Mục lục
Cô Vợ Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 522

Cao Dương quay người đi ra ngoài, đúng lúc đụng phải Vưu Thiên Ái đang đâm đầu đi tới.

Thấy là anh ta, ánh mắt của Vưu Thiên Ái trốn tránh theo bản năng, giả vờ như là không nhìn thấy, nghiêng đầu muốn đi lướt qua.

Cao Dương dừng lại, trên mặt nở nụ cười thản nhiên: “Ai cũng có khả năng uống say trong quán bar, sau khi say rồi mà làm ra chuyện thất thố cũng không có gì là lạ, không cần phải để ý đâu, tôi cũng sẽ không nói cho những người khác, cô cứ việc yên tâm.”

Nói xong những lời này, anh ta nhẹ gật đầu với cô rồi sau đó trực tiếp rời đi.

Vưu Thiên Ái đứng nguyên tại chỗ, sắc mặt buồn bực và xấu hổ.

Ngày hôm đó bởi vì tâm trạng không tốt cho nên cô đến quán bar mua say, uống say rồi liền ghé lên trên quầy ba khóc lóc ồn ào, lúc ấy có người bắt chuyện với cô, cô muốn từ chối nhưng mà há miệng lại nôn đầy người người ta, đối phương hùng hùng hổ không chịu buông tha. Trong lúc cô đang xấu hổ không biết phải làm như thế nào, đúng lúc đó Cao Dương xuất hiện, chẳng những giải vây cho cô ta, còn vô cùng ga lăng mua quần áo cho cô ta, sau khi đợi cô ta thay xong rồi thì lại đưa cô ta về nhà.

Bây giờ nhớ đến, Vưu Thiên Ái đều cảm thấy lúc đó mất hết mặt mũi, cho nên lúc ở trong công ty cô ta đều cố gắng tránh mặt anh ta, ai có thể ngờ tới vẫn là chạm mặt thẳng.

Xoa xoa mi tâm, cô ta bước vào bộ phận thiết kế, vừa nâng mắt lên liền nhìn thấy Tưởng Cầm.

Lúc này chị Lâm lại vội vàng đi tới, nhỏ giọng nói: “Cô nhìn đi, không phải là người phụ nữ này đã dùng thủ đoạn gì, lại trở về nữa rồi, nói đi là đi, nói trở về là trở về, cô ta tưởng rằng công ty tên là Tưởng thị vẫn còn họ Tưởng à?”

Vưu Thiên Ái chỉ phản ứng thờ ơ, nhìn cũng không thèm nhìn một cái nào, giọng nói lạnh nhạt: “Cứ mặc cô ta muốn làm cái gì thì làm, không có liên quan gì đến tôi.”

Nghe vậy, chị Lâm không thể tin được mà nhìn cô ta: “Thiên Ái…”

Không phải là Vưu Thiên Ái ghét Tưởng Cầm lắm hả, sao đột nhiên lại trở nên thờ ơ rồi?

Vưu Thiên Ái trở về vị trí của mình, mở máy vi tính lên, trong hòm thư có một email, thế mà gương mặt của cô ta lại đỏ lên khi xem xong.

“Quên nói nữa, quần áo của cô đã được giặt sạch rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể đến lấy…” Cao Dương.

Trời đất ơi, lúc ấy cô nôn ào ào, có thể nghĩ tới là quần áo ở trên người đương nhiên cũng không sạch sẽ gì, không ngờ đến là anh ta vẫn còn giặt sạch nó.

Vưu Thiên Ái rất muốn tìm một cái hố chui vào cho xong, đừng nói là đi lấy, cô ta lại càng không có mặt mũi gì để đối mặt với anh ta.

Cô ta cắn môi đang suy nghĩ phải trả lời email như thế nào, trưởng bộ phận gọi điện thoại đến, thái độ ôn hòa: “Thiên Ái à, có rảnh không, đến phòng làm việc của tôi một chuyến đi.”

“Được.”

Đi vào phòng làm việc của trưởng bộ phận Tiêu, trưởng bộ phận Tiêu thân thiết nói: “Kế hoạch đào tạo chuyên môn bên bộ phận công chúng, có chút thay đổi nhỏ…”

Không đợi ông ta nói xong thì Vưu Thiên Ái đã nói tiếp: “Là sắp xếp cho Tưởng Cầm đi à?”

Lúc đầu trưởng bộ phận Tiêu đã tìm kiếm lý do để thoái thác, lần này lại bị cô ta đột nhiên mỉa mai một trận, mất tự nhiên cười cười: “Thiên Ái à, cô là người mới, có rất nhiều cơ hội, lần sau tôi nhất định sẽ đề cử cho cô đi.”

“Để cô ta đi cũng tốt, tôi không thành vấn đề.” Vưu Thiên Ái lộ ra bộ dạng mất kiên nhẫn, đứng dậy nói: “Trưởng bộ phận, còn có chuyện gì khác không?”

“À… không có đâu.”

“Vậy được rồi, tôi trở về làm việc đây.”

Rời khỏi phòng làm việc, Vưu Thiên Ái nhíu mày, vẫn còn đang bối rối cô ta phải trả lời Cao Dương như thế nào. Về phần Tưởng Cầm, cô ta đối với cô đã sớm không còn lại nhiệt độ đó nữa, bởi vì Cao Dương đã từng nói trước mắt Tưởng Cầm phải đứng trước kẻ thù và hoàn cảnh khó khăn, thật sự không cần cô ta phải dệt hoa trên gấm…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK