Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39828
“Rốt cuộc ngươi là ai, nếu ngươi không nói, ta sẽ không đi cùng ngươi!”
Từ này từ đầu đén chân nhìn cực kì gọn gàng chỉnh chu, giọng nói cũng khàn khàn thấp, hoàn toàn không phân biệt là nam hay nữ, Lý Ngọc suy cho cùng cũng có sự phòng bị, nhẹ nhàng lùi một bước, nhẹ nhàng lắc đầu, “Con người ngươi, một chút thành ý cũng không biểu hiện, sao ta có thể đi cùng ngươi!”
Ngộ nhỡ người này muốn bắt cóc cô, đến lúc đó làm chuyện không có lợi cho con trai thì sao.
Dường như nhìn ra suy nghĩ của Lý Ngọc, người đến nhẹ nhàng cười nói, ”Vậy người cứ quay lưng rời đi, nhưng cả đời người đừng hòng tìm được con trai người nữa!”
Lý Ngọc kinh ngạc, “Ngươi làm gì con trai ta rồi?”
“Tôi chả làm gì con trai bà hết!” Mắt người đến sáng lên, lạnh lùng nói, “Trên đời này, tôi...e rằng tôi là người duy nhất biết con trai bà Lý Dương đang ở đâu, nếu bà không muốn theo tôi, tôi đảm bảo sau này bà đều không tìm được con trai bà!”
Lý Ngọc bán tín bán nghi nhìn người đến này.
Người đến thấy cô hoài nghi, lạnh lùng hằn giọng, lấy trong áo rộng móc ra một chiếc điện thoại ném trước mặt của Lý Ngọc, Lý Ngọc hốt hoảng vươn tay đón lấy, tỉ mỉ nhìn, nhất thời kinh ngạc, “Đây, đây là điện thoại của Lý Dương.”
“Không sai, chính là điện thoại của hắn, giờ bà có thể tin tôi rồi chứ?”
Lý Ngọc bóp lấy điện thoại, tỉ mỉ nghĩ lại, rốt cuộc vẫn cắn chặt răng, “Được! Ta theo ngươi!”
Đến người nhà họ Lục cũng không biết Lý Dương ở đâu, bà thật sự không biết đi đâu tìm Lý Dương.
Lý Ngọc theo người lạ nước về phía trước, dần dần, họ đi đến một khu biệt thự hoang dã, lại vòng vào một đường nhỏ tiếp tục đi thẳng, Lý Ngọc cứ đi theo người lạ đó khoảng chừng năm đến sáu cây số, nhưng người đó hầu như không có ý định dừng lại.
“Rốt cuộc ngươi dẫn ta đi đâu?”
“Không phải rất tha thiết muốn gặp con trai bà sao, chút nhẫn nhịn cũng không có! Người lạ lạnh lùng hằn một tiếng, “Còn cỡ ba bốn cây số thì tới!”
Tuyết lớn rơi rươi, hai người đi dưới nền tuyết trắng đầy trời, cuối cùng cũng đế một nơi hoang vu không một bóng người.
Lý Ngọc vừa nhìn!
Không đúng rồi!
Bên này người rất ít lại vắng vẻ, nhà thì cũ, cột dây điện cũng cũ, dây điện thấp! Mấy căn nhà cũ đều ghi chữ “Tháo”, lúc này chắc dân chúng đã tản đi nơi khác, bọn họ đứng đó một lúc, cũng không thấy có một ai bước vào.
“Ngươi dẫn ta đến đây làm gì, đây rốt cuộc không có ai.
Ánh mắt người đến vô cùng phức tạp, bà lại tiến thêm một vài bước, Lý Ngọc nghĩ đi nghĩ lại, rốt cuộc vẫn bước chân đi theo.
Hai người đi đến một khu trồng ruộng.
Bùn đất bị tuyết chất một đống dày che phủ lại, không bị hư hại gì, nhìn vào giống như một thế giới tuyết trong suốt hình pha lê.
“Lý Dương đâu, ngươi chả phải dẫn ta đến tìm Lý Dương sao, đây sao lại có Lý Dương!”
“Đó!” Người lạ chỉ vào một phần ruộng nhô lên một đồi đất nhỏ, “ Lý Dương không phải ở đó sao?”
Lý Ngọc nhìn cánh đồng ruộng đó hơn nửa ngày, cũng không thấy bóng dáng của Lý Dương đâu.
Người lạ cười nhạt, “Đừng nhìn khắp nơi nũa cũng đừng tìm khắp nươi nữa, Lý Dương chính là ở trong đồi đất nhỏ đó!”
Cái gì?
Lý Ngọc trừng to mắt!
Bà không dám tin ngã lùi hai bước, “Ngươi nói dối! Điều này là không thể, Lý Dương của ta đang sống sờ sờ ra đó, sao lại có thể...ta không tin , ta tuyệt đối sẽ không tin! Ngươi là ai! Nói cho ta ngươi rốt cuộc là ai, ngươi lừa ta như thế, rốt cuộc có tâm tư ý đồ gì!”
“Lừa bà? Tôi không cần tốn công sức đó!”
“Không, không thể nào....”Lý Ngọc liều mạng lắc đầu, “Ta không tin, ta không tin! Rốt cuộc ngươi là ai?”
Người lạ mắt nhìn quanh tứ phía, sau khi phát hiện không có ai, mới lộ khuôn mặt ra.
“Là tôi!”
Người này không ai khác, chính là Trương Hy bị mất tích bấy lâu nay!
“Cô là ai?” Lý Ngọc hoàn toàn không quen biết cô.
“Tôi là Trương Hy, là bạn gái của Lý Dương!”
Trương Hy hai tay đút trong túi áo, nhìn cái đồi nhỏ nhô lên cách đó không xa, môi mín chặt lại, tay trong túi áo đã nắm chặt thành nắm đấm, dường như vừa hận vừa oán lại mang đầy giằng xế đau đớn, “Là tôi chôn ở đây đó!”
“Không, tôi không tin, Lý Dương của tôi vẫn yên ổn, sao có thể chết được!” Lý Ngọc hoàn toàn không thể chấp nhận sự thật này.
“Là vì anh ta đắc tội với quá nhiều người! Nếu bà không tin, có thể đào lên mà coi, coi trong đó có phải con trai mà bà ngày đêm nhớ mong.”
“Ai?”
Trương Hy cười, thu tầm mắt hướng nhìn Lý Ngọc, “Xem ra bà vẫn tin lời tôi nói đấy chứ!”
Lý Ngọc không muốn tin!
Nhưng sau khi bà liên kết toàn bộ mọi việc lại với nhau, như chìm sâu vào băng lạnh.
Tại sao gần hơn hai tháng không liên lạc được với Lý Dương?
Tại sao bà tìm đến Lục Gia, người Lục Gia cho bà tiền, nhưng lại không để bà tiếp tục tìm kiếm?
Bà càng hiểu rõ con trai bà.
Lý Dương...cái thằng luôn muốn ra oai, cần một sự nghiệp như vậy, sao lại có thể rời khỏi Lục Gia, trừ phi...là không thể không rời khỏi!
“Rốt cuộc...xảy ra chuyện gì?”
“Lý Dương chắc chưa bao giờ nhắc qua tôi với bà đúng không?” Trương Hy tìm đến một nơi vắng vẻ dựa vào tường, chuyển đầu hướng nhìn Lý Ngọc, “Có hứng thú nghe tôi kêt chuyện tôi và Trương Hy không?”
“Cô...nói!”
Trương Hy từng chút một, từ lúc cô yêu thầm Lý Dương ra sao, đến lúc giật Lý Dương khỏi tay Tiểu Thất, lại tìm cách để Tiểu Thất và Lý Dương chia tay nhau, cô kể vô cùng chi tiết, mỗi một câu chuyện đều vô cùng rõ ràng, nhưng..cũng che giấu một số chuyện. Ví dụ như lúc ở khách sạn sai người ném rắn vào Tiểu Thất...còn vài việc mà cô làm gây bất lợi cho Tiểu Thất, đương nhiên cũng bao gồm cả việc Lý Dương cưỡng bức Tiểu Thất không thành.
“Tóm lại kết thúc của câu chuyện chính là, sai khi cái con Tiêu Tiểu Thất và Lý Dương chia tay xong vẫn quấn mãi không buông! Lúc đó Lý Dương hoàn toàn không biết Tiêu Tiểu Thất chính là con gái của Tiêu Lăng chủ của Quốc Tế Hoàn Vũ, bà chắc hiểu rõ con bà, haha_Do ba tôi là một công chức nhà nước, mẹ tôi là hiệu trưởng của một trường học lớn ở A, hắn luôn trèo cao, ở bên tôi sẽ ít phấn đấu hơn hai mươi năm, hắn đương nhiên không chút do dự chia tay Tiêu Tiểu Thất.”
Lý Ngọc cũng không quá tin, “Theo như cô nói, Lý Dương và Tiểu Thất đã quen nhau hơn hai năm, sao lại không biết tình trạng gia đình cô ta?”
Trương Hy nhẹ nhàng nhìn bà một cái, cười nhạt, “Điều này thì nên khen ngợi tài diễn xuất cao tay của Tiêu Tiểu Thất, ngoại trừ người ở cùng kí túc xá cô ta Lưu Tuyền, không có bất kì ai biết thân phận thật của cô ta, giấu cái gọi là triệt để. Sau đó chắc là thấy tôi và Lý Dương không vừa mắt, lập tức kiếm một bạn trai mới. Ồ, quên nói với bà, bạn trai mới của Tiêu Tiểu Thất không ai khác chính là chú của Lý Dương_Lục Sâm!”
“Cái gì?”
“Bà không nghe nhầm, chính là Lục Sâm!” Trương Hy cười nhạt, “Nói cho cùng Tiêu Tiểu Thất chính là không muốn Lý Dương có thể hạnh phúc sống tiếp, cô trở thành bạn gái của Lục Sâm, chính là trở thành thím nhỏ của Lý Dương, haha, quá kịch tính, bạn gái cũ trở thành thím nhỏ. Sau khi ở cùng với Lục Sâm, cô ta có thể ra vào Lục Gia, cơ hội gặp Lý Dương chả lẽ không nhiều lên sao! Nhưng đáng tiếc, con người Lý Dương vô cùng thật thà, gia thế của tôi tốt như vậy, bất kể con Tiêu Tiểu Thất xinh đẹp ra sao, nhưng Lý Dương cũng không tính quay lại với cô ta!”
Trương Hy tiếp tục nói, “....càng huống hồ, Tiêu Tiểu Thất và Lục Sâm ở bên nhau, Lý Dương càng không thể quay lại với cô ta lần nữa rồi!”
Lý Ngọc bóp chặt nắm đấm, “Sau đó thì sao, con trai tôi sao lại chết!”
“Tiêu Tiểu Thất theo đuổi không thành, thời gian lâu ngày thì xấu hổ hóa oán hận! Quốc Tế Hoàn Vũ...thế lực lớn như thế, đừng nói là thành phố A, cho dù là quốc tế, có thể đụng vào họ hầu như chả có ai! Còn một điều tôi quên nói với bà, ba của Tiêu Tiểu Thất Tiêu Lăng và đại ca của phái xã hội đen lớn nhất châu Á Lãnh Mạc lại là anh em bao nhiêu năm nay, hai người đó chỉ hỉ mũi, Lý Dương chính là bị đám người của Lãnh Mạc đánh chết!”
Lý Ngọc trút ngược hơi lạnh, “Không, chả lẽ là do Lý Dương không chấp nhận cô ta, cô ta sai người động tay giết nó? Ta không tin?”
“Không tin?” Trương Hy đột nhiên đôi mắt đỏ rực, phẫn nổ nhìn Lý Ngọc, “Tôi cũng không tin, nhưng đâu lại là sự thật, bà cho rằng chỉ mình Lý Dương bị báo thù sao? Bà sai rồi! Tôi vốn là đại tiểu thư không lo ăn không lo mặc, nhưng giờ sao, chính vì đắc tội với Tiêu Gia, nhà của tôi cũng hoàn toàn không còn! Bọn họ gắn cho ba tôi chức danh tham ô nhận hối lộ, mấy ngày trước mở phiên toàn bà biết phán bao nhiêu năm không? Ba mươi năm! Còn mẹ tôi, với tội bao che phán tám năm! Nếu không phải hai người họ bảo vệ tôi, kiên quyết không chịu kéo tôi xuống nước, nói không chừng giờ tôi cùng với họ vào nhà lao rồi!”
Trương Hy càng nói càng kích động, khẩu khí lớn đáp, “Bà hiểu cái gì, bà có biết mùi vị mất đi tất cả không! Bà biết thời gian qua tôi đều sống như thế nào không! Tôi mỗi ngày đều giấu mình trong bộ đồ dày dặn, người khác cứ nghĩ do tôi sợ lạnh, tôi sợ bị đám người của Tiêu Tiểu Thất tìm được, tất cả những ai đắc tội với cô ta cũng không có kết cục tốt đẹp, lúc đầu tôi trốn một nơi để thoát kiếp nạn này, nhưng ai có thể đảm bảo Tiêu Tiểu Thất khi tìm thấy tôi không giết tôi!”
Lý Ngọc cắn chặt răng, giữ chặt nắm đấm.
“Vậy cái con Tiêu Tiểu Thất đâu?”
Trương Hy thở một hơi sâu, cố gắng trấn an cảm xúc lại, “Cô ta? Giờ cô ta đừng nhắc đến nữa quá tiêu diêu rồi, lại quay lại làm đại tiểu thư rồi, nhưng không chỉ thế, còn cùng với Lục Sâm yêu đương cuồng nhiệt, còn có một chuyện chắc bà không biết, tất cả người nhà họ Lục kể cả Lục Sâm đều biết Lý Dương chết thế nào, nhưng không ai trong số họ dám tiết lộ thông tin ra ngoài, haha, đối với họ mà nói, cái chết của Lý Dương so với việc bám vào Tiêu Gia, hoàn toàn không đáng là gì!”
Lý Ngọc bỗng chống đôi mắt đỏ hoe.
Bà dường như đã tin lời nói của Trương Hy!
Đúng!
Người Lục Gia chả phải chính là thế sao!
Ích kỉ đến tàn nhẫn!
Lục Vĩnh Cường cũng vậy chính là vì vinh hoa phú quý mà bỏ người vợ tội nghiệp này, chớp mắt cái đã cùng với đại tiểu thư trong thành phố A kết hôn sao!
Cho nên, chuyện gì họ cũng có thể làm ra!
Huống hồ là...
Lý Dương đối với họ mà nói, tuy có quan hệ huyết thống, nhưng suy cho cùng thời gian tiếp xúc chưa lâu, hoàn toàn không có tình cảm.
Cho nên hy sinh một người như Lý Dương đối với họ mà nói, chả đáng là gì!
Lý Ngọc bước đi nặng nề từng bước từng bước đến trước đồi đất nhỏ, bà quỳ xuống, nắm chặt lớp đất đã che phủ đồi đất nhỏ kia, “Con trai, mẹ sẽ không tha cho những người đó, mẹ nhất định sẽ khiến bọn chúng trả giá!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK