Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39296
“Ớt cay nhỏ, không ngờ rằng cô người nhỏ con, thân hình coi cũng được đó”
Ánh mắt của Tôn Nguyên để ý lên chiếc áo ngắn của Tiểu Hy, áo của cô chỉ dài đến vị trí dưới phần ngực khoảng 10cm, phần ngực đệm áo phồng lên cao cao, nhìn thấy vô cùng nóng bỏng, Tôn Nguyên xoa cằm, quan sát An Tiểu Hy một lượt từ trên xuống dưới, cuối cùng chẹp chẹp miệng, “da cũng khá trắng”
“Tôn Nguyên con bướm hoa này anh nhìn đi đâu vậy hả?” Tiểu Hy hai tay ôm lấy ngực, ánh mắt bốc hỏa, “cẩn thận bà đây móc mắt của anh ra”
“Cô mặc như thế này không phải để cho người khác nhìn sao, tôi lầm sao mà không thể nhìn rồi”
“Con bướm hoa tôi phát hiện anh không chỉ mắt thô tục, tim càng thô tục”
Tô Tố nghe hai người đấu khẩu, bất lực đứng xa một chút, hai người này giống như trời sinh đôi thủ vậy, cứ gặp lại cãi nhau không ngừng, cô đi đến bên Tiêu Lăng, nhing thấy anh ăn mặt ánh mắt cũng sáng lên, Tiêu Lăng của hôm nay bỗng nhiên mặc một chiếc áo phông hoạt hình màu trắng, bên dưới mặc chiếc quần ngắn ca-rô, vừa tắm rửa xong tóc của anh ấy cũng không có xử lý, tóc có chút lộn xộn, nhưng anh ấy trông như thế này nhìn lên so với dáng vể thường ngày càng trẻ hơn mấy tuổi
Quan trọng nhất là.....
“Áo phông của anh từ đâu tìm ra vậy?”
“Trong tủ ở nhà chúng mình, bị đè dưới cùng” Tiêu Lăng kéo kéo áo phông trên người, “anh rất nhiều năm đều không có mặc như thế này rồi, thế nào, có phải nhìn rất kỳ quái không?”
“Không phải, ừm....rất ôn hòa”
Chiếc áo phông này là cô mua bộ đồ gia đình, tổng cộng có 4 chiếc, trước đây cô đưa hai đứa trẻ đi công viên giải trí có mặc qua 1 lần, lúc đó bắt buộc phải mua cả bộ, vừa nhìn thấy đã thích luôn rồi, cô và bọn trẻ mặc cũng rất đẹp, khi đó cô còn chưa biết Tiêu Lăng là bố đẻ của bọn trẻ, vì vậy chiếc áo liên tục bị đè dướ cùng trong tủ đồ, sau khi cô chuyển đến nhà Tiêu Lăng tiện thể một số món đồ cũng mang theo, không ngờ rằng Tiêu Lăng nhìn thấy chiếc áo này
Nhưng mà hình thể của anh khá tốt, là cái giá áo trời sinh, mặc vào hoàn toàn vừa vặn
Tô Tố bình luận, “rất đẹp trai”
“Đợi trở về thành phố A có cơ hội cả nhà mình mặc cả bộ gia đình ra ngoài đi chơi” Tiêu Lăng kéo lấy tay cô, “đi thoi, ra ngoài đi dạo”
“Vậy còn Tiểu Hy và Tôn Nguyên.....”
Tiêu Lăng nhìn một cái bên kia Tôn Nguyên và Tiểu Hy đang tích cực cãi nhau vô cùng vui vẻ, kéo tay Tô Tố đi, “đúng để ý bọn họ, cãi nhau xong rồi sẽ tự đi ra ngoài thôi”
Hai người nắm tay nhau rón rén rời đi, hai con người đang tích cực cãi nhau hoàn toàn không phát hiện, hai người đi ra khỏi lâu đài, toàn bộ khách mời đã đến, đa số mọi người đều thay trang phục thoải mái rồi, nhóm đàn ông tụ tập lại nói chuyện kinh doanh, nhóm phụ nữ thì khoan khoái nhẹ nhàng ở đó nói về mỹ phẩm túi xách và những món đồ xa xỉ
Nhìn thấy Tiêu Lăng và Tô Tố đi ra, nhóm người lập tức vây quanh
Tiêu Lăng vỗ vỗ bờ vai của Tô Tố, hạ giọng nói, “đợi anh một chút, anh rất nhanh sẽ đuổi bọn họ đi”
“Ừm”
Tô Tố cười lịch sự với đám đông, lùi ra mấy bước, cô vừa lùi đi, đám đông liền vây quanh Tiêu Lăng đến con kiến cũng không qua nổi, Tô Tố thấp thoáng nghe thất Tiêu Lăng nói với đám đông, toàn bộ đều là những từ trên kinh doanh, cô cũng nghe không hiểu. Cô lắc lắc đầu, lại bước xa vài bước
Thấy vậy, một đám phụ nữ vây quanh Tô Tố lại
“Xin chào, cô là Tô Tố phải không, khoảng thời gian gần đây tôi liên tục theo đuổi cô diễn {Nhất Tiếu Nại Hà}, diễn rất tốt, người thật so với trên ti vi càng xinh đẹp” một người phụ nữ tầm 30 tuổi mặc bikini đi đến gần Tô Tố hỏi han, “Tô tiểu thư trẻ trung vậy diễn xuất thật không tồi, nghe nói cô và Tiêu Lăng chuyện vui sắp đến rồi, đến lúc đó đừng quên phát thiệp mời cho chúng tôi tham gia hôn lễ á”
Tô Tố cố gắng không để bản thân khiến Tiêu Lăng xấu hổ, cười nhẹ nhàng, “cảm ơn”
Nhìn thấy người phụ nữ thành công bắt chuyện với Tô Tố, càng nhiều người hơn vây lên, lần này lễ đính hôn của Mạc Tầm, vì vậy số người phụ nữ đến đây đa số là vợ, bưởi vậy vì lợi ích của tự gia, đương nhiên phải tạo ấn tượng tồn tại trước mặt Tô Tố, về sau còn từ cô có thể có cơ hội hợp tác với tập đoàn quốc tế Hoàn Vũ
Tô Tố thực tế không thể ứng phó được với tình cảnh như thế này, nghe đám đông nói chuyện luyên thuyên, cô ngại ngùng đứng ở đó, cơ bản không thể chen ngang
“Làm sao thế?”
Tô Tố nhìn thấy Tiêu Lăng đi lại đây, phút chốc thở phào, cô nhìn đám người sau lưng anh, “anh xong rồi?”
“Ừm” Tiêu Lăng ôm lấy vai cô, lướt qua một lượt đám phụ nữ, lại cúi xuống nhìn Tô Tố, lạnh lùng nói, “động chạm phải người không thích không cần phải để ý, chúng mình đi thôi”
Nói xong, cũng không để ý biểu cảm ngượng ngạo của mấy người phụ nữ, ôm lấy Tô Tố bỏ đi
“Tiêu Lăng.....như thế không tốt lắm sao?”
“Không có cái gì không tốt cả” Tiêu Lămg dắt Tô Tố đến bãi cát bên bờ biển, những người của xã hội thượng lưu của thành phố A đều ở đó lôi kéo mối quan hệ làm ăn, phong cảnh đẹp ở đây ngược lại chẳng có ai đến thưởng thức. Anh kéo tay Tô Tố nằm lên ghế ở trê bãi cát bờ biển, tắm dưới ánh nắng, thoải mái thở phào, “anh đấu tranh đến độ cao như thế này chính là vì muốn người ở bên mình được sống thật tốt, dựa vào năng lực hiện tại của anh, em không cần phải với bất kỳ ai mặt nở nụ cười chào hỏi đối với người nào thuận mắt thì nói thêm hai câu, chạm phải người không thích đừng lo nể mặt hay không nể mặt, cứ thế quay người bỏ đi, ai cũng hông dám có bất kỳ ý kiến nào hết. Hiểu chưa?”
Trong tim của Tô Tố bỗng chốc ngập tràn, đưa tay ra nắm chặt lấy tay của Tiêu Lăng
Tô Tố nghiêng người nằm xuống, trước mặt là nở nụ cười của Tiêu Lăng, ở sau lưng anh là hàng cây dừa và bầu trời xanh thẳm, Tô Tố nhìn tay hai người nắm chặt với nhau, trong đầu chỉ cso một câu nói
Hiện thế an ổn, năm tháng tĩnh tốt
Sau đó, hai người bên nhau chưa được nửa tiếng, thì có người không biết tình thế đi đến chen ngang
Mạc Oanh Oanh mặc một bộ bikini, lộ ra thân hình nóng bỏng, nhìn thấy hai người, cố tình tỏ vẻ ngạc nhiê, “ya, các bạn cũng ở đây à, thật trùng hợp à” Mạc Oanh Oanh ngồi sang một bên khác của Tiêu Lăng, mỉm cười nhìn hai người, “không để ý tôi ngồi ở bên này chứ?”
“Tôi nói để ý cô sẽ bỏ đi chứ?” giọng nói của Tô Tố không khách khí
Sắc mặt của Mạc Oanh Oanh cứng đơ lại, cứ xem như không nghe thấy, xuôi theo chiếc ghế nằm xuống, cô ta nằm cách Tiêu Lăng chỉ có chưa đến nửa mét, Tô Tố nhin vậy vô cùng không thoải mái. Cô kéo Tiêu Lăng đứng dậy, “đi, cùng em đi dẫm cát”
“Được”
Hai người cởi bỏ dép, tay trong tay đi chân trần trên cát. Vừa ngồi xuống Mạc Oanh Oanh lập tức cũng bật dậy, mặt dày nói, “ở đây chắc các bạn không quen thuộc, tôi biết chỗ vui chơi hay lắm, tôi làm hướng dẫn viên cho các bạn nhé”
“Không cần thiết”
“Đừng khách khí như vậy mà” Mạc Oanh Oanh mặt dày đi theo sau hai người
Tô Tố, “......”
Cô là muốn đuổi người, chứ không phải khách khí được chứ cái cô Mạc Oanh Oanh này quả nhiên là họ Mạc,, da mặt đã dày đến mức không có bến bờ rồi
Cô và Tiêu Lăng đi đến đâu Mạc Oanh Oanh theo đến đó, Tô Tố hoàn toàn không có ý muốn tiếp tục đi chơi, kéo Tiêu Lăng quay trở về, “chúng mình quay về thôi”
“Được”
Trên đường quay về lúc đi qua hàng cây dừa Tô Tố nhìn thấy thoáng qua bóng người, bỗng nhiên dừng bước chân.
Tiêu Lăng phát hiện sự khác thường của cô, “làm sao thế?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK