Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39452

Nhìn thấy cửa mở ra, tất cả mọi người đều nhìn về hướng này.

Mộ Bạch đi đến cửa đỡ Tô Tố, nhìn thấy Tiêu Lăng đứng đó, mím môi, cuối cùng cũng không động đậy.

Tiêu Lăng nhìn Tô Tố 1 cái, 1 câu cũng không kịp nói, đã bị bộ dáng của Tô Tố làm cho chấn động.

Trời lạnh như vậy, trong phòng không mở điều hoà, cô vẫn đang mặc đầm cưới sáng nay mặc ở Sanya, cánh tay bị lạnh đến xanh tím lên, làn da vốn mịn màng bị lạnh đến nổi hết da gà, mặt cô bị lạnh đến cứng đờ, trang điểm trên mặt đã tẩy trang hết, nhưng trên mặt vẫn còn dính chút Mascara, nhìn vào đặc biệt khiến người khác đau lòng.

Quan trọng hơn không phải là cái này, mà cánh tay cô bị cào thương, mà diện tích lại không nhỏ.

Lời Tiêu Lăng muốn nói bị ngăn lại, nhìn Tô Tố như vậy, anh cảm thấy dù mình nói gì cũng dư thừa.

Lập tức, Tiêu Lăng cởi áo khoác ra đắp lên người Tô Tố.

Tô Tố không chút do dự đẩy anh ra, cự tuyệt ý tốt của anh.

“Tô Tố, dù có tức giận cũng đừng làm tổn thương đến cơ thể mình có được không, em sẽ bị lạnh đó.”

Tô Tố không vì vậy mà động đậy, ánh mắt bình thản nhìn anh, “Anh, nói xong chưa?”

Tiêu Lăng ngây người lắc đầu.

“Vậy anh tiếp tục.”

“Anh với Diệp Lạc thật sự không còn tình cảm nam nữ, ban đầu lúc thành lập truyền thông Tinh Quang quả là hy vọng cô ấy có thể quay về, nhưng đó là mục đích trước kia, sau này không còn nữa … còn có hoa bách hợp ở Cẩm Viên, đó chỉ là do thói quen cho nên không gỡ bỏ, nếu em không thích, anh sẽ gỡ bỏ tất cả.”

“Bây giờ nói xong rồi?”

“Tô Tố…”

“Nếu nói xong, anh có thể đi.”

“Tô Tố…”

“Tiêu Lăng” đột nhiên Tô Tố ngẩng đầu lên, ánh mắt căm hận, “Anh đi nhanh đi, coi như tôi cầu xin anh, trước mặt con tôi không muốn cãi nhau với anh, nhưng bây giờ tôi cực kỳ cực kỳ không muốn gặp anh, anh làm chuyện gì cũng có lý do, cho nên cứ coi như tôi đáng đời, đáng đời bị anh đâm 1 dao từ sau lưng được chưa? Anh với Tiêu Diệp Lạc tình cảm sâu đậm, dù không là bạn gái cũng là anh em, ha… tha thứ cho tôi không thể hiểu loại cảm xúc này, ở thế giới của tôi, tình nhân đã chia tay, gặp mặt không cần chào hỏi. Đừng nói với tôi những lời nhảm nhí như chia tay còn có thể làm bạn, tôi không muốn nghe, cũng không tin.”

Tiêu Lăng hít 1 hơi, miệng động đậy nhưng không nói được lời nào.

Không sai.

Lý do có nhiều hơn nữa, cũng không thể che đậy sự thật là anh đã làm tổn thương Tô Tố.

Tô Tố châm biếm nhìn anh 1 cái, “Anh đuổi qua đây là vì sao, muốn giải thích cho hành động anh đã làm?”

“Tô Tố…”

“Rất xin lỗi, tôi không thể hiểu hành động của anh, mẹ anh nói tình nhân cũ sắp chết rồi, muốn gặp anh lần cuối, cho nên bỏ lại vợ mới đi gặp cô ấy… Tiêu Lăng, anh với Tiêu Diệp Lạc rõ ràng còn tình cảm với nhau, nếu đã như vậy, đừng bao giờ phản bội tình cảm của chính mình, anh đi tìm cô ấy đi.” Tô Tố nhìn xuống đất, cười mỉa mai, “Bây giờ cô ấy chắc sẽ cần anh hơn tôi.”

“Tô Tố, anh đã không còn với cô ấy rồi, anh khẳng định.”

Tô Tố lắc đầu, hoàn toàn không tin.

Anh khẳng định?

Anh vì 1 đứa con gái không phải là ai cả, có thể bỏ cô dâu tại hôn lễ ?

Cô điên rồi ngu rồi mới tin lời anh nói.

Tô Tố hít sâu, “Tiêu Lăng, anh đừng nói nữa, hôm nay có con ở đây, trước mặt con, tôi không muốn nói điều khó nghe, cũng không muốn cãi với anh, anh về đi. tôi chỉ muốn yên tĩnh 1 mình, đợi tôi bình tĩnh rồi, sẽ tìm anh nói chuyện ly hôn, anh cũng không cần…”

“Không được.” Tiêu Lăng nghe từ ly hôn thì không thể nghe thêm gì nữa, lập tức ngắt lời Tô Tố, “Anh nhất định không đồng ý ly hôn.”

Tô Tố lắc đầu, mắt cô đã khô cạn, không còn chảy nước mắt được nữa, âm thanh khàn khàn yếu ớt, “Anh đồng ý hay không là chuyện của anh, tôi có quyết tâm hay không là chuyện của tôi, Tiêu Lăng, lần trước tôi có nói với anh, còn làm tôi tổn thương như vậy nữa tôi sẽ vĩnh viễn rời xa anh, Tiêu Lăng, tôi đã cho anh 1 lần cơ hội, lần này… tôi sẽ không tha thứ cho anh nữa.”

Tim của Tiêu Lăng như bị bóp chặt.

“Bây giờ, mời anh rời đi, trả lại yên tĩnh cho tôi, tôi chỉ muốn 1 mình yên tĩnh.”

“Tô Tố, rốt cuộc anh phải làm gì em mới tha thứ cho anh, chỉ cần em nói, anh sẽ đi làm.”

Tô Tố không chút biểu cảm, lần nữa lắc đầu, “Lần này, tôi sẽ không cho anh cơ hội, bây giờ tôi muốn nghỉ ngơi, xin anh đừng làm phiền tôi.”

Tô Tố nói xong, không quan tâm Tiêu Lăng phản ứng như thế nào, đưa tay đóng cửa phòng.

Bên ngoài cửa, Tiêu Lăng nhìn cánh cửa đóng chặt, trong lòng thắt chặt đến lợi hại.

Anh sớm biết.

Tô Tố…

Thật ra cô như con ốc sên vậy, mỗi lần tổn thương cô ấy cô sẽ chui vào vỏ của mình, lần trước anh đã tổn thương cô ấy nhiều như vậy, rõ ràng nói là sau này sẽ không để cô tổn thương nữa, nhưng anh không làm được.

Bây giờ, lần nữa tổn thương cô.

Tiêu Lăng cúi đầu trên cửa, đập mạnh vào tường.

Ầm---

1 tiếng vang lên, giấy tường lập tức dính máu.

Mộ Bạch không biết từ lúc nào đứng sau anh, bình thản nhìn anh, “Bây giờ cậu tự làm mình tổn thương có ích gì, cậu về trước đi, để Tô Tố yên tĩnh, cậu ở đây cô ấy chắc chắn không ra khỏi phòng, chân cô ấy bị thương rất nghiêm trọng, bây giờ đi lại khó khăn, với lại trong phòng cái gì cũng không có, cậu còn ở lại đây, nhất định cô ấy sẽ bị lạnh chết. Cậu về nhà tổ đi, hoặc đi đâu cũng được, bên đây có tôi và Tiểu Hy chăm sóc, cậu không cần lo, vừa đúng cậu nhân cơ hội này nghĩ cho kĩ, rốt cuộc cậu muốn Tô Tố hay là Tiêu Diệp Lạc.”

“Mộ Bạch, tôi rất khẳng định, người bây giờ tôi quan tâm là Tô Tố.”

Mộ Bạch dường như bị lời này của anh làm cho tức giận, sắc mặt thay đổi, cắn răng tức giận nhìn Tiêu Lăng, “Đối với cậu hay cô ấy, hành động của cậu đã tổn thương Tô Tố, cậu quên lời cảnh cáo của tôi vậy thì bây giờ tôi nói rõ ràng cho cậu nghe, nếu lần này Tô Tố quyết định không tha thứ cho cậu, lựa chọn ly hôn tôi sẽ theo đuổi cô ấy lần nữa, lần này tôi nhất định sẽ không buông tay.”

Tiêu Lăng lập tức ngẩng đầu lên, ánh mắt cảnh cáo, “Mộ Bạch, cô ấy là vợ của tôi.”

Mộ Bạch thản nhiên, “Không sai, bây giờ cô ấy là vợ cậu.”

Mộ Bạch cố ý nhấn mạnh hai từ “bây giờ”.

“Mộ Bạch, chúng tôi sẽ không chia tay, cậu sẽ không có cơ hội chứng minh với Tô Tố, người phụ nữ của tôi chỉ có thể là cô ấy, cô ấy vĩnh viễn là vợ của tôi, tôi tuyệt đối không đồng ý ly hôn.”

Mộ Bạch mím môi, đôi mắt không hề mang chút ý cười, mắt đối mắt với Tiêu Lăng, trong mắt hai người đều thể hiện sự không vừa ý với đối phương, “Cậu nói với tôi cũng vô dụng, mọi chuyện dựa vào thái độ của Tô Tố, chỉ cần cô ấy quyết tâm muốn ly hôn với cậu, tôi sẽ giúp cô ấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK