Tiểu Thất lúc này, đâu còn nghĩ ngợi được gì!
Không ngừng gật đầu, "muốn muốn muốn, em muốn làm bạn gái của anh!"
"Ok, cứ như vậy mà quyết định đi!"
Tiểu Thất lại điên cuồng gật đầu!
Dỗ ngọt xong Tiểu Thất, Lục Sâm cảm thấy vô cùng thoải mái, đột nhiên Tiểu Thất hỏi anh, "anh về thay quần áo làm gì mà lâu thế, em vào wechat xem một hồi vẫn không thấy anh quay lại, vừa nãy Lý Dương tới, em còn tưởng là anh quay lại."
Lục Sâm đang gọt táo cho Tiểu Thất, nghe được Tiểu Thất nói vậy tay có chút dừng lại, rồi nói "ở công ty có chút việc anh phải về giải quyết, quên mất chưa nói với em."
Anh lấy quả táo đưa cho Tiểu Thất, Tiểu Thất một bên gặm, một bên gật đầu, "lần sau có chuyện như thế xảy ra anh nhớ nói với em nhé, nếu không em lo lắng đấy."
"Uhm, lần sau nhất định anh nói trước với em."
Lục Sâm đẩy xe lăn ra ngoài, rồi tự rót cho mình một ly nước, ánh mắt anh có chút lạnh lại.
Trên thực tế, lúc anh cùng Triệu Đào quay trở về công ty.
Sở dĩ chậm như vậy mới quay lại, bởi vì phía cục cảnh sát hôm nay có tin mới, buổi sáng hôm nay đã bắt mấy người phụ nữ, khai khẩu cung, họ nói việc ẩu đả trong trường học là do có người đứng sau sai khiến.
Lục Sâm và Triệu Đào chạy qua hỏi rõ một lần mới biết được tình hình.
Nguyên nhân Tiểu Thất bị mấy người phụ nữ kia đánh, mà đứng đằng sau không ai khác chính là Trương Hy.
Lục Sâm liền hiểu được có vấn đề ở đây!
Trách không được ký túc xá lúc đấy lại không có ai, kỳ quái hơn là cô quản lý ký túc xá lúc ấy lại không ở đó, thêm vào đó....camera giám sát ở ký túc xá vô tình đã bị người khác làm hỏng.
Có Trương Hy đứng sau lại thêm hiệu trưởng Châu Nghiêm Nghiên phối hợp, muốn làm đến bước đó thì cũng không có gì phiền phức!
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Lục Sâm càng lạnh.
Trương Hy!
Lục Sâm cũng phục chỉ số thông minh của cô ta, lẽ nào cô ta không biết, nếu Tiểu Thất có chuyện gì, Lý Dương không phải sẽ rất đau lòng sao, nếu là loại phụ nữ thông minh một chút, thời điểm này muốn giữ chân được người đàn ông của mình chỉ có hai cách!
Cách thứ nhất là đối với loại đàn ông mà mình không dễ dàng có được, thì nên đối với anh ta tốt một chút, biết đâu anh ta lại quay sang đối tốt với cô ta!
Cách thứ hai là giữ đủ khoảng cách với người yêu cũ của anh ta!
Bởi vì Lý Dương là cô ta dùng thủ đoạn để chiếm lấy, người trước của anh ta lại quá tuyệt vời, thế nên trong lòng anh ta sẽ nhớ mãi khó quên được, vì vậy....thời điểm ấy, không nên đi đánh người yêu cũ của anh ta chỉ để hả giận, mà phải biết tạo khoảng cách cho anh ta với người cũ càng xa càng tốt. Dù có sâu đậm như thế nào đi chăng nữa, thời gian dài không gặp nhau, không nói chuyện thì cũng dần dần phai nhạt thôi!
Thế nhưng Trương Hy thật không thông minh!
Dù cho thái độ của cô ta với Lý Dương có như thế nào, cũng không phải việc mà Lục Sâm quan tâm, cô ta dám làm tổn thương Tiểu Thất, việc đó nhất định vạn lần anh không đồng ý!
Loại chuyện như thế này, anh không định nói cho Tiểu Thất biết.
Tiểu Thất cô bé này......chắc do người nhà bao bọc lâu quá rồi, tính cách còn quá đơn thuần lương thiện, vì vậy không nên nói cho cô ý biết là tốt nhất, chuyện còn lại do mình tự xử lý thôi!
...
Tiểu Thất ở bệnh viện tất cả khoảng ba ngày, ba ngày nay mỗi ngày đều có bác sỹ đến bôi thuốc cho cô, loại thuốc này hiệu quả rất tốt, ngày đầu tiên xoa thuốc mấy vết sưng đã khỏi gần như hoàn toàn, ngày thứ hai mấy chỗ bầm ở mặt cô cũng dần biến mất, đến ngày thứ ba, mặt cô coi như không để lại một dấu vết nào.
"Thuốc này thật là thần kỳ..."
Triệu Đào vô tình nghe được tiếng của Tiểu Thất, hắc hắc cười trộm!
Giá cả cũng tương đối là thần kỳ ah!
Vào ngày mà Tiểu Thất nhập viện, trên mặt cô đã có rất nhiều vết thương, thêm vào đó trên người còn xuất hiện một vài chỗ bị tụ máu, mà Tiểu Thất cô bé này có cái tính là không bao giờ chịu ngồi yên một chỗ, nghe bác sỹ nói không cần ở lại bệnh viện nữa, có thể về nhà tự bôi thuốc, lập tức đòi xuất viện.
Làm Lục Sâm bất đắc dĩ phải đi làm thủ tục xuất viện.
Thật ra anh muốn Tiểu Thất ở bệnh viện thêm hai ngày nữa, hai người có thể có thêm thời gian ở bên nhau, Tiểu Thất cùng anh nói chuyện phiếm cả ngày, cô có khả năng diễn đạt hết sức thú vị, mỗi khi cô kể đến vấn đề gì, Tiểu Thất đều chọc cho anh cười ôm bụng. Nhưng cô kiên quyết đòi xuất viện, anh cũng chỉ đành gật đầu đồng ý, Tiểu Thất ở trong bệnh viện chán đến phát ngán rồi, trong bệnh viện ba ngày, cô đi tới đi lui, một chút cũng không chịu ngồi yên.
Lục Sâm cho người mang đến, cho Tiểu Thất một bộ đồ thể thao.
Tiểu Thất thay quần áo xong, đứng trước gương soi đến mấy lần, thấy vết thương đều đã lành lại không để lại bất kỳ dấu vết nào, mới yên tâm cười nói.
"Đi thôi!"
Tiểu Thất giúp Lục Sâm đẩy xe lăn, thỉnh thoảng xuống bậc thang liền có Triệu Đào hỗ trợ. Bão mới đi qua, nên thời tiết dạo này vô cùng mát mẻ, bọn họ vừa lên xe, Triệu Đào liền hỏi, "chúng ta bây giờ đi đâu?"
"Đến khách sạn thôi!"
"Không!” Tiểu Thất phản đối, "trước tiên đưa em về trường đã, quần áo của em với đồ vệ sinh cá nhân vẫn để ở đó, bọn anh đưa em về trường, cho em địa chỉ, buổi chiều em tự mình đến."
Lục Sâm cau mày nói, "hay không về lấy nữa, mua cái mới có được không?"
"Như thế không được, mấy bộ quần áo đó, em mặc thành quen rồi, mua đồ mới em mặc không thoải mái."
Lục Sâm bất đắc dĩ nhìn Triệu Đào gật đầu, Triệu Đào liền lái xe về hướng trường học.
Trên đường, Tiểu Thất líu lo nói không ngừng, vì thế thời gian trôi qua rất nhanh, chưa đến 30 phút xe đã dừng trước cổng trường, Tiểu Thất xuống xe, nhìn vào cửa xe, Lục Sâm quay cửa kính xuống, "hay anh đi với em cùng thu dọn?"
"Thật sự không cần, có một chút đồ, một mình em là đủ."
Hơn nữa ký túc xá của cô lại không có thang máy, Lục Sâm đi lên có chút bất tiện, càng quan trọng hơn, cô có việc khác cần phải giải quyết.
Lục Sâm đưa cho Tiểu Thất địa chỉ khách sạn.
"Được, em nhớ rồi, buổi chiều em liền qua, không cần phải nhớ em đâu!"
Lục Sâm bật cười, "được thế anh đi trước!"
Nói xong anh quay cửa sổ lên, Tiểu Thất bỗng nhiên giữ chặt cánh tay anh, "đợi một chút!"
"Hả?"
Tiểu Thất mặt có chút ửng đỏ, cô ôm lấy cổ Lục Sâm, "chụt chụt" hôn nhanh lên môi anh, sau đó chạy thật nhanh, vừa chạy vừa nói, "được rồi, em đi trước đây!"
Lục Sâm sững sờ!
Vuốt khóe miệng nhìn Tiểu Thất ở phía đằng xa, trong con mắt anh hiện lên sự vui vẻ.
Xem ra....như vậy tính gì là hôn, khác gì chuồn chuồn lướt sóng.
"Tổng tài?"
Lục Sâm vội vàng nói, "đi, về khách sạn!"
....
Tiểu Thất vừa vào đến trường, chạy đến một gốc cây đại thụ, nhìn xem Lục Sâm đã lái xe đi xa rồi, cô lập tức gọi một cuộc điện thoại.
"Chú Lãnh Mạc, con là Tiểu Thất, không có chuyện gì lớn, không có chuyện gì lớn, con muốn chú cho con mượn ít người, loại mà nhìn vào càng hung dữ thì càng tốt!"
Vừa tắt điện thoại, khoảng 20 phút sau, cổng trường có một chiếc xe màu đen đi tới, xuống xe có mấy người cao lớn, trên người toàn hình xăm.
"TiểuThât tiểu thư?"
"Là tôi!" Tiểu Thất từ đằng sau gốc cây đại thụ đi ra, "có phải chú Lãnh Mạc bảo mấy người đến đúng không?"
"Vâng, lão đại bảo bọn tôi đến nghe lệnh của tiểu thư."
Rất tốt!
"Đi với tôi!"
Tiểu Thất dẫn theo mấy người đó vào trường, hừ!
Tôi Tiêu Tiểu Thất có thù tất báo, dám đánh tôi thê thảm thế này, tôi không quay về đánh lại, thì không phải tác phong của tôi.