Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39444

Tô Tố nỗ lực nhếch mép lên, nghĩ muốn cười với lão gia tử
Nhưng cô phát hiện, cô cơ bản làm không được
Mép của cô cứng đơ, đừng nói cười, đến làm một biểu cảm đều cảm thấy kỳ lạ
“Ông nội, bọn trẻ còn nhỏ, ông đưa bọn trẻ về phòng trước được không, cháu muốn ở đây một chút”
Lão gia tử nhìn ánh mắt của cô càng thêm áy này, “được, ông đều nghe cháu”
Lão gia tử đưa bọn trẻ rời khỏi, hiện trường bỗng đóng băng
Trương Hân và Tiểu Hy căng thẳng lo lắng nhìn Tô Tố, một câu nói không dám nói nhiều, sợ chạm vào vết thương lòng của cô
Lãnh Mạc và Tôn Nguyên cũng không biết nói cái gì mới được
Mộ Bạch chỉ đỡ chặt lấy Tô Tố, cả người rõ ràng vô cùng băng giá
Nửa ngày trôi qua, Tôn Nguyên mới ngập ngừng nói, “cài này chị, chị dâu, em cảm thấy đại ca khẳng định là có chuyện quan trọng cần phải xử lý, khẳng định rất quan trọng rất quan trọng, nếu không thì đại ca khẳng định sẽ không như thế này, tình cảm của anh ấy đối với chị mấy người chúng em đều nhìn thấy cả, làm sao cũng sẽ không cố ý bỏ chạy trong hôn lễ”
Ánh mắt Tô Tố vô không nhìn về hướng Tôn Nguyên, “cậu vừa mới nói gì, anh ta nhận được điện thoại rồi gấp gáp bỏ đi, phải không?”
Tôn Nguyên như gà con mổ thóc gật đầu
Ha-----
Cũng có thể nói, anh ta không có xảy ra bất kỳ tai nạn cá nhận nào, bỏ đi cũng là bản thân anh ta lựa chọn
Không cần biết lý do anh ta bỏ đi là cái gì, trong lòng anh ta, chuyện xảy ra, tất nhiên quan trọng hơn so với hôn lễ của bọn họ rồi
Mà có thẻ khiến anh ta cả người thất lễ, ngoại trừ Tiêu Diệp Lạc, Tô Tố xũng nghĩ không được người thứ hai nữa!
Tiêu mẫu.....
Bà ta quả nhiên hiểu rõ con trai của mình, mưu kế của bà ta cũng quả nhiên thành công rồi!
“Ha ha.....”
Tô Tố cười ra tiếng, gây sự chú ý ánh mắt lo lắng của mọi người
“Các cậu đừng nhìn tôi như thế, khiến tôi cảm thấy bản thân là người khổ sở.....” Tô Tố hít hít mũi, “Tiểu Hy, điện thoại của tờ đâu?”
“Để trọng khách sạn”
“Có thể lấy giúp tớ không, tớ bây giờ chân có chút yếu đuối, đi không được”
Tiểu Hy gật đầu liê liệ, “được được được, tớ đi lấy ngay đây!”
Tiểu Hy đi giày cao gót, chạy nhanh về phía trước
Không đến 10 phút, Tiểu Hy thở dốc mang theo điện thoại của Tô Tố, “Tố Tố, trên điện thoại có cuộc gọi nhỡ, tớ nhìn là số lạ nên không nhắc máy”
Tô Tố nhận lại điện thoại
Ngón tay của cô không chịu khống chế đang run lên, mở màn hình, bên trên không có bất kỳ cuộc gọi nhỡ nào của Tiêu Lăng, đến cả tin nhắn cũng không có
Mũi cô có chút đau xót, nước mắt như hạt chân châu đút dây, khống chế không được rớt xuống
“Tố Tố....”
Tô Tố không hết lòng tin, lật ra số điện thoại của Tiêu Lăng , nhấn phím gọi đi, trong điện thoại truyền đến giọng nữ, “xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi đá tắ máy, sorry....”
Tô Tố không do dự dập máy
Nước mắt của Tiểu Hy cũng sắp rơi ra rồi, nhìn thấy dáng vẻ của Tô Tố đau lòng không chịu nổi, cô không nhịn được quay đầu lại trút giận lên người Tôn Nguyên, “tên chết tiệt nhà ngươi, Tiêu Lăng muốn bỏ đi anh không biết kéo anh ta lại! Không biết hôm nay là ngày gì sao!”
Tôn Nguyên vô cớ bị mắng, nhịn không được thay bản thân giải thích, “đại ca muốn đi, tôi nào kéo nổi à”
“Anh....”
“Được rồi, đừng nói nữa” Tô Tố chen ngang hai người, co nhìn về phía mọi người, “tớ muôn ở một mình một lúc, các cậu có thể rời khỏi đây trước không, xin các cậu.....”
“Tố Tố....”
Tiểu Hy không dám bỏ đi, đả kích này lớn như vậy, nếu như Tố Tố nghĩ không thông làm sao!
Gần đây đều là biển lớn, xảy ra chuyện đến xác người....á, pi pi pi! Cô đang nghĩ lung tung gì thế!
“Tiểu Hy, xin các cậu đó, để tớ một mình yên tĩnh suy nghĩ”
Xin.....
Trong lòng Tiểu Hy đau xót, cô quen biết Tô Tố trong lòng kiêu ngạo vô cùng, đối với ai cũng không dùng chữ bề nổi
Cô nhẹ nhẹ ôm lấy Tô Tố, cho cô ấy một cái ôm ấm áp, “được, bọn tớ đi. Nhưng, Tố Tố cậu đừng đi vào bế tắc, cho dù không có Tiêu Lăng, còn có Cảnh Thụy Tiểu Thất, còn có tớ”
Trương Hân nhịn không xong, “còn có tớ!”
“Đúng đúng đúng, chúng tớ đều là bạn tốt của cậu”
“Ừm!”
Tiểu Hy như vậy mới buông Tô Tố ra, cô không quá yên tâm, một bước ngoảnh lại 3 lần nhìn cô ấy
Đợi rời khỏi tầm mắt của Tô Tố, Tiểu Hy mới cắn răng hận thù nói, “Tiêu Lăng tên chết tiệt, hắng ta tốt nhất đừng xuất hiện, nếu không thì bà đây không quản hắng là cái quái Tổng tài gì, đánh nhừ tử hắng ta một trạn mới được! hắng ta nghĩ hắn ta là ai hả! Hắn ta là cái quái gì mà đối xử như thế với Tố Tố nhà tôi, tôi nhìn cũng đã đau lòng, u u.....là cái quái gì hả! Tố Tố nhà tôi điểm nào không tốt, trước đây khiến Tố Tố thành ra như vậy rồi, hại cô ấy suýt chút nữa mất mạng, bây giờ lại đến hãm hại cô ấy....u u u. Không phải là nhìn thấy Tô Tố chúng tôi không có người nhà gái sao.....”
“Cô đừng khóc nữa.....” Tôn Nguyên chân tay rối loạn nói, “với lại chẳng liên quan gì đến cô”
“Anh chết tiệt! người có liên quan đến Tiêu Lăng tôi bây giờ từng phút từng phút đều muốn róc thịt băm tương, anh cút đi!”
“.....” Tôn Nguyên!
Anh gấy chuyện với ai rồi!
“Ý, Mộ Bạch đâu?”
Lãnh Mạc điềm tĩnh chỉ về một phía, mọi người phút chốc nhìn qua, Mộ Bạch đang đứng đằng sau một cây dừa, ánh mắt trầm lặng nhìn về một phía nào đó. Tiểu Hy hít mũi, không cần nhìn cô đều biết Mộ Bạch đang nhìn Tô Tố, khẳng định là lo lắng Tô Tố xảy ra chuyện. Nước mắt của cô ấy không ngừng rơi, “vẫn là Mộ Bạch sư huynh tốt, lần này tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho Tiêu Lăng nữa, thôi để Tố Tố và Mộ Bạch sư huynh ở bên nhau tốt hơn”
Tôn Nguyên nhắc khẽ, “đại ca và chị dâu đã nhận giấy kết hôn rồi.....”
Tiểu Hy liếc nhìn qua, “kết hôn rồi thì không thể ly hôn sao?”
“......”
Tôn Nguyên tắc họng, phút chốc không nói lời nào nữa
.......
Tô Tố nhắc chân chiếc váy cưới, cả người không có chút sức lực nào ngồi trên bãi cát
Buổi trưa ở Tam Á, nhiệt độ rất cao, cát bị phơi nóng bỏng, làn da của cô dường như bị bỏng bàn ủi đau đớn, cô cuối cùng có chỗ để trút nỗi lòng, ôm lấy mặt đau khổ khóc không ra tiếng
Tại sao.....
Tại sao lại làm như thế với cô!
Rõ ràng cách đây mấy phút họ vẫn còn ổn, bỗng nhiên thì biến thành ra thế này!
Đến nỗi trước đó một giây cô còn đang đắm chìm trong hạng phúc, nhưng Tiêu Lăng không hề do dự đưa cô vào địa ngục!
Nước mắt Tô Tố tràn khắp khuôn mặt!
Cô nhận nhịn không được đoán rằng, là Tiêu Diệp Lạc quay lại rồi phải chăng....
Nhất định là cô ta đã quay lại rồi!
Vì vậy Tiêu Lăng mới không hề do dự bỏ rơi cô, anh ta chắc đã đi tìm Tiêu Diệp Lạc rồi!
Cô thật không hiểu nổi!
Nếu như anh ta vẫn không thể quên được Tiêu Diệp Lạc, vậy thì....tại sao anh ta có thể biểu hiện tình yêu nồng thắm với cô như thế, chẳng lẽ mọi thứ tốt đẹp trước đây, tất cả đều là giả dối, toàn bộ đều là anh ta lừa dối cô mà thôi!
Cô không muốn tin!
Nhưng sự thật chính là rõ ràng như thế bày ra ngay trước mặt cô, khiến cô không tin không được
Nhưng mà.......
Cô bị thương phát hiện, cô vẫn muốn nghe lời giải thích của Tiêu Lăng!
Tô Tố không mất lòng tin, lại một lần nữa gọi cho Tiêu Lăng, nhung trong điện thoại vẫn là giọng của cô người máy, “xin lỗi, số điện thoại của quý khách vừa gọi......”
Nước mắt, xuôi theo gò má chảy vào trong miệng
Mặn mặn, chát chát, đắng đắng!
Chính lúc cô hạ điện thoại xuống, điện thoại bỗng nhiên reng lên, Tô Tố nhanh chóng tóm lấy điện thoại, nhìn cũng không nhìn nhắc máy lên
“A lô, Tiêu Lăng? Có phải là anh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK