Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39931
Sau khi Lục Sâm đi Thụy Sĩ, mấy ngày tiếp theo, mọi người đều rất lo lắng cho Tiểu Thất .
Sợ rằng cô chịu đả kích quá lớn, sẽ hoàn toàn ngục ngã xuống .
Nhưng biểu hiện của Tiểu Thất lại vô cùng bình thường … bình thường đến có chút không bình thường .
Trừ lúc máy bay của Lục Sâm rời khỏi, cô thật sự không nhịn được, quỳ trên bãi cỏ gào khóc thảm thiết hơn hai tiếng, sau đó, cô dường như biến thành một người khác vậy, hoàn toàn không bị chuyện này đả kích đến, lại trở về Tiểu Thất của trước kia .
Mọi người đều lo lắng Tiểu Thất chịu đả kích quá độ .
Tiểu Thất lại vô cùng bình tĩnh .
Cô đã hứa với Lục Sâm, sau khi anh đi Thụy Sĩ, cô sẽ kiên cường, cô nhất định sẽ luôn kiên cường .

Ba năm sau .
“ Ưm …” Tiểu Thất ưỡn người, đứng dậy từ phía sau bàn làm việc, “ không dễ dàng không dễ dàng, công việc cuối cùng cũng làm xong rồi .”
“ Thật lợi hại !” Lưu Tuyền nhìn sang bản thiết kế trên bàn vi tính, giơ ngón cái lên với Tiểu Thất, “ lần này khách hàng nhất định sẽ hài lòng .”
Tiểu Thất cười hì hì .
Thời gian ba năm nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn .
Đủ để xảy ra một số chuyện rồi .
Sau khi Lục Sâm ra đi, Tiểu Thất ngoài đau lòng, còn cùng Lưu Tuyền mở một phòng làm việc chuyên nhận đặt may áo cưới cao cấp, hai người đều xuất thân từ thiết kế trang phục, cộng thêm thiên phú hơn người, cùng với khứu giác nhạy cảm đối với thời thượng, từ sau khi ban đầu không thuận lợi, phòng làm việc càng ngày càng bận rộn, mối làm ăn cũng càng ngày càng nhiều .
Bởi vì là đặt may cao cấp, đối với thiết kế vật liệu và chọn tài liệu cho áo đều vô cùng kén chọn, đặt may hoàn toàn dùng thủ công, có lúc may sai một kim, nguyên mảnh vải đều phải bỏ đi !
Cũng may là hai người thận trọng, tính cách bới lông tìm vết khiến hai người ở trên phương diện này cũng không chịu nhiều thiệt thòi .
Mà bây giờ .
Hai người đã trở thành nhà thiết kế áo cưới có tiếng tăm lừng lẫy trong giới thời thượng .
Khoảng thời gian trước, hôn lễ của một nghệ sĩ đặt áo cưới ở chỗ bọn họ, áo cưới mang đậm phong cách Trung Hoa, sau khi thiết kế hơn mấy bản vẽ cũng không vừa ý lắm, Tiểu Thất và Lưu Tuyền đã tăng ca hơn mấy ngày, cuối cùng đã vẽ ra bản vẽ mới .
Lưu Tuyền nhìn hỷ phục kiểu Trung Hoa có long phụng trình tường của tân nương ở trên bàn, thán phục không thôi, “ Tiểu Thất, tài thiết kế của cậu bây giờ thật sự càng ngày càng sinh động đấy .”
Tay trái của Tiểu Thất đã luyện tập đến còn linh hoạt hơn tay phải của người bình thường .
Cầm đũa, cắt đồ, bao gồm viết chữ và vẽ, đều không khác gì so với tay phải của người bình thường … à, không, phải nói là linh hoạt hơn !
“ Chậc chậc chậc, cậu khen tớ như vậy tớ thật sự không quen đấy !” Tiểu Thất từ trên ghế đứng lên, ưỡn cổ ưỡn lưng, ba năm trôi qua, gương mặt của Tiểu Thất đã không còn sự e thẹn của cô gái, ngược lại tăng thêm sự thướt tha chín chắn, dáng người của cô đường nào ra đường nấy, nhất là bây giờ, mặc chiếc áo sơ mi màu trắng có vạt tay áo viền lá sen, thân dưới mặc một chiếc váy công sở bó sát người, mái tóc quăn gợn sóng tùy ý mà xõa xuống, trong thoáng chốc đều mang một hơi thở mê người, “ ông trời, thật sự muốn giày vò đến chết, may là chúng ta một tháng chỉ nhận một đơn, nếu không hai chúng ta phải mệt chết rồi !”
Lưu Tuyền dường như nhìn không rời mắt .
“ Nè nè nè, nhìn gì đấy ?”
Lưu Tuyền giật mình tỉnh mộng, vỗ vỗ ngực mau chóng dời tầm mắt ra, “ Tiêu Tiểu Thất, con tiểu yêu tinh này ! Má ơi, tớ là phụ nữ cũng xém chút bị cậu quyến rũ đến điên đảo thần hồn !”
Tiểu Thất cười hì hì .
Danh tiếng phòng làm việc của họ đã lan truyền khắp mọi nơi, đơn hàng nhiều đến vô tận, nhưng bởi vì là lễ phục mang phong cách Trung Hoa, đương nhiên không thể thiếu đi người thêu, những người thêu họ tìm đều là người thêu đạt trình độ cao nhất, cho nên hai người cũng ký hợp đồng với không ít người thêu . Người thêu đỉnh nhất của tứ đại người thêu nổi tiếng trong nước đều ở trong đội ngũ của họ . Lễ phục của hôn lễ nam nữ đều có, gặp phải cô dâu chú rể có yêu cầu tương đối cao với lễ phục, có lúc hai ba bộ hỷ phục phải thêu đến tận ba bốn tháng .
Sau khi đơn hàng càng ngày càng nhiều, hai người bận đến như con ruồi không đầu vậy, nhưng vẫn miễn cưỡng lắm mới theo kịp tiến độ .
Cuối cùng hai người thương lượng, một tháng chỉ nhận một đơn hàng, lúc này mới thả lỏng được chút .
“ Được rồi, bây giờ cũng bận xong rồi, tan ca tan ca, đi, tớ dẫn cậu đi ăn món ngon !” Lưu Tuyền dọn dẹp xong bản thiết kế, kéo theo Tiểu Thất ra cửa, “ đi đi đi, ở dưới lầu phòng làm việc chúng ta mới mở một quán ăn Tứ Xuyên, mùi vị rất ngon, hôm nay tớ đãi khách, để cho cậu ăn no luôn !”
Tiểu Thất ngẩn người, cười nói đùa rằng, “ Ai dô, hôm nay sao cậu rộng lượng thế ?”
“ Hì hì, cậu đi thì sẽ biết thôi !”
Ra khỏi cửa phòng làm việc, ngồi thang máy xuống lầu, Tiểu Thất nhìn thấy ở dưới lầu có một chiếc Land Rover quen thuộc đậu ở đó, cuối cùng biết là chuyện gì rồi .
“ Tiểu Tuyền, cậu xác định là cậu mời tớ ăn cơm, không phải là người khác ?”
Gò má Tiểu Tuyền hơi đỏ, “ đáng ghét, cậu biết rồi còn vạch trần tớ !”
Tiểu Thất mím môi cười ra tiếng .
Chiếc Land Rover đậu ở trước cửa kia không là ai khác, chính là Dung Cảnh .
Từ sau khi Lưu Tuyền ly hôn, Dung Cảnh liền triển khai cuộc tấn công mãnh liệt với Tiểu Tuyền, còn bày mưu tính kế khiến Tiểu Tuyến dọn tới căn hộ anh ở, sau này sau khi Lưu Tuyền biết tâm tư của Dung Cảnh, liền dọn ra căn hộ anh ta, lúc đó cô vừa mới ly hôn, cũng không có tâm tư đi xây dựng một mối tình mới, cho nên đối với Dung Cảnh trốn còn không kịp .
Dung Cảnh cũng rất cố chấp, Lưu Tuyền một lần lại một lần từ chối anh ta, anh ta lại càng thất bại càng dũng mãnh, tiếp tục theo đuổi Lưu Tuyền, điểm này Tiểu Thất cũng rất khâm phục .
Sau khi theo đuổi hai năm, trái tim Lưu Tuyền cuối cùng cũng có chút dao động .
Cộng thêm Tiểu Thất thấy Dung Cảnh thật lòng thật dạ, luôn nói tốt cho anh ta, cho nên Lưu Tuyền mới đồng ý thử qua lại với Dung Cảnh .
Cái thử này, tổng cộng đã thử đúng một năm .
Hôm nay, Lưu Tuyền cuối cùng cũng để Dung Cảnh gặp mặt trời rồi .
Trong lòng Tiểu Thất cũng mừng cho cô, “ đây là thông qua kỳ thử dụng rồi sao ?”
Còn kỳ thử dụng !
Gò má Lưu Tuyền càng đỏ hơn .
Dung Cảnh cười bước lên, vừa đúng nghe được lời của Tiểu Thất, anh vô cùng tự nhiên từ trong tay Lưu Tuyền lấy túi xách của cô, cười nhìn Tiểu Thất nói, “ phải đấy, chịu đựng và chịu đựng, đã chịu một năm kỳ thử dụng rồi, rốt cuộc cũng hết khổ rồi . Vì muốn chúc mừng ngày tươi đẹp như vậy, hôm nay anh đãi khách !”
“ Được đấy, vậy anh đem đủ tiền chưa ?” Tiểu Thất cười nói đùa .
Dung Cảnh vỗ vào túi quần căng đầy, “ muốn ăn gì cứ việc kêu, hôm nay đã làm sẵn chuẩn bị .”
Tiểu Thất và Lưu Tuyền nhìn nhau, cùng lúc cười ra tiếng .
Lúc ăn cơm, Tiểu Thất thấy Dung Cảnh chăm sóc chu đáo cho Lưu Tuyền, hơi thất thần .
Còn nhớ …
Hồi trước, từng có một người, cũng đối xử với cô như vậy .
Thời gian họ hẹn ước là hai năm .
Bây giờ … ba năm đã trôi qua, anh ấy vẫn không có trở về !
Ánh mắt của Tiểu Thất trống rỗng .
Ba năm nay, cô chưa từng thăm dò qua tin tức của Lục Sâm, cũng chưa từng gọi điện cho Lục Sâm .
Suy cho cùng … chẳng qua là muốn để lại cho bản thân một niềm hy vọng nhỏ nhoi mà thôi .
Chỉ cần không đi thăm dò, thì cô có thể luôn an ủi bản thân, nói với bản thân rằng Lục Sâm không phải không về, anh ấy chỉ là đang chữa bệnh, chỉ là sức khỏe chưa hồi phục, đợi anh ấy khỏe lại rồi, anh ấy chắc chắn sẽ trở về .
Cứ ôm ý nghĩ như vậy, cô đã đợi tới ngày hôm nay .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK