Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39787

Tiêu Lăng còn cứng đầu, “Lần sau hãy nói”

Kỳ cục!

Rõ ràng anh ta không muốn để Tiểu Thất gặp Lục Sâm, lần này cũng thành công ngăn cản hai người gặp mặt rồi, tại sao trong lòng một chút cũng không vui vẻ!

…..

Tiểu Thất càng khó chịu hơn.

Cô ta tiếp tục gọi video với Lục Sâm, máy ảnh được mở ra, Lục Sâm quả nhiên còn ngồi trên xe lăn, sau lưng anh ta mà một màng đêm tối.

Trái tim của Tiểu Thất một lúc đau lên.

“Lục Sâm, daddy của em nói tháng này nhất quyết không cho phép em ra ngoài, cũng không cho phép em ra gặp anh, huhuhu…tại sao ông ấy lại như vậy chứ?”

Lục Sâm cũng hơi thất vọng.

Nếu như có thể gặp được Tiểu Thất, ngay cả khi một cái nhìn thì anh ta cũng cảm thấy khá hạnh phúc.

Thật ra nghe thấy kết quả này, đang trong sự hy vọng lại thêm sự kỳ vọng, anh che giấy sự thất vọng trong đáy mắt, nhẹ nhàng cười mà nói, “Daddy của em chắc lo lắng rằng tay của em sẽ bị đông lạnh, bây giờ trời quá lạnh, lỡ như rơi vào bệnh tật thì sao!

“Không phải thế đâu, là ông ấy keo kiệt!”

Lục Sâm cườ và an ủi cô ấy, “Không sao đâu, daddy của em chỉ là trong một thời gian không thể chấp nhận con gái ruột của mình yêu đương, đợi bác ấy chấp nhận thực tế là được.

“Ò!” Tiểu Thất nằm trên giường, nhìn thấy Lục Sâm buồn bã và nói, “Daddy cũng không cho em ra khỏi cửa, anh mau về đi, bên ngoài quá lạnh!”

Lục Sâm gật đầu, “Được, bữa sau anh đến thăm em!”

“Ò!”

Đang định cúp máy, Tiểu Thất đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, vội vã nói, “Đợi đợi đợi đợi!”

“Có chuyện gì vậy?”

“Lục Sâm, khi anh đi làm nhớ mang theo chiếc ly em tặng cho anh, giới thiệu cho người ta trên đó là bạn gái của anh, nghe rõ chưa?”

Lục Sâm choáng váng, nhanh chóng, một nụ cười lộ ra trong mắt anh, nụ cười của anh ta ngày càng dày đặc hơn, “Được!”

Cúp máy video, Tiểu Thất khó chịu cuộn một vài vòng trên giường!

“Aaaaa----Daddy, con hận daddy!”

Tiêu Lăng ở bên ngoài lén nghe thấy thì đột nhiên nét mặt u ám!

…….

Bên ngoài biệt thự.

Dưới con gió lạnh lãnh, Triệu Đào không ngừng xoa tay nhấc chân!

Lạnh!

Quá lạnh!

Chỉ mấy ngày ngắn ngủi là trở nên lạnh lẽo rồi, anh ta co rúm cổ nhìn Lục Sâm đã tắt cuộc gọi video, vội vã từ phía xa đi qua, “Tổng tài, chúng ta nhanh chóng đi thôi, thời tiết này lạnh quá!”

Lục Sâm vẫn không di chuyển.

Anh ta ngồi trên xe lăn, ngẩng đầu nhìn lên ánh sáng trên tầng hai của biệt thự, đôi mắt anh ấm áp.

Triệu Đào đang muốn tiếp tục gọi anh ta, đột nhiên Lục Sâm nói.

“Triệu Đào?”

“Hey, đang đây.”

“Hai ngày nay còn công việc gì?”

“Phải đưa khách hàng nước ngoài đến thăm các nhà máy và công ty của chúng ta, còn một bữa tiệc từ thiện rất quan trọng!”

“Được, sau khi hai công việc này thực hiện xong thì đẩy bỏ hết tất cả công việc, tôi muốn nghỉ ngơi 3 ngày!”

“Hả?”

Triệu Đạo ngơ ngác, tổng tài tiếp quản Phong Hoa trong nhiều năm, đây là lần đầu tiên đề xuất yêu cầu nghỉ phép. Anh ta ngơ ngác một lúc, suy nghĩ hành trình gần đây, nhanh chóng gật đầu và đồng ý, “Vâng, em biết rồi!”

“Ngoài ra….sau khi làm việc xong đến nhà tôi, cùng tôi đến trung tâm mua sắm!”

“Hả….Tổng tài, ngài đây là muốn….”

Làm gì vậy!

“Chuẩn bị đến thăm bố mẹ vợ tương lại rồi!”

Triệu Đào kinh ngạc, cũng không chú ý tới cái lạnh nữa, vội vãi chạy đến bên cạnh Lục Sâm, “Tổng tài, Tiêu tiểu thư không phải lặp đi lặp lại rằng không cho ngài gặp ba mẹ cô ấy trong thời gian nay sao, em xem Tiêu Tổng….hình như rất khó đối phó, nếu như ngài bị làm khó thì sao!”

Lục Sâm nhếch mày, nét mặt rất khí phách, “Tôi là bạn trai của cô ấy, làm sao có thể đặt hết áp lực lên người cô ấy! Tôi là một người đàn ông! Những chuyện này đáng lẽ là tôi phải nên làm, nếu như lẫn sự giận dữ của ba mẹ cô ấy mà tôi cũng không chịu được, vậy thì làm sao mang lại hạnh phúc cho cô ta!”

Hình như….đây cũng là lí do!

Lục Sâm chuyển động xe lăn và đi đến bên xe, nhìn thấy bảng thông báo sáng, tiếp tục nói, “Và tôi tin rằng, có thể giáo dục Tiểu Thất thành một đứa con biết điều thì ba mẹ cô ấy tuyệt đối không phải là người không nói đạo lý! Bên cạnh đó, nếu như sự xuất hiện của tôi có để khiến bác trai bác gái trút sự giận dữ và để họ chấp nhận tôi vậy thì bị chửi một trận thì có sao!”

Cướp đi trái tim của con gái người ta, còn nghĩ không có sự trả giá, làm thế nào có chuyện tốt như vậy!

“Ò!” Triệu Đào đỡ Lục Sâm lên xe, quay đầu nhìn cánh cửa đóng kính của biệt thự, “Chúng ta thật sự đến thăm hỏi sao?”

“Đúng”!

…….

Hai ngày tiếp theo, Lục Sâm bận rộn với công việc của mình, tiểu Thất cũng không nhàn rỗi.

Vào buổi sáng, những người đi ra đi vào biệt thự đều là bác sĩ mà chú Lãnh Mạc với daddy tìm đến, nhưng không may, kết luận đạt được đều như nhau.

“Cổ tay của Tiêu tiểu thư….chúng tôi cố gắng hết sức rồi.”

Tiểu Thất từ tê liệt mà trở nên tê liệt hoàn toàn rồi.

Bây giờ ngược lại, những ngày qua cô ở trong phòng một mình, lặng lẽ chảy hết nước mắt cần chảy rồi, bây giờ cô cũng có thể chấp nhận sự thật này rồi.

Dì Trương liên tiếp vài ngày luôn hầm canh cho cô bồi bổ cơ thế, cô ta đã cảm thấy cổ tay phục hồi tốt hơn trước đây rồi.

Ít nhất, cầm đũa gắp rau không làm cho đồ ăn gắp rơi ra rồi.

Tiểu Thất cảm thấy điều này tiến bộ hơn một chút rồi.

Cuối cùng cũng phụ hồi như lúc trước, cô ta nghĩ cũng không muốn nghĩ đến nó nữa.

Ngày hôm nay, một lần nữa tiễn đi một nhóm bác sĩ, Tiểu Thất sắp cạn kiệt sức lực rồi, cô ta nằm trên ghế sofa buồn bã nhìn Tô Tố, “Mami, mami có thể đừng để daddy tìm bác sĩ đến nữa được không, ngày nào con cũng bị họ làm tương tự con mệt quá.”

Tô Tố nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Thất, “….được, mami sẽ nói chuyện với daddy giúp con!”

Sau một vài ngày, họ cũng hiểu sâu sắc rằng, cổ tay của Tiểu Thất không còn trông đợi nữa.

Tô Tố thở dài thật sâu.

Một đứa con gái tốt, đột nhiên xuất hiện ra chuyện này, ngay cả người không muốn tranh chấp như cô ấy cũng muốn diết chết Lý Dương để bỏ ghét!

……

Hôm đó đang ngồi ăn tối, điện thoại của Tiêu Lăng đột nhiên reo lên.

Nhìn thấy trên màn hình điện thoại hiển thị, mày anh ấy nhíu lên.

“Lưu Tuyền?”

“Tiểu Tuyền! Là Tiểu Tuyền!” Tiểu Thất giựt điện thoại qua, “Điện thoại của con bị ba tịch thu rồi, chắc chắn là Tiểu Tuyền gọi cho điện thoại con không được cho nên mới gọi đến chỗ ba!”

Tiểu Thất nhanh chóng nhấn nút nghe máy.

“Tiểu Tuyền Tiểu Tuyền, tớ bị daddy biệt giam rồi, điện thoại cũng tịch thu rồi, cho nên không liên lạc với cậu, tớ nhớ cậu quá! Cái gì?” Giọng Tiểu Thất đột nhiên nâng cao, “Rút khỏi cuộc thi?”

Đầu dây bên Lưu Tuyền, giọng nói im lặng.

“Đúng, tớ phải rút khỏi cuộc thi rồi!”

“Tại sao, tớ rõ ràng nghe Lục Sâm nói cậu đã thành công bước vào top ba rồi, Phong Hoa đã chuẩn bị hợp đồng xong hết rồi.”

“Tại vì…..tớ phải đám cưới rồi! Tiểu Thất, tớ gọi điện thoại qua cho cậu, là để cậu đến tham gia tiệc cưới của tớ!”

Tiểu Thất đã bị sốc!

“Đám, đám cưới?”

“Ừm! Đợi chúng ta gặp mặt thì tớ sẽ nói rõ ràng với cậu, Tiểu Thất, tớ nhờ câu một chuyện, hôn lễ của tớ sẽ được tổ chức vào ngày mốt, bởi vì nó quá vội vàng, tớ sợ có người sẽ gây chuyện, có thể nhờ cậu với daddy của cậu cùng tham gia, giúp tớ giữ hội trường?”

Tiểu Thất đơ mắt!

Trong đầu một mớ mơ hồ.

Tiểu Tuyền bạn trai cũng không có, tại sao lại kết hôn rồi?

Còn nữa, đám cưới là một chuyện phúc hỷ, tại sao lại lo lắng có người đến gây rắc rối!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK