Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39625

Lúc này một chiếc xe cái đại ca và mọi người tầm vài mét.

Nếu như thật sự phát nổ,chỉ cần ước chừng lượng thuốc nổ trên người người đó,ngay cả khi nó là một làn sóng khí cũng có thể nổ họ nát vụn không còn thừa một ai !!

Vương Bưu mắt mở to,nhưng căn bản không kịp phản ứng chặn lại.

Ngàn cân treo sợi tóc .

Một chiếc xe thể thao từ phía xa lao tới,đâm mạnh vào thân xe hơi,sự va chạm này đã đâm khiến cho chiếc xe hơi bay xa ra khỏi hướng đi ban đầu của nó , lực đâm quá mạnh làm cho chiếc xe hơi lùi xa phía sau vài mét.

Nhìn qua phía lớp cửa kính của xe hơi, Vương Bưu mơ hồ nhìn thấy gương mặt của Bạch Linh ở trong chiếc xe thể thao.

「Kít——」

Tiếng bánh xe ma sát với mặt đường tạo ra một âm thanh nhức tai tột cùng .

Mà lúc này, xe hơi bắt đầu bốc khói dày đặc !

Sắc mặt Lãnh Mạc biến đổi!

Xông về phía Lãnh Mạc và mọi người hét lớn 「nhanh nằm xuống !」

Tiêu Lăng kéo tay Tô Tố nằm rạp xuống mặt đất, gần như không còn thời gian để đắn đo nữa,anh quay người đè lên trên người Tô Tố,ôm chặt lấy đầu mình, cả thân bao trọn Tô Tố phía dưới bảo vệ .

「Bùm——」

Tiếng nổ kịch liệt vang dội,nền đất cũng rung lên!

Dưới tác động của vụ nổ,Vương Bưu chỉ cảm thấy cả người rung lên, sau đó dần mất đi nhận thức.
……

Chiếc xe hơi bị nổ tung rời ra từng mảnh ,chiếc xe thể thao cũng vậy không hề may mắn chút nào, từng mảnh sắt của xe bị nổ bay tứ tung, lực mạnh đến nỗi có tính sát thương rất lớn, có thể găm những mảnh sắt đó xuyên qua tường.

Và người kết trên xe chắc chắn cũng sẽ không thể có may mắn được!

Ngay tại hiện trường bị nổ tung người rồi!

Cùng với làn sóng khí đó, chắn chắn toàn thân nát vụn rồi!

Bạch Linh nghĩ bản thân sẽ bị báo ứng nhưng không thể ngờ được rằng báo ứng lại tới nhanh như vậy,trước khi xe phát nổ, cô chỉ kịp quay đầu lại nhìn Mạc Tầm một lần,ánh mắt của Mạc Tầm lại chỉ nhìn chăm chú về phía Tô Tố!

Nếu như có thể, cô thật sự không muốn dùng cách này để cứu mạng Tô Tố bọn họ!

Nhưng……Mạc Tầm đang ở cùng bọn họ, cô đã nói rồi, Mạc Tầm mà chết , cũng chỉ được chết kết trong tay cô, cho nên……cô không hề đắn đi suy nghĩ gì xông thẳng tới!

HA——

Mạc Tầm!

Nếu như anh vẫn sống, em cứu mạng anh,anh nhất định mãi mãi sẽ nhớ tới em!

Nếu như anh mà chết……

Vừa hay, chúng ta sẽ gặp nhau dưới địa phủ!

……

Cùng lúc đó,tầng lầu của James ở trong toà nhà cao tầng cũng rung chuyển,nhìn về phía ngọn lửa cao vút trời ở nơi không xa là mấy kia,nụ cười của James càng thâm sâu hơn.

「James tiên sinh……」

「Đi xem xem có còn ai sống sót không,giết hết!」

「Vâng!」

Tuy nhiên, người của James vẫn chưa kịp tới nơi,Tô Nhiễm đã đưa người kịp tới nơi rồi!

Tô Nhiễm không chỉ tới một mình,còn đưa theo tất cả những người thân cận ,mỗi người đều đem theo vũ khí tới hiện trường.Tô Nhiễm nhìn thấy toàn cảnh là tan hoang,sắc mặt càng tái đi,ông chạy thật nhanh tới phía bên cạnh ánh lửa 「Tố Tố ,Tố Tố !Tiêu Lăng ,các con đang ở đâu!」

Tuy nhiên,hoàn toàn không có một người nào hồi âm lại ông.

Tận đáy tâm Tô Nhiễm u ám không tưởng,đột nhiên A Trung gọi một tiếng「Lão gia,ở đây!」

Tô Nhiễm nhanh chóng thuận theo hướng A Trung gọi đi qua đó,nhìn thấy tình hình trước mắt,trước mắt như trống rỗng tâm can vỡ nát,Tô Tố và Tiêu Lăng nằm gọn ở góc tường,Tiêu Lăng cả người phục trên người Tô Tố, trên lưng anh găm rất nhiều mảnh sắt nhỏ,toàn thân máu đỏ lênh láng,vô thanh vô tức nằm ở đó,không biết còn sống hay chết,còn Tô Tố được bảo vệ dưới thân anh kia ánh mắt nhắm chặt,không nhìn thấy tình hình thân thể thế nào.

Tô Nhiễm đi như bay qua đó!

「A Trung,nhanh đưa bọn họ lên xe,ngay lập tức đưa tới bệnh viện!」

「Vâng!」

Phía bên Tô Nhiễm vẫn chưa kịp đưa người lên xe,đã nghe thấy có tiếng xe tiến tới!

Tô Nhiễm tâm u ám hơn!

Lẽ nào những người này còn có hậu chiêu!

Ông quay lại phía sau nhìn,nhìn thấy đội quân thuộc về quân đội,cả người bỗng thấy nhẹ nhõm hơn!

Lực lượng vũ trang ở trên xe bọc thép đều nhảy xuống, và người đi phía trước không phải là ai khác, đó là chú của Tiêu Lăng !

Tiêu Quốc Chinh sau khi nhận được điện thoại của Tiêu Lăng ngay lập tức nhanh chóng đưa binh tới,nhưng không nghĩ được rằng,vừa mới đi được nửa đường đã nghe thấy một tiếng nổ dữ dội,ông nhanh chóng tăng tốc độ,nhưng vẫn là đến muộn mất rồi !

Tất cả lực lượng vũ trang trong tay đều cầm vũ khí hướng về phía Tô Nhiễm !

A Trung nhanh chóng chặn ngay trước mặt Tô Nhiễm 「Mọi người đừng hiểu nhầm!Chúng tôi không phải tới giết họ,chúng tôi tới đây cứu người !」

Tiêu Quốc Chinh nhìn một chút tình hình,lại nhìn về phía Tô Nhiễm ,ông cũng quen biết Tô Nhiễm 「Tô tiên sinh!」

「Là tôi!」Tô Nhiễm chỉ vào Tiêu Lăng và Tô Tố「Nhanh cứu bọn họ !」

Tiêu Quốc Chinh nhìn ánh mắt gấp gáp của Tô Nhiễm,ngạc nhiên cau mày lại

Ánh mắt khẩn cấp này thật sự không phải cố tình tạo ra .

Ông gật đầu「Yên tâm đi,giao cho tôi,nhưng cũng cần phiền Tô tiên sinh đi cùng chúng tôi một chuyến.「

「Được,tôi đi cùng với các anh ! 」

……

Khi Tô lão đầu vừa mới tới hiện trường, tất cả đã trở lại hiên trạng rất yên lặng!

Tô Nhiễm để A Trung ở lại hiện trường,chính là để đợi Tô lão thái gia tới nói rõ cho ông ấy biết tình hình hiện tại.

「Chuyện này tốt cuộc là như thế nào, Tô Nhiễm đâu, Bạch Linh đâu!」

A Trung vội vàng trả lời「Lão thái gia,lão gia vừa mới tới đây đã bị người của quân đội đưa đi,chắc không có nguy hiểm gì,còn đại tiểu thư……」

「Nó đâu!」

Lão thái gia mặt phần nộ!

Ông ngược lại không lo lắng cho Tô Nhiễm.

Người của quân đội dù có lợi hại như thế nào,cũng không thể vô duyên vô cớ bắt một người không liên quan được,việc này lại không có liên quan gì tới Tô gia bọn họ,toàn bộ đều là do người khác gây ra! Ông bây giờ muốn tìm thấy Bạch Linh nhất!

Bạch Linh đam không nghe theo lời,để xem ông tìm thấy cô ấy sẽ trừng phạt với ấy như thế nào !

A Trung chỉ vào chiếc xe đang bùng cháy thảm hại kia ,cổ co lại thì thầm 「đại tiểu thư……không còn nữa rồi !」

Lão thái gia lảo đảo !

「Cậu nói cái gì?」

「Khi chúng tôi đến đại tiểu thư đã không còn nữa,lão gia nói……có khả năng là nhìn thấy trên xe của người khác buộc thuốc nổ, muốn hại Mạc Tầm……cho nên đại tiểu thư lái xe đâm lên,cùng sống chết với bọn họ」

Lão thái gia toàn thân lại lảo đảo!

Tô Vì Túc lo lắng đỡ ông「Lão thái gia !」

Lão thái gia hai mắt đỏ dần lên,tức giận nói「Đồ vô dụng!Đồ vô dụng,vì một tên đàn ông mà ngay cả cái mạng nhỏ cũng không cần nữa,nếu như sớm biết như vậy……sớm biết cô ta không có khí phách như vậy,làm sao mà ta lại phải nuôi dưỡng cô ta ba năm nay cơ chứ,ta……」

「Lão thái gia,sự việc đã như vậy rồi,ngài có hối hận như thế nào cũng không còn tác dụng nữa,đại tiểu thư cũng đã ra đi rồi, ngài đừng quá đau thương……」

Đau thương !

Đau thương cái chó gì!

Người thừa kế mà ông ta vất vả khổ cực nuôi dưỡng chỉ vì như thế này mà chết, trong mắt lão thái gia chỉ còn tràn ngập sự u ám uất hận「người bên đó ngay cả người thừa kế của ta cũng còn dám giết ! sau này Tô gia chúng ta sẽ phân đứt đoạn đối đầu với bọn họ!」

「Vâng !」

Lão thái gia nghiến chặt răng 「Cái tên Mạc Tầm đó thì sao !」

A Trung chỉ và cái xác ở góc kia của Mạc Tầm「khoảng cách của Mạc tiên sinh quá gần so với địa điểm phát nổ,toàn thân bị nổ tung rồi……đã chết rồi !」

「Được được được!chết là tốt !」

Lão thái gia nghiến chặt răng ,kể cả không chết,ông ta cũng sẽ giết chết Mạc Tầm!

Không phải vì Mạc Tầm ,người thừa kế mà ông ấy nuôi dưỡng ba năm nay lại chết như vậy sao !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK