Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39245
“Được, cậu đi đi”
Tiêu Lăng gật gật đầu, anh cũng nhìn thời gian, thơi gian này Tô Tố chắc cũng sắp tới rồi, anh muốn cho cô một bất ngờ, lúc này không thể xuất hiện được
Tiêu Lăng nhìn Tôn Nguyên bị đám con gái vây quanh không thể thoát ra, vẫy tay với anh ta rồi đi mất
Anh phải nhân lúc này đi dạo quanh ngôi trường Tô Tố đã từng sinh sống
......
Mộ Bạch khi đến cổng lớn trường học gọi điện thoại cho Tô Tố, “đến chưa vậy?”
“Đã trên đường rồi, vẫn còn khoảng 2 phút nữa thì đến nơi”
“Anh đợi các em ở cổng trường nhé”
“Vâng, đến rồi thì nói tiếp”
Dập máy, Mộ Bạch bỗng dưng lại căng thẳng trở lại, anh cúi đầu nhìn trang phục của bản thân, vẫn là áo sơ mi trắng bên ngoài ra thêm chiếc quần màu đen, anh vốn dĩ muốn mặc tốt hơn một chút, nhưng thay vô số quần áo đều thấy không được, cuối cùng vẫn là mặc giống ngày thường.
Bây giờ anh có chút lo lắng rồi, một dịp quan trọng như thế này, anh mặc như vậy có phải xuất hiện không đủ trang trọng?
Nếu như anh bày tỏ rồi, Tô Tố có cảm thấy thành tâm của anh không đủ
Mộ Bạch lúc này thất vọng rồi, nhưng bây giờ lại đi thay quần áo rõ rành không kịp nữa. Anh lại đánh giá bản thân lại một lần, đến khi phát hiện trang phục không có nếp nhăn, giày không bị bẩn, sau khi thấy không có gì không ổn thỏa thì mới thở dài nhẹ nhõm. Bên tai là giọng của các bạn học sinh nữa thảo luận
“Mộ Bạch sư huynh đẹp trai quá”
“Đúng vậy đúng vậy, rất đơn giản áo trắng quần đen cũng có thể mặc ra cảm giác của nam thần, đẹp trai quá đẹp trai quá”
Mộ Bạch nghe thấy những lời này, lòng tự tin có chút quay trở lại
Vì vậy anh hôm nay cũng không có chút thua kém nào.
Từ xa nhìn thấy chiếc xe taxi dừng trước cổng trường, cửa xe mở ra, bên trong là Tô Tố và An Tiểu Hy, Mộ Bạch tim đạp nhanh, nhanh chóng chạy đến đón.
“Mộ Bạch sư huynh, chúng em đến muộn rồi”
“Không có, còn chưa chính thức bắt đầu” ánh mắt Mộ Bạch dường như không rời khỏi được người của Tô Tố, anh phát hiện mỗi lần anh nhìn Tô Tố đều có cảm giác kinh ngạc, không cần rõ cô ấy ăn mặc như thế nào, cho dù chỉ là mặt mộc đi ra ngoài cũng rất xinh đẹp, khi quay đầu lại nhìn thấy nụ cười láu lỉnh của An Tiểu Hy, Mộ Bạch có chút xấu hổ, từ từ di chuyển ánh mắt.
Tiểu Hy hứ hứ một tiếng, cô đã nói mà Mộ Bạch sư huynh có tâm ý với Tô Tố mà, thế nhưng Tố Tố như thiếu mất một dây tình cảm không hề nhận ra.
“Anh dẫn các em vào trong hội trường, hiện trường bây giờ đa được trang trí xong rồi, rất đẹp”
Tô Tố và Tiểu Hy đi theo anh cùng tiến vào trong, “Mộ Bạch sư huynh, cô gái dám diết lấy anh cũng đến rồi sao?”
Thực tế người cứ luôn đeo bám anh không chịu từ bỏ chính là Tô Huệ
Bây giờ Tô Huệ đã nghỉ học, người còn không biết đi đâu rồi, đương nhiên sẽ không đến
Mộ Bạch nhìn Tô Tố, trong mắt chớp thoáng qua, “đến rồi, vì vậy cần phải làm phiền em giúp anh chặn hoa đào (con gái) rồi”
“Điều này không có gì làm phiền cả, chỉ là chuyện nhỏ, mọi người đều là bạn bè, giúp đỡ cũng là chuyện đương nhiên” đằng nào chỉ là giả làm bạn nhảy, đầu có phải là giả làm bạn gái, đối với cô mà nói đích thực không có chuyện gì lớn cả
......
Mấy người rất nhanh tiến vào bãi cỏ, học sinh của học viện điện ảnh rất ít người không xinh đẹp, lúc này sau khi trang điểm, ai ai cũng đều giống như minh tinh, Tô Tố đứng ở bãi cỏ có cảm giác sai lầm giống như đang tham gia lễ trao giải
“Đây cũng thật quá khoa trương rồi.....” Tiểu Hy nhịn không được than thở, cô nhìn lại chiếc váy trên người mình, lại nhìn vào nhóm học sinh mặc trang phục dạ hội, nhin không nỏi nuốt nước bọt, “chúng mình mặc có phải quá tùy tiện không à”
Buổi tiếc đón chào tân sinh mọi năm cũng không có giống năm nay khoa trương như thế này à
Trên bãi cỏ nhạc nhẹ nhàng nổi lên, Mộ Bạch cười cười nói, “vốn dĩ chỉ là buổi dạ tiệc, thì cứ tùy ý một chút”
Tiểu Hy và Tô Tố chưa ăn gì đã đến rồi, Tiểu Hy nhìn thấy bên cạnh bờ hồ có bày điểm tâm và đồ ăn, cặp mắt bỗng chốc sáng bừng lên, “cái gì nhỉ, Mộ Bạch sư huynh, em với Tố Tố còn chưa có ăn cái gì, chúng em đi ăn chút gì trước, đợi chút quay lại giúp anh chặn hoa đào nhé”
Còn chưa ăn cơm?
Mộ Bạch nahnh chóng nói, “vậy các em nhanh đi ăn chút gì đi”
Cũng vừa hay anh còn muốn kiểm tra lại thiết bị
......
Một bên khác
Tiêu Lăng đi à đi à thì đến địa điểm quay ký túc xá của {Nhất Tiếu Nại Hà}, nhân viên đứng trông coi ở cửa ký túc xá không cho bất kỳ ai tiếp cận, nhìn thấy Tiêu lăng đi đến, còn nghĩ anh là giống những người trước rình mò đến nhìn lén quay phim, người nhân viên vẫy tay với anh, “bạn học sinh này, hôm nay ở đây không có quay phim, bạn nhanh trở về đi”
“Tôi tìm đạo diễn của các anh”
Người nhân viên sững lại, nhìn khí chất của Tiêu Lăng tuyệt đẹp, có chúy không chắc chắn, “cài gì nhỉ......bạn tên là gì?”
“Cứ nói với Trịnh Đông tôi là Tiêu Lăng là được rồi”
“Được được, ngài đợi chút” người nhân viên nhanh chóng chạy vào thông báo
Chưa đến 10 phút Trinh Đông gấp gáp từ trong tòa ký túc xá chạy ra ngoài, nhìn thấy thực sự là Tiêu Lăng, ông kinh ngạc không tả, tượng Phật này sao lại đến, ông nhanh bước đến đón tiếp, “Tiêu thiếu gia? Thật sự là ngài, ngài là đến hỏi thăm đoàn sao? Làm sao lại không điện thoại báo trước, thế nhưng hôm nay thật không may, nhóm diễn viên đều đã nghỉ rồi, chỉ còn lại nhân viên ở lại bận rộn”
“Đang cắt ghép cảnh quay hả?”
“Vâng, nhân viên cần nhanh chóng cắt ghép xong 2 tập đầu, tuần sau cần phải phát trên đài Mango rồi”
Tiêu Lăng lông mày giật một nhịp, đi theo Trịnh Đông vào trong tòa ký túc xá
“Mới có mấy ngày, 2 tập đầu đã quay xong rồi?”
Nhắc đến điều này, Trịnh Đông lập tức vui sướng mặt đỏ lên, “đúng vậy à, bởi vì 2 tập đầu cơ bản đều là quay trong ký túc xá, không cần phải bố trí hiện trường, quan trọng hơn là, Tô Tố thật sự là diễn viên đặt biệt có năng lực, mỗi một cảnh quay phim đều là một lần thông qua, thật sự là một diễn viên tốt đặc biệt có tài năng, không chỉ là đi à còn là góc độ quay phim, hoặc là động tác câu nói, cơ bản tìm không ra chút sai lầm nào, kẻ cả Trương Hân nữ diễn viên hạng A còn mắc lỗi 2 lần nữa, Tô Tố cô ấy đến cả một lần cũng đều không có sai xót, thật sự khiến ngời khác khó mà tin được”
Hoài nghi trong lòng của Tiêu Lăng càng thêm rõ ràng rồi
“Đưa tôi đi xem hiện trường quay phim”
Trịnh Đông bước chạn sững lại, có chút do dự, “cái này.....bởi vì còn chưa phát lên tình tiết bộ phim.....”
Ánh mắt của Tiêu Lăng tối sâu xuống, điềm tĩnh nhìn ông ta một cái, “tôi chỉ là xem thôi”
Cũng đâu có sẽ truyền hình ảnh ra ngoài
Trịnh Đông gãi gãi đầu, cũng đúng, Tiêu thiếu gia cũng là một nửa người đầu tư của bộ phim này, làm sao cũng không thể tiết lộ tình tiết bộ phim được. Ông đưa Tiêu Lăng đi đến phòng cắt ghép pim, “Tiêu thiếu gia, ở đây”
Thầy cắt ghép phim đang cắt ghép đoạn, nhìn thấy Trịnh Đông dẫn người đến có chút kinh ngạc
“Đạo diễn.....”
“Đây là Tiêu thiếu gia, Tổng tài của Tinh Quang” Trịnh Đông đi đến trước màn hình, “cát ghép xong rồi?”
“Vẫn chưa có”
Ánh mắt nhìn của Tiêu Lăng ở trên màn hình máy tính cắt ghép, nhìn thấy trên màn hình từng nếp nhăn từng nụ cười từng cử chỉ từng động tác của Tô Tố, mỗi một hành động đều tìm đúng ống máy quáy, quay toàn là chính diện, cho dù có phải quay mặt nghiêng, cô cũng có thể tìm được chính xác đến góc độ đẹp nhất, càng hơn thế.....cho đến đằng sau lưng quay cũng vô cùng xinh đẹp.
Cảm nhận ống máy quay như thế này.....người không có kinh nghiệm biểu diễn thật sự có thể chộp lấy chuẩn vậy sao
“Tô Tố và Trương Hân tương tác ra sao?”
“Rất tốt à” Trịnh Đông cũng rất ngạc nhiên, “trước đây người khác nói Trương Hân tính khí kỳ quái, không dễ tương tác, tôi nhìn cô ấy và Tô Tố hai người ở dưới cùng một mái nhà cũng không thấy cô ấy nói gì, mà hai người bọn họ quan hệ khá tốt”
Ý niệm trong lòng của Tiêu Lăng càng thêm dữ dội hơn.
Anh chào từ biệt Trịnh Đông, rời khỏi tòa nhà ký túc xá lập tức gọi điện thoại cho Tiểu Trần, “tôi kêu cậu điều tra tài liệu có chưa, được rồi, tối hôm nay đưa cho tôi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK