Mục lục
Truyện không tên số 33
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39621

Lúc này cửa lớn của căn phòng nhỏ đen tối mở ra.

Bạch Linh bị nhốt trong căn phòng nhỏ tối này hơn 20 tiếng đồng hồ, lúc này toàn thân run rẩy mặt trắng bệch!

Nữ hầu có chút không dám nhìn cô, đứng trước cửa cũng không dám vào, “Đại tiểu thư, lão thái gia kêu cô thay quần áo tham gia tiệc mừng thọ!”

Lần nữa thấy ánh sáng!

Lúc nhìn thấy ánh sáng, những âm u trong lòng cô như tan biến, cô mím môi, ánh mắt như con rắn độc đã mai phục rất lâu, đồng tử vừa nhỏ vừa nguy hiểm. Cô dựa vào tường từ từ đứng dậy, nữ hầu muốn lên đỡ cô nhưng bị đẩy ra!

Cô lạnh lùng nhìn nữ hầu!

Nữ hầu chỉ cảm thấy lông toàn thân như dựng ngược lên vậy, hoàn toàn không dám đến gần Bạch Linh.

Bạch Linh từng bước ra khỏi căn phòng đen nhỏ!

Đợi đến khi cơ thể của cô được ánh sáng bên ngoài bao bọc, cô chỉ cảm thấy lông toàn thân như được hít thở 1 cách tự do.

Bạch Linh về căn phòng của mình.

Cô vừa về tới phòng đã có người hầu bận tới bận lui chuẩn bị nước nóng cho cô, tắm rửa, sau khi tắm xong thì tạo hình cho cô, đương nhiên, tạo hình của cô không phải là kiểu công chúa yếu đuối, cô thay một bộ trang phục kiểu hiệp sĩ thời trung cổ của Anh, thiết kế vừa vặn thân thể, trang phục mặc trên người cô anh dũng oai phong, cộng thêm khuôn mặt lạnh lùng không nói chuyện, nhìn vào như hoàng tử cao ngạo!

Ăn mặc trang điểm xong, Bạch Linh nhìn mình trong gương, mím chặt môi!

Lúc ra khỏi cửa, Bạch Linh vô thức đi vào căn phòng nhỏ tối!

Nữ hầu da đầu tê rần, nhưng không thể không ngăn cản cô, “Đại tiểu thư, lão thái gia có căn dặn, cô phải đến sảnh tiệc mừng thọ trước 7h, nếu không…”

“Bây giờ mấy giờ?”

“Đã 6h55 phút rồi.”

Mặt Bạch Linh khẽ trầm xuống, nhìn không Mạc Tầm, trong lòng cô cứ có 1 dự cảm không lành.

Nhưng thời gian gấp rút, không để cô có thời gian nghĩ nhiều.

Cô đổi phương hướng, đi về hướng bữa tiệc, vừa đi vừa nói với nữ hầu, “Tình trạng của Mạc Tầm như thế nào?”

“Đại tiểu thư yên tâm, mỗi người đều có người đưa cơm đặc biệt cho Mạc tiên sinh, bên đây sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”

Bạch Linh hơi hơi yên tâm, đi bước lớn về hướng tổ chức bữa tiệc!

Bạch Linh được người hầu dẫn vào khuôn viên tổ chức tiệc, thật trùng hợp, vừa đi đến cửa của khuôn viên thì gặp ngay Tô Tố!

Ánh mắt của Bạch Linh lập tức hung ác lên.

“Đừng nhìn tôi như vậy, Bạch Linh cô có biết ánh mắt của cô thật khiến người khác kinh tởm.” Với tình hình này, Tô Tố hoàn toàn không lo lắng là Bạch Linh sẽ làm gì, cô cười thản nhiên, “Nghe nói căn phòng nhỏ tối đó giúp tôi luyện ý chí của con người, nhưng nhìn sắc mặt trắng bệch như quỷ của cô, chắc là không tôi luyện được gì rồi.”

“Tô Tố, mày đừng đắc ý! Mày đợi đó, không quá 2 năm! Tao nhất định khiến mày chết cực kỳ thảm!”

Tô Tố dựa trên cửa, cười mỉm nhìn Bạch Linh, “Khẩu khí thật lớn! Ác có ác báo, cô làm nhiều chuyện thương thiên hại lý như vậy, tin tôi đi, cô nhất định sẽ bị báo ứng, còn có… cô yên tâm, tôi nhất định sẽ sống đến trăm tuổi để xem kết cục của cô!”

“Vậy chúng tôi cùng cưỡi ngựa đọc sách nhạc --- cùng chờ xem!”

Bạch Linh cười lạnh 1 tiếng, đụng vai của Tô Tố mà đi qua, lúc đụng vai, lông mày Tô Tố khẽ nhếch lên, nhịn không được đâm cô 1 câu, “Bất kể cô có cố gắng đến đâu, cũng vô dụng! Cho dù là tình yêu hay là những thứ khác, haha… cô cố gắng như vậy, người Mạc Tầm yêu cũng không phải cô! Cô cố gắng như vậy, người thừa kế của Tô gia cũng không phải cô!”

Lập tức, toàn thân Bạch Linh co giật liên tục, dường như lúc nào cũng có thể bùng nổ!

Nữ hầu thấy vậy, lập tức nói, “Đại tiểu thư, chúng ta vẫn là nên vào yến tiệc đi, nếu kéo dài thời gian, lão thái gia nhất định không vui!”

Bạch Linh cứng nhắc nhịn sự tức giận, lửa giận bị chặn ở trong lòng, bước lớn rời đi.

Sau khi cô rời đi, khuôn mặt cười của Tô Tố trầm xuống.

“Như vậy mà cũng không mất khống chế, xem ra sau 3 năm Bạch Linh quả là đã khác xưa rồi!”

Nếu là 3 năm trước, cô kích động Bạch Linh như vậy, Bạch Linh sớm đã không quan tâm gì hết xông lên rồi, làm sao có thể giống như bây giờ, dù tức giận như thế nào cũng mạnh mẽ nhịn xuống!

“Không dễ đối phó mà!”



Khi Bạch Linh đến bữa tiệc, lão thái gia nhìn thấy cô, trong mắt đều là sự chán ghét, “Sao giờ này mới tới!”

Bạch Linh cúi đầu nhận lỗi, “Xin lỗi ông, là con chậm trễ.”

Lão thái gia thấy khách mời đi qua đi lại, cũng không muốn nổi giận, hừ lạnh 1 tiếng, “Bữa tiệc hôm nay rất quan trọng, cô biểu hiện cho tốt!”

“Dạ!”

Không cần lão thái gia nói, Bạch Linh cũng tự biết biểu hiện thật tốt!

Bởi vì, sau khi cô vào cái Tô gia này, lần đầu tiên công khai đối diện với nhiều người như vậy!

Thời gian 3 năm cô đến Tô gia, trừ những người trong nội bộ Tô gia, căn bản không ai biết Tô gia còn có nhân vật Bạch Linh là cô!

Mà hôm nay, chính là lúc cô dùng thân phận mới để đối mặt với những người này!

Bạch Linh im lặng đứng sau lưng lão thái gia, theo ông đi chào hỏi khách mời.

Rất nhanh, đã có người chú ý đến Bạch Linh đứng sau lão thái gia, mọi người nhìn lẫn nhau, thám tính hỏi, “Yo, lão thái gia, tiểu thư xinh đẹp đằng sau ngài là….”

Trong ánh mắt của mọi người đều mang vẻ trêu chọc!

Mọi người đều biết, con trai độc nhất của Tô gia Tô Nhiễm không chịu tiếp nhận kinh doanh của Tô gia, Tô lão thái gia chỉ có 1 đứa con bảo bối duy nhất, lẽ nào Tô lão thái gia từ bỏ suy nghĩ đưa Tô Nhiễm lên thừa kế, quay qua tình 1 cô gái nhỏ, chuẩn bị sinh thêm 1 đứa?

Lão thái gia không cần nhìn cũng biết mọi người nghĩ gì, ông hừ lạnh 1 tiếng, sắc mặt lập tức trầm xuống, ông kéo cánh tay của Bạch Linh, kéo cô về trước, “Tô Linh! Cháu gái tôi!”

Mắt mọi người mở to!

Vậy mà là cháu gái?

Tô Nhiễm đã từng kết hôn ai cũng biết, nhưng ly hôn thì ai cũng rõ, với lại ông ấy và vợ không có con, đứa cháu gái này lại từ đâu chui ra!

Mọi người lập tức hồ đồ không hiểu chuyện gì xảy ra.

Trong lòng lão thái gia muốn Bạch Linh trước mặt người khác nở mày nở mặt, cho nên giới thiệu rất chi tiết, “Đây là cháu gái lưu lạc bên ngoài của tôi, hai năm nay mới quay lại!”

Bởi vậy cho nên!

Mắt mọi người sáng lên, đây là tiết mục chọn lại người thừa kế?

Lão thái gia chỉ nói đến thế thôi, không nói thêm lời nào nữa.

Bạch Linh cắn chặt răng, nhịn căm hận trong lòng xuống!

Không phải nói đại thọ 80 tuổi công bố cô với thân phận người thừa kế sao?

Tại sao chỉ nói là cháu gái, mà không có chút động thái khác?

“Ông…”

“Con là cháu gái của ông, khách hôm nay con chiêu đãi nhé, nhanh chóng đi!”

Bạch Linh chỉ có thể nhịn căm hận trong lòng, cố gắng nở nhịn cười đi chiêu đãi người khác!

Bữa tiệc đại thọ diễn ra liên tục đến đêm 11h mới từ từ kết thúc.

Lúc 10h30 Tiêu Lăng nhận 1 cuộc gọi.

Lãnh Mạc thấy vậy đi qua, “Sao rồi?”

Mặt Tiêu Lăng mang theo nụ cười, “Đã giải quyết xong!”

Mà lúc này, Tô Vi Túc cũng nhận được tin tức rồi, ông gấp gáp chạy về từ bên ngoài, sắc mặt nghiêm trọng ghé sát tai lão thái gia nói câu gì đó.

Sắc mặt lão thái gia “loạt” 1 cái biến sắc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK