Đầu dây bên kia Lưu Năng ngẩn ra một chút, “Anh là?”
“Ông không cần bận tâm tôi là ai,tôi chỉ hỏi ông một câu có phải hay không.”
“Chắc là như vậy.” Lưu Năng biết tính nghiêm trọng của việc này,giọng trầm xuống nói.
“Người trong viện điều tra được tôi điều đi cũng bỗng nhiên mất tích,tôi nghĩ chắc cũng lành ít dữ nhiều rồi.”
Tiêu Lăng tắt điện thoại,vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy ánh mắt u ám lạnh ngắt của Lãnh Mạc.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Tiêu Lăng nhìn Tô Tố một cái,Tô Tố cũng lo lắng nhìn lại,Tiêu Lăng lúc này mới trầm xuống nói, “Trương Hân vẫn đang điều tra chuyện trước kia của cái cô Tô Tố kia cậu có biết không?”
Lãnh Mạc cau mày gật đầu.
Trương Hân điều tra cô Tô Tố đã chết kia,việc này anh biết rất rõ,nhưng anh cứ nghĩ là Trương Hân chỉ đang làm loạn một chút,không có sự giúp đỡ của anh,cô chắc chắn không điều tra ta được chân tướng gì,cho nên mới không lo lắng cho lắm,càng không để ta chuyện này,nhưng bây mgiờ…việc tai nạn xe của cô không phải chuyện ngoài ý muốn?
Mặt của Lãnh Mạc”Vút”Lạnh lùng.
Mạc Tầm và Bạch Linh.
Lãnh Mạc nắm chặt nắm đấm,cho là anh chết rồi sao.
Trước kia anh một mực không muốn để cho Trương Hân điều tra chuyện này,thứ nhất vì Tô Tố đã chết rồi,kể cả có điều tra ra sự thật thì đã làm sao,lực lượng của Mạc gia ở thành phố a này rất đông đảo,anh cũng không muốn gây thù chuốc oán thành kẻ thù của họ ,nhưng bây giờ…Lãnh Mạc anh từ trước tới giờ không phải là người sợ việc gì cả,dám hại người phụ nữ của anh,Lãnh Mạc này sẽ đối đầu với Mạc gia.
“Tiêu Lăng,việc này anh không cần anh phải động tay,em nhất định phải cho Mạc Tầm trả giá.”
Tiêu Lăng hiểu ta của Lãnh Mạc,ánh mắt của anh rời sang vết thương trên chân của Tô Tố,ánh mắt cũng trầm lại, “Được,việc này sẽ giao cho cậu xử lý trước.”
Mạc Tầm thật sự đã đê tiện tới mức độ này rồi.
Anh và Mạc Tầm từ sau việc khi Mạc lão đầu đã bắt đầu đối đầu.Anh trá hình giết Mạc lão đầu,Mạc Tầm lại cố y gây sự ở vùng anh đang phát triển,nhưng những việc này chỉ là những chuyện nhỏ,nhất là công việc của anh và Mạc gia hoàn toàn không giống nhau,cho nên muốn ngăn chặn đối phương chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.Cũng bởi vì nhìn thấy Mạc gia đã lâu rồi không có hành động gì,thêm vào đó là sắp năm mới,cho nên không để tâm nữa.
Không ngờ được rằng nhà họ giả chết.
...
Trời cũng đã càng lúc càng tối dần.
Đêm mùa đông đặc biệt lạnh.
Bạch Linh một mình ngồi trong căn phòng trống trải,Mạc Tầm đã rất nhiều ngày không về nhà rồi,anh ta hôm nào cũng lấy lý do công việc bận không có thời gian về,cho nên cô ngày càng ít thời gian có thể gặp được anh.Nghĩ tới đó,sắc mặt của Bạch Linh còn lạnh hơn nữa.
Muốn từ từ xa lánh cô ta như thế này rồi sau đó đuổi cô ta hay đi hay sao?
Đừng mơ.
Bỗng nhận được điện thoại,cô ta ngay lập tức ngồi dậy, “Thế nào rồi,việc yêu cầu anh làm làm thế nào rồi?”
“Cô yên tâm,tự tôi đâm người,xe cũng bị bỏ lại bên ngoài sự giám sát tận vùng ngoại ô.đảm bảo không có ai có thể điều tra được ra tôi.”
Sắc mặt Bạch linh thay đổi, “Thế biển số xe của anh…”
“Haha,tôi đâu có ngốc,yên tâm đi,biển số xe là giả,cho cảnh sát tìm thoải mái cũng không thể nào tìm được thân phận của chúng ta”
“Người thì sao,người tôi yêu cầu anh đâm.”
“Tô Tố và Trương Hân ở cùng nhau,tôi vốn nghĩ đinh xử lý luôn cả hai người bọn ho,nhưng thời gian gấp gáp quá,mà khoảng cách của bọn họ lại có chút xa,cho nên tôi chỉ có thể chọn đâm Trương Hân,lúc tôi rời đi toàn thân cô ta toàn máu,bây giờ chắc cũng lành ít dữ nhiều.”
Sự lo lắng của Bạch Linh cuối cùng cũng được yên tâm phần nào.
Như vậy tốt rồi.
Hai ngày trước cô ta ra khỏi nhà,vô tình có cảm giác bị người theo dõi,lúc bắt đầu cô ta vờ như không biết,ngày hôm nay cố tình ra khỏi nhà.quả nhiên không ngoài dự tính,người theo dõi đó lại đi theo cô ta,cô ta tìm người mai phục phía sau,tìm người bắt lại.
Dưới hình phạt nặng người đó liền khai ra,quả nhiên anh ta là người của sở điều tra,phụ trách theo dõi cô ta,mà lại còn nói là có người trả khoản tiền rất lớn yêu cầu điều tra về nguyên nhân chết của Tô Tố trước kia.
Cô ta bỗng chốc dần thấy lo sợ.
Cái chết của Tô Tố.
Cô ta hỏi kỹ càng,nhưng người theo dõi cô ta nói chỉ phụ trách theo dõi,là ai điều tra việc này,anh ta không hề biết được .Bạch Linh suy nghĩ rất kỹ,cuối cùng mục tiêu ngắm chính là Trương Hân.
Ngoài Trương Hân cô ta nghĩ không ra là ai đã điều tra việc này.
Trương Hân là chị em tốt của Tô Tố trước kia,ngoài cô ta ra,không ai có thể làm thế.
Cho nên mới có tai nạn xe ngày hôm nay.
Bạch Linh cắn chặt môi.
Cô ta nhất định không để cho bất kỳ người nào biết được cái chết của Tô Tố,việc này cô ta đã che giấu rất lâu rồi,nhất định không có ai có thể phát hiện được,nhất là ,cô ta đã giết người rồi,không quan tâm phải giết thêm bao nhiêu người.
Lúc đầu
Sau khi cô ta biết Mạc Tầm đối với Tô Tố có tâm ý,cô ta đối với Tô Tố căm hận trong tâm,càng nói đến Tô Tố mang thai đứa con của Mạc Tầm,nếu như cô ấy và đứa bé sống,Mạc Tầm nhất định toàn tâm toàn ý hướng về phía cô ta,nhưng nhất định không thể không lo cho Tô Tố và đứa bé được,càng nói thêm vợ chồng Mạc Đào muốn có cháu nội đến điên cuồng như thế nào.
Cho nên,năm đó trước khi cô ta vào phòng phẫu thuật đã sắp xếp hết rồi.
Tô Tố sinh mổ thành công đã cắt xong dây rốn,Mạc Tầm liền rời đi và cùng cô ta vào phòng phẫu thuật,nhưng,thật ra,Mạc Tầm đi tìm bác sĩ để làm phẫu thuật khâu cho Tô Tố,cũng tìm người đem đứa bé tới lồng ấp.Nhưng cô ta túm được vị bác sĩ đó uy hiếp ông ấy,cho nên bác sĩ mới không thể đi tới đó nữa.
Về sau Mạc Tầm quá tức giận,bác sĩ cũng chỉ nói lúc đó toàn cảnh quá loạn,căn bản quên mất Tô Tố.
Sau khi Tô Tố và đứa bé đều chết rồi,cô ta sợ bác sĩ có ngày phản bội,cho nên không cần suy nghĩ nhiều giết chết ông ấy luôn.
Liên quan tới cái chết của Tô Tố,cô ta nhất định không để cho bất kỳ ai biết được.
Nhất là Mạc Tầm.
Nếu như để Mạc Tầm biết được tất cả chuyện này đều là cô ta lên kế hoạch,dựa vào sự thờ ơ bây giờ của anh ấy dành cho cô ta,chắc chắn sẽ dùng lý do này để chia tay với cô ta,cô ta nhất định không thể để việc này xảy ra được,cho nên…ánh mắt của Bạch Linh trần ngập thù hận.
Tất cả những người biết được chuyện này đều phải chết.
Ngay cả những người điều tra việc này—đều phải chết hết cô ta mới yên tâm.
“Bạch Linh?”
“Ừ.”Bạch linh định thần lại,tieeso tục hỏi người đàn ông trong điện thoại, “Anh có biết bọn ho đang đi tới bệnh viện nào không?”
“Lại còn có thể là bệnh viện nào,bệnh viện Phục Hoa của Mạc gia.”
Bạch Linh cau mày,thế thì càng dễ xử lý rồi.
“Được rồi,tôi biết rồi,thời gian gần đây nếu không có việc gì thì đừng tìm tôi.tránh để người khác phát hiện.”
Người đàn ông giọng trầm xuống, “Bạch Linh,thế khi nào em mới tới chỗ của tôi,tôi nhớ em rất lâu rồi…”
Bạch linh nhẫn nhịn sự căm ghét,ứng phó người đàn ông đó, “Thời gian gần đây tôi không rảnh,anh cũng biết hoàn cảnh bây giờ của tôi đó,địa vị của tôi ở Mạc gia rât tầm thường,bây giờ đứa bé lại không còn nữa…”
Giong người đàn ông đó trầm xuống, “Mạc Oanh Oanh hại chết con của chúng ta,tôi đã cho cô ta thân bại danh liệt rồi,Bạch Linh,hay là em rời khỏi Mạc gia,anh thấy,anh ta cơ bản đâu có thích gì em,anh ta bây giờ trong tim chỉ có Tô Tố,tôi không tin là em không nhìn ra,nếu đã như vậy,thì hai người chia tay hòa bình,tới lúc đó chúng ta ở bên nhau…”
“Không bao giờ. “Bạch Linh hét lên, “Tôi không bao giờ rời khỏi Mạc gia,nhất định không bao giờ.”