Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39726
Lý Dương dường như không nghe thấy Tiểu Thất nói gì, gấp ô lại, rồi để ngoài cửa, đi thẳng vào giường bệnh.
Tiểu Thất phiền lòng muốn chết.
“Lý Dương, chúng ta đã chia tay xong rồi, bây giờ không còn gì liên quan, tôi thực sự không hiểu sao anh vẫn đến tìm tôi làm gì? Hay là nghe thấy tin tôi phải vào viện anh muốn đến xem tôi thê thảm như thế nào? Nếu như vậy thì anh đã nhìn thấy rồi, có thể đi được rồi đó”.
Lý Dương cười đau khổ ,”em nghĩ anh như vậy sao?”
“Tôi không cần biết anh đến đây vì lý do gì , nhưng tôi không muốn nhìn thấy anh nữa, mời anh ra khỏi đây, ok?”
Bây giờ Tiểu Thất không còn một chút thiện cảm nào đối với Lý Dương.
Cô là người có quan điểm rất rõ ràng.
Đã chia tay rồi thì có đến chết cũng không qua lại nữa, chứ đừng nói gì đến chuyện chia tay vẫn làm bạn!
Lúc chia tay cô đau lòng thì cũng đau lòng xong rồi, tức giận cũng tức giận xong rồi, nên bây giờ Lý Dương có nói gì thì nói thì cũng là chuyện quá khứ!
Mà còn.....
Lần này cô bị tổn thương nói thẳng ra là do Lý Dương!
“Tiểu Thất.....”
Tiểu Thất phiền muộn ngắt lời Lý Dương , “cút cút cút, anh đừng để tôi nhìn thấy anh nữa, bây giờ tôi nhìn thấy anh là thấy phiền !”.
Lý Dương với nét mặt có chút dữ tợn, anh đi đến gường bệnh, nghiến răng tức giận nhìn Tiểu Thất, “sao nào, bây giờ tìm thấy đại gia rồi nên không coi tôi ra gì chứ gì? Bây giờ chắc cô mong là không có một chút quan hệ gì với tôi? Tiêu Tiểu Thất, tôi không ngờ cô lại là loại phụ nữ như vậy!” nói xong, Lý Dương nhìn xung quanh gường bệnh, ánh mắt đầy sự ganh ghét, “với điều kiện của cô làm sao có thể ở được phòng bệnh như thế này, phòng này ai sắp xếp cho cô? Tên tổng giám đốc phế nhân Phong Hoa? Hay là tên công an hôm đón cô ở cổng?”
“Cái đó có liên quan gì đến anh không? Ờ-----lại còn là không nghĩ tôi là loại người thế? Tôi với anh bên nhau hai năm, cũng không ngờ rằng anh vì để bớt 20 năm phấn đấu mà, thì đi tìm đại gia à!”
“Tôi hối hận rồi......”
“Cái gì?” Tiểu Thất xoa xoa tai, nghĩ là mình nghe nhầm.
“Anh thực sự hối hận rồi!” Lý Dương cười ngượng ngồi bên cạnh gường bệnh, ánh mắt thành khẩn nhìn Tiểu Thất, “Tiểu Thất, em biết không, từ hôm qua khi biết em phải vào viện, anh đã đi hỏi khắp nói xem em ở bệnh viện nào, anh gọi điện thoại cho Lưu Tuyền cô ấy cũng không chịu nói, gọi cho em thì máy không liên lạc được !”
Tiểu Thất lạnh nhạt nói, đương nhiên là không liên lạc được rồi, chia tay rồi thì số điện thoại của anh bị cho vào danh sách đen rồi!
“....hôm nay thật không dễ dàng gì biết được em nằm ở bệnh viện này, và tìm đến. Tiểu Thất....anh bây giờ hối hận lắm rồi, anh biết vì lý trí của anh không kiên định, nên đã phản bội lại tính cảm của hai chúng mình, anh đã biết nhận sai rồi, cũng biết anh làm vậy làm tổn thưởng đến em. Nên anh không tính toán gì đến việc em tới với người đàn ông nào, mà anh chỉ hy vọng chúng mình cùng cắt hết những mối quan hệ lung tung đó đi và chúng mình quay lại với nhau như trước kia được không?”
Tiểu Thất bũi môi, “anh nghĩ có thể không?”
“Đương nhiên là có thể!” Lý Dương kích động đưa tay ra nắm lấy tay của Tiểu Thất, Tiểu Thất phản ứng nhanh từ trên giường nhảy xuống, trốn tránh sự động chạm của Lý Dương, đồng thời cảnh cáo Lý Dương, “nói chuyện thì nói chuyện, đừng động chân động tay! Đây là phòng bệnh kiểu căn hộ, khoảng cách tới phòng làm việc của bác sĩ rất gần, chỉ cần tôi gào lên một tiếng, bọn họ lập tức có thể xông vào đây rồi!”
“Được được được, anh không động chân động tay, em bị thương nhanh chóng lên giường nằm đi”
Tiểu Thất cười một tiếng, giả bộ kiểu này ra để cho ai xem!
Khuôn mặt của Lý Dương bi thương, lại tiếp tục nói, “Tiểu Thất, anh là thật sự ý thức được sai lầm của bản thân rồi, em biết không? Anh hôm qua sau khi biết tin em bị thương phải nằm viện, con tim anh rất đau, anh biết chắc anh không có cách nào lừa dối bản thân mình nói không yêu em….anh và Trương Hy thật sự chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi, anh chỉ là bởi vì muốn đạt được sự giúp đỡ của gia đình cô ta, em chờ đợi anh được không? Chỉ cần gia đình họ sắp xếp cho anh công việc, anh ở chỗ làm đứng chắc chân rồi, anh lập tức sẽ cắt đứt với Trương Hy luôn!”
Ôi trời!
Người không muốn có lòng tự trọng thật sự có thể nói dưới trời không có địch thủ!
Tiểu Thất ghê tởm đến mức thức ăn qua đêm rồi vẫn có thể ói ra, cô chỉ thẳng vào mũi của Lý Dương, bể đầu mắng lớn, “Lý Dương, anh ghê tởm ghê tởm bản thân là được rồi, đừng có đến ghê tởm tôi, tôi nói cho anh biết, chúng ta đã chia tay rồi! chia tay rồi anh có hiểu không? Anh bây giờ là bạn trai của Trương Hy, con đường này là do bản thân anh lựa chọn, anh lại muốn đạt được quan hệ của nhà người ta, lại muốn lợi dụng Trương Hy….tôi nói con người anh lấy đâu ra tự tin, nghĩ rằng tôi sẽ chờ đợi anh?”
“Tình cảm hơn hai năm của chúng ta…..”
“Tình cảm hơn hai năm của chúng ta là bản thân anh nói không muốn là không muốn, tôi đã buông tay đoạn tình cảm này rồi, bây giờ chỉ hy vọng anh từ trong cuộc sống của tôi, cuộc đời tôi hoàn toàn biến mất! tôi đã hoàn toàn hoàn toàn không thích anh nữa! rõ chưa?”
“Không thể nào…..em làm sao có thể không thích tôi, chúng mình hai đứa từng tốt đẹp vậy!”
Tiểu Thất bịt lỗ tai lại, “anh cũng nói rồi, đó là chuyện đã từng, bây giờ tôi một chút cùng không thích anh, nếu như anh bây giờ cút khỏi tầm mắt của tôi, nói không chừng tôi còn có thể suy nghĩ điều tốt trước đây của anh, nếu như anh bây giờ vẫn còn khiến tôi ghê tởm, vậy thì tôi thật sự coi thường anh!”
Lý Dương tức giận dồn lên, anh “xòa” một tiếng từ trên ghế đứng dậy, nhìn tức giận trừng mắt với Tiểu Thất, “tôi đã không để ý cô quen với người con trai khác, tại sao cô cứ phải tóm lấy chút vấn đề này của tôi không chịu buông tha!”
Nói nhu thế anh ta giống như là thánh tình yêu vậy
Tiểu Thất trợn mắt lên, “đúng đúng đúng, tôi bắt đầu làm quen với người con trai khác rồi đó, anh còn đến đây cầu xin quay lại, tôi nói Lý Dương, anh có phải là không có lòng tự trọng không!”
“ĐÚng! Tôi chính là không có lòng tự trọng, không lòng tự trọng quên không được em!”
“Được rồi được rồi, anh đừng có khiến tôi ghê tởm nữa, anh biết không? Tôi bây giờ nhìn thấy anh là buồn nôn, nghe thấy tiếng của anh cũng muốn nôn, anh biết chứ, thứ mà tôi ghét nhất chán ghét nhất, bây giờ đối với tôi mà nói, không gì so với tồn tại đáng ghê tởm của anh được, vì vậy xem như tôi cầu xin anh, đừng lại xuất hiện trước mặt tôi nữa, ok?”
Cơn tức giận của Lý Dương càng tăng lên, “tôi nhìn cô là bởi vì người con trai khác có tiền có thế hơn tôi, vì vậy bây giờ mới chán ghét tôi như thế này!”
“Đúng đúng đúng, anh nói đều đúng, tôi là nhìn thấy Lục Sâm có tiền có thế đó, anh làm sao nào! Người ta Lục Sâm có điểm cũng tốt hơn anh, cũng đẹp trai hơn anh, năng lực hơn anh, càng quan trọng hơn là…..người ta không giống anh sẽ đi bám lấy cành cao, haha….muốn tôi nói, chỉ cần là người bình thường, đều sẽ thích Lục Sâm, sẽ không thích anh!”
“Cô thích hắn ta rồi?”
Tiểu Thất lập tức gật đầu, “đúng vậy đúng vậy, tôi thích anh ấy thíc như điên như khùng khó mà thoát thân, yêu anh ấy yêu đến mức khó có thể tự kiềm chế bản thân nhiệt tình điên cuồng….vì vậy à, anh chết trái tim này đi, tôi làm sao cũng không thể giải hòa với anh được!”
Câu nói vừa dứt, ánh mắt của Tiểu Thất căng lên, đột nhiên nhìn thấy Lục Sâm ở trước cửa
Ánh mắt của Lục Sâm sâu thẳm gồm nụ cười nhìn về cô
Tiểu Thất nghĩ vừa rồi lời cô nói, á một tiếng, hai bên má bỗng chốc “châng châng châng” nóng bừng lên

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK