Triệu Quốc Đống về An Nguyên đã hơn tháng nhưng y vẫn chưa chính thức đến gặp Triệu Quốc Đống, chỉ gọi điện nói chuyện mấy lần mà thôi.
Quế Toàn Hữu biết Triệu Quốc Đống mới tới nhất định có nhiều việc, từ khi về tới khi Đại hội Đảng diễn ra cũng có không ít việc. Hơn nữa Triệu Quốc Đống mấy lần đi khảo sát cũng không chọn Ninh Lăng và Hoài Khánh là nơi hắn từng công tác. Quế Toàn Hữu không biết là do Triệu Quốc Đống cảm thấy tự tin ở các nơi này hay vảm thấy nên để ở cuối cùng. Tóm lại Đại hội Đảng đã kết thúc được nửa tháng nhưng Triệu Quốc Đống vẫn không đặt chân tới Hoài Khánh.
Quế Toàn Hữu thấy mình không thể ngồi yên.
Sau khi thất bại khi tranh chức thường vụ thị ủy với Vương Lệ Quyên, Quế Toàn Hữu cảm thấy mình mãi không bình tĩnh được.
Y cũng nghĩ có phải mình quá khúc mắc ở vấn đề này không? Y đã có lần muốn tìm Triệu Quốc Đống thổ lộ hết buồn bực trong lòng nhưng suy nghĩ mãi cảm thấy áp lực công việc của Triệu Quốc Đống rất lớn, hơn nữa Triệu Quốc Đống lúc ấy công tác ở ngoài, mình có đi kể nể cũng chưa chắc có tác dụng.
Nuốt khúc mắc vào lòng, có uất ức gì cũng phải do mình tự thừa nhận, Quế Toàn Hữu cuối cùng buông tha cho suy nghĩ nói việc này với Triệu Quốc Đống. Mặc dù Triệu Quốc Đống chủ động hỏi tới nhưng y cũng không nhắc gì tới, y không muốn làm khó Triệu Quốc Đống vì việc này.
Có một số việc cần thông qua nỗ lực của mình để thực hiện, Quế Toàn Hữu cũng không phải loại người mong ai ban ơn.
….
Triệu Quốc Đống về được văn phòng, Quế Toàn Hữu đã ở văn phòng được gần tiếng.
- Tôi còn tưởng anh thật sự đợi tới khi tôi tới thăm Hoài Khánh thì anh mới đến chỗ tôi. Sao, là sợ thấy người nói anh tới nhà lấy lòng lão lãnh đạo hay cảm thấy tới chỗ tôi sẽ có ảnh hưởng không tốt?
Câu đầu tiên của Triệu Quốc Đống làm Quế Toàn Hữu ấm áp, Quế Toàn Hữu gãi đầu nói:
- Chủ tịch, ngài tuyệt đối đừng nói như vậy, ngài trong thời gian này không phải rất bận sao? Tôi sợ ảnh hưởng tới ngài nên …
- Được rồi, anh tìm đến tôi là sẽ ảnh hưởng tới tôi sao?
Triệu Quốc Đống tức giận nói:
- Anh không tới tìm tôi thì tôi mới cảm thấy anh đây là ảnh hưởng tới tôi.
Vẫn là giọng điệu như trước làm Quế Toàn Hữu dấy lên cảm giác từ lâu không có. Quế Toàn Hữu thoáng cái kiên định hơn.
- Chủ tịch, tôi bây giờ không phải đã tới rồi sao?
Quế Toàn Hữu cười nói:
- Tôi cũng rất hy vọng tìm cơ hội báo cáo với ngài về công tác hai năm qua của tôi, ngài bây giờ là chủ tịch tỉnh nên cần hiểu vấn đề càng cao hơn.
- Anh nói sai rồi, giải phẫu chim sẻ là phương pháp làm việc cơ bản của của chúng ta. Nếu như anh có thể giới thiệu sự phát triển của Quy Ninh cho tôi biết, đây không phải là giúp tôi hiểu hơn về tình hình phát triển của Hoài Khánh sao? Mà anh chẳng lẽ không biết tình hình các quận, huyện khác ở Hoài Khánh sao?
Triệu Quốc Đống lắc đầu cắt ngang lời Quế Toàn Hữu.
- Tôi bây giờ rất hy vọng có thể hiểu rõ tình hình thực tế của An Nguyên. 14 thành phố, thị xã An Nguyên tôi hy vọng có thể nhanh chóng hiểu rõ hết, đây là công việc của tôi.
Có lẽ cảm thấy giọng điệu của mình hơi nghiêm túc, Triệu Quốc Đống cười cười tự giễu.
- Tôi về hơn tháng, đã ra vẻ đến bảy tám nơi khảo sát nhưng nói thật đều là cho có hoặc là tạo xu thế trước Đại hội Đảng. Tôi cũng không biết tình hình thực tế mấy nơi tôi tới. Đúng, không nói chuyện của tôi nữa, nói chuyện của anh đi. Thất bại khi tranh chức thường vụ thị ủy có phải rất uất ức không? Có ảnh hưởng tới công việc của mình không? Anh có tính toán gì cho công việc tiếp theo ở Quy Ninh không?
Quế Toàn Hữu há mồm cứng lưỡi, hắn cũng thật không ngờ Triệu Quốc Đống nói thẳng như vậy, trực tiếp nói các suy nghĩ trong lòng của mình ra, nói ra những gì mình không muốn đề cập.
Nhìn gương mặt không ngừng biến ảo của Quế Toàn Hữu, cuối cùng biến thành nhăn nhó, Triệu Quốc Đống cười phá lên:
- Chỉ việc nhỏ như vậy cũng làm anh oán giận không thôi ư? Vậy năm đó tôi rời khỏi Hoài Khánh không phải là tức chết sao?
Quế Toàn Hữu thở dài một tiếng làm cho mình hoàn toàn bình tĩnh lại. Y cảm thấy mình như hớ lại lúc Triệu Quốc Đống làm bí thư quận ủy Tây Giang, mình còn là chánh văn phòng quận ủy.
- Chủ tịch, nói như thế nào nhỉ? Ngài nói tôi có oán hận không tiêu cũng không hẳn. Dù sao Vương Lệ Quyên dựa vào bản lĩnh đi lên. Cô ta làm ra nhiều điểm sáng ở Hoài Châu. Tôi chỉ là có chút không phục. Biểu hiện của Quy Ninh không thua gì Hoài Châu, thậm chí còn hơn. Tôi có thể tự tin nói hai năm qua Hoài Châu chạy nhanh nhưng vẫn có chút chênh lệch với Quy Ninh. Hơn nữa một hai năm nay Quy Ninh đang điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, năm nay sẽ thấy hiệu quả.
Tâm trạng Quế Toàn Hữu có chút kích động, hắn cố gắng muốn khống chế được tâm trạng của mình trước mặt lão lãnh đạo nhưng lại cảm thấy không cần phải như thế.
Quế Toàn Hữu muốn mở rộng lòng nói ra những phiền muộn trong lòng mình. Nhịn hai năm qua khó khăn lắm mới có không khí nói chuyện như thế này, hắn không muốn lãng phí.
- Tôi chỉ là có chút không cam lòng, Quy Ninh hai năm qua dốc sức điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, điểm này Thị ủy sao lại không thấy? Quy Ninh chuyển hướng từ sản xuất nông nghiệp truyền thống sang hiện đại, trong toàn bộ 10 tập đoàn nông nghiệp hiện đại của tỉnh thì có ba đặt trụ sở ở Quy Ninh.
- Ngành chế tạo của Quy Ninh cũng đang tiến hành chuyển mình. Sản xuất thiết bị xăng dầu của x chúng tôi đã hình thành một hệ thống toàn diện, chỉ riêng ngành sản xuất này đã có giá trị sản lượng đạt 1,8 tỷ. ….
- Còn có Quy Ninh cũng đang xây dựng hệ thống tín dụng đi hàng đầu của tỉnh, có thể có chút chênh lệch với Ninh Lăng nhưng tôi có thể không hề khách khí nói hệ thống tín dụng xã hội của Quy Ninh càng chú trọng hiệu suất và chất lượng. Kinh tế tư nhân Quy Ninh được lợi rất lớn từ hệ thống tín dụng này, con đường tài chính thông thoáng tuyệt đối có thể nói đứng top 3 toàn tỉnh. Tốc độ tăng trưởng kinh tế của Quy Ninh năm nay cũng đạt trên 20%.
Quế Toàn Hữu giống như tìm được cơ hội thổ lộ, đã nói là không dừng lại được. Ngay cả Triệu Quốc Đống cũng có chút bất ngờ. Trong ấn tượng của hắn thì Quế Toàn Hữu không hề có biểu hiện thiếu chững chạc như vậy. Có lẽ một hai năm nay quá uất ức, nhịn quá lâu nên mới thế.
Triệu Quốc Đống không ngăn Quế Toàn Hữu trình bày, đây cũng là cơ hội hiểu rõ sự phát triển kinh tế xã hội của Hoài Khánh. Loại này tốt hơn nhiều so với anh đi khảo sát. Nếu muốn chính thức hiểu rõ sự phát triển kinh tế, xã hội của một nơi thì anh cần một người có thể nói thật nhưng hiểu rõ tình hình bản địa giới thiệu. Anh đi xuống khảo sát hầu hết thấy mặt đẹp, trừ khi cán bộ địa phương cố ý để anh thấy điểm không đủ, nếu không anh mặc dù có lén đi điều tra cũng chưa chắc có thể thấy được mặt chân thật.
Hắn cũng cảm thấy Quế Toàn Hữu nói khá khách quan cũng không phải chỉ biết oán trách.
Quy Ninh cũng có khuyết điểm, ví dụ như điều chỉnh kết cấu sản nghiệp mang tới ảnh hưởng khá lớn, đây có lẽ là nguyên nhân khiến Quế Toàn Hữu thất bại khi tranh chức thường vụ thị ủy. Ngoài ra Quy Ninh nằm ở giao giới giữa Hoài Khánh và An Đô cũng khiến zQuy Ninh do dự khi định vị sự phát triển của mình, phát triển cũng thiếu phương hướng. Nhưng Triệu Quốc Đống cảm thấy đây không phải trách nhiệm của chính quyền. Chính quyền muốn thành chính là thành lập hệ thống phát triển công bằng mà dẫn hướng phát triển chứ không phải là tạo quỹ tích phát triển cho các công ty. Nền kinh tế thị trường sẽ là người quyết định tất cả.
Kinh tế Hoài Khánh phát triển chủ yếu dựa vào mấy ngành như may mặc, bao bì, sản phẩm điện tử… Hoài Châu, Khánh Châu - Hoài Khánh; quận Giang Thành – Đường Giang là các trụ sở gia công nổi tiếng cả An Nguyên, cũng thu hút nhiều người lao động, hơn nữa Hoài Châu cũng khyến khích người về quê hương gây dựng sự nghiệp… xuất hiện mấy điêm rsangs làm cho Quế Toàn Hữu cũng phải thừa nhận Quy Ninh có điểm chênh lệch với Hoài Châu.