Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39906

Tiểu Thất cúi đầu không dám nói 1 lời.

Nếu daddy biết Lục Sâm bỏ rơi cô hẹn hò với người khác, daddy nhất định sẽ nghĩ cách băm anh ấy ra.

Hồi trước lúc Lục Sâm ở bên cô daddy đã không hài lòng đủ đường, nếu không phải thấy hai người họ ở với nhau khá tốt, chắc ba đã sớm điên lên rồi.

Tiêu Lăng thấy hai anh em đều cúi đầu, bộ dạng làm sai chuyện, không nhịn được tức giận ở trong lòng.

Hét lớn 1 tiếng, “Tiêu Cảnh Thụy!”

Cảnh Thụy thẳng lưng, vô thức cao giọng, “Dạ!”

“Con! Nói rõ chuyện này cho lão tử, hôm nay không nói rõ, sau này không cần về nhà này nữa.”

Cảnh Thụy lập tức rơi vào tình thế khó xử.

Nhưng anh đã đáp ứng qua Tiểu Thất, kiên trì không nói chuyện này cho Tiêu Lăng nghe.

“Ba…”

“Kêu ba cũng vô dụng, nhanh chóng nói cho ta biết!:

Cảnh Thụy nhìn sang Tiểu Thất, Tiểu Thất đang dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn anh, Cảnh Thụy than thở 1 hơi, “Ba, con không thể nói!”

“Con nói thêm lần nữa?”

“Không thể nói!”

“Có tin lão tử bóp chết con!” Tiêu Lăng càng nói càng tức, cuối cùng trực tiếp xông vào phòng sách, lấy cây roi từ phòng sách ra, nắm chặt cây roi lạnh lùng nhìn Tiêu Cảnh Thụy, “Rốt cuộc có nói hay không!”

Cảnh Thụy cắn răng, “Không thể nói!”

“Tốt! Rất tốt, có chí khí!” Tiêu Lăng nắm lấy roi, “Con phải không cảm thấy ta không dám đánh con!”

Tiểu Thất khẩn cầu nhìn mẹ, “Mami…”

Tô Tố nắm chặt cánh tay Tiêu Lăng, “Tiêu Lăng, con cũng lớn như vậy rồi, anh còn động dao động súng làm gì, có chuyện từ từ nói!” Vừa nói, quay đầu lo lắng nhìn Cảnh Thụy, “Cảnh Thụy, con với ba có chuyện gì mà không thể nói chứ, nhanh chóng thật thà nói hết chuyện ra.”

Cảnh Thụy cắn răng nhìn Tiểu Thất, “Đánh đi đánh đi, nói chung còn chịu bị đánh chuyện đó con không nói đâu!”

Trán của Tiêu Lăng đột nhiên nổi gân xanh, “Tốt tốt tốt, hôm nay lão tử sẽ đánh đến khi mày nói!”

Vừa nói, Tiêu Lăng liền đưa roi lên, động tay vừa muốn đánh lên người Cảnh Thụy.

“Dừng tay!”

Tiểu Thất la lớn 1 tiếng, “Con nói! Con nói còn không được sao!”

Tức giận của Tiêu Lăng dần bình yên lại, tay anh dừng lại, “Nói! Rốt cuộc là chuyện gì!”

Tiểu Thất cắn cắn răng, từ gốc đến ngọn nói cho Tiêu Lăng nghe, cô vẫn luôn cúi đầu, không thấy được theo lời nói của cô, sắc mặt Tiêu Lăng ngày càng âm trầm, ngày càng khó coi!

“... Cho nên, hai con bây giờ trong trạng thái chia tay, anh con mới giới thiệu bạn trai cho con!”

Tiểu Thất nói xong, không gian yên lặng như chết.

Cái cổ cứng nhắc của cô ngẩng lên, nhìn 1 cái liền thấy khuôn mặt lạnh lùng của Tiêu Lăng, sắc mặt của anh không khó coi như lúc nãy, không những không khó coi, mà mang theo sự bình yên nguy hiểm, Tiểu Thất nuốt nước miếng, nhìn thấy bộ dạng như vậy của Tiêu Lăng, còn đáng sợ hơi là bộ dạng tức giận hồi nãy.

“Daddy…”

“Cho nên… tên đáng chết đó, vì người con gái khác, bỏ rơi con, với lại vào thứ 4 di cư qua Thụy Sĩ?”

Tiểu Thất cười khổ gật đầu, “Dạ đúng.”

“Tốt tốt tốt!” Đột nhiên Tiêu Lăng cười, rõ ràng anh cười ngày càng dễ coi, Tiểu Thất ngược lại cảm thấy phía sau như phong ba bão táp, “Daddy, ba muốn làm gì?”

“Dám giỡn chơi con gái ta như vậy, ta phải đến nó biết, người nhà Tiêu gia không dễ ức hiếp như vậy!”

Tiểu Thất lập tức kinh ngạc.

Đây là muốn đối phó với Lục Sâm?

Cô nhanh chóng nhào qua, ôm chặt cánh tay Tiêu Lăng, “Daddy, không được làm tổn thương anh ấy!”

Tiêu Lăng tức giận trừng mắt nhìn Tiểu Thất, “Con nói cái gì?”

“Con không cho ba tổn thương anh ấy! Hai đứa con đã chia tay rồi, chia tay chính là chia tay, anh ấy muốn rời đi thì để anh ấy rời đi là được, sau này con sẽ có cuộc sống của con, nói chung… quá trình yêu đương của con và anh ấy cũng rất tốt đẹp, anh ấy cũng không có ức hiếp con, ở với con không lâu đã nói rõ cho con biết về chuyện của mối tình đầu, là tự con không giữ được lòng của anh ấy thôi.”

Tiểu Thất nói lộn xộn, “Nói chung con tuyệt đối không cho phép ba làm tổn thương anh ấy!”

Tiêu Lăng hoàn toàn không dám tin tưởng tai mình!

Con gái cưng của anh bị ức hiếp thành bộ dạng này, vậy mà còn nói tốt cho người hại nó?

Tiêu Lăng cắn răng, “Tuyệt đối không được!”

“Ba…”

“Con nói gì cũng vô ích, thứ chết tiệt Lục Sâm này, con gái của ta có chỗ nói không xứng với hắn! Lúc mới theo đuổi ân cần như thế nào, lúc đó nêu không thấy nó cực kỳ chân thành, chỉ dựa vào cái chân của nó, ta cũng tuyệt đối không cho hai đứa ở chung! Con không bỏ rơi nó thì thôi, vậy mà nó dám bỏ rơi con, chuyện này tuyệt đối không kết thúc dễ dàng như vậy được!”

Tim Tiểu Thất trầm xuống, “Không được không được! Nếu ba dám tổn hại Lục Sâm, con, con sẽ tổn hại chính bản thân! Ba kêu người chặt tay anh ấy, con sẽ chặt tay chính mình, ba kêu người đánh gãy chân anh ấy, con sẽ đánh gãy chân mình. Nói chung mà tổn thương anh ấy như thế nào, con sẽ làm tổn thương chính mình như vậy!”

Tiêu Lăng cực kỳ tức giận!

“Tiêu Tiểu Thất!”

“Nói chung con sẽ không để ba làm tổn thương anh ấy!” Tiểu Thất mắt đỏ lên la lớn, “Con đã quyết định quên anh ta sau này bắt đầu lại từ đầu rồi, ba như vậy làm muốn con như thế nào? Nếu ba tổn thương anh ấy, con sẽ có lỗi với anh ta cả đời, lương tâm con cả đời cũng không yên. Trong chuyện yêu đương nam nữ chia tay cũng là chuyện bình thường mà không phải sao, cũng không thể vì người khác bỏ rơi con, con liền làm chết người ta! Vậy sau này ai dám hẹn hò với con, con còn dám hẹn hò với ai đây!”

“Tiêu Tiểu Thất!”

Tiểu Thất bịt tai lại, la lớn, “Nói chung từ hôm nay bắt đầu, bên Lục Sâm xảy ra chuyện gì, cứ tính hết lên người con! Con vẫn là câu đó, Lục Sâm bị thương ở đâu, con tự làm thương bản thân ở đó! Ba, ba tin con đi, con nhất định làm được!”

Tiêu Lăng hoàn toàn tức muốn điên.

Vậy mà Tiểu Thất dám vì 1 người đàn ông làm tổn thương mình, đối nghịch với anh!

Tiêu Lăng còn muốn nói chuyện, Tô Tố kéo tay anh lại.

“Tô Tố!”

“Đừng nói nữa!” Tô Tố thở 1 hơi, “Tùy theo lòng Tiểu Thất muốn gì, như Tiểu Thất nói, nếu anh thật sự làm tổn thương Lục Sâm, vốn dĩ con tính quên hắn ta, nhưng bởi vì hành động của anh, sợ cả đời con cũng không quên được!”

“Không lẽ cứ như vậy mà bỏ qua?” Tiêu Lăng không nhịn được cục tức này.

“Chuyện của con cứ để tụi nó tự giải quyết, em biết anh thương Tiểu Thất.” Tô Tố nhìn sang Tiểu Thất, “Tiểu Thất ba con cũng là quá thương con, cho nên mới tức giận như vậy, hai người nên hiểu cho đối phương 1 chút.” Vừa nói, cô lại nói với Tiêu Lăng, “Tiểu Thất cũng không trách Lục Sâm… anh càng quan tâm làm gì. Còn có… Tiểu Thất nói đúng, nếu anh thực sự tổn thương Lục Sâm, chuyện này truyền ra ngoài, sau này còn ai dám hẹn hò với con gái nhà chúng ta chứ?”

Cảnh Thụy cũng nhanh chóng nói giúp, “Dạ đúng dạ đúng, ba, ba đừng lo nhiều như vậy nữa, chuyện tình cảm thì dù ba muốn quản cũng không thể phát triển theo suy nghĩ của chúng ta được, với lại… con đã đập tên Lục Sâm đó 1 trận rồi, cho giáo huấn hắn nữa!”

Tiêu Lăng tức đến không ngừng hít sâu.

Đáng chết!

Bây giờ trong lòng anh có suy nghĩ muốn 1 dao chém chết Lục Sâm.

Vậy mà chỉ có thể nhịn xuống.

Anh hiểu con gái của mình, có thể nói thì tuyệt đối có thể làm được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK