Quan Kinh Sơn đây là nói thật lòng, việc này làm ầm lên như vậy, hắn là Bí thư thị ủy dù không có trách nhiệm mấy nhưng lãnh đạo cấp trên cũng có ấn tượng không tốt, không biết phải làm bao công việc mới gột rửa được bóng ma này. Nếu còn thêm vài cán bộ lãnh đạo nữa thì hắn đúng là muốn nhảy lầu.
Đang nói chuyện bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập. Thư ký cầm điện thoại tiến vào.
- Bí thư, chủ nhiệm Phùng gọi tới.
Quan Kinh Sơn run lên, đúng là sợ đến đó, xem ra lại có người xảy ra chuyện.
- Chủ nhiệm Phùng, tôi là Quan Kinh Sơn, ừ, có chuyện gì? Hả. Vu Triết? Sao có thể.
Quan Kinh Sơn thất kinh, mặc dù hắn không có ấn tượng tốt đối với Vu Triết nhưng hắn không ngờ Vu Triết mới nhận chức hơn năm lại xảy ra chuyện.
Quan Kinh Sơn lại ừ ừ một lúc mới dập máy. Đàm Lập Phong thấy mặt Quan Kinh Sơn tái lại, vẻ mặt hắn cũng rất phức tạp.
- Vu Triết bị Ủy ban kỷ luật tỉnh mang đi.
Quan Kinh Sơn dựa lưng vào ghế, tay chống thành ghế, một tay đặt trên trán.
Đàm Lập Phong nghe Quan Kinh Sơn nói thì biết Vu Triết nhất định đã xảy ra chuyện. Thực tế ở vấn đề này hắn và Quan Kinh Sơn đã sớm chuẩn bị tư tưởng.
Vu Triết trước khi làm cục trưởng cục vật giá tỉnh đã từng làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh, làm cục trưởng cục vật giá hai năm thì tới An Đô. Lúc trước Thị ủy An Đô còn có chút tranh chấp với Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy. Ủy ban kỷ luật tỉnh nghe nói cũng có ý kiến với việc này nhưng cuối cùng Vu Triết vẫn qua cửa, trong đó thái độ của Lăng Chính Dược là rất quan trọng.
Trong vấn đề Phó thị trưởng thường trực, Quan Kinh Sơn và Tề Hoa đã đấu một phen nhưng kết quả cuối cùng không thay đổi được.
Vu Triết nhận chức ở An Đô thì có lời đồn hắn qua lại gần với một số nhà kinh doanh bất động sản, ví dụ như đi lại gần với tổng giám đốc – bất động sản Đỉnh Hồ - Điêu Nhất Bằng, hơn nữa thường xuyên tới câu lạc bộ Kim Đỉnh của Điêu Nhất Bằng.
Bất động sản Đỉnh Hồ cũng bị cuốn vào cơn lốc này, Chu Hoành Vĩ đã khai nhận của Điêu Nhất Bằng 600 ngàn tiền mặt và một căn hộ. Điêu Nhất Bằng đã bị Ủy ban kỷ luật tỉnh bắt, cùng lúc đó tổng đội trị an – Sở công an và Cục công an thành phố An Đô đã liên hợp có hành động với câu lạc bộ Kim Đỉnh, bắt được hơn 20 tình nghi mua bán dâm, đồng thời còn bắt được nhiều người dùng ma túy.
Vừa nãy Phùng Cương gọi tới lúc lục soát nhà Điêu Nhất Bằng phát hiện nhiều đĩa hình, trong đó có liên quan tới Vu Triết cùng Phó bí thư quận ủy – Liên Hồ - Chu Đĩnh, hơn nữa căn cứ tình hình điều tra thì Vu Triết cũng có giao dịch quyền tiền với Điêu Nhất Bằng.
- Xác định có chuyện?
Đàm Lập Phong còn không rõ Vu Triết dính vào việc gì. Theo lẽ thường Vu Triết nhận chức mới một năm thì không dám dính líu tới các công ty bất động sản mới đúng.
- Hừ, bây giờ còn chưa nói đến việc hối lộ, nhưng hắn là nhân vật chính trong mấy đĩa hình của Điêu Nhất Bằng, anh nói hắn còn có thể thoát khỏi tay Điêu Nhất Bằng sao?
Quan Kinh Sơn đã dần bình tĩnh lại, chuyện đã xảy ra, tốt hơn hết là nhân cơ hội này thanh lọc An Đô, coi như là tạo trụ cột để về sau mạnh dạn làm việc.
- Hả.
Đàm Lập Phong há hốc mồm không dám tin.
- Thời này không có gì mà con người không làm ra được cả. Anh dám nhảy xuống thì người khác cũng dám kéo anh ra.
Quan Kinh Sơn ngửa mặt hít sâu một hơi.
- Rác rưởi mãi là rác rưởi, đây là nhân tài ưu tú mà Tề Hoa chọn.
- Vậy Vu Triết sợ là không thoát được?
Đàm Lập Phong đảo mắt như đang tự hỏi gì đó.
- Ừ, tôi dự định lập tức tìm Bí thư Lăng cùng Chủ tịch Triệu cùng với Miêu Chấn Trung nhanh chóng xác định ứng viên cho vị trí của Vu Triết, lần này xem Tề Hoa hắn có thể làm gì được.
Quan Kinh Sơn rất quyết đoán nói.
- Đây là người anh chọn ư?
Lăng Chính Dược sa sầm mặt lại nhìn Tề Hoa, gằn từng chữ một:
- Tuyển hay thật đó, mới nhận chức một năm đã bị Ủy ban kỷ luật bắt. Ban tổ chức cán bộ các anh khảo sát như thế nào vậy hả?
Tề Hoa cảm thấy cả người mình đầy mồ hôi lạnh, Vu Triết đáng chết, lần này đúng là hại chết mình. Hắn không ngờ Vu Triết xảy ra vấn đề lớn như vậy, còn bị người ghi hình.
- Tôi nhớ lần trước ở vấn đề nhận chức của Chu Hoành Vĩ, Phùng Cương có ý kiến, là anh vỗ ngực với tôi nói là có người bị thua trong đợt của Vu Triết, Phùng Cương đeo kính nhìn người, có đúng không?
Lăng Chính Dược bây giờ không rảnh mà nghĩ đến vấn đề của Vu Triết, Vu Triết xong thì xong, một cán bộ cấp giám đốc sở xảy ra chuyện đối với hắn mà nói thì vẫn thừa nhận được. Hắn lo chính là Tề Hoa có liên quan tới Vu Triết, vậy hắn đúng là xong đời.
Tề Hoa đổ mồ hôi như mưa, mặt tái nhợt.
- Bí thư Lăng, vấn đề này tôi có trách nhiệm, lúc ấy không khảo sát tốt, không cẩn thận đánh giá phản ánh của bên dưới.
- Đủ rồi, tôi bây giờ không có tâm trí hỏi đến chuyện của Vu Triết. Tôi chỉ muốn hỏi một câu anh đề cử Vu Triết có phải là ..
Lăng Chính Dược nhìn chằm chằm vào mặt Tề Hoa.
Tề Hoa ngẩn ra rồi vội vàng lắc đầu nói.
- Không có, điểm này mời bí thư Lăng yên tâm. Tề Hoa tôi tuyệt đối không phạm sai lầm ở mấy vấn đề này. Tôi thừa nhận mình có quan hệ tốt với Vu Triết, nhưng chỉ là trên quan hệ cá nhân mà thôi. Vấn đề này tôi có trách nhiệm, nhưng không nói tới vấn đề khác. Điểm này tôi có thể cam đoan, Ủy ban kỷ luật trung ương có thể điều tra bất cứ lúc nào.
Nghe Tề Hoa nói như vậy, Lăng Chính Dược thoáng yên tâm, Tề Hoa mặc dù có lúc không kiên định, tích cách hơi mềm mỏng, đầu óc có lúc hơi hồ đồ nhưng nhát gan vì thế khả năng xảy ra chuyện là không cao. Chẳng qua phải nghe Tề Hoa nói như vậy, Lăng Chính Dược mới hoàn toàn yên lòng. Cục diện bây giờ đã rất loạn, nếu như trưởng ban Tổ chức cán bộ cũng xảy ra chuyện, Lăng Chính Dược thật không biết mình có thể tiếp tục làm bí thư tỉnh ủy hay không.
- Lão Quan đến chỗ tôi nói chuyện về việc Vu Triết xảy ra chuyện thì ai thay thế, tôi muốn nghe ý của anh.
Lăng Chính Dược đương nhiên biết Quan Kinh Sơn và Tề Hoa có mâu thuẫn việc Vu Triết làm Phó thị trưởng thường trực An Đô.
Tề Hoa không xác định được ý đồ của Lăng Chính Dược. Theo lý thuyết Vu Triết có chuyện, Quan Kinh Sơn lại sớm tìm bí thư Lăng, Quách Trường Canh là người thất bại lần trước chính là ứng viên thích hợp nhất nhưng bí thư Lăng hỏi như vậy có nghĩa là không chừng Quách Trường Canh phải tiếp tục làm trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy An Đô của hắn, chẳng qua lúc này Tề Hoa không có đề cử tốt nhất.
- Bí thư Lăng, vậy Quan Kinh Sơn…
- Ý kiến của Quan Kinh Sơn là của Quan Kinh Sơn. Hắn đại biểu là Thị ủy An Đô, mà anh là trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, anh đại biểu tỉnh ủy khảo sát cán bộ, tôi bây giờ nghe ý của anh. Quan Kinh Sơn nói tới Quách Trường Canh, tỉnh ủy thống nhất an bài là chuyện khác. Ngoài ra anh cũng cần khảo sát luôn mấy người làm giám đốc sở tài nguyên môi trường, bí thư đảng ủy chính pháp Thị ủy An Đô luôn.
Lăng Chính Dược có chút buồn bực, Tề Hoa này đúng là hồ đồ rồi, có lẽ mình cần phải điều chỉnh vị trí của hắn. Chỉ là ở trên trung ương đúng là không tiện giải thích. Nghĩ vậy Lăng Chính Dược càng thêm hối hận đưa Tề Hoa lên vị trí này, để Tề Hoa tiếp tục làm phó chủ tịch tỉnh có lẽ tốt hơn nhiều.
Khi Tề Hoa cúi đầu rời đi, Lăng Chính Dược đang cân nhắc ứng phó tình hình thực tế như thế nào. Vu Triết bị bắt khiến vị trí Phó thị trưởng thường trực An Đô trống lại, hơn nữa vị trí giám đốc sở tài nguyên môi trường rất quan trọng, nhân sự cần có điều chỉnh lớn. Bây giờ còn không rõ Triệu Quốc Đống có suy nghĩ gì nhưng Lăng Chính Dược cảm thấy Hác Mộng Hiệp lần này sợ là có suy nghĩ.
Lần xác định nhân sự trước Hác Mộng Hiệp đã có ý gây khó dễ, mấy năm qua Ban Tuyên giáo không có ai đi ra ngoài làm cho đối phương khá oán giận. Nếu lần này không làm Hác Mộng Hiệp thỏa mãn một chút chỉ sợ Tề Hoa lại thành tâm điểm bị công kích.
Ý kiến của Thị ủy An Đô không thể không cân nhắc nhưng là như vậy thì tâm tư của Triệu Quốc Đống thì mình còn chưa rõ. Lúc này mọi người coi như cùng qua cửa khó, nhiều vấn đề không thể không chiếu cố nhiều mặt.