Mục lục
Cô Vợ Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 607

Lúc này sau lưng gần như là rối loạn tưng bừng, quay đầu lại theo bản năng, nhìn thấy một cô gái xinh đẹp chói lọi bước tới, cô ta mỉm cười lễ phép có thừa với mọi người.

“Nie, tôi là fan của cô, có thể chụp một tấm ảnh với tôi được không?”

Có người cầm lấy máy ảnh cẩn thận bước lên.

Cô gái mỉm cười đáp lại, không ngần ngại chụp một tấm ảnh chung với khoảng cách gần với đối phương.

Có người lần lượt tiến lên, hoàn toàn như những vì sao xoay quanh mặt trăng, cô ta đều kiên nhẫn thỏa mãn mỗi yêu cầu của đối phương, sau đó mới nói xin lỗi rồi đi ngang qua.

Lúc đi ngang qua người của Tưởng Cầm, ánh mắt của cô ta nhàn nhạt đảo qua rồi lại quay đi.

Tưởng Cầm biết cô ta, chính là người phát ngôn do Hạ Không đã mời tới, Nie, diễn viên rất nổi tiếng, kinh ngạc là Nie lại bình dị gần gũi như thế.

Có không ít người cầm điện thoại di động, bên trong có ảnh chụp chung cùng với Nie, hưng phấn nói: “Người thật thật là xinh đẹp quá đi.”

“Đúng vậy đúng vậy đó, còn không chảnh chọe nữa chứ, tôi rất thích cô ấy.”

Tưởng Cầm cười một tiếng, loại tâm trạng theo đuổi thần tượng có vẻ như đã cách cô rất xa rồi.

“Cầm, sao cậu vẫn còn ở đây vậy?” Vưu Thiên Ái bước tới: “Đi thôi, tớ dẫn cậu vào trong.”

“Ừ.” Chuyện gặp Nie cũng bị Tưởng Cầm coi như là một đoạn khúc nhạc dạo ngắn, cũng không nhắc tới.

Bước vào trong phòng, là nhân vật chính mà còn đến trễ, lập tức có người hô hào đòi phạt, Vưu Thiên Ái cười cười biểu thị mình không thể giúp, lại liếc mắt nhìn Nghiêm Túc đang lơ đãng nhìn chăm chú vào Tưởng Cầm ở bên cạnh, lên tiếng nói: “Tớ biết tửu lượng của cậu, lần này không cần hắc mã vương tử đó chứ.”

Nghiêm Túc nhướng mày lên, giang tay nói: “Ngày hôm nay tôi chỉ phụ trách lái xe thôi.”

Đám người nghe xong lập tức vỗ tay kêu hay, một nhóm người đi đến bên cạnh Tưởng Cầm, kiểu rất muốn làm cho cô say. Tưởng Cầm thật sự không thể chống đỡ được nữa, Nghiêm Túc quả thật chỉ mỉm cười mà nhìn.

Đã từng say thật sự một lần rồi, sẽ lãng quên rất nhiều chuyện, dần dần sẽ phát hiện ra cái gọi là khắc ghi đã không còn khắc cốt như vậy nữa.

Sau khi Tưởng Cầm bị liên tục chuốc ba ly rượu, Lâm Trấn bước tới, lập tức lớn tiếng tuyên bố: “Nè, các người có biết không hả, Nie đang ở sát vách đó.”

Lập tức một mảng kinh diễm, ai nấy đều muốn nhìn thấy phong thái của ngôi sao đang nổi tiếng, cuối cùng Tưởng Cầm cũng chỉ có thể thở dài một hơi, trước mắt lập tức có thêm một ly nước ấm, cô quay đầu lại ánh mắt của Nghiêm Túc dịu dàng nhìn cô: “Uống nước đi, chậm một chút, bọn họ đợi một lát nữa chắc chắn sẽ đến lượt thứ hai.”

Tưởng Cầm ai oán, sớm biết như vậy thì cô đã không đồng ý đến đây rồi.

Buổi tối chưa ăn cái gì mà đã bị rót mấy ly rượu, trong dạ dày của cô có hơi không thoải mái, cô đứng dậy: “Tôi vào phòng trang điểm.”

Nghiêm Túc lập tức hỏi: “Muốn tôi ra ngoài với em không?”

Cô lắc đầu, ngay cả Vưu Thiên Ái cũng từ chối, bước ra cửa, lúc này mới thoải mái thở một hơi.

Có thể là tác dụng của rượu đã bốc lên, gió thổi qua đầu choáng váng, cô không khỏi bật cười. Lâu lắm rồi không chạm qua cồn, thế mà lại không được.

Vỗ vỗ gương mặt, cô chậm rãi đi về phía phòng trang điểm, còn chưa đi gần thì đã nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc.

Chính là Nie.

Cô ta đưa lưng về phía cô, đang nói chuyện với ai đó, giọng nói rất nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK