Tô Giác Hoa có ấn tượng tốt đối với Triệu Quốc Đống, Tiền Việt điểm danh muốn điều Triệu Quốc Đống tới làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, Tô Giác Hoa cũng đồng ý. Sự cố chấp của Triệu Quốc Đống ở hai hạng mục sân bay Ninh Lăng và cao tốc Côn Văn làm Tô Giác Hoa có ấn tượng rất sâu. Nhất là hạng mục sân bay Ninh Lăng đối phương cũng trình bày quan điểm rất đặc sắc, mà bây giờ những lời Triệu Quốc Đống nói đều đã thành sự thật.
GDP năm ngoái của Ninh Lăng đã đột phá 160 tỷ, là thị xã đầu tiên của khu vực đất liền đột phá 100 tỷ, bây giờ lại là thị xã đầu tiên của đất liền đột phá 160 rỷ, tốc độ phát triển quá kinh người.
Tuy nói bây giờ Trung ương đã từng bước điều chỉnh phương thức và chỉ tiêu khảo sát lãnh đạo chủ yếu các nơi, nhưng không thể phủ nhận phát triển kinh tế vẫn là nhân tố chính, mà GDP chính là chỉ tiêu quan trọng nhất của tăng trưởng kinh tế.
Lúc ấy Triệu Quốc Đống đã rất quyết đoán nói Ninh Lăng sẽ gặp thời kỳ phát triển cực nhanh, sân bay Đông Trại Ninh Lăng xây dựng xong mới có thể đuổi kịp nhu cầu phát triển của Ninh Lăng. Một sân bay dân dụng là không thể thiếu đối với Ninh Lăng đang phát triển nhanh chóng. Ninh Lăng sẽ thành thành phố trung tâm của khu vực An Đông, thậm chí phúc xạ tới khu vực trung tây.
Lúc ấy mình còn có cảm giác Triệu Quốc Đống nói hơi quá, nhưng Tô Giác Hoa cũng thích sự hăng hái của người trẻ, cho nên y mới phá lệ ủng hộ hạng mục sân bay Ninh Lăng.
Bây giờ xem ra lúc ấy mình ủng hộ hạng mục sân bay Ninh Lăng là khá chính xác. Theo tốc độ phát triển hiện nay của Ninh Lăng, năm 2007 khi sân bay Ninh Lăng xây dựng xong đưa vào khai thác, tổng GDP của Ninh Lăng sẽ đạt 280 tỷ, mà ở một thị xã đất liền đạt mức này đúng là làm người ta đáng phải sợ hãi, thậm chí rất có thể vượt qua An Đô, chỉ thấp hơn Trùng Khánh, Thành Đô, Vũ Hán, mấy thành phố cấp phó tỉnh. Một thành phố như vậy nếu không có sân bay đúng là khó có thể chấp nhận. Mà có sân bay cũng sẽ tăng hình ảnh của Ninh Lăng, tăng thêm khả năng phát triển kinh tế.
Chính vì thế lần trước Tô Giác Hoa mới nói chuyện với Phó Tuyền về cảm giác và ấn tượng của mình với Triệu Quốc Đống. Lúc ấy Phó Tuyền còn không hiểu mấy về Triệu Quốc Đống, chỉ là biết Triệu Quốc Đống giỏi làm kinh tế, không ngờ không lâu sau bây giờ thành ra mình lo lắng vì biểu hiện của Triệu Quốc Đống, mà Phó Tuyền lại thành người giải thích cho Triệu Quốc Đống.
Tô Giác Hoa có chút buồn cười lắc đầu nhìn Phó Tuyền.
- Lão Phó, anh đừng giả vờ ở đó với tôi, tôi không tin anh không biết biểu hiện trong thời gian này của Triệu Quốc Đống. Hắn phát biểu trong hội nghị trực tuyến ngành phân bón quốc gia chẳng lẽ không có ý gì? Tôi không sợ nói với anh, hai hôm trước bí thư Đạo Thành ở Tề Lỗ gọi cho tôi hỏi có phải Trung ương có động tác gì mới với sự phát triển của công ty tư nhân không? Nhất là biến hoá về chính sách với các ngành trụ cột, hắc hắc, làm tôi là Phó thủ tướng phụ trách công nghiệp cũng thấy khó hiểu.
Phó Tuyền ngẩn ra, trầm ngâm một chút mới nói:
- Tôi biết anh muốn nói gì. Quốc Đống lần này đi điều tra tình hình ở các tỉnh sản xuất phân bón lớn cũng đã báo cáo với chủ nhiệm Quyền Quân cùng tôi, cũng muốn thuận tiện tìm hiểu thái độ và ý kiến của các tỉnh với việc công ty tư nhân tiến vào ngành trụ cột. chủ nhiệm Quyền Quân cùng tôi đều cân nắc qua. Ở vấn đề này có tranh luận khá lớn, ngay cả Trung ương cũng chưa có thái độ rõ ràng. Giới kinh tế và truyền thông rất hứng thú với vấn đề này, tranh luận chưa bao giờ ngừng lại. Việc công ty tư nhân có thể tiến vào ngành trụ cột hoặc là phát huy tác dụng quan trọng trong các sản nghiệp liên quan tới quốc kế dân sinh hay không? Trung ương có thả lỏng chính sách hay không đều không có tiêu chuẩn rõ ràng. Cho nên đồng chí Triệu Quốc Đống đưa ra ý kiến muốn tìm hiểu tình hình thực tế ở địa phương, tôi và chủ nhiệm Quyền Quân cũng đồng ý.
- Vì vậy nên mới có việc Triệu Quốc Đống phát biểu phóng đại như vậy?
Tô Giác Hoa cười cười nhìn Phó Tuyền.
- Anh cảm thấy đây là phóng đại sao? Trong hội nghị đó Triệu Quốc Đống nói chuyện đều có châm chích, không nói gì là phóng đại. Về phần tới hai tỉnh Lỗ, Dự, tôi nghĩ cũng là hạn chế trong phạm vi rất nhỏ mà. Cũng chính là muốn trao đổi với một ít lãnh đạo và người phụ trách chủ yếu của hai tỉnh này, chẳng lẽ trao đổi như vậy cũng khiến thiên hạ đại loạn sao?
Phó Tuyền không cho là đúng.
Tô Giác Hoa lắc đầu không nói nữa.
Chuyện đâu đơn giản như vậy.
Triệu Quốc Đống bây giờ đã không là Bí thư thị ủy, không phải phó chủ tịch một tỉnh nào. Hắn là phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, bất cứ lời nói nào cũng khiến vô số người chú ý. Do tình hình đặc biệt của Trung Quốc nên nền chính trị và kinh tế trong nước không thể tách rời. Tuy nói vẫn hò hét chính trị và kinh doanh tách rời nhau, chính quyền cố gắng giảm thiểu can thiệp vào kinh tế nhưng ở cục diện hiện nay có thể sao?
Hành vi của Triệu Quốc Đống từ góc độ nào đó chỉ là đẩy mạnh thảo luận, nhưng một ít người lại coi đó là phương hướng, mà hiện nay nhiều chính sách cụ thể vẫn có tranh luận khá lớn nên lời nói của Triệu Quốc Đống có lẽ sẽ thành nhược điểm để công kích.
Triệu Quốc Đống về Bắc Kinh đã là trung tuần tháng tư.
Bắc Kinh tháng tư trời khá sáng, bầu trời trong xanh cao vút làm người ta thấy thoải mái, các cô gái đều mặc bộ đồ mát mẻ trên người…
Nhược Đồng về trước Triệu Quốc Đống hai hôm, chuyến đi này cô có không ít công việc. Về vấn đề Iran xin gia nhập tổ chức Thượng Hải mới chỉ đi được bước đầu tiên nhưng bước này rất quan trọng. Ít nhất hai nước Trung Quốc, Nga đều chính thức coi chuyện này là việc lớn của tổ chức Thượng Hải, mà không lấy thái độ quan sát như trước đây.
Trong mười ngày mấy nước không ngừng đàm phán từ chính trị, quân sự, kinh tế, và ngoại giao. Mấy vấn đề còn chênh lệch khá lớn bây giờ cũng có vài điểm đã đạt được nhất trí. Đương nhiên sau đó còn không ít công việc phải làm, nhất là ở mấy vấn đề mang tính quan trọng vẫn còn cần các nước cố gắng và thỏa hiệp.
Chuyến đi này làm Lưu Nhược Đồng cảm thấy có chút mệt mỏi nhưng rất phong phú, đã lâu cô không trực tiếp tiếp xúc với các cuộc đàm phán bí mật như vậy. Trung Quốc cùng Nga mặc dù có thái độ ủng hộ cẩn thận với việc Iran gia nhập tổ chức Thượng Hải nhưng hai bên vẫn có nhiều điểm chưa nhất trí.
Từ góc độ Trung Quốc mà nói đầu tiên là phải đảm bảo con đường vận chuyển năng lượng an toàn, sau đó mới là Trung Quốc hy vọng có được một điểm chống đỡ chiến lược ở Ấn Độ Dương. Hải quân Trung Quốc càng lúc càng muốn đi ra Ấn Độ Dương là con đường cung ứng năng lượng chủ yếu của Trung Quốc, hải uqaan Trung Quốc đặt chân tới đây là sớm muộn, từ Iran đến Pakistan đến Sri Lanka cùng Myanmar, đây đều là các nước vốn có quan hệ khá tốt với Trung Quốc.
Mà từ góc độ của Nga thì kết thành đồng minh với Iran sẽ mở rộng sức ảnh hưởng của Nga với các nước ở khu vực Trung Đông, đồng thời nếu có thể đạt được quyền khai thác năng lượng ở Iran thì quyền lên tiếng của hai nước trong giới năng lượng cũng lớn hơn, nhất là khai thác tài nguyên khí đốt trên biển hai nước cũng có chung lợi ích.
Đối với Iran mà nói, có thể gia nhập tổ chức Thượng Hải không thể nghi ngờ sẽ giảm đi nhiều ảnh hưởng từ mấy nước Âu Mĩ, đồng thời đạt được không gian sinh tồn chính trị rất lớn, nhất là không gian ngoại giao cũng lớn hơn, có thể nói lợi ích mang tới không thể nào hình dung nổi.
Lưu Nhược Đồng đã lâu không có cảm giác gấp gáp, mệt mỏi, vui vẻ như vậy, nhưng về đến Bắc Kinh cô lại loáng thoáng nghe được ít lời đồn về Triệu Quốc Đống.
Lưu gia ít nhiều có ít thế lực ở Bắc Kinh. Nhất là Lưu Thác từ Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đến Hắc Hà, Lưu Nham làm mấy năm ở ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc gia, Lưu Quân ở Bộ Tài chính, thêm Lưu Kiều ở giới đầu tư và kinh doanh, sức ảnh hưởng của Lưu gia ở các phương diện không ngừng tăng lên, có thể nói ở các ngành đều có quan hệ. Triệu Quốc Đống là chồng Lưu Nhược Đồng cũng không phải bí mật gì ở Bắc Kinh, nhất là Triệu Quốc Đống làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển cũng khiến vô số người chú ý, cũng có không ít người coi trọng Lưu gia nên hướng gần vào Lưu gia, những người này là nguồn cung cấp tin tức nhanh nhạy nhất cho Lưu gia.
Triệu Quốc Đống phát biểu trên hội nghị ngành phân bón toàn quốc, nói chuyện lúc khảo sát tình hình cung ứng phân bón ở hai tỉnh Dự Lỗ đều bị một số người có ý đồ vứt ra, thậm chí Triệu Quốc Đống chưa về Bắc Kinh đã có phản ánh.