt, họ đều là những tay đấm cấp thấp nhất , vẫn có thể có phúc lợi này, Đường Sảng đó, đại minh tinh a .

Tiêu Lăng đã không còn chút thương tiếc nào đối với Đường Sảng .

Nếu cô ta thiếu đàn ông như vậy, vậy anh sẽ tặng cho cô ta một xấp, tin chắc rằng với tình trạng dục hỏa thiêu đốt toàn thân của cô ta hiện giờ tuyệt đối sẽ không cự tuyệt .

Dám mưu tính anh, thì phải có sự chuẩn bị cho việc trả giá .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK