Trong tâm Lão thái thái càng thấy buồn hơn, người con đâu tốt như thế này, Tần gia lại không biết quý trọng !
Nếu như bà không lấy được người con dâu này lão thái thái nhất định không thể yên được !
Đồ ăn rất nhanh đã được bày lên bàn , lão thái thái nhìn món ăn cơm thương đơn giản như này, dạ dày mở rộng.
Mặc dù không thể giống như đầu bếp làm đẹp mắt được,nhưng như vậy mới cảm giá ăn cơm nhà không phải sao!
Lão thái thái ăn một miếng, đột nhiên đối với Lưu Tuyền giơ ngoan tay cái !
“Mùi bị quả không tồi!”
Lưu Tuyền thấy yên tâm hơn rồ, Bác thích là được rồi !”
Lão thái thái hoàn toàn nể mặt giữ thể diện, trực tiếp ăn hai bát cơm , đồ ăn lẻ trên bàn một chút cũng không lãng phí, toàn bộ đồ ăn được lão thái thái cho vào trong bụng.
Trong tâm Lưu Tuyền cảm thấy có chút thành tựu.
Đồ ăn mình tự nấu lại được đón chào như vậy, trong tâm cô đặc biệt rất vui .
Nhìn lão thái thái ăn cơm động tác rất nhanh, nhưng lại không cảm thấy vồn vã, Lưu Tuyền không kiềm được nói “Bác gái, bác ăn chậm một chút, nếu như ăn chưa no cháu lại nấu thêm.”
“Không cần đâu, ăn no lắm.”
Lão thái thái đã rất lâu rồi chưa ăn no như vậy, xoa bujnh trong tâm thấy rất mãn nguyện.
Đợi Lưu Tuyền thu dọn bát đũa xong, lão thái thái cũng cáo từ.
“Lão đầu tử vẫn đang ở nhà đợi bác, Tiểu Tuyền à, bác thật sự rất thích cháu , hôm khác lại qua thăm cháu có được không?”
“Vâng ạ!” Lưu Tuyền dùng túi nilong gói đồ ăn lại, đưa cho lão thiên thái, cười nói, “Thời gian này cháu toàn ở nhà một mình, vừa hay rất buồn chán, bác gái có thời gian qua nói chuyện với cháu, như vậy quá tốt rồi.”
“Được được được, bác nhất định sẽ tới!”
Lão thái thái ra vê, Lưu Tuyền tiễn bà ra cửa.
Đợi hình bóng của lão thái tháikhuất khỏi tầm nhìn, Lưu Tuyền mới âu não vỗ một cái vào đùi.
Ấy——
Cô hình như quên mất hỏi lão thái thái sống ở đây rồi!
Đợi lần sau lão thái thái tơi rồi, cô nhất định phải hỏi rõ ràng mới được, như vậy lần sau cô cũng có thể đi ra ngoài , hôm nào cũng ở trong nhà như thế này, cô cũng thấy rất buồn chán.
……
Khi lão thái thái về tới nhà, Dung lão gia tử đang đứng ở ngoài của nhìn ra ngoài, nhìn thấy lão thái thái ngay lập tức đón chào ,“ Không phải nói là đem biếu đồ ngọt thôi sao, sao mà đi tới tận muộn thế này mới về, cô nương đó bà tiếp xúc một chút rồi, có cảm nhận gì ?”
Lão thái thái không nói gì, chỉ giơ ngón tay cái!
“Tốt như vậy à?”
Lão thái thái bước nhanh vào trong nhà, lần này lưng thẳng lên, một chút cũng không có cong cong như lúc ở bên Lưu Tuyền, mỗi bước đi của bà đều uy phong như hổ, nhìn còn mạnh mẽ hơn cả người trẻ tuổi, bà liếc một cáu ra phái sau Dung lão gia tử,“ sự lựa chọn của con trai chúng ta ông không tin thì thôi, lựa chọn của tôi mà ông cũng không tin à!”
Bà dương dương túi đồ ăn trong tay, vẻ mặt đắc ý “Xem, đây là cái gì?.”
“Đồ ăn mua bên ngoài ?”
“Bậy bậy bậy, đò ăn ngoài cái quả bóng!”Lão thái thái đem đồ ăn bày ra bàn ăn, cười ha ha nhìn lão gia tử, một mặt kiêu ngạo,“ Đây là đồ ăn mà con dâu tương lai của chúng ta nấu!”
Dung lão gia tử ngạc nhiên , “ Lại còn biết nấu ăn à?”
“Đúng thế, vừa nãy khi biết tôi cũng rất ngạc nhiên, nhưng cô gái này không những chỉ giỏi việc bếp núc, con cẩn thận tận tâm, đối với người già không quen biết như tôi còn rất nhiệt tình……woa, lại còn lễ phép……thật sự quá hoàn mỹ, ánh mắt của con trai chúng ta lần này đừng nói ……không hề bị gỉ mắt che lấp, ánh mắt lần này thật là lần tốt đầu tiên .”
Lão gia tử quan tâm không nổi hỏi nhiều nữa, đem toàn bộ hộp đồ ăn mở ra, nhìn thấy đồ ăn trong đó, cứ thế nuốt nước bọt .
“Bao nhiêu năm không được ăn đồ ăn nhà nấu như thế này rồi.”
Lão gia tử nhanh chóng lấy đũa gắp một miếng cho vào miệng .
Lão thái thái nhìn ông chờ đợi . “Thế nào thế nào, mùi vị không tồi phải không?”
Lão gia tử đưa ngón tay trỏ ra !
Thật sự không tồi !
Đơn giản mà nói quá ngon !
Lão gia tử hét lớn rộng nhà ăn nói một câu, “ Hôm nay nhà ăn không phải nấu cơm nữa !”
Lão thái thái cười ha hả .
Khi Dung Cảnh xuống lầu ăn cơm nhìn thấy bố mình ơn nhà ngồi ăn cơm chiều hoàn toàn không có giữ chút hình tượng nào .
“Ăn gì vậy ạ, sao thơm vậy?”
Lão thái thái nhìn thấy Dung Cảnh mắt ngay lập tức sáng lên, nhanh chính kéo Dung Cảnh ngồi lên ghế , “ Đói rồi phải không, nhanh ăn cơm thôi, thử xem mùi vị mấy món này thế nào !”
Dung Cảnh vốn đói quá nên tỉnh. bây giờ đúng lúc đang rất đói, lão thái thái bê một bát cơm đặt trước mặt anh. anh ngay lập tức cầm đũa lên ăn một miếng lớn.
“Ngon!” Dung Cảnh ăn rất nhanh, hai miếng ba miếng đã ăn sạch bát cơm trắng rồi,anh lại tự mình lấy thêm một bát c trắng nữa, “ Mẹ, đây là đồ ăn mua ở đâu vậy, thật sự rất ngon, cảm giác này …nói chung so với những đồ ăn con ăn trong khách sạn có chút nhiều hơn điểm gì đó , nhưng trong đó lại nhiều hiện chút gì đó mà con cũng không biết. ”
“Có phải nhiều hơn chút mùi vị gia đình không?”
Dung Cảnh thản nhiên nói lớn , “ Đúng đúng đúng, giống như mùi vị khi còn nhỏ bà ngoại vẫn nấu cho con ăn!”
Lão thái thái hì hì cười, cùng với lão gia tử nhìn nhau không nói gì.
“Sao lại thần thần. bí bí vậy !”
Dung Cảnh lại ăn bát cơm thứ hai. nhìn thấy mẹ mình không động đũa , đành nói. “ Mẹ , sao mẹ không ăn ? “
“Mẹ ăn rồi ,lại còn ăn hẳn hai bát cơm !”
Ôi trời ơi!
Dung Cảnh nhạc nhiên hơn!
Mẹ anh bình thường rất thích ăn đồ ngọt, kết quả mấy hôm trước đi bệnh viện kiểm tra ra bị lượng đường trong máu cao, bác sĩ dặn dau này nhất định nghiêm cấm không được ăn đồ ăn có lượng đường, cho nên mấy ngày hôm nay mẹ anh tính khí không ổn định, hôm nào cũng không chịu ăn cơm, hôm nay có động lực gì thúc đẩy mà lại ăn những hai bát.
“Mẹ, mẹ hôm nay gặp phải chuyện gì à?”
Lão thái thái cười hì hì, nằm rạp trên mặt bàn, dùng cằm hất hất vào chỗ đồ ăn trên bàn,”Đoán xem, là ai làm ?”
“Không phải là đồ ăn mua bên ngoài sao ?”
Lão thái thái dùng ánh mắt nghiêm nghị nhìn anh, “Đồ ăn bên ngoài mà có mùi vị này sao!”
“Ai làm ?
“Lưu Tuyền”
“Khụ——”Dung Cảnh suýt chút nữa phun hết cơm, “Mẹ nói là ai làm cơ?”
Lão gia tử nhanh chóng dang tay ra bảo vệ chỗ thức ăn ở trên bàn, “Dung Cảnh con có thấy buồn nôn hay không vậy, muốn phun thì đi sang bên cạnh mà phun, đừng có phun hết vào đồ ăn của bố.”
Dung Cảnh không quan tâm tới chỗ đồ ăn ở trên bàn nữa, nhanh chóng bỏ bát đũa xuống nhìn lão thái thái, “Mẹ…”
“Con không nghe nhầm, chính là đồ Lưu Tuyền làm.” Lão thái thái hì hì cười nói thật, “Vừa nãy khi con lên lầu đi ngủ mẹ đã tới nhà cô ấy, hì hì, trong nhà cô ấy chỉ có mỗi cô ấy ở nhà, Dung Cảnh à. Lưu Tuyền đó thật sụ không tồi, lần này sự lựa chọn của con rất đúng, nhanh chóng đưa cô ấy tới gia đinh của chúng ta đi ! Mẹ nói cho con biết, mẹ nhận định đây chính là con dâu của mẹ rồi. Con nếu như không cưới được cô ấy về con rất không hiếu thuận ! cẩn thận mẹ không thèm nhận người vô dụng như con làm con trai nữa ! “
Dây thần kinh trên trán của Dung Cảnh giật liên hồi.
“Mẹ……mẹ nói thật?” Dung Cảnh suy nghĩ một chút, mới thử hỏi dò một câu, “Cai đó……Mẹ……Không để ý cô ấy đã kết hôn chứ?”
Lão thái thái ánh mắt sáng lên, “Có gì mà phải để ý, ai khi còn trẻ mà chẳng có lúc mắt bị mù, người ta là một cô gái tốt đường đường như vậy bị tình cảm làm cho mờ mắt, cho nên mới có cuộc hôn nhân này, nhưng không thể như thế mà phủ định người ta ! hơn nữa ……”
Lão thái thái ai oán nhìn Dung Cảnh, cho tới khi Dung Cảnh thấy da đầu rợn cả lên, “ Con đó, con bây giờ là nỗi đau đầu nhất của mẹ bà bố con đó ? đừng nói là con để ý tới người đã có chồng …chỉ cần người mà con để ý có hai chân thôi ……mẹ và bố con đều có thể chấp nhận.”
Dung Cảnh mồ hôi đầm đìa!
Đây thật sự là mẹ đẻ!
Anh mới chỉ là hai mươi chín năm chưa có người bạn gái nào thôi mà!
Có nhất thiết phải nói anh giống như không có giá bằng một cái bút lông như thế không!
Dung Cảnh kiềm chế lại nhìn lão gia tử,“ Bô, bố và mẹ thật sự không để ý sao?”
“Con nên tự hỏi bản thân xem con có để ý hay không!”
Bản thân anh?
Dung Cảnh tự mình suy nghĩ, thật sự khi vừa biết Lưu Tuyền đẫ kết hôn trong tâm anh có chút rất thất vọng, nhưng bây giờ cũng đã chấp nhận hiện thực rồi, người mà mình thích đã kết hôn, anh đương nhiên sẽ để ý, nhưng anh để ý không phải là quá khứ của cô ấy, việc anh muốn nói tới là sao anh không sớm xuất hiện một chút
Nếu như người Lưu Tuyền yêu là anh ……
Dung Cảnh nhớ lại hôm nay trước khi trời sáng, cảnh Lưu Tuyền ngồi trên ghế ngủ gục kẻ vai anh,sau nửa đêm Lưu Tuyền vẫn tiếp tục ngủ, anh một chút buồn ngủ cũng không có , cứ nhìn cô ngủ say, phát hiện càng nhìn càng thấy thích .
Buổi sáng khi anh trở về nhà bố mẹ biểu hiện cổ vũ, anh còn nghĩ hai người chỉ đang thăm dò anh .
Nếu như bố mẹ thật sự đồng tình…
Trong ánh mắt Dung Cảnh có có chút loé sáng.
Thấy vậy, lão thái thái vỗ vai anh biểu hiện cổ vũ, “Con trai, cố lên nhé!”
Dung Cảnh ăn hết chỗ cơm trong bát, vừa nãy không biết đồ ăn là do Lưu Tuyền làm, bây giờ ăn còn có một mùi vị đặc biệt hơn cả khi nãy, anh nhanh chóng ăn hết đồ ăn, lau miệng nói ,“Được, bố mẹ yên tâm đi, con khẳng định sẽ cố gắng theo đuổi được cô ấy!”
……
Dung Cảnh mặc dù đã hai được quyết tâm, nhưng trên thực tế vẫn chưa có hành động gì .
Anh vẫn quyết định sẽ tạm đợi một thời gian
Thật ra từ góc độ nhìn nhận của anh, cuộc tình này của Lưu Tuyền khẳng định không đi tiếp được bao nhiêu thời gian nữa rồi .
Còn anh…
Chỉ cần khi Lưu Tuyền thật sự muốn từ bỏ đoạn tình cảm đó,khi ấy anh nhất định sẽ xuất hiện, sẽ đối xử tốt với với gấp trăm lần .
Còn bây giờ ……
Anh chỉ có thể duy trì tình cảm bạn bè với Lưu Tuyền là được rồi .
……
Lưu Tuyền chắc chắn không biết tới tâm ta của Dung Cảnh .
Khi cuối tháng cô đột nhiên rất bận .
Bận gì vậy ?
Ngày một tháng hai âm lịch là tiệc đầy tháng của em gái Tiểu Thất, Tiêu gia đã từ rất lâu không có chuyện vui gì rồi, cho nên lần này Tiêu Lăng và Tô Tố thương lượng, quyết định tổ chức tiệc đầy tháng lớn. để cho bạn bè thân thiết đều tới tham gia .
Không đặt nhà hàng, hai người quyết định tổ chức ơn nhà cho hoạt náo vui vẻ, cho nên tiệc đầy tháng được tổ chức ở trong biệt thự.
Tiểu thất là chị, nên cô ấy ngay lập tức nhận trách nhiệm bày trí bữa tiệc.
Nhưng một mình cô ấy bận không hết việc,nên mời Lưu Tuyền tới giúp đỡ .
Lưu Tuyền vừa hay một mình ớt nhà cũng không có việc gì, với cũng đã rất lâu không đi ra ngoài rồi,hơn nữa bạn thân mời, cô đường nhiên không thể từ chối tham gia được, cho nên sau khi nói với Tần Nham một tiếng, cô liền đi tới biệt thự của Tiêu gia.
Trong nhà bày trí cũng đã gần xong rồi, chỉ còn phần bên ngoài.
Khi Lưu Tuyền tới Tiểu Thất đang bận để người ta bê đồ đi bê đồ lại, nhìn thấy Lưu Tuyền tới, cô ngay lập tức hứng khởi vẫy tay với cô, “Tiểu Tuyền , tiểu Tuyền qua đây, đem mình bố trí thế nào!”