Từ trong phòng tắm bước ra đèn đã tắt hết,chỉ còn giữ lại ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn để ở đầu giường.
Tiêu Lăng dựa vào đầu giường,trên đầu gối đặt một cái laptop,nét mặt nghiêm nghị,chắc đang giải quyết việc văn phòng .Nhìn thấy cô từ nhà tắm bước ra,Tiêu Lăng gập laptop lại,vẫy cô, “Lại đây .”
Tô Tố vừa tiến về phía anh vừa nói, “Đã tối muộn như vậy mà vẫn còn phải xử lý công việc sao?”
“Bên anh công việc có chút vấn đề nhỏ, anh chỉ gửi một bức thư điện tử mà thôi.” Tiêu Lăng đặt laptop lên kệ đầu giường,đưa tay kéo cô lên giường.Vừa tắm xong toàn thân cô tỏa mùi dầu tắm rất thơm,tóc lượn sóng rơi trên gương mặt anh,thơm thơm ,buồn buồn.
Tiêu Lăng hít một hơi,cảm thám nói, “Thật thơm.”
Tô Tố mặt đỏ lên giống như một con mèo nhỏ trốn vào trong lòng anh nói chuyện, “Công việc của anh hình như thị trường rất rộng lớn.”
“Ừ ,toàn châu á đều có,Âu châu cũng có .Nhưng cách nghĩ của người Âu châu khác so với chúng ta.”
“Ừ?”
Tiêu Lăng vùi vào tóc của cô,nhẫn nại giải thích với cô, “Ví dụ người Anh,anh ở Anh cũng có rất nhiều nhà,nhưng đa số không có người mua.Nếu như có người mua thì đa số cũng là người Châu Á di dân qua đó mua,người bản địa họ thường rất ít mua nhà .”
Tô Tố ngẩn ra một chút, “Tại sao thế anh có kiếm được tiền không?”
“Đương nhiên kiếm được,không kiếm được tiền thì ai mà làm .” Tiêu Lăng cười, “Cách nghĩ của họ khác chúng ta.Thanh niên nước họ không nguyện ý phải trả tiền trả góp nhà sống qua ngày ,so với việc mua nhà họ nguyện ý thuê nhà.Thế cho nên nhà anh xây đa số là để cho thuê.Người Âu Châu cách nghĩ của họ rất thoáng.Nếu như người nước mình kết hôn,nhất định phải có nhà,tiết kiệm và xe,nước người ta cơ bản là không thế,họ chỉ cần một cái hôn lễ lãng mạn.”
Tiêu Lăng cười nhìn theo người đang ở gọn trong lòng anh ngẩng lên nhìn , “Xem ra anh đối với Âu Châu cũng rất có cảm tình,sao không tìm một cô mắt canh tóc vàng làm bạn gái,bọn họ dáng đẹp ngũ quan hút hồn,lại còn là người da trắng,rất đẹp .”
Tiêu Lăng day mũi cô, “Ghen à?”
Tô Tố hất tay anh ra chun chun mũi, “Ai thèm ghen,chỉ là hỏi bừa thôi,đừng nghĩ lung tung nhé.”
“Để anh nghĩ.” Tiêu Lăng thật sự bắt đầu suy nghĩ.Thời gian anh kết nước ngoài không hề ít, nhất là ở Anh.Thời gian ở Anh lâu nhất của anh là nửa năm,nhưng anh thật sự chưa từng kết giao với người bạn gái tóc vàng mắt canh nào.Vừa cúi đầu nhìn ánh mắt đợi chờ của Tô Tố,môi anh bắt đầu cong lên, “Chắc là vì mắt anh mù,anh nhìn những người phụ nữ ngoại quốc đó,cảm giác hơn đều giống nhau…Anh vẫn thích phụ nữ tóc đen mắt đen hơn.”
Ánh mắt anh nhìn Tô Tố say đắm.
Tô Tố mặt ửng hồng,ngón tay với thức đi chuyển đi đi lại lại trên ngực anh,cô chuyển chủ đề , “Cái này…anh có thường ra nước ngoài không?”
“Ừ,có khi công việc cần.Nhất là mấy năm trước khi mới mở rộng thị trường ở nước ngoài,thời gian đi công tác tương đối kín,hai năm gần đây nhìn lại có ít đi hơn rất nhiều rồi.” Tiêu Lăng xoa đầu cô, “Thật ra nước ngoài có vài nơi tương đối đẹp.Ví dụ :Resort Maldives,có thể cảm nhận được khí hậu ấm áp của ánh nắng mặt trời. Còn có Thuy Si ,đi Thuỵ Sĩ trượt tuyết chắc chắn rất kích thích .Nhật bản khi hoa anh đào nở rộ,gió thổi nhẹ một chút là phố lớn phố nhỏ đều tràn ngập sắc hồng của hoa anh đào.Còn có nước Nga, ở đó có thể thấy cực quang,khi nhìn thấy cực quang hay làm cho ta cảm thấy con người thật nhỏ bé.Còn có kim tự tháp ở Ai Cập,đến nghỉ ngơi đảo Aegea ở Hy Lạp….”
Anh thật sự đi rất nhiều nơi.
Tô Tố nghe thấy không thể không hâm mộ, “Nghe thấy anh nói như vậy,thật sự rất muốn đi xem.”
“Khi nào muốn đi nói với anh,anh đưa em đi cùng.Hoặc là đợi sau khi kết hôn anh đưa em ra nước ngoài hưởng tuần trăng mật”
Kết hôn…
Tô Tố mặt lại đỏ bừng lên.
Nhưng nếu được cùng Tiêu Lăng đi ra nước ngoài thật sự làm cho người ta rất đợi chờ.
Ra nước ngoài?
Ra nước ngoài
Tô Tố đột nhiên nghĩ đến gì đó “Vụt.” nhảy từ trên giường ,hành động này làm Tiêu Lăng giật mình, “ Sao vậy?”
“Ra ngước ngoài ?Ra nước ngoài.” Tô Tố mắt mở to, “Ngày mai chúng ta không phải là sẽ ngồi máy bay của Mạc gia đi đảo tự ở nước ngoài sao ?ra nước ngoài cần hộ chiếu,em vẫn chưa có hộ chiếu.”
Thì ra là lo lắng điều này.
Tiêu Lăng kéo cô nằm xuống, “Việc này anh đã sớm suy nghĩ đến rồi,anh đã cho người đi làm visa cho em rồi,visa ở nước ngoài cư trú thời gian hơi ngắn,chúng ta cũng không được đi quá lâu,thời gian được gọi là tạm đủ rồi.”
Tô Tố ngẩn người ra, “Cho dù là làm visa cũng cần phải có thời gian,không phải nói là ngắn nhất một tháng mới có thể lấy được visa sao?”
Tiêu Lăng cười cười không nói gì.
Tô Tố cũng đã hiểu ra rồi, trốn trong chăn nói thì thầm “Có tiền có thể sai khiến được cả ma quỷ quả nhiên là không sai.”
Tiêu Lăng cười ôm chặt lấy cô, “Đừng có chua chát như thế,sau này em cũng là người có tiền.”
“Đương nhiên,bây giờ ít ra em cũng là một diễn viên có tiếng chút ít rồi,đợi em《Nhất Tiếu Nại Hà 》quay xong,không phát sinh sự cố khẳng định rất nhiều người ôm cành oliu về phía em,lúc đó lại được nhận thêm vài kịch bản nữa hay nữa,thế nào tiểu hoa năm nay cũng vững chắc rồi.”
Tiêu Lăng, “…”
Thật là không cần vậy mà.
Làm diễn viên quay phim và quay phim truyền hình,là đã có thể làm cô ấy thành minh tinh quốc tế,một đời làm đến chết có thể dư bao nhiêu tiền?Mà người nằm bên cạnh cô đây giá trị một trăm tỷ,sao cô lại không biết túm lấy ,Tiêu Lăng chỉ biết bất lực mà lắc đầu.Nhưng cô tự tin như thế này toàn thân như tỏa ra một ánh hào quang,hết sức có mê lực.Tiêu Lăng ôm chặt cô,cười rất có hứng thú, “Có đủ tự tin để trở thành giống như bốn bông hoa nhỏ vậy cơ à?”
“Đương nhiên,không cần nói,phương diện đóng phim anh không phải là người trong nghề khẳng định không thể hiểu em nhiều được.”
Tô Tố ở trong lòng anh thình thịch à thình thịch,thân thể mềm mại ấy làm cho Tiêu Lăng có chút không thể không muốn,mắt anh có một chút u mê đi,giọng nói trầm xuống, “Tô Tố…”
“Vâng?”
“Em có thể đừng có động đậy nữa được không…”
Cô cứ xoay đi xoay lại,hành hạ thần kinh anh căng cứng.Tô Tố nghe ra hàm ý của Tiêu Lăng,mặt “vụt” đỏ như bị đốt,cô vừa nãy chỉ để ý việc nói chuyện với anh,bây giờ mới kinh ngạc việc cơ thể anh có chút biến đổi.
Cô ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt đam mê sâu tối của anh,ánh mắt đó giống như dòng xoáy dưới nước biển,bề mặt tĩnh lặng,nhưng trong lòng sớm đã dữ dội rồi.Tô Tố chỉ cảm thấy một luồng gió nóng thổi từ bàn chân cứ thế chạy thẳng lên não,toàn thân như con tôm bị đốt nóng lên vậy,đỏ rực lên. Đầu cô rúc vào trong lòng anh,chỉ cảm thấy nhiệt độ gần như có thể rán được trứng rồi.
Tóc của cô xiên chọc vào ngực anh ngứa râm ran,xuyên từ ngực cứ thế thẳng vào trong tim.
Tiêu Lăng cả trái tim như râm ran hết lên
“Tô Tố…”
“Vâng?”
Tiêu Lăng kiên nhẫn nói, “Nếu như em không tránh xa anh ra một chút,anh thật sự không kiềm chế được nữa rồi.”
Tô Tố mặt đỏ như lửa đốt,cô hoàn toàn không dám ngẩng đầu,càng không dám nhìn vào mắt Tiêu Lăng,măt trốn vào trong ngực anh khẽ nói, “Không cần kiềm chế.”
Tiêu Lăng toàn thân cứng đơ,nghi ngờ bản thân nghe sai,không dám tin nhìn Tô Tố,giọng nói hồi hộp đến mức nói không thành câu nữa, “Em,em vừa nói sao?”