Thái Chánh Dương nhíu mày nói:
- Quốc Đống, năm ngoái Trung ương có chính sách khống chế vĩ mô mà kinh tế Ninh Lăng có thể phát triển nhanh vượt bậc như vậy, năm nay kinh tế cả nước hồi phục mà chú lại đặt ra mục tiêu 60%, vậy mà còn nói đó là suy nghĩ tốt đẹp với anh ư?
- Thái ca, cái này khác. Năm trước Ninh Lăng đưa vào rất nhiều công ty khổng lồ, có nhiều công ty khởi công xây dựng và đi vào sản xuất. Thực tế mà nói kết cấu kinh tế của Ninh Lăng không thuộc phạm vi khống chế của Trung ương, sức ảnh hưởng của chính sách khống chế vĩ mô đối với kinh tế Ninh Lăng là rất nhỏ, từ một góc độ nào đó còn tạo thành hiệu ứng khiến các ngành thuộc phạm vi khống chế cũng chen chân tiến vào Ninh Lăng, đầu tư vào mấy ngành như năng lượng mới, tài liệu mới, bảo vệ môi trường, du lịch. Dù là ngành điện của Ninh Lăng cũng không bị bao nhiêu ảnh hưởng. Các quận, huyện cũng đẩy mạnh phát triển kinh tế tư nhân nên ảnh hưởng không lớn.
Triệu Quốc Đống giải thích.
- Nhưng năm nay thì khác, tốc độ tăng trưởng có lẽ chậm hơn nhiều, 60% có lẽ cũng đã là cao.
- Ồ, điều này cũng đúng. Kết cấu sản nghiệp của Ninh Lăng đúng là đã chiếm ưu thế, đây là do vấn đề tầm nhìn của lãnh đạo, làm như thế nào kết hợp tình hình thực tế nhưng lại thấy được sự phát triển lâu dài. Quốc Đống, điểm này chú làm khá tốt.
Thái Chánh Dương gật đầu nói.
- Tôi thấy tự hào vì chú.
Mặt Triệu Quốc Đống hơi nóng lên, hắn lắc đầu nói:
- Ninh Lăng phát triển phải nói có đủ thiên thời, địa lợi nhân hòa. Nếu không có thời gian em làm trên Bộ năng lượng mà hiểu rõ vài tin tức mới thì ngành năng lượng mới, tài liệu mới cũng không được em xác định làm ngành nghề chủ đạo của Ninh Lăng. Đúng là do vậy nên em mới dám quyết định đẩy mạnh phát triển hai ngành kia.
- Nắm bắt cơ hội là năng lực quý nhất của cán bộ lãnh đạo, nhất là nó càng thể hiện đột xuất ở lãnh đạo đứng đầu một phương. Nắm bắt tốt thường có thể mang tới biến hoá rất lớn cho một khu vực.
Thái Chánh Dương gật đầu nói:
- Chú không nên quá khiêm tốn, ngay cả Bí thư Ninh cũng chú ý sự phát triển của Ninh Lăng. Năm trước khi anh nói tới chú, Bí thư Ninh nói rõ đánh giá cao biểu hiện hai năm nay của Ninh Lăng, không chỉ có phát triển kinh tế mà cả về phát triển xã hội và quan điểm về thành tích của chú.
Triệu Quốc Đống hơi động tâm, quan điểm về thành tích của mình?
Tháng 11 mình viết một bài được đăng trên “Diễn đàn nhân dân”, chủ yếu nhằm vào vấn đề làm như thế nào xác định đúng về quan điểm về thành tích ở khu vực trung tây. Từ tăng trưởng kinh tế, phát triển sự nghiệp xã hội, nhu cầu dân sinh cùng với duy trì phát triển liên tục. Hắn lấy tư cách mình là Bí thư thị ủy một thị xã nhỏ ở khu vực đất liền mà phân tích làm như thế nào đối đãi chính xác với việc tăng trưởng GDP, thu nhập của dân cư, thu tài chính, ba cái này có quan hệ ra sao, làm như thế nào xử lý tốt quan hệ giữa tăng trưởng kinh tế với nhu cầu dân sinh, xã hội; làm như thế nào duy trì phát triển liên tục và kết hợp điều đó sang phát triển xã hội.
Bài viết này là do Triệu Quốc Đống vô ý có cảm giác mà viết, sau khi viết xong cũng không quá chú ý. Sau đó khi Vân Duệ trong lần dọn dẹp văn phòng hắn vô tình phát hiện bài viết này nên hỏi ý hắn. Vân Duệ hỏi xong liền sửa lại một chút và gửi lên Nhật báo nhân dân.
Không ngờ Nhật báo nhân dân không đăng nhưng trên tạp chí tháng 11 của Diễn đàn nhân dân lại đưa bài viết này lên ở vị trí khá bắt mắt.
- Thái ca, Bí thư Ninh chú ý đến em? Nam Việt là nơi tiên phong trong cải cách của Trung Quốc, hơi tiến hành một chút là bất cứ thị xã nào cũng có thành tích hơn Ninh Lăng. Anh có phải trêu em không?
Triệu Quốc Đống cười cười ngồi trên ghế nhấm nháp chè Phổ Nhị.
- Nếu nói về phát triển kinh tế thì hai năm nay Ninh Lăng đúng là đáng để khen ngợi. Mặc dù còn kém Phật Sơn, Đông Hoàn nhưng theo xu thế phát triển hiện nay của Ninh Lăng muốn đuổi kịp cũng là bình thường. Chủ yếu là Ninh Lăng có duy trì được như thế này không? Năm nay tăng trưởng 60%, năm tới bao nhiêu, năm sau nữa có thể thành 10% …
Thái Chánh Dương nói:
- Ở điểm này anh tin chú đã có cân nhắc. Ninh Lăng xây dựng hai hệ thống lớn là hệ thống tín dụng và hệ thống đào tạo dạy nghề có thể nói là đi rất chuẩn. Ha ha, Quốc Đống, không đơn giản, chú đi một bước đã chuẩn bị hai bước, có phải là đã thấy bước thứ ba không?
Triệu Quốc Đống có chút xấu hổ, xem ra Thái Chánh Dương thấy rõ tâm tư của mình.
Nói thật hắn tới Ninh Lăng đưa vào các hạng mục cũng tốt, xúc tiến kinh tế tư nhân phát triển cũng tốt đó là việc bề ngoài, ai cũng có thể làm, có chút bản lĩnh là có thể làm tốt. Nhưng chỉ riêng việc xây dựng hệ thống tín dụng và hệ thống đào tạo dạy nghề mới là hành động mà hắn đắc ý nhất.
Xây dựng hệ thống tín dụng nếu thành hình là có thể đảm bảo cho việc phát triển kinh doanh, thương mại của Ninh Lăng trong mười, thậm chí hai mươi năm tới. Một không khí kinh doanh cạnh tranh và công bằng sẽ càng lúc càng thể hiện tầm quan trọng của nó, anh đi trước một bước này coi như ở thế không bao giờ thất bại.
Còn xây dựng hệ thống đào tạo dạy nghề cũng là nhu cầu cấp bách của quá trình công nghiệp hóa của Ninh Lăng, đồng thời cũng muốn biến Ninh Lăng từ khu vực nông nghiệp sang công nghiệp. Không có một nhóm người lao động ổn định, duy trì liên tục và được huấn luyện thì hệ thống kinh tế công nghiệp của Ninh Lăng không thể chính thức xác lập. Vì thế hắn mới có thể yêu cầu Lỗ Năng phụ trách chính mảng văn hóa, Phù Quyên quay sang tập trung nhiều vào việc xây dựng hệ thống đào tạo dạy nghề.
Không ngờ hai chiêu mình cố gắng tiến hành lại bị Thái Chánh Dương nhẹ nhàng nói ra như vậy, chính xác như vậy.
- Thái ca, chút tài năng của em đều bị anh nhìn thấu thì lấy đâu ra bước hai bước ba?
Triệu Quốc Đống xoa xoa tay ra vẻ xấu hổ.
- Bài viết của chú trên Diễn đàn nhân dân, anh đã xem hai lần. Ừ, rất có chính kiến, sự khác nhau giữa công trình dân sinh và công trình mặt mũi, thảo luận về quan điểm lấy lòng giân, giá nhà mang tới phức tạp ra sao, giúp đỡ tầng lớp có thu nhập thấp như thế nào. Mấy điều này anh thấy ý kiến chú đưa ra rất tốt. Mặc dù chưa chắc có thể phổ biến ở từng nơi nhưng anh thấy ít nhất chú đưa ra được một điểm mấu chốt thế nào là bản chất quan điểm về thành tích, làm như thế nào từ từ tạo dựng quan điểm về thành tích chính xác. Phát triển kinh tế là thành tích nhưng đó chỉ là cuối cùng, chỉ khi phát triển kinh tế thể hiện trong việc nâng cao cuộc sống của dân chúng mới tính là thể hiện chính thức của thành tích.
Thái Chánh Dương không để ý tới Triệu Quốc Đống mà nói tiếp:
- Bí thư Ninh cũng rất chú trọng bài viết này, chuyên môn gọi điện thảo luận với anh, cảm thấy chú còn trẻ mà có cái nhìn sâu sắc như vậy là không có mấy. Hầu hết cán bộ trẻ tuổi đều lớn tiếng hô vang nhưng không thấy làm được gì nhiều trong thực tế.
- Hai vị lãnh đạo đều coi trọng bài viết này của em làm em xấu hổ quá. Chẳng qua đây chỉ là cảm giác của em và em viết ra mà thôi. Đúng như Thái ca nói rất nhiều cán bộ lãnh đạo bị lạc trong đó, chỉ thích thấy vẻ vinh quang nên rất nhiều công trình mặt mũi được xây dựng, thực ra nó thể hiện khuynh hướng quan điểm về thành tích của cá nhân. Nếu các công trình này mà kết hợp nhu cầu của dân chúng thì em nghĩ không nên coi đó là công trình mặt mũi, mà đó là công trình dân sinh.
Triệu Quốc Đống cũng không còn khiêm tốn nữa, hắn biết như vậy chỉ làm Thái Chánh Dương tức.
- Ừ, nói rất đúng. Quốc Đống, xem ra chú về Ninh Lăng là rất chính xác. Lúc đó anh còn có chút nuối tiếc cảm thấy chú có thể ở lại Bộ năng lượng thêm một hai năm thì sẽ rất có lợi cho cái nhìn đại cuộc của chú. Bây giờ xem ra anh hơi hẹp hòi.
Thái Chánh Dương gật đầu nói:
- Sáng mai chúng ta bay sang Nam Việt. Bí thư Ninh mời anh và chú, có lẽ lão Diêu cũng sẽ tham gia.
- Ồ, Bí thư Ninh mời khách sao? Không biết coi như cuộc gặp với tính chất gì?
Triệu Quốc Đống có chút giật mình nói.
- Coi như là gặp mặt cá nhân đi, sao, có băn khoăn ư?
Thái Chánh Dương nhìn Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống đã không phải là Triệu Quốc Đống luôn đi theo mình nữa, ít nhất hắn trưởng thành trong chính trị hơn trước rất nhiều.
- Ha ha, Thái ca nói gì thế, em được tham gia cùng đã là rất vinh hạnh rồi.
Triệu Quốc Đống cười hì hì:
- Em cũng rất muốn gặp Bí thư Ninh để nghe hướng đi về cải cách của Nam Việt, như vậy có lợi cho xu thế phát triển của khu vực đất liền, cũng cung cấp bài học cho Ninh Lăng.