Mục lục
Lộng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hắn phụ trách sân bay Đông Trại lớn như vậy nên bận cũng là dễ hiểu.

Tay trợ lý biết rõ quan hệ giữa Hoàng Hối Sinh và người kia nên giải thích giúp.



- Hừ, không cần cậu nói thì tôi cũng biết. Nếu không phải người ta nể mặt anh rể hắn thì đến lượt hắn sao?

Hoàng Hối Sinh bĩu môi nhưng rất nhanh khống chế được tâm trạng của mình.

- Được rồi, cậu nói với hắn nếu có hứng thú thì chúng ta hợp tác, đảm bảo có lợi hơi mảng vật liệu xây dựng của hắn.



Tay trợ lý có chút giật mình nói:

- Sếp, thật sự muốn hợp tác cùng hắn ở hạng mục này sao? Hắn có bản lĩnh gì chứ? Chỉ bằng chút quan hệ đó sao?



- Hừ, quan hệ chính là bản lĩnh. Hắn có thể thông qua tầng quan hệ này mà xử lý xong việc, mà chúng ta cũng cần quan hệ này của hắn. Đương nhiên chúng ta để hắn một phần thì cũng phải khiến hắn bỏ ra thứ gì đó.

Hoàng Hối Sinh lạnh nhạt nói:

- Đương nhiên làm nhỏ thì thôi.



Ninh Lăng công khai đấu giá mấy khu đất đã khiến nhiều người trong và ngoài tỉnh chú tâm. Ninh Lăng lần này dùng chiêu không vội vàng đấu giá mà không ngừng để đó, làm mọi người hứng thú, hơn nữa thậm chí còn quảng cáo cả ở Bắc Kinh và Thượng Hải. Vì thế có nhiều công ty trong và ngoài tỉnh cùng công ty ở Ninh Lăng chú ý đến việc này.



Ninh Lăng dám can đảm tuyên truyền, quảng cáo ở Thượng Hải, Bắc Kinh cũng là có điểm tự tin.



Hai năm qua danh tiếng của Ninh Lăng ở trong nước khá sáng. Ngoài kinh tế công nghiệp phát triển nhanh, là nơi giao nhau của nhiều con đường cao tốc, đường sắt khiến vị trí địa lý của Ninh Lăng càng thêm nổi bật. Đồng thời cảng Ninh Lăng giai đoạn hai không hổ là cảng lớn nhất của tỉnh An Nguyên.



Mà sân bay Đông Trại thành công được phê duyệt cũng thể hiện ưu thế địa lý của Ninh Lăng. Ưu thế kinh tế kết hợp hoàn hảo với ưu thế giao thông khiến cho Ninh Lăng năm nay sẽ hoàn toàn vứt Vĩnh Lương, Miên Châu ở phía sau để trở thành tấm gương về kinh tế của tỉnh An Nguyên.



Nó giống như một viên minh châu bị giấu dưới lớp bụi, lớp bụi bay đi và tỏa ánh sáng khiến mọi người mới phát hiện nó đẹp đến như thế nào. Theo tốc độ tăng trưởng hiện nay của Ninh Lăng thì đã có người dự đoán GDP năm nay của Ninh Lăng rất có thể đột phá 100 tỷ, mà năm ngoái cả nước chỉ có 12 thị xã đột phá mức GDp trên 100 tỷ.



Kinh tế địa phương càng phát triển, ngành bất động sản cũng càng nóng, đây là mối quan hệ trực tiếp với nhau. Thêm nữa ngành du lịch của Ninh Lăng cũng phát triển nhanh, khu du lịch cũng có tác dụng xúc tiến ngành bất động sản. Chính vì như thế nào Ninh Lăng thoáng cái trở thành điểm nóng trong mắt các nhà kinh doanh bất động sản.



Bất động sản Hối Sinh sẽ không bỏ qua cơ hội tiến vào thị trường Ninh Lăng. Theo Hoàng Hối Sinh thấy bây giờ tiến vào Ninh Lăng còn không muộn, chứ đợi đến các công ty lớn hơn nữa chú ý tới Ninh Lăng thì công ty của y sẽ không có nhiều lợi thế.



Ninh Lăng từ năm trước mặc dù đã phổ biến chế độ đấu giá đất nhưng khi đó kinh tế Ninh Lăng còn chưa quá làm người ta chú ý, thứ hai Ninh Lăng đấu giá các khu đất còn rải rác, không có mấy khối hoàn chỉnh. Nhưng lần này thì khác, diện tích từ 30 đến trên trăm mẫu.



Động tác của Ninh Lăng đã làm nhiều công ty bất động sản chú ý. Lần này có không ít công ty tham gia đấu giá, bất động sản Hối Sinh cũng là một trong số đó. Nhưng với tính cách của Hoàng Hối Sinh chính là không đi thì thôi, đã đi nhất định phải có thu hoạch. Vì thế Hoàng Hối Sinh vừa nhận được tin đã bắt đầu tìm đầu mối.



Đương nhiên Hoàng Hối Sinh y cũng có điểm tự tin của mình. Y có quan hệ khá tốt với lãnh đạo tỉnh, có quan hệ mạnh ở tỉnh An Nguyên. Y tin ở Ninh Lăng thì các mối quan hệ của mình cũng có tác dụng.







Lắc lắc chai rượu trong tay, Khanh Liệt Bưu nhìn ra bên ngoài. Tòa nhà 32 tầng không đáng là gì ở An Đô nhưng có thể xây dựng tòa nhà ở vị trí đẹp như thế này thì không có chút bản lĩnh là không được.



Khanh Liệt Bưu cười cười một tiếng rồi bỏ chén rượu xuống bàn. Sau đó y đặt tay lên trán như suy nghĩ gì đó. Trên bàn là một tấm bản đồ quy hoạch, có mấy điểm được vẽ vòng tròn.



Thật là thú vị, cuộc đời quá kỳ diệu, anh cho rằng có thể vĩnh viễn không qua lại với nhau, tưởng rằng chỉ đứng xa nhìn nhau, tưởng rằng có thể là láng giềng nhưng sự thật lại không phải như anh nghĩ.



Lần này Ninh Lăng xem ra có động tác mạnh, nghe nói đây chỉ là nhóm đầu tiên, còn có thể có nhiều điểm được quy hoạch hơn nữa.



Khanh Liệt Bưu cũng thật không ngờ mình cuối cùng phải đối mặt với Triệu Quốc Đống. Trước đây y nghĩ mình có thể sẽ đối diện với Triệu Quốc Đống nhưng khi ấy là ở An Đô. Vậy mà bây giờ lại là ở Ninh Lăng kia.



Tên cảnh sát quèn trước đây có thể lên làm thường vụ tỉnh ủy, làm Bí thư thị ủy. Nếu là 10 năm trước ai nói như vậy, Khanh Liệt Bưu sẽ nhổ vào mặt đối phương nhưng bây giờ anh có thể không tin sao?



Khanh Liệt Bưu biết cả mình và Triệu Quốc Đống đều hiểu sự tồn tại của nhau.



Theo lời Cổ Hiểu Phong thì em gái y - Cổ Tiểu Âu có quan hệ mờ ám với Triệu Quốc Đống, nếu không Cổ Tiểu Âu cũng không tới mức đến giờ vẫn chưa kết hôn. Lưu Triệu Quốc nói Triệu Quốc Đống rất khó lường, đã không phải con chim non nớt trước đây nữa. Trong 10 năm có thể lên làm thường vụ tỉnh ủy, giỏi làm kinh tế, giỏi dùng người, giỏi bày mưu nghĩ kế, từ này dùng ở một người mới 34 tuổi nghe có chút buồn cười nhưng đó là sự thật. Mà bản thân Lưu Triệu Quốc phấn đấu nhiều năm như vậy cũng vẫn còn khổ sở ở cấp giám đốc sở. Nhớ đến tên Triệu Quốc Đống trước đây nhờ mình ra mặt giúp giữ chức Trưởng đồn công an Giang Miếu, Khanh Liệt Bưu thở dài một tiếng. Thế giới thay đổi quá lớn, chỉ mười năm ngay cả Lưu Triệu Quốc là cục trưởng Cục công an Thành phố An Đô cũng phải đứng sau nhìn theo Triệu Quốc Đống.



Trước đây Khanh Liệt Bưu cũng không có ý định để công ty bất động sản Cửu Đỉnh tiến vào Ninh Lăng, mãi tới khi Ninh Lăng tuyên truyền, quảng cáo thì y mới động tâm. Điều kiện Ninh Lăng hiện nay đã hoàn toàn khác trước, điểm này Khanh Liệt Bưu hiểu rõ. Y đồng thời cũng biết rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào Ninh Lăng, y còn biết Lưu Triệu Quốc rất kiêng kỵ Triệu Quốc Đống, thậm chí Lưu Triệu Quốc còn vô thức tránh Triệu Quốc Đống.



Vì thế lần này bất động sản Cửu Đỉnh muốn tiến vào Ninh Lăng nhất định sẽ bị Lưu Triệu Quốc phản đối nhưng Khanh Liệt Bưu cũng không chịu nhân nhượng.



Y muốn nói với Lưu Triệu Quốc là anh không thể tránh cả đời, hơn nữa cơ hội lần này quá hấp dẫn, được làm vua thua làm giặc, nhưng lời này thời nào cũng có thể áp dụng.



Khanh Liệt Bưu biết câu lạc bộ quốc tế Bình Quả không thể kéo dài lâu, nếu không sớm thừa dịp thu tay sẽ xong đời. Có một số việc nếu quá thì ngay cả Lưu Triệu Quốc cũng không bao che được.



Nhưng muốn chuyển đổi cũng phải xem cơ hội, bất động sản Cửu Đỉnh là cơ hội tốt nhất. Hơn nữa có thể nói đến hiện nay bất động sản Cửu Đỉnh đã đi được vài bước rất ổn. Chẳng qua bất động sản Cửu Đỉnh do khởi đầu chậm, thiếu tài chính nên không thể không đi sang con đường giải tỏa, mà nếu muốn chính thức mạnh nên thì đi con đường đó sẽ không dài được.



Khanh Liệt Bưu đột nhiên rất chờ mong gặp Triệu Quốc Đống. Mặc dù bên ngoài nói Triệu Quốc Đống rất thần kỳ nhưng theo Khanh Liệt Bưu thấy mọi thứ đều có điểm mạnh, yếu. Chỉ cần có nhược điểm thì dễ làm rồi. Hắn muốn gì, mình có thể cho hắn, còn có thể khiến hắn thấy không có gì phải lo lắng. Lưu Triệu Quốc không phải chính là ví dụ sao?



- Cậu biết Triệu Quốc Đống không dễ chọc mà sao còn muốn dây vào làm gì?

Lưu Triệu Quốc ngoài mặt tuy bình tĩnh nhưng Khanh Liệt Bưu biết đối phương không như vậy. Dù là mình thì Khanh Liệt Bưu tự nhận cũng không thể bình tĩnh nổi.



- Sao phải dùng từ “dây vào” làm gì? Ninh Lăng là của hắn sao? Bất động sản Cửu Đỉnh là công ty phi pháp sao?

Khanh Liệt Bưu nhíu mày nói:

- Lưu ca, chúng ta chẳng qua chỉ là tiến hành một thương vụ bình thường mà thôi, anh không nên nghĩ phức tạp như vậy. Không chừng Triệu Quốc Đống lại nhiệt tình chào đón người quen cũ.



- Nếu là như vậy thì cậu còn cần gọi tôi tới bàn bạc như vậy làm gì? Dù sao đều từ cùng một nhà máy đi ra, hai người không phải chưa từng có qua lại mà.

Lưu Triệu Quốc cười lạnh một tiếng.



- Tôi thừa nhận lần này có không ít đối thủ cạnh tranh và đều rất mạnh. Nhưng nghe nói Ninh Lăng sẽ đấu giá nhiều miếng đất, tôi cũng không tham mà chỉ muốn có một hai miếng, vị trí tốt một chút. Tôi cũng không muốn đấu sống chết với ai, từ cùng thắng thì họ Khang này vẫn hiểu.

Khanh Liệt Bưu nở nụ cười, y không thèm để ý tới thái độ của Lưu Triệu Quốc. Cả hai cùng ngồi trên một chiếc thuyền, thi thoảng phát tiết một chút thì y vẫn chịu được.



Lưu Triệu Quốc cố gắng áp chế cơn buồn bực trong lòng. Trên thực tế từ khi Khanh Liệt Bưu có suy nghĩ tiến vào Triệu Quốc Đống, Lưu Triệu Quốc biết điều mình vẫn lo lắng có lẽ sớm sẽ xảy ra.



Triệu Quốc Đống rất nhạy bén, Lưu Triệu Quốc biết Triệu Quốc Đống hiểu quan hệ giữa mình và Khanh Liệt Bưu. Khâu Nguyên Phong đã bóng gió nói với mình vài lần, hơn nữa Triệu Quốc Đống cũng có thể thông qua các cuộc tiếp xúc với mình mà cảm nhận được vài thứ, hơn nữa người này còn rất nhiều thứ mà ngay cả mình cũng không biết.



Lưu Triệu Quốc vẫn luôn hy vọng không có xung đột trực tiếp với Triệu Quốc Đống. Y cố làm ra vẻ xa lánh chính là vì nguyên nhân này. Y biết Triệu Quốc Đống không phải thánh, trong quan hệ nam nữ khá mờ ám là chứng minh nhưng điều này không quan trọng. Nếu muốn thông qua mấy vấn đề này mà đánh Triệu Quốc Đống thì còn khó hơn lên trời. Nhất là bây giờ Triệu Quốc Đống không chỉ làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng, hắn còn là thường vụ tỉnh ủy thì không ai có thể ném được Triệu Quốc Đống vốn tinh ranh như vậy ra ngoài.



Nhưng Khanh Liệt Bưu lại nghĩ y có thể làm được. Lưu Triệu Quốc cho rằng Khanh Liệt Bưu quá ngây thơ. Tài nguyên mà một thường vụ tỉnh ủy có thể vận dụng là điều người bình thường không thể tưởng tượng. Nếu như Triệu Quốc Đống thật sự ý thức được nguy cơ thì hắn sẽ phản kích, Khanh Liệt Bưu không thể chống lại. Lưu Triệu Quốc tự nhận bản thân cũng chưa chắc chống lại được.



- Lưu ca, anh yên tâm, chúng ta cũng không phải đấu sống chết với Triệu Quốc Đống, tôi chỉ là hy vọng dựa vào chút quan hệ cũ mà chiếm lợi thế nhỏ mà thôi.

Khanh Liệt Bưu có vẻ nhìn thấu lo lắng của Lưu Triệu Quốc nên nói:

- Bất động sản Cửu Đỉnh bây giờ đã đi vào quỹ đạo, tôi không muốn dẫm vào vết xe đổ trước đây, quốc tế Bình Quả thì lúc thích hợp tôi sẽ kết thúc nó. Nhưng mà Lưu ca, điều kiện phải là để Bất động sản Cửu Đỉnh đi được xa hơn.



Thứ Khanh Liệt Bưu tung ra đúng là làm Lưu Triệu Quốc động tâm. Câu lạc bộ kia vẫn là nỗi đau trong lòng Lưu Triệu Quốc, nói một lần sảy chân cả đời ôm hận cũng không quá. Nhưng Lưu Triệu Quốc cũng phải thừa nhận Khanh Liệt Bưu mang tới cuộc sống khác cho mình.



Y biết nếu nhiều người hiểu rõ chuyện này nhất định phải thầm than anh hùng khó qua ải mỹ nhân, lại một cán bộ xong đời. Nhưng Lưu Triệu Quốc làm việc không cần ai chỉ trỏ, làm là làm, hưởng thụ là hưởng thụ. Đời người vốn ngắn, sao phải tự gò ép mình?



- Bưu tử, Triệu Quốc Đống niệm tình cũ nhưng điều kiện là không thể vượt quá nguyên tắc, tính cách của Triệu Quốc Đống thì tôi hiểu hơn cậu. Bất động sản Cửu Đỉnh nếu muốn tiến vào Ninh Lăng, tôi cũng biết cậu có suy nghĩ gì. Nhưng cậu phải biết lần này quá nhiều người muốn mua đất Ninh Lăng, thực lực của bọn họ là điều mà Bất động sản Cửu Đỉnh không thể so sánh. Cậu muốn dựa vào Triệu Quốc Đống cho đãi ngộ gì thì tôi lo cậu sẽ rất thất vọng.



Lưu Triệu Quốc nói làm Khanh Liệt Bưu thấy một tia hy vọng. Xem ra Lưu Triệu Quốc đã động tâm trước việc đóng cửa câu lạc bộ. Nó mang lại áp lực rất lớn cho Lưu Triệu Quốc, y rất muốn diệt trừ mối nguy hiểm trong lòng này.



Chút quan hệ giữa mình và Triệu Quốc Đống sao có thể so sánh với Lưu Triệu Quốc. Nếu không có Lưu Triệu Quốc giúp, Bất động sản Cửu Đỉnh nếu muốn tiến vào chia bát canh ở Ninh Lăng là viển vông. Nhưng nếu có Lưu Triệu Quốc thì lại khác, Triệu Quốc Đống dù như thế nào cũng phải nể mặt Lưu Triệu Quốc. Bất động sản Cửu Đỉnh cũng không tham, có thể có một miếng đất tốt là thành công rồi. Về phần sau này có chỗ dựa là Triệu Quốc Đống thì còn sợ không có cơ hội sao?



- Lưu ca, có thực lực hay không thì không cần anh lo lắng, tôi tự có bố trí. Tôi làm ăn lâu như vậy thì một vài chục triệu cũng không nói chơi, hơn nữa thực lực không phải chỉ là có tài chính hùng hậu và kinh nghiệm phong phú là đủ, còn cần quen thuộc tình hình. Theo tôi biết lần này muốn mua đất ở Ninh Lăng có không ít là công ty bất động sản ở An Đô thậm chí tỉnh ngoài, đều là lần đầu tiếp xúc với Ninh Lăng. Thực lực của Bất động sản Cửu Đỉnh nhỏ thì chỉ ôm một hai miếng đất là được mà.

Khanh Liệt Bưu cố nhịn cơn vui mừng mà nói. Lưu Triệu Quốc nghe xong chỉ thở dài một tiếng không đáp lại.



- Lưu ca, tôi biết anh không thoải mái, cũng không muốn có qua lại về việc này với Triệu Quốc Đống, lo chúng ta gây phiền phức cho hắn. Nhưng anh nghĩ xem, câu lạc bộ đã quá nổi tiếng, nhanh chóng kết thúc nó là suy nghĩ của tôi. Bất động sản Cửu Đỉnh thì khác, đây là công ty làm ăn chân chính. Chúng ta làm giải tỏa, anh mắng tôi, tôi cũng nghe và không làm quá đáng. Nhưng công ty muốn trưởng thành thì cần có công việc để làm.

Khanh Liệt Bưu cố làm cho mình nói thật chân thành:

- An Đô là nơi anh công tác nên tôi cũng không muốn làm khó anh. Vì thế tôi thà rằng sang Ninh Lăng phát triển, nhưng anh cũng biết Triệu Quốc Đống sẽ không nể mặt tôi, anh không ra mặt thì hắn hoàn toàn lấy việc công mà làm, Bất động sản Cửu Đỉnh sẽ không có chút ưu thế đáng nói gì so với các đối thủ.

- Cậu cảm thấy tôi ra mặt là Triệu Quốc Đống sẽ nể sao? Cậu quá coi thường Triệu Quốc Đống rồi.

Lưu Triệu Quốc lắc đầu nói:

- Người có thể lên làm thường vụ tỉnh ủy thì cậu cho rằng hắn vốn là hắn sao? Chỉ sợ tôi ra mặt cũng vô ích.



- Lưu ca, chúng ta đến nói chuyện và không làm khó hắn, ủng hộ chúng ta trong nguyên tắc thôi mà. Dù sao cũng có quan hệ, không đến mức như người xa lạ chứ?

Khanh Liệt Bưu bình tĩnh nói.



- Nếu hắn thật sự chỉ lấy công việc mà nói chuyện thì sao?

Lưu Triệu Quốc nhìn Khanh Liệt Bưu rồi nói.

- Lưu ca, không đến mức như vậy chứ?

Khanh Liệt Bưu không trực tiếp trả lời.



- Đây là tôi nói nếu như?

Lưu Triệu Quốc hỏi tiếp. Khanh Liệt Bưu không phải kẻ lương thiện gì, cái gì mà trong phạm vi nguyên tắc chỉ là lời nói, y có thể vung chân đạp đổ.



- Lưu ca, Triệu Quốc Đống đã đến vị trí này, tôi muốn làm gì hắn cũng không dễ, tôi tự biết mình là ai. Nhưng mà Lưu ca, chúng ta và hắn có quan hệ kia thì cần lợi dụng. Đương nhiên không tránh được phát sinh vài việc, chúng ta có thể đề phòng từ trước. Tôi cũng không hy vọng phải cắt đứt quan hệ. Tôi tin nếu Triệu Quốc Đống là người thông minh sẽ không học cách ra vẻ hồ đồ.

Khanh Liệt Bưu cười nói.

……

Triệu Quốc Đống không biết vì việc đấu giá đất ở Ninh Lăng trở nên náo động như vậy, thậm chí đã có nhiều người tập trung vào hắn. Lúc



- Hôm trước tôi và thị trường Dược Quân tham gia hội nghị học tập trên Tỉnh ủy và có cảm nhận rất sâu sắc.

Triệu Quốc Đống đặt tay lên bàn nhìn quanh một vòng:

- Ninh Lăng ca đang phát triển nhưng người khác cũng không chậm, thậm chí còn có vài nơi làm ra điểm sáng khiến mọi người chú ý hơn Ninh Lăng chúng ta, đây là điều đáng để chúng ta phải suy nghĩ.



- Bất cứ suy nghĩ kiêu căng, tự mãn, ếch ngồi đáy giếng nào cũng có thể khiến Ninh Lăng chúng ta lạc hậu.

Triệu Quốc Đống nghiêm túc nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK