Mục lục
Lộng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quế Toàn Hữu khẽ gõ cửa, bên trong không có tiếng đáp lại. Nếu là trước đây thì y cũng sẽ đẩy cửa tiến vào, nhưng bây giờ Quế Toàn Hữu phải suy nghĩ một chút, chờ trong chốc lát. Đến khi Triệu Quốc Đống nói vọng ra, Quế Toàn Hữu mới từ từ đẩy cửa vào.

- Toàn Hữu, vào đi, sao, xuống huyện có cảm thấy khác lạ gì không?
Triệu Quốc Đống vừa bỏ máy xuống, có lẽ cuộc điện thoại có nội dung gì đó làm hắn vui vẻ.
- Bảo Lệnh Hồ rót trà cho anh. Đây là trà Trúc diệp thanh Nga My chính tông mà Mỹ ca đưa cho tôi, mùa hè uống Trúc diệp thanh liền cảm thấy mình như ở vùng Nga My vậy. Nó làm người ta khoan khoái, nhẹ nhàng hơn Thiết quan âm nhiều.

Quế Toàn Hữu biết Mỹ ca mà Triệu Quốc Đống nói là Thị trưởng Thị xã Thiên Châu – Vương Phủ Mỹ. Y cũng đã gặp người này, đây là Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh đi xuống, Triệu Quốc Đống có quan hệ tốt với người này.

- Để tôi tự rót, không cần làm phiền Lệnh Hồ.
Quế Toàn Hữu không hề khách khí tự mình lấy một nhúm trà, bỏ vào cốc và đổ nước sôi.

- Sao, cảm thấy thế nào? Một tuần rồi có thấy không bình thường không?
Triệu Quốc Đống cũng từ sau bàn làm việc đi tới ngồi xuống trước mặt Quế Toàn Hữu. Quế Toàn Hữu đã xuống một tuần, theo thông lệ do Trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy Lữ Thu Thần đưa xuống tuyên bố quyết định. Tuần này Quế Toàn Hữu không gọi cho hắn, xem ra khá bận rộn.

- Một chữ, bận. Hai chữ, cụ thể. Một câu nói không làm người kinh doanh không biết gạo, củi đắt. Nhưng có đầy tính khiêu chiến.
Quế Toàn Hữu dùng từ ngữ khá sắc xảo để mô tả công việc của mình ở Quy Ninh một tuần qua.

- Ừ, nói cụ thể một chút.
Triệu Quốc Đống hài lòng gật đầu. Quế Toàn Hữu mặc dù nhìn có vẻ mệt mỏi nhưng tinh thần rất tốt.

- Theo lời Bí thư Cố thì đó chính là Quy Ninh mặc dù là huyện nhưng không phải huyện bình thường. Quy Ninh có vị trí địa lý đặc biệt cùng lịch sử hình thành, điều này khiến Bí thư, Chủ tịch huyện Quy Ninh không dễ dàng như lãnh đạo quận, huyện khác. Anh cần phải tự giao thêm trọng trách cho mình, anh phải đặt yêu cầu và mục tiêu trong công việc cao hơn một chút, chỉ như vậy anh mới coi như đủ tư cách.

Quế Toàn Hữu nhặt lại câu nói của Cố Vĩnh Bân khi trao đổi với y. Triệu Quốc Đống khẽ gật đầu. Cố Vĩnh Bân này có chút bản lĩnh. Sau khi Khổng Kính Nguyên đi, Cố Vĩnh Bân tiếp nhận Quy Ninh chỉ là một cái giá bề ngoài, kinh tế tư nhân phát triển mặc dù mạnh nhưng lại không có quy hoạch, phát triển theo cách tự phát.

Chính quyền địa phương thiếu quy hoạch và năng lực dẫn hướng khiến cho kinh tế Quy Ninh lâm vào trạng thái phát triển chậm chạp. Nhất là các thế lực đen rót vào kinh tế khá sâu sắc. Cố Vĩnh Bân sau khi làm Bí thư huyện ủy đã dành nhiều tâm trí chỉnh đốn trật tự kinh tế, nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn triệt tiêu ảnh hưởng từ thời Khổng Kính Nguyên để lại.

- Xem ra lão Cố hiểu rất rõ về Quy Ninh.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Toàn Hữu, lão Cố ở Quy Ninh nhiều năm, khá quen thuộc tình hình Quy Ninh, hơn nữa người này cũng có bản lĩnh nên ở nhiều điểm anh cần học hỏi anh ta, mau chóng quen thuộc tình hình, tiến vào trạng thái. Có gì khó thì có thể trao đổi nhiều, cũng có thể gọi cho tôi.

- Thị trưởng Triệu, tôi biết. Nếu đến Quy Ninh thì tôi nhất định làm tốt công việc, tuyệt đối không làm ngài mất mặt. Tôi có sự tự tin này.
Quế Toàn Hữu gật đầu nói:
- Ngài tối có việc gì không? Tôi đi một tuàn mà cũng không mời ngài đúng là có chút xấu hổ. Chỉ là ngồi xuống một chút, tôi tỏ lòng mình là được.

Triệu Quốc Đống nhìn một chút và do dự. Nếu là người khác Triệu Quốc Đống nhất định không đi, nhưng Quế Toàn Hữu lại khác.

- Ở đâu, còn có ai không?

- Chỉ hai chúng ta, tôi biết hôm nay ngài có thể về An Đô nên chọn ở An Đô. Thái Hoa các, ngài thấy sao?

- An Đô à? Có thể, chẳng qua ..
Triệu Quốc Đống còn chưa nói xong, Quế Toàn Hữu vội vàng nói:
- Tối nay ngài còn có khách? Có tiện cùng ngồi không?

Triệu Quốc Đống cười nói:
- Không có gì là không tiện, là người quen cũ mà. La Băng từ Ninh Lăng lên chỗ Trình Nhược Lâm. Nhược Lâm gọi điện cho tôi mời tôi tới. Như vậy cùng ngồi đi, tôi nói với hai cô kia là được.

Quế Toàn Hữu biết Triệu Quốc Đống từ trước vẫn có quan hệ với Trình Nhược Lâm, nhưng không ngờ còn có cả La Băng. Chẳng qua La Băng và Trình Nhược Lâm thân như chị em, có quan hệ này ở trong thì không ảnh hưởng gì. Ngược lại càng tỏ vẻ Triệu Quốc Đống tin tưởng mình.

Trình Nhược Lâm cũng không nghĩ ra Triệu Quốc Đống đưa thêm Quế Toàn Hữu tới, điều này làm cô có chút do dự. Chẳng qua đã lâu không ở bên Triệu Quốc Đống, cô vốn định cùng Triệu Quốc Đống hưởng thụ cuối tuần nhưng La Băng lại lên Ninh Lăng, điều này làm kế hoạch của cô phá sản.

- Có cần phải chú ý như vậy không?
Triệu Quốc Đống qua gương chiếu hậu thấy hai người phụ nữ vừa lên xe liền cùng mở ví trang điểm lại liền cười phá lên:
- Toàn người quen cả, Toàn Hữu mà hai người không nhận ra sao?

- Bởi vì là người quen nên bọn em mới trang điểm một chút, đừng để người quen thấy bọn em mặt vàng và già.
Trình Nhược Lâm yêu kiếu cười nói. Cô lấy màu son đỏ khẽ bôi một chút.

La Băng cũng không lên tiếng, chỉ ngồi trang điểm.

Hôm nay trời nóng nực, đi xe mấy tiếng đúng là làm người ta không thoải mái. La Băng càng lúc càng chán Ninh Lăng. Mặc dù Trần Đại Lực đã biết thu mình hơn, không dám công khai có hành động quá đáng nhưng cô lúc nào cũng thấy ánh mắt đối phương di chuyển trên mông, ngực mình. Cô rất muốn điều khỏi Ninh Lăng, không muốn ở đó nữa. Chẳng qua không có đường nên cứ hai tuần là cô lại lên An Đô để giải khuây.

Cô rất muốn nói một câu với Triệu Quốc Đống là có thể điều mình tới An Đô hoặc Hoài Khánh không? CÔ biết Triệu Quốc Đống có năng lực này. Nhưng cô khác Nhược Lâm, Nhược Lâm thích công việc năng động, nhưng cô lại thích cuộc sống yên bình, ổn định.

Chẳng qua lâu như vậy cô vẫn không tiện mở miệng nói, ngay cả Trình Nhược Lâm thì cô cũng không nói mình có ý này.

Triệu Quốc Đống lái xe tiến vào bãi đỗ, nơi này đã kín xe. Thái Hoa các là khu nghỉ dưỡng ở phía bắc An Đô, nằm sát bên sông. Triệu Quốc Đống đã nghe nói tới đây nhưng chưa tới. Cũng may Trình Nhược Lâm ở An Đô đã mấy năm nên biết nơi này.

Ba người Triệu Quốc Đống đến phòng mà Quế Toàn Hữu đặt trước. Quế Toàn Hữu sớm cung kính đứng ở cửa chờ, người quen gặp nhau nên nói chuyện vài câu. Triệu Quốc Đống lúc này cũng giới thiệu thân phận mới của Quế Toàn Hữu, điều này làm cả Trình Nhược Lâm và La Băng đều kêu lên.

Mọi người không tránh khỏi hỏi tình hình của nhau. Quế Toàn Hữu cũng biết Trình Nhược Lâm ở đài truyền hình tỉnh có biểu hiện rất tốt, được đánh giá cao. Chẳng qua cô đã thôi làm Mc cho chương trình lúc trước vẫn làm, nghe nói đang chuẩn bị làm chương trình mới.

Trình Nhược Lâm khá thẳng thắn, hỏi gì là nó.

Bây giờ cô đang tích cực chuẩn bị cho chương trình giải trí mới, Siêu cấp SHOW, đây là một chương trình giải trí cao, cũng là quan niệm mà Triệu Quốc Đống nói với Trình Nhược Lâm. Theo thời đại phát triển, các chương trình giải trí dần lên đến đỉnh điểm, người xem càng lúc càng nhiều.
Truyện đang hot:
Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK