Triệu Quốc Đống lên đến An Đô đã là giữa trưa hôm sau. Lúc trước hắn gọi cho Hàn Đông, Hàn Đông bảo hắn đến nhà Hàn Độ dùng cơm. Điểm này làm Triệu Quốc Đống có chút do dự. Hắn không muốn để Hàn Độ hiểu lầm, nhất là hắn cảm thấy gặp Hàn Đông là rất nguy hiểm. Hắn càng không muốn người ngoài hiểu lầm mình và Hàn Đông có quan hệ mật thiết.
Trong điện thoại, Hàn Đông hình như có gì đó không thể nói rõ. điều này làm Triệu Quốc Đống không nhịn được phải thừa nhận.
Hàn Độ không ở trong khu dành cho Thường vụ tỉnh ủy, y vẫn ở nhà của khu tập thể Thị ủy An Đô.
Bành Trường Quý đưa Triệu Quốc Đống và Hàn Đông đến cửa sau khu nhà rồi rời đi. Hôm nay Bí thư Triệu đi cùng cô gái này có vẻ khác. Tuổi tương đương Bí thư Triệu, hơn nữa Bí thư Triệu có vẻ lo lắng khiến Bành Trường Quý rất ngạc nhiên. Trong ấn tượng của y Triệu Quốc Đống cho đến bây giờ trước mặt phụ nữ đều cười nói vui vẻ, sao lại căng thẳng trước mặt cô gái này vậy?
Bành Trường Quý không dám hỏi linh tinh. Y theo Triệu Quốc Đống vài năm, Triệu Quốc Đống tin y là do không bao giờ nói chuyện riêng của lãnh đạo với người ngoài.
Theo y nhớ Triệu Quốc Đống ở Ninh Lăng là người khá cẩn thận, ngoài Trình Nhược Lâm ra thì không có người phụ nữ khác. Đương nhiên về An Đô thì y không rõ. Nhưng y bình thường đều đưa Triệu Quốc Đống đến biệt thự Thiển Loan hoặc là Tân giang đình viện. Triệu Quốc Đống về An Đô bình thường đều về đây, hơn nữa tần suất chênh lệch không nhiều. Y không rõ ở đâu mới là gia đình của Triệu Quốc Đống.
Y thậm chí còn thấy Triệu Quốc Đống chạy xe của một người phụ nữ từ khu Thiển Loan đi ra, nhưng nhìn tuổi người phụ nữ này có vẻ hơn Bí thư Triệu một ít. Còn bên kia thì Bành Trường Quý không rõ.
- Anh sợ gì, sợ Nhị thúc em nuốt anh à?
Hàn Đông nhìn chằm chằm Triệu Quốc Đống mà nói.
- Không phải, sợ em ăn anh đó.
Triệu Quốc Đống thở dài nói:
- Tiểu Đông, em biết ý của anh mà, anh không muốn có hiểu lầm.
- Hiểu lầm gì? Gọi anh đến là ý của Nhị thúc em, mời anh một bữa là do anh là bạn em. Anh cho rằng một Thường vụ thị ủy Ninh Lăng đáng để Nhị thúc em mời tới nhà dùng bữa sao?
Hàn Đông hừ một tiếng mà nói.
- Nói chuyện xong với Trưởng ban Hàn xong, anh đi ngay.
Triệu Quốc Đống bất đắc dĩ nói.
- Anh.
Trong mắt Hàn Đông hiện ra một tia gì đó, Triệu Quốc Đống thấy mà không đành lòng. Sao phải khổ như vậy? Nhưng hắn nếu nhẫn tâm một chút thì sẽ làm Hàn Đông tổn thương. Hàn Đông là cô gái kiên cường, nhưng nếu như bị tổn thương thì cả đời không quên. Triệu Quốc Đống không muốn như vậy.
- Được rồi, em biết ý của anh mà, anh chỉ không muốn sau này chúng ta không thể làm bạn.
Triệu Quốc Đống vốn định vỗ mặt Hàn Đông nhưng cuối cùng đành dừng chuyển thành vai.
- Em là một cô em không thể xâm phạm trong lòng anh, làm cho anh thấy ấm áp.
Hàn Đông xoay mặt đi và nói với giọng khàn khàn:
- Nhưng em không muốn làm em gái gì của của anh.
Triệu Quốc Đống không biết nói gì.
Ăn cơm trong nhà Hàn Độ không đầy tiếng. Nhưng sau đó Hàn Độ nói chuyện với Triệu Quốc Đống hơn hai tiếng.
Hàn Đông không hỏi Triệu Quốc Đống nói chuyện gì với Nhị thúc mình, mà Triệu Quốc Đống cũng không nói. Hai người ra khỏi nhà Hàn Độ liền khôi phục không khí trước đó.
Triệu Quốc Đống đưa Hàn Đông đến cửa trụ sở Thị ủy An Đô, sau đó trực tiếp rời đi.
Hàn Độ không hỏi gì, nhưng từ nói chuyện, Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận ra ý đồ của đối phương.
Có thể ngồi trên vị trí Thường vụ tỉnh ủy nếu là người bình thường thì Lãnh đạo trung ương chỉ là kẻ mù.
……
Đại biểu của Công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị hút bụi Neo đã đến An Đô, Triệu Quốc Đống cảm thấy nhất định cần trao đổi một chút. Mặc dù người Đức có tính cách nói một không hai, nhưng y cảm thấy cần phải đẩy mạnh trao đổi để nhanh chóng ký hợp đồng.
Triệu Quốc Đống cảm thấy nhất định cần phải tiến hành trước hội nghị kia chứng thực việc Công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị hút bụi Neo đầu tư ở Tây Giang, còn phải dùng tốc độ nhanh nhất khởi động xây dựng trụ sở, chỉ như vậy mới miễn cưỡng thành điểm thăm quan.
Hoắc Vân Đạt cũng đang tích cực làm việc. Hệ thống thương mại cũng đã đưa ra một điểm sáng, Siêu thị tư nhân Phúc Mãn Đường không những là siêu thị lớn nhất của Ninh Lăng, hơn nữa ông chủ còn mở sang bên Vĩnh Lương, Thông Thành cùng Tân Châu.
Lam Đại rất vui vẻ đi theo Triệu Quốc Đống đến khách sạn. Cô không ngờ Triệu Quốc Đống lại chủ động gọi điện cho cô, hơn nữa nói cần cô giúp. Điều này làm cô cảm thấy rất tự hào.
Triệu Quốc Đống cảm nhận rõ sự vui sướng trong lòng Lam Đại. Hắn cảm thấy mình lại phạm sai lầm, không nên coi việc đơn giản là đơn giản. Bởi vì trong mắt Lam Đại thì có vẻ mỗi một việc của hắn đều mang theo sự phức tạp.
Chẳng qua tiếng Anh lưu loát của Lam Đại chính là cây cầu nối giữa Triệu Quốc Đống và người Đức. Trình độ tiếng Anh của người Đức không kém, trao đổi với Lam Đại khá lưu loát. Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận Lam Đại khá vui vẻ với bọn họ. Sau bữa ăn, Lam Đại gần như thành bạn của người Đức.
Người Đức uống thì chỉ ở bia mới thể hiện đẳng cấp. Mặc dù Triệu Quốc Đống uống rượu tốt nhưng uống bia thì kém hơn.
- Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống vừa từ Wc đi ra, thậm chí chưa kéo hết khóa thì nghe thấy người gọi.
- Quốc Đống, thật là anh sao? Sao anh ở đây?
Triệu Quốc Đống chỉ từ giọng nói đã nhận ra đối phương là ai.
- Tiểu Nguyệt? Sao em lại ở đây? Em về từ bao giờ vậy?
Triệu Quốc Đống vui mừng đến độ thiếu chút nữa lao tới ôm Khổng Nguyệt. Chẳng qua bia không mạnh bằng rượu khiến hắn vẫn khống chế được cảm xúc của mình.
Đây là Khổng Nguyệt, tóc có vẻ dài hơn, mặt vẫn trắng nõn, dáng vẫn yểu điệu.
- Em về được hai tháng rồi, về trước tết một tháng.
Khổng Nguyệt rất vui mừng. Mặc dù sau khi về cô không chủ động liên lạc với Triệu Quốc Đống, nhưng không có nghĩa cô không nhớ hắn.
Không đợi Triệu Quốc Đống đứng vững, Khổng Nguyệt đã chủ động lao vào lòng hắn. Cơ thể đầy đặn vào lòng, Triệu Quốc Đống có chút không thể khống chế mình, cơ thể bắt đầu có biến đổi. Khổng Nguyệt cũng nhận ra, cô ôm chặt rồi một lúc sau mới bỏ ra, sau đó trừng mắt nhìn hắn.
- Khó nhịn mà. Tiểu Nguyệt, thật đó.
Trong mắt Triệu Quốc Đống đầy vẻ chân thành, tâm trạng kích động đã nuốt mất lưỡi của hắn.
- Lừa em.
Khổng Nguyệt không khỏi run lên, mắt hạnh yêu kiều nhìn hắn. Cô muốn xoay đi nhưng Triệu Quốc Đống sao nhịn được. Hắn ôm cô, nâng cằm cô và hôn lên môi cô.
Hai người cơ thể cảm nhận rõ ràng sức nóng từ đối phương truyền tới, tham lam mút lưỡi nhau. Tay Triệu Quốc Đống có chút không nhịn được đưa vào sau lưng Khổng Nguyệt, xuyên qua áo len, tiến vào trong cơ thể cô.
Lam Đại có chút khó hiểu sao Triệu Quốc Đống đi Wc lâu như vậy? Chẳng lẽ nôn? Không phải? Hắn mới uống vài chai bia mà.
Còn có chính là điện thoại di động của Triệu Quốc Đống không ngừng vang lên, cô không nhịn được nghe hộ. Đối phương hỏi thẳng Triệu Quốc Đống ở đâu, cô có ý tốt nên nói. Đối phương có vẻ có việc gấp nên dập máy ngay.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK