Triệu Quốc Đống nhận được điện của Lưu Nhược Đồng thì đang tham gia hội nghị ký kết về việc Tập đoàn Gia Viên cùng Hoài Khánh thành lập Công ty liên doanh xây dựng và khai thác công viên nghĩa trang quốc tế Thương Long Dục.
Một vị phó giám đốc Sở Dân chính cùng Triệu Quốc Đống có mặt trong lễ ký tên.
Sau khi được tỉnh ủng hộ Tập đoàn Gia Viên để Bộ Dân chính ủng hộ, việc này không mất bao lâu. Cuối cùng Tập đoàn Gia Viên đã đánh bại tập đoàn An Lạc Viên để ký kết hợp đồng với Hoài Khánh.
Tập đoàn Gia Viên đầu tiên trả cho Ủy ban Thị xã Hoài Khánh 250 triệu để đạt được 51% cổ phần của công viên nghĩa trang, cũng chuyển trước 80 triệu vào làm tài chính khởi động xây dựng Công viên nghĩa trang quốc tế. Bên phía Hoài Khánh chiếm 49% cổ phần. Mà Ngu Hải Xuyên đại biểu chính quyền Thị xã Hoài Khánh làm phó Tổng giám đốc công ty kinh doanh công viên nghĩa trang.
Trần Anh Lộc cùng Hà Chiếu Thành cũng không có tham gia lễ ký kết là vì tránh hạng mục được nhiều người chú ý. Chẳng qua Triệu Quốc Đống thấy mọi người quá e ngại. Không cần biết là hạng mục gì, có thể lấy được hơn 200 triệu thì cần gì biết nó làm gì.
Đón Lưu Nhược Đồng ở sân bay, Triệu Quốc Đống đúng là rất ngạc nhiên sao Lưu Nhược Đồng lại một mình tới An Nguyên. Hai người mặc dù đã đính hôn nhưng quan hệ vẫn bình thường như trước, Lưu Nhược Đồng cũng chưa bao giờ tới An Nguyên. Cô bây giờ đến đúng là Triệu Quốc Đống rất khó hiểu.
- Có phải là rất ngạc nhiên?
Lưu Nhược Đồng cười cười làm giảm đi sự lạnh nhạt của cô.
- Ừ, đúng thế.
Triệu Quốc Đống nhìn cô mà nói:
- Em hôm nay có vẻ khác bình thường. Anh cảm thấy thế, không chỉ là bề ngoài mà còn cả tâm trạng, giọng nói, thậm chí tư tưởng.
- Vậy sao? Có lẽ thế, chúng ta sắp thành vợ chồng, em còn chưa đến xem nơi anh làm việc, có phải hơi quá không?
Lưu Nhược Đồng hỏi lại một câu.
- Ồ, anh cảm thấy đây không phải vấn đề gì, giống như anh chưa đến cơ quan của em vậy. Hai chúng ta chẳng lẽ phải làm như người bình thường?
Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên nhướng mày nói. Đây hình như khác với Lưu Nhược Đồng bình thường.
- Ồ, em cũng nghĩ như vậy, nhưng em thấy nếu chúng ta là vợ chồng trên pháp luật thì cũng phải hiểu nhau một chút mà.
Lưu Nhược Đồng im lặng một lúc rồi nói.
Triệu Quốc Đống càng khó hiểu hơn. Thái độ của Lưu Nhược Đồng thì hắn hiểu, chính là lợi dụng cuộc hôn nhân này làm lá chắn, mà hắn cũng không cảm thấy mâu thuẫn. Nhưng bây giờ Lưu Nhược Đồng chủ động muốn làm sâu sắc, chẳng lẽ nói là hiểu rõ và bồi dưỡng tình cảm ư? Không hợp với tính cách của Lưu Nhược Đồng mà.
Thấy Triệu Quốc Đống không nói gì, Lưu Nhược Đồng cũng biết mình hôm nay hơi đột ngột, là điều Triệu Quốc Đống không hiểu.
Xe chạy trên cao tốc, chiếc xe mới nên mùi da vẫn còn chưa tan hết.
- Em muốn hiểu rõ cuộc sống của anh, có được không?
Lưu Nhược Đồng rất khó khăn hỏi một câu như vậy.
Triệu Quốc Đống ngẩn ra rồi nói:
- Đương nhiên có thể, vấn đề là mục đích của em …?
- Em không xác định hai chúng ta là như thế nào, em cũng không biết quan hệ của hai chúng ta phát triển đến mức nào. Có người nhắc em cuộc sống của chúng ta không nên như thế này, cũng không thể như vậy, em cảm thấy có lẽ chúng ta cần thay đổi một chút.
Lưu Nhược Đồng nói ra cũng thấy rất khó hiểu, giống như khó nắm bắt hàm nghĩa của nó. Chẳng qua Triệu Quốc Đống lại hiểu, nhưng hắn không rõ là gì đã xúc động cô, hoặc là ai đả động tới cô.
Triệu Quốc Đống khẽ gật đầu và không nói gì. Hắn cũng không thích cuộc sống như vậy. Nhưng nếu muốn thay đổi thì cần cố gắng của cả hai bên. Lưu Nhược Đồng đã đi bước đầu, chính xác mà nói là nửa bước, Lưu Nhược Đồng có ý này còn hắn? Hắn không biết biến hoá này có tốt hay không? Nhưng thử một lần cũng được mà.
Lưu Nhược Đồng đến làm cho cuộc sống mấy hôm của Triệu Quốc Đống thay đổi.
Hoàn cảnh tự nhiên của Hoài Khánh khá tốt, được xưng là thành phố trăm hồ, trong nội thành và ngoại ô có hơn mười hồ nước, mặc dù việc xây dựng thành thị đã ảnh hưởng không ít nhưng vẫn duy trì tài nguyên nước phong phú. Đây là điều hiếm thấy ở Thành phố công nghiệp.
Đây là do hai vị Bí thư Thị ủy trước đó đều là người địa phương làm đến khi về hưu. Đến khi Cổ Diệu Hoa nhận chức thì truyền thống đó mới dần thay đổi. Cũng may vị Bí thư Thị ủy trước đó chuyển sang làm Chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã nên lợi dụng sức ảnh hưởng mà kiềm chế động tác của Cổ Diệu Hoa, điều này mới không làm cho Hoài Khánh mất hết hoàn cảnh đẹp.
Lưu Nhược Đồng cũng không nghĩ tới hoàn cảnh ở Hoài Khánh lại đẹp đến thế. Tháng sáu trời nắng như lửa nhưng cả nội thành Hoài Khánh như chìm trong một vầng hơi nước khiến sức nóng giảm đi nhiều. Lưu Nhược Đồng rất cẩn thận tìm hiểu công việc của Triệu Quốc Đống bây giờ. Mà Triệu Quốc Đống cũng cố ý hỏi công việc của Lưu Nhược Đồng, hai người cố gắng không giấu diếm.
Mãi đến khi Lưu Nhược Đồng rời đi, Triệu Quốc Đống vẫn không hiểu sao Lưu Nhược Đồng lại có biến hoá như vậy. Nhưng hắn cảm thấy Lưu Nhược Đồng thực sự muốn thay đổi, đó là hiện tượng tốt.
…
Khi Công viên nghĩa trang quốc tế được xác định xong, Phó thị trưởng Khổng Kính Nguyên cũng đang thúc đẩy việc cải cách Nhà máy cơ giới.
Cục diện trong Nhà máy cơ giới không ngừng thay đổi. Buổi sáng yêu cầu nhanh chóng cải cách, buổi chiều lại có nhân viên tố cáo lãnh đạo nhà máy hủ bại, tối lại có đám nhân viên đi quanh hò hét sáng mai đòi lên yêu cầu Ủy ban đẩy nhanh việc cải cách. Tóm lại cục diện rất phức tạp đến tận khi hội nghị cán bộ nhà máy được diễn ra.
Hà Chiếu Thành lúc này đang rất đau đầu.
Vấn đề cải cách Nhà máy cơ giới rất xôn xao, trước cửa Ủy ban Thị xã ngày nào cũng có nhân viên Nhà máy cơ giới đến kiện cáo, bọn họ địa biểu những nhóm lợi ích khác nhau nhưng có một điều nhất trí đó là bây giờ không thể tiếp tục việc vay vốn trả lương cơ bản cho nhân viên nữa.
Không thể nói Khổng Kính Nguyên không tận tâm. Trong thời gian này Khổng Kính Nguyên gần như dồn hết tâm trí vào việc cải cách Nhà máy cơ giới. Theo yêu cầu của mình mà khảo sát, trao đổi, giao tiếp, giải thích, người cũng đen và gầy đi nhiều. Mà số liệu của Nhà máy cơ giới thì Khổng Kính Nguyên há mồm là có thể nói ra, chính xác đến con số nhỏ.
Phải cải cách, cần cải cách, còn phải làm thật nhanh.
Dù cải cách như thế nào thì cũng tốt hơn so với bây giờ.
Đây là kết luận của Hà Chiếu Thành, nếu không Nhà máy cơ giới càng gây phiền phức cho Ủy ban.
Tài chính Thị xã tuyệt đối không thể chi trả thêm một xu cho Nhà máy cơ giới. Chuyện cứ đến kiện cáo, vây cổng Ủy ban rồi có tiền mà tiếp diễn sẽ khiến bọn họ được voi đòi tiên. Như vậy chỉ còn có thể đẩy bọn họ ra nền kinh tế thị trường.
Đau dài không bằng đau ngắn, cùng với việc cắt từng miếng thịt thì cắt cả bàn tay còn sướng hơn. Thị xã chấp nhận mất máu nhiều một lần để giải quyết triệt để.
Nhìn đồng hồ đã là 4h chiều, cuộc tranh luận ban sáng khá kịch liệt nhưng Khổng Kính Nguyên gọi tới nói cục diện vẫn được khống chế làm cho Hà Chiếu Thành cũng yên tâm hơn đôi chút.
Khổng Kính Nguyên làm việc rất chắc chắn. Hà Chiếu Thành cảm thấy Khổng Kính Nguyên trầm ổn, chín chắn còn hơn Triệu Quốc Đống bốc đồng nhiều.
Mặc dù Hà Chiếu Thành cũng phải thừa nhận Triệu Quốc Đống có năng lực, hơn 200 triệu mà có thể dùng cách kia mà kiếm được khiến Hà Chiếu Thành phải phục. Nhưng những việc này không thể nào làm cả đời mà.
Hà Chiếu Thành càng coi trọng Khổng Kính Nguyên hơn, theo y t hấy nếu Khổng Kính Nguyên thay thế Triệu Quốc Đống thì sẽ tốt cho mình nhiều.
Điện thoại di động vang lên, Hà Chiếu Thành cầm lên thì nghe thấy giọng nói đầy hưng phấn của Khổng Kính Nguyên:
- Thị trưởng Hà, hội nghị cán bộ Nhà máy cơ giới đã thông qua phương án tổng thể của Thị xã, ngài có thể yên tâm.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK