Tô Nhiễm sắc mặt lạnh lùng , cắt ngang lời nói của Bạch Linh!
Ông nhìn Bạch Linh, trong ánh mắt hiện lên sự không hài lòng," xem ra cô sớm quên mất tôi là cha của cô rồi! tôi dặn cô không được tùy tiện xuất hiện trước mặt khách, cô không phải đã đồng ý rồi sao, tại sao bây giờ cô lại xuất hiện ở chỗ này!"
Bạch Linh mím chặt môi không nói lên lời, ánh mắt tràn đầy sự phận nỗ nhìn về phía Tô Nhiễm!
Cô ta vốn nghĩ, mình với Tô Nhiễmcó cái quan hệ cha con, vậy mà trước mắt bao nhiêu người ngoài như vậy, lại nghiêm khắc dậy dỗ cô.
Bạch linh siết chặt tay, vẻ mặt vô cùng giận dữ!
Cô thề, nếu sau này có ngày đoạt được quyền lực của Tô Gia , việc đầu tiên cô ta làm chính là diệt trừ Tô Nhiễm , hành hạ ông ta sống không bằng chết!
Tô Nhiễm đẩy người làm ra, đi nhanh đến bên Tô Tố.
Vương Bưu lập tức cảnh giác.
Tô Tố nhéo cánh tay Vương Bưu, nhìn anh lắc đầu,muốn ra hiệu không cần thiết phải động tay chân!
Tô Nhiễm quan sát Tô Tố, nhìn cô không có vấn đề gì lớn mới thờ phào nhẹ nhõm.
Ông vung tay lên , căn dặn người làm "Các ngươi đều thấy rõ rồi đấy, hiện tại ở đây bọn họ là khách quý của Tô Gia, mấy người các ngươi ai dám vô lễ với họ, thì đợi gia pháp hầu hạ đi!"
Đám người làm nhìn nhau , không biết hiện tại phải nghe ai bây giờ.
Tô Nhiễm thấy vậy , cười nhạt một tiếng,"Sao , lời của Lão Gia các ngươi không nghe, hay để ta cho người mời Lão Thái Gia đến, cho Lão Thái Gia tự mình xử lý chuyện này!"
Đám người hầu kinh hoàng , tất cả đều cúi đầu xuống。
Ông lạnh nhạt nói" Toàn bộ tất cả lui ra!"
"Vâng "
Bạch Linh thấy đám người làm chuẩn bị lui xuống , lập tức nói " Đám các ngươi, hôm nay ai dám lui một bước, đợi hôm khác ta sẽ đánh gẫy chân các ngươi! không ai được phép lui xuống!"
Đám người làm bước chân chậm lại, một người cũng không dám lui xuống!
Một bên là Lão Gia tuy không có thực quyền ở Tô Gia, nhưng là con trai độc nhất của Lão Thái Gia, bên kia lại là Đại Tiểu Thư người được Lão Thái Gia tự mình lựa chọn là người thừa kế....Bọn họ biết chọn bên nào đây, bên nào đều không dám đắc tội, trước kia hai cha con Lão Giakhông có mâu thuẫn gay gắt như hôm nay, bọn họ đều không biết trong lòng Lão Thái Gia sẽ hướng về người nào ,tình cảnh như vậy,khi Bạch Linh vừa lên tiếng , thì không ai dám lui nửa bước!
Tô Tố nhìn thấy tình cảnh lúc này , ánh mắt không khỏi lo lắng nhìn Tô Nhiễm.
Xem ra....
Địa vị của cha ở Tô Gia không được tốt cho lắm!
Tô Nhiễm sắc mặt trắng bệch , giận quá cười nói " được , được , được, các ngươi dám không lui xuống, người đâu, cho mời Lão Thái Gia đến cho ta!
"Vâng, thưa Lão Gia"
Tất cả mọi người đều thở dài nhẹ nhõm!
Dù có chuyện gì, trong Tô Gia Lão Thái Gia mới thực sự là chủ nhân của bọn họ, lời của Lão Thái Gia, dù có là mệnh lệnh gì đi chăng nữa, bọn họ nhất định sẽ thi hành.
Lão Thái Gia còn chưa biết rốt cuộc trong nhà xảy ra chuyện gì, nhưng Tiêu Lăng và Lãnh Mạc đã sớm biết có chuyện xảy ra , hai người vội vàng chạy đến!
Tiêu Lăng sắc mặt âm trầm, đi tới bên Tô Tố nhẹ nhàng hỏi" em thế nào , có bị thương không?"
"Em không,may mà có Vương Bưu , thân thủ của anh ta rất tốt"
Tiêu Lăng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, tay nắm chặt tay Tô Tố , ánh mắt lạnh nhạt nhìn Bạch Linh.
Lãnh Mạc thấy Bạch Linh sắc mặt có chút tái nhợt, nhỏ giọng hỏi Vương Bưu "Đã xảy ra chuyện gì ?"
Vương Bưu ngắn gọn kể lại qua cho Lãnh Mạc
Tiêu Lăng và Lạnh Mạc lúc này mới hiểu được vấn đề câu chuyện, mới chú ý tới người đi sau lưng Tô Tố chính là Mạc Tầm.
Ánh mắt Tiêu Lăng có phần lạnh nhạt nhìn Mạc Tầm.
Mạc Tầm cúi đầu, cố ý tránh ánh mắt của Tiêu Lăng
Hơn 3 năm bị nhốt trong mật thất, cái tính ngông cuồng ngày xưa của Mạc Tầm đã sớm dần biến mất, hôm nay đối mặt với Tiêu Lăng, nhìn lại bản thân mình,có cái gì để mà so với người ta, Mạc Tầm cảm thấy một chút tự ti không nói lên lời.
Hai người đến được một lúc, thì Lão Thái Gia cũng được người làm mời tới.
Nhìn thấy tình hình trong hoa viên lúc này, Lão Thái Gia lạnh nhạt nói "Ai nói cho ta biết, ở đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì!"
Lập tức có người làm, đem sự tình kể lại cho Lão Thái Gia nghe!
Lão Thái Gia sắc mặt càng ngày càng khó coi, giận giữ nói "Đám các người thật to gan, lời của Lão Gia nói còn không nghe nữa rồi !, ta xem chừng đám các ngươi đã quên mất ai mới là chủ nhân thực sự ở Tô Gia! người đâu!
Lão Thái Gia vừa ra lệnh , lập tức có rất nhiều người bước vào!
Mỗi người đều rất cường tráng , nhìn qua là biết bọn họ đều không đơn giản!
Lão Thái Gia chỉ vào đám người làm , cầm gậy đứng đằng xa lạnh lùng nói "Đem mấy người không nghe lời Lão Gia bắt hết lại cho ta, đánh gẫy chân bọn chúng , đuổi ra khỏi Tô Gia"
"Vâng!"
Trong hoa viên lúc này chỉ có tiềng gào khóc, "Lão Thái Gia tha mạng! Lão Thái Gia....."
Tô Lão Đầu căn bản không thèm để ý tới.
Ông vô cảm nhìn Bạch Linh!
"Giỏi!"
"Giỏi lắm!"
Quả nhiên Tô Nhiễm nói không sai, hiện tại Lão Đầu ta vẫn sống sờ sờ, vậy mà đám người làm trong nhà đã không có ai nghe lời Tô Nhiễm nữa, đợi đến lúc Bạch Linh lên nắm quyền, tới lúc đó Tô Nhiễm còn có đường sống không!
Vừa nghĩ tới, sắc mặt Tô Lão Thái Gia càng khó coi.
Hoa viên lúc này đám người làmthấy rõ rốt cuộc Lão Thái Gia hướng về ai, trong nội tâm đều có sự lựa chọn.
Xem ra trong lòng Lão Thái Gia vẫn xem trọng Lão Gia chứ không phải là Đại Tiểu Thư.
Ngay lúc này, Tiêu Lăng nói "Tô Lão Thái Gia,Vợ tôichỉ là đi dạo một vòng quanh hoa viên, vậy mà còn nguy hiểm tới tính mạng, nếu như bên cạnh không có người bảo vệ không biết chừng..., Lão Thái Gia ông đã nói rõ ràng ở trong Tô Phủ không có nơi nào là cấmvào ,....hiện giờ lại thành như thế này đây....Lão Thái Gia không biết lời ông nói có coi là có trọng lượng không!."
Tô Lão Đầu mặt tái xanh không biết phải trả lời như thế nào!
Sao lại gọi là thiếu chút nữa thì mất mạng!
Theo Lão Thái Gia nhìn qua, mọi thứ không phải là đều bình yên vô sự,Tô Tố cô ta không phải vẫn đứng ở kia hay sao , một vết thương nhỏ cũng không có!
Cái tên tiểu bối này dám chất vấn ta như vậy!
Lão Thái Gia cắn răng nói"Tiêu Lăng , lời nói vừa rồi của cậu có chút nghiêm trọng hóa vấn đề rồi, có chuyện gì xảy ra với vợ cậu, ngược lại ....bây giờ không phải cháu gái của ta bị thuộc hạ của mấy người trói lại, nó lại còn bị thương!"
"Đó là do cô ta muốn như vậy" Tiêu Lăng một bước cũng không nhường, "Bữa cơm lúc trưa nay không phải Lão Thái Gia đã nói rõ , dẫu có chuyện gì xảy ra Bạch Linh sẽ không làm hại chúng tôi, chúng tôi tôn trọng lời Lão Thái Gia nói, những chuyện xảy ra trước kia chúng tôikhông có tính toán nữa, nhưng hôm nay Bạch Linh cầm súng muốn giết vợ tôi, chuyện này Lão Thái Gia biết rõ, Lão Thái Gia cảm thấy không cần thiết phải cho chúng tôi một câu trả lời!"
Tô Lão Đầu sắc mặt tái xanh, ông lạnh lùng nhìn Bạch Linh!
Đều là do nha đầu chết tiệt kia!
Giải quyết chuyện này ra như thế nào đây!
Đã dặn cô ta không được ra ngoài, không được phép ra ngoài, bởi vì sợ cô ta nhìn thấy Tô Tố rồi lại gây chuyện thị phi, kết quả là như thế này đây, nha đầu chết tiệt không nghe lời, ngược lại để cho bọn Tiêu Lăng lấy cớ uy hiếp ta!
Đúng là đồ vô dụng!
Lão Thái Gia cắn răng nói" Chuyện này là do Lão đầu tử ta dậy cháu gái không tốt làm mất mặt Tô Gia, ta nhất định sẽ trừng phạt nó!"