Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39477
“Đoạn tuyệt quan hệ thì đoạn tuyệt quan hệ,năm năm nay chúng tôi cũng có ơn Tiêu gia này sống đâu,không phải là cũng sống vẫn tốt hay sao!” mẹ Tiêu cười nhạt,không thấy sợ chút nào,bà đứng lên,đưa tay định kéo Tiêu Quốc Cường, “Quốc Cường,chúng ta đi!”

Tiêu Quốc Cường hoàn toàn bất động!

Ông ấy đã sớm bị từng lời từng chữ của lão gia tử làm cho một câu cũng không nói được.

Ông ấy ngẩn người quay đầu nhìn mẹ Tiêu,ánh mắt có chút xa lạ,tới lúc đó sẽ sản sinh ra hậu quả gì,ai mà biết được!

Trợ cấp cho nhà vợ!

Năm đó ông và Trương Thục Phân đơn thuần chỉ là hoàng tử và nàng lọ lem kết duyên , trong gia đình bà ấy vẫn còn hai người anh trai nữa,nhưng sau khi kết hôn,ông đều tự dựa vào bản thân năng lực của mình để giúp gia đình nhà vợ.Những năm nay,bà ấy năm nào cũng đều gửi tiền về nhà mẹ đẻ,ông cũng không thiếu tiền nên từ trước tới giờ cũng không có nói gì.

Có khi,hai người anh trai của bà ấy còn gọi điện thẳng để lấy tiền!

Trong tâm Tiêu Quốc Cường không bao giờ cảm thấy khó chịu,không những thế ông ấy còn nghĩ đây chỉ là khoản tiền nhỏ,nên cũng không để tâm cho lắm.

Nhưng còn bây giờ…

Ai có thể cho ông biết,người phụ nữ đứng trước mặt mặt mày đáng ghét này đây rốt cuộc là ai?

Vợ của ông rõ ràng rất đảm đang,rất ấm áp!

Sáu năm nay,bà ấy ngày càng không hợp tình hợp lý,càng ngày càng trở nên sắc nhọn.Ông đều tìm lý do tìm cách nói đỡ cho bà ấy,tự nói với bản thân là chắc do Diệp Lạc bệnh,bà ấy phải chịu sự kích động quá lớn cho nên mới trở nên như thế.

Ông vẫn đợi rồi sẽ có ngày bà trở lại với trạng thái ban đầu.

Nhưng đã sáu năm rồi,bà ấy vẫn vậy không những thế mà ngày còn quá quắt hơn.Trở nên ngày càng không hợp tình hợp lý,cũng trở nên ngày càng điên cuồng hơn.

Tiêu Quốc Cường thấy mụ mị!

Đây là vợ của ông sao?

Vợ của ông,sớm đã bị ma quỷ nuốt sống rồi!

Hay là có thể nói…bộ mặt thật của bà ấy vốn là như vậy,chỉ là ông khờ,cho nên mới bị lừa bao năm nay?

Nếu thật là như vậy,thì quá đáng sợ!

“Quốc Cường,Quốc Cường,tôi biết tôi sai rồi,tôi thật sự quá sai rồi,sau này tôi sẽ đổi,tôi sẽ không bao giờ làm phiền Tô Tố nữa.Ông tha lỗi cho tôi một lần có được không?Tôi thật sự chỉ vì muốn tốt cho Diệp Lạc,tôi chỉ mong con bé được hạnh phúc chị nên làm chuyện này không có suy nghĩ kỹ , tôi…”

Tiêu Quốc Cường lạnh lùng cắt lời bà ấy, “Không!Bà không phải là không suy nghĩ kỹ mà bà suy nghĩ quá chu đáo.Thật sự tôi rất rõ,Tô Tố là một tiểu cô nương không quyền không thế,chỗ dựa duy nhất của cô ấy chỉ có bố và Tiêu Lăng.Còn bà thì sao,dựa vào việc nuôi nấng Tiêu Lăng bao năm qua cho nên không sợ nó sẽ làm gì bà,nhất là chỗ bố…có tôi ơn đây,tôi sẽ giúp bà,cho nên bà rất rõ ràng ,Tô Tố không phải là đối thủ của bà,bà thừa sức thắng!đúng không!”

Mẹ Tiêu gật đầu lia lịa!

“Những năm qua,thật ra thỉnh thoảng tôi có đoán,chỉ là vừa mới có ta niệm đó trong đầu tôi cũng cố gắng gạt bỏ nhấn chìm nó xuống.Trương Thục Phân!Chúng ta đi mỹ năm năm rồi.Năm năm nay,bao nhiêu lần tôi bảo và gọi điện thoại cho cha tôi,bà đều tìm đủ lý do để thoái thác,bà không những không gọi còn ngăn tôi gọi điện thoại cho cha đẻ mình.Năm năm…kết hôn hơn hai mươi năm,tôi đối với người trong gia đình nhà bà như thế nào,còn bà đối với cha mẹ tôi như thế nào?Bây giờ,cha tôi cũng đã hơn tám mươi tuổi rồi,còn bà chỉ vì sự ích kỷ của bản thân,lại còn muốn cha con tôi đoạn tuyệt quan hệ!”

Trong ánh mắt hoảng loạn của mẹ Tiêu đều là nước mắt,bà ấy cũng bắt đầu dần dần có dự cảm không được tốt cho lắm.

“Quốc Cường,tôi biết tôi sai rồi,thật sự sai rồi,tôi sai rồi…”

Tiêu Quốc Cường xoa gò má cứng đơ, “Những việc trước kia tôi có thể không tính toán với bà,nhưng lần này…Tô Tố cô ấy không có làm sai bất kỳ việc gì,chỉ vì Diệp Lạc thích Tiêu Lăng mà bà dùng đủ mọi cách nhắm vào cô ấy, đối phó với cô ấy!ngay cả một người vô tội mà bà cũng không bỏ qua,Trương Thục Phần,tôi không thể nào ở bên cạnh bà nổi nữa rồi.”

Mẹ Tiêu lắc đầu lia lịa, “Không ! Quốc Cường , tôi sai rồi , Tôi biết tôi sai rồi , sau này tôi không bao giờ dám như vậy nữa.Ông đừng rời xa tôi,tôi đã đoạn tuyệt với bố mẹ tôi rồi , bây giờ tôi chỉ còn có ông và Diệp Lạc là người thân…Ông đừng dối với tôi như vậy…chúng ta không thể cắt đứt quan hệ được.Sau này tôi sẽ làm tròn trách nhiệm con dâu của mình,chăm sóc bố.Tôi sẽ đi tạ lỗi với Tô Tố,cầu xin cô ấy tha thứ có được không?Quốc Cường,Quốc Cường,tôi thật sự sai rồi,sau này tôi nhất định sẽ không dùng những thủ đoạn như thế này nữa,không bao giờ dám nữa , sau này việc của Diệp Lạc tôi sẽ để cho con bé thuận theo tự nhiên được không?Tôi sẽ sắp xếp gặp mặt cho nó,nói không chắc nhưng cũng có thể nó sẽ gặp được người đàn ông mà nó thích ,sau đó sẽ quên được Tiêu Lăng thôi…”

Mẹ Tiêu hoảng loạn túm chặt lấy cánh tay của Tiêu Quốc Cường, “Còn Tiêu Lăng,việc của Tiêu Lăng tôi cũng sẽ không quản lý nữa.Chúng ta quay trở lại sáu năm trước có được không,tôi vẫn sẽ là người vợ hiền của ông,được không?”

Tiêu Quốc Cường dứt khoát gạt tay của mẹ Tiêu ra,lắc đầu, “Không quay lại được nữa rồi ! Trương Thục Phân,chúng ta ly hôn đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK