Mục lục
Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Từ Dương Dương đưa tay lên bịt lấy tai mình, chiêu “sư tử Hà Đông rồng” này của mẹ Từ, cô thật là không chịu được, không chỉ là cô không chịu được, hàng xóm cũng không chịu được, mở cửa ra ngó nhìn với vẻ bực tức vì bị làm giật mình khỏi giác mơ đẹp: “Làm cái gì đấy hả? Nửa đêm rồi có cho người khác ngủ không thế?”
Mẹ Từ cũng là người trong bụng có rất nhiều sách vở, về mặt tố chất thì cũng rất tốt, bà lập tức cười xin lỗi bọn họ, rồi lôi Từ Dương Dương vào trong nhà: “Con điên rồi đấy à? Con có phải là điên thật rồi không? Chuyện như thế này mà con có thể tắc trách vậy sao, sau này con sẽ hối hận đấy!”
Từ Dương Dương nói rất kiên quyết: “Mẹ, người là con tự chọn, quyết định là con tự đưa ra, không cần biết là tương lai như thế nào, con cũng sẽ không trách mẹ đâu, bắt luận là có hậu quả như thế nào, con đều sẽ tự mình gánh lấy.

Con thật lòng rất thích anh ấy, mẹ, mẹ hãy chấp nhận anh ấy đi, tạm thời bỏ qua định kiến với anh ấy, ngày tháng sau này còn dài, anh ấy sẽ chứng minh cho mẹ thấy, con cũng vậy.”
Mẹ Từ hiển nhiên là đang trong cơn tức giận, không thể nghe những gì Từ Dương Dương nói, quay về phòng lôi bố Từ ra: “Ông nhìn con gái ông đã làm chuyện hay ho gì đi, lén lút lấy trộm số hộ khẩu đi đăng ký kết hôn với người ta, ông lại còn ngủ, ông ngủ được không? Tôi chưa bao giờ nhìn vừa mắt cái thằng Đường Xán ấy, ngoài việc có một chút tiền ra thì có gì tốt chứ? Thật là tức chết đi được mài”
Bồ Từ thì ngơ ngác đứng ở cửa phòng ngủ, mắt thì vẫn nửa nhắm nửa mở, đầu óc thì vẫn đang mụ mị: “Nửa đêm nửa hôm rồi đừng làm ầm lên nữa, ngày mai nói tiếp không được sao?

Ngày mai tôi vẫn có lớp dạy, phải đi ngủ sớm, bà thỉnh thoảng cũng phải nghĩ cho tôi một chút có được không? Con gái đã lớn thế rồi, không thể nào chuyện gì bà cũng phải quyết định thay cho nó cả.”
Mẹ Từ vung tay vỗ vào đầu của bố Từ: “Nói cái gì thế hả?
Chuyện lớn như thế này trong mắt ông lại là chuyện nhỏ như nuốt phải gián thôi sao?”
Từ Dương Dương ở bên cạnh thì không dám thở mạnh, cái đánh đấy nhìn thôi là đã thấy rất đau rồi, bố Từ thì bị đánh tỉnh hẳn luôn, không còn chút ngái ngủ nào, kìm lại cơn bực tức vì bị phá giấc, không dám nổi điên: “Vậy thì bà muốn tôi làm gì?
Đã đăng ký kết hôn rồi, lẽ nào lại muốn chúng nó lập tức ly hôn à, cũng phải đợi đến sáng mai cục dân chính mở cửa chứ? Bây giờ đã là mấy giò rồi? Có thể dừng lại đi được không? Không phải là tôi không quan tâm đến chuyện này, mà là có cùng với bà làm loạn lên thì cũng không có kết quả gì hết, hà tất phải làm chuyện thừa thãi như thế chứ? Dương Dương con cũng vậy, chuyện lớn như thế này cũng không biết phải bàn bạc với bố mẹ, được rồi, được rồi, đều đi ngủ đi, ngày mai nói tiếp.”
Không đợi cho mẹ Từ kịp có phản ứng gì, Từ Dương Dương đã nhanh chân chui vào trong phòng ngủ, khóa trái cửa lại.

Rất nhanh, cô nhận được tin nhắn của bố Từ: “Con tuyệt đối đừng có mà nói cho mẹ con biết sổ hộ khẩu là bố lấy trộm cho con đấy nhé, bố sẽ bị bà ấy đánh chết đấy, bố lo nghĩ cho con như thế, con cũng phải biết lo nghĩ cho bố đẻ của mình một chút Áy,m đây.

Từ Dương Dương bật cười, đúng thế, sổ hộ khẩu là do bố đưa cho cô, cô cũng sớm đã nói chuyện này cho bố của mình biết, ông từ nhỏ đến lớn vẫn khá là chú ý đến cảm nhận và ý kiến của cô, nhưng vì sự đàn áp và cứng rắn của bà vợ mình mà không dám nói gì, lần này, hai bố con họ đã cùng nhau có một bước tiền bộ cực lớn.

Sáng ngày hôm sau, mẹ Từ lần đầu tiên không nấu đồ ăn sáng, sớm tỉnh mơ đã ngồi ở phòng khách xem TV, nhìn quàng mắt thâm đen là có thể thấy là cả đêm bà ấy đều không ngủ.

Từ Dương Dương nhìn thấy bộ dạng của mẹ mình, cảm thấy có chút áy náy: “Con xin lỗi… Mẹ… Con không nên không bàn bạc với mẹ trước, con chỉ là sọ mẹ sẽ không đồng ý thôi.

Mẹ…

Hôm nay ở trường không có giờ dạy sao? Không cần đi làm ạ?”
Mẹ Từ không nhìn cô, nói với giọng điệu rất quái gỏ: “Chuyện của con không đến phiên mẹ lo, chuyện của mẹ cũng không cần con phải bận tâm, sau này con muốn làm gì thì làm, kết hôn cũng đã xong rồi, con còn ở trong cái nhà này làm gì nữa?
Nhanh chóng chuyển đi đi, mẹ không nhìn thấy thì sẽ không bực mình.”
Nghe thấy mẹ mình nói như vậy, Từ Dương Dương thấy đau nhói trong lòng, bây giờ quả thật không phải là thời điểm thích hợp để chuyển đi, nếu như mà chuyển đi thật thì có lẽ sau này cái nhà này cũng sẽ không quay về được nữa: “Mẹ! Trước khi mẹ có thể bỏ thành kiến của mình đi thì con sẽ không rời khỏi cái nhà này, con phải đi làm đây, mẹ ở nhà thì nghỉ ngơi đi, đợi con đi làm về thì chúng ta nói chuyện sau.”
Nghe thấy tiếng đóng cửa, mẹ Từ mới nghiêng đầu nhìn ra cửa, hai mắt như đã ngắn nước mắt.

Tình hình sau khi về nhà thì Từ Dương Dương cũng có nói cho Đường Xán biết, bây giờ thì chỉ có thể từ từ, không thể vội vàng được, sẽ ép chết người mắt.

Cũng chính là vì chuyện này mà Đường Xán cũng rất buồn rầu, anh dù có thế nào đi chăng nữa thì cũng được coi là thanh niên có triển vọng, vậy mà sao lại không thể nào lọt được vào mắt của mẹ Từ cơ chứ? Trách thì chỉ trách lúc ban đầu chuyện với dessica đã gây rùm beng quá lớn, cả đời của mẹ Từ thanh liêm, coi trọng danh dự, thế nên cái “thù hằn” này thật sự là rất lớn.

Vừa mới làm việc được một tiếng mà Ôn Ngôn đã nghe thấy Đường Xán thở dài đến không dưới mười lần, thế nên là mỗi lần anh thở dài là cô lại rùng mình một cái, cuối cùng chịu hết nổi: “Anh bị làm sao vậy?”
Vẻ mặt Đường Xán rất vô tội nhìn cô: “Tôi cũng không hề muốn cứ thở dài như thế, nhưng mà lại không nhịn được.

Tối hôm qua sau khi Từ Dương Dương về nhà thì tình hình không được tốt cho lắm, chắc là sẽ phải chiến đấu trường kỳ thôi, tối hôm qua mẹ cô ấy đã thức trắng cả một đêm, hôm nay đến trường học cũng không thèm đi nữa, cô ấy nói trước đây, mẹ cô ấy đến thời gian nghỉ phép cũng còn bận chuẩn bị bài vở, chuyện lần này ít nhiều có vẻ nghiêm trọng rồi.”
Ôn Ngôn suy nghĩ một lúc, nói: “Lúc như thế này, thái độ của anh là quan trọng nhất, anh không thể để cho Từ Dương Dương cứ thế mà xung phong lên trước được, không cần biết là con đường phía trước khó khăn đáng sợ thế nào, cũng phải là cùng anh tiến lên phía trước mới được.


Anh lẽ ra phải chủ động đi đến nhà nói chuyện với mẹ cô ấy mới đúng, cứ luôn trốn sau lưng của Từ Dương Dương để cô ấy giải quyết vần đề như thế, mẹ cô ấy nhát định là sẽ càng có ý kiến với anh hơn.”
Đường Xán có chút nghỉ ngờ: “Thật sao? Cô không phải là lừa tôi đấy chứ? Những chuyện thân tình thế thái này tôi không hiểu lắm, tâm tư của phụ nữ lại càng khó đoán, vào thời điểm quan trọng như thế này cô đừng có mà chỉ đều cho tôi đấy.

Từ Dương Dương không cho tôi đi đến, tôi mà đột ngột xuất hiện làm hỏng mọi chuyện, thế thì sẽ không tốt đâu.”
Ôn Ngôn không kìm được mà lườm anh ta: “Cô ấy mà có thể giải quyết được, cũng sẽ không có cục diện như bây giờ, tuy nhiên đối với chuyện của con cái thì người làm bố mẹ không thể cứng rắn đến cuối cùng được, nhưng mà cứ chiến đấu trường kỳ như thế này cũng đủ để anh mắt hết kiên nhẫn rồi, kết hôn rồi mà đến mặt vợ cũng không gặp được, thế thì anh có điên không?”
Đường Xán chỉ cần nghĩ đến chuyện này thôi là cảm thấy Ôn Ngôn đã nói đúng vào trọng điểm rồi: “Cũng đúng là như vật, hiện giờ Từ Dương Dương nhất định đến gặp mặt tôi cũng rất khó, tôi không thể ngồi thế này mà chờ chết được.

Hôm nay hình như Mục tổng không đến công ty, thế tôi xin nghỉ với cô luôn vậy, buổi trưa Từ Dương Dương không ở nhà, tôi sẽ có cơ hội nói chuyện riêng với mẹ cô ấy, đi đến đấy tôi có nên chuẩn bị quà gì không nhỉ?”
Ôn Ngôn dùng ánh mắt nhìn một thằng ngốc nhìn anh: “Đương nhiên, bằng không đi đến đấy với hai bàn tay không thế này để ăn đòn à? Có câu giơ tay không đánh người mặt cười, anh có hiểu đạo lý đấy không hả? Hôm nay không phải là mẹ cô ấy vừa hay ở nhà sao? Lát nữa anh anh nhớ đi gặp bà ấy thì chuẩn bị mang theo quà, không cần biết bà ấy nói chuyện khó nghe đến đâu, anh cũng phải nhẫn nhịn, tuyệt đối không được có xung đột với người lớn, dẫu sao thì người ta nuôi cô con gái hơn hai mươi năm như thế lại bị con lợn như anh gặm mát rồi, trong lòng nhất định là rất tức giận.

Đúng rồi, quà thì đừng có mà chọn loại chỉ có đẹp nhưng lại không thực dụng, quá đắt tiền cũng không nên, phải thực dụng mới tốt, phù hợp với tuôi tác của mẹ Từ Dương Dương, chẳng hạn như máy cái loại sản phẩm dinh dưỡng gì đó, nhớ là mang cho bố vợ của anh rượu nào ngon ngon gì đó nữa.”.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK