Mục lục
Lộng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Động đất, đúng là động đất.

Quế Toàn Hữu thấy danh sách điều chỉnh không khỏi thầm than Chủ tịch Triệu đúng là làm lớn, thoáng cái điều chỉnh tất cả các Trưởng phòng, ban trong huyện theo ý mình. Mà Quế Toàn Hữu gần như bỏ qua chống cự, qua đó kết thúc cuộc đấu đá giữa Triệu Quốc Đống và Quế Toàn Hữu.

Trưởng phòng Công thương Chu Bổn Thiện, Trưởng phòng Vệ sinh môi trường Mạnh Nghiễm Hà và Bí thư đảng ủy Khu Phổ Độ - Viên Vi Quốc bị cách chức, thêm Hướng Viễn Sơn lần trước bị bắt khiến cho năm vị trí còn trống để nhiều người ở Hoa Lâm nhìn chằm chằm vào đó.

Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ - Tiền Kính Lương làm Thành phố Tân Cảng, Thôi Thiên Cầm điều đến Khu Phổ Độ làm Bí thư đảng ủy. Nguyên chủ tịch xã Kỳ Lân thay thế vị trí của người này. Chánh văn phòng Ban Tuyên giáo điều đến xã Kỳ Lân làm Phó bí thư, chủ tịch xã. Trưởng phòng Thông tin điều đến làm Trưởng phòng Vệ sinh. Phó trưởng ban Tuyên giáo La Băng điều đến làm Trưởng phòng Thông tin. Phó bí thư Chính Pháp ủy – Duẫn Đại Minh làm Trưởng phòng Công thương, đồng thời Huyện ủy cũng lộ tin tiến hành chọn cán bộ trẻ tuổi, xuất sắc ở văn phòng Huyện ủy, Ban Tổ chức cán bộ, Ban Tuyên giáo, Chính pháp ủy phái xuống các xã rèn luyện, điều này càng làm cho việc điều chỉnh nhân sự trở nên xôn xao. Nhân sự thay đổi làm người ta sáng mắt, lại phải thầm than động tác của Chủ tịch huyện Triệu Quốc Đống quá mạnh. Quế Toàn Hữu làm Phó bí thư phụ trách Đảng, đàn đã yếu đi nhiều, không có chút âm thanh nào.

Thời thế đã thay đổi, Triệu Quốc Đống từ An Đô về đã không còn như trước. Hắn càng thêm mạnh, trầm ổn, ra tay tàn nhẫn.

- Toàn Hữu, Trưởng ban Giản nói với tôi bây giờ Ban Tuyên giáo thiếu một Phó trưởng ban, chị ta muốn Phó Trưởng phòng Thông tin tới giúp. Bí thư La đồng ý, Phòng thông tin lại thiếu một Phó Trưởng phòng, anh thấy ai thích hợp hơn?
Triệu Quốc Đống nghiêng người vẫy vẫy bảo Tiêu Mẫu Đan ra ngoài.

Tiêu Mẫu Đan biết lãnh đạo có việc cần bàn nên ngoan ngoãn rót trà xong rồi đi ra.

Quế Toàn Hữu đảo đảo mắt rồi nói:
- Trưởng phòng biên tập – đài truyền hình – Tiểu Trình có năng lực tốt, tôi thấy có thể bồi dưỡng.

Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận ánh mắt dò hỏi của Quế Toàn Hữu nên cười nói:
- Anh đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi. Tôi cũng không giấu, giữa tôi và Trình Nhược Lâm không có gì. Chỉ là có lần họp ở Ninh Lăng thì gặp và uống café một lần, chỉ như vậy mà thôi lại bị đồn đại.
Quế Toàn Hữu không nói tới việc này mà chỉ cười nói:
- Chủ tịch Triệu, đây là ngài lo quá rồi. Tiểu Trình là nữ cán bộ nổi tiếng của Hoa Lâm ta, có năng lực, coi như có nhiều kinh nghiệm ở đài truyền hình. Sau khi tốt nghiệp được điều về Hoa Lâm, đáng tiếc hồng nhan bạc mệnh. Hai vợ chồng kết hôn ba năm thì chồng bị ung thư mà mất. Phụ nữ độc thân ở Hoa Lâm thường bị trêu chọc, đàn ông lại chẳng bị ai nói.

- Xã hội bây giờ là xã hội phụ thuộc vào chồng. Mặc dù tuyên truyền nam nữ bình đẳng nhưng thực tế không làm được. Cho nên dư luận nghiêng về đàn ông, mà lại ngặt nghèo với phụ nữ. Ha ha, đây có phải đáng để đàn ông chúng ta tự hào không nhỉ?
Triệu Quốc Đống nhấp ngụm trà rồi nói:
- Ừ, trà này uống thế nào? Đây là chè Bích Vụ Sơn của Hà Khẩu đó, bắt đầu từ tuyên truyền ở đây, sau này tiếp đón sẽ dùng chè này.

- Chủ tịch Triệu, chè này rất nhiều người Hoa Lâm không thích uống. Cả An Nguyên thích chè xanh hơn. Nhưng đất Hoa Lâm chỉ thích hợp làm chè đã qua chế biến, không thích hợp với chè xanh.

- Chè này có thị trường tốt ở Đài Loan cùng Đông Nam Á, Hongkong. Nhưng chúng ta chưa chuyên môn tuyên truyền loại chè này, sức ảnh hưởng với thị trường kém, hơn nữa không có nhà máy đủ tiêu chuẩn, sản lượng không tăng cho nên nhiều nguyên nhân hạn chế khiến chè Hoa Lâm không nhiều người biết. Theo tin tức tôi biết thì nói Công ty Dụ Thái Bắc Kinh có thể đến khảo sát ở An Nguyên nhằm thành lập trụ sở trồng chè, đây là cơ hội tốt, chúng ta phải nắm bắt được.
Triệu Quốc Đống thở dài nói:
- Ý thức nền kinh tế thị trường của nhà máy chè bên Hoa Lâm còn kém. Nhưng làm như thế nào để nắm bắt thị trường, nắm đúng thị hiếu người tiêu dùng không chỉ là việc của các nhà máy, công ty mà còn là nhiệm vụ của cơ quan nhà nước.

- Chủ tịch Triệu, công nghiệp Hoa Lâm quá kém, trên cơ bản không có công ty nào ra hồn, cũng may còn có hai nhà máy chế biến thịt của Công ty Đại Hoa và Công ty Tam Điệp, cũng gọi được Tập đoàn Trần Thị vào thành lập nhà máy chế biến nước hoa quả. Nếu như các công ty này toàn diện đầu tư thì tình hình công nghiệp Hoa Lâm sẽ thay đổi một chút, quan trọng nhất là làm cho người Hoa Lâm có quan điểm nền kinh tế thị trường.

Triệu Quốc Đống vẫn suy nghĩ làm như thế nào để phát triển nền công nghiệp của Hoa Lâm. Hoa Lâm núi nhiều đất ít, phát triển chăn nuôi gia súc là có tương lai, trồng cây ăn quả ở phía nam cũng có ưu thế. Nhưng cả chăn nuôi gia súc và trồng cây đều là mới bắt đầu, anh phải tìm thêm vài ngành nghề nữa mới được.

Triệu Quốc Đống cũng từng phân tích ưu thế và khuyết điểm của Hoa Lâm. Hoa Lâm thứ nhất có các ngành sản xuất lạc hậu, yếu kém, gần như không có. Chẳng qua điều này cũng là bình thường. Bảy huyện, một quận của Ninh Lăng thì ngoài quận Ninh Lăng còn có chút trụ cột công nghiệp ra, bảy huyện khác gần như nhau. Ngoài mấy nhà máy thiết bị nông nghiệp, công ty xăng dầu nhỏ thì gần như không có ngành nào ra hồn.

Chẳng qua mấy huyện như Thổ Thành, Khuê Dương, Tào Tập còn có nền nông nghiệp phát triển hơn Hoa Lâm rất nhiều.

Triệu Quốc Đống từ ngày đầu tiên tới Hoa Lâm thì vẫn suy nghĩ về những việc này. Làm như thế nào để tìm ra hệ thống kinh tế phù hợp với Hoa Lâm, làm như thế nào trong thời gian ngắn nhất biến Hoa Lâm thành điểm sáng của Ninh Lăng, thậm chí cả tỉnh An Nguyên

Đây là mục đích mà Triệu Quốc Đống tới Ninh Lăng. Nếu như không phải muốn một khu vực thành điểm sáng dưới sự lãnh đạo của mình, Triệu Quốc Đống tin hắn sẽ có thành tựu rất lớn trong kinh doanh.

Công nghiệp Hoa Lâm gần như chưa từng có, nếu muốn đột phá mạnh thì chỉ có thể làm ngành này. Phát triển trụ sở trồng cỏ trên 100 ngàn mẫu là bước đi đầu tiên, bước đi này rất chắc chắn. Sau đó sẽ khiến ngành chế biến thực phẩm phát triển ở khu Tân Bình, Phổ Độ, đưa tới hai Công ty Đại Hoa và Tam Điệp chính là hình thành ngành sản xuất này ở Hoa Lâm.

Triệu Quốc Đống cũng khá coi trọng ngành cây ăn quả và chế biến chè. Nhà máy chế biến nước hoa quả của Tập đoàn Trần Thị là bước đầu tiên. Dựa vào ngành trồng cây ăn quả và chè ở khu Hà Khẩu, Triệu Quốc Đống tin rằng ngành cây ăn quả và chè là bước tiến mới. Lợi dụng khoa học kỹ thuật của Học viện Nông nghiệp mà tăng năng suất, chất lượng sản phẩm, dựa vào việc thu hút các công ty để khiến các công ty địa phương phát triển.

Ngoài việc dùng mấy cách này, Triệu Quốc Đống còn hy vọng vào ngành du lịch, khai thác tốt tài nguyên du lịch của Hoa Lâm, biến Hoa Lâm thành một trụ sở văn hóa, du lịch nổi tiếng với bên ngoài. Tạo thương hiệu cho khu du lịch Kỳ Lân Quan-- núi Hốt Luân thành điểm sáng như Trương Gia Giới và Cửu Trại Câu.

Đây là kế hoạch sơ bộ của Triệu Quốc Đống đối với sự phát triển của Hoa Lâm. Đến khi học ở An Đô, Triệu Quốc Đống mới có thời gian mà quy hoạch cụ thể hơn nữa. Sau nhiều lần phân tích, Triệu Quốc Đống mới mơ hồ có những điều cụ thể. Hắn hôm nay muốn bàn với Quế Toàn Hữu một chút, làm cho Quế Toàn Hữu dựa theo ý nghĩa của hắn mà đưa ra quy hoạch chi tiết. Ngày sau kinh tế Hoa Lâm sẽ tiến hành điều chỉnh theo ý đồ và mục tiêu này.

- Ý nghĩa của anh rất rõ ràng, nhưng chúng ta phải nhìn xa một chút. Hơn 600 ngàn dân đang nhìn vào Ủy ban huyện chúng ta, ngoài việc lo lắng đến phát triển kinh tế, còn phải nghĩ đến thu nhập của dân chúng.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:- Đường Thái Tông cũng nói dân giàu là nền tảng. Chúng ta là lãnh đạo chính quyền càng phải chú trọng phát triển kinh tế và suy nghĩ đến việc thu nhập ổn định của dân chúng. Mà ở Hoa Lâm chính là muốn tăng thu nhập của nông dân, nâng cao cuộc sống của bọn họ. Chỉ có thể làm tốt hai vấn đề này thì mới có thể coi là cơ chế phát triển hoàn mỹ.

Quế Toàn Hữu có chút kinh ngạc nhưng y nghe ra ý trong lời nói của Triệu Quốc Đống. Duy trì thu nhập ổn định cho nông dân, lời này thì dễ nhưng làm có lẽ mười năm chưa thể chính thức làm được. So sánh với thu hút đầu tư, phát triển kinh tế thì mục tiêu kia còn khó khăn hơn

- Chủ tịch Triệu, thu nhập của thành phố và nông thôn càng lúc càng chênh lệch, là xu thế không thể thay đổi. Lời này nói thì dễ nhưng làm như thế nào để tăng thu nhập? Hơn nữa thu nhập dân chúng thành thị tăng lên, thu nhập của nông dân tăng theo như vậy là không thể. Nói cách khác chênh lệch giữa thành thị và nông thôn càng lúc càng lớn. Hoa Lâm là huyện nghèo, huyện nông nghiệp, ngài nói muốn tăng thu nhập của nông dân, nâng cao ccsu của nông dân, nếu muốn ngang bằng thành thị là không thể.

- Càng không dễ làm được thì chúng ta càng phải nỗ lực.
Triệu Quốc Đống đương nhiên biết điều này không dễ dàng làm được. Hắn biết xã hội càng phát triển, nếu muốn tăng cuộc sống của nông dân nông thôn lên, một phải nhanh chóng điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp nông thôn, hai là xử lý số lao động dư thừa ở nông thôn. Khách quan mà nói thì sợ điều thứ hai mới là nhân tố chủ yếu.

- Chủ tịch Triệu, ngài có ý tưởng gì?

- Huyện ta có nhiều lao động thừa nhưng không mấy người ra ngoài làm thuê. Một là do quan niệm không muốn ra ngoài, hai là thiếu kỹ năng cần thiết. Dù ra ngoài cũng khó tìm được công việc thích hợp, hoặc là nói thu nhập không bằng sức bỏ ra.
Triệu Quốc Đống nói:
- Tìm đường ra cho lao động là rất quan trọng. Tôi nhớ hình như trường Nhị trung bây giờ đang khó khăn. Tôi định biến Nhị trung thành trường dạy nghề, cổ vũ con em nông thôn sau khi tốt nghiệp cấp ba, cấp hai sẽ tới đó học một nghề nào đó. Qua đó dễ tìm được công việc hơn.

Quế Toàn Hữu nhíu mày nói.
- Bây giờ học sinh đều thích thi vào đại học, cao đẳng nhưng các hộ nông dân thường muốn con ở nhà giúp mình. Ngài muốn các hộ nông dân để con cái đến học nghề ba năm thì không hộ nào chịu. Hơn nữa trường dạy nghề khác các trường khác, nếu muốn phát triển không dễ dàng. Còn cả vấn đề học phí, các hộ nông dân muốn con cái có đường ra nhưng sợ không kham nổi học phí trong ba năm.

- Bởi vì nguyên nhân này nên chúng ta càng phải phát triển trường dạy nghề. Nguyên nhân kinh tế và quan niệm khiến con em nông dân bỏ qua cơ hội học nghề, mà điều này làm bọn họ phải về làm nông dân như phụ huynh, nó là vòng tròn luẩn quẩn khiến nông dân càng lúc càng nghèo. Vì thế chúng ta càng cần phá vỡ vòng tròn này, để bọn họ thoát khỏi số nghèo.

- Trên thực tế các nước phát triển thì dạy nghề cũng phát triển theo. Nhất là mấy quốc gia công nghiệp hóa như Đức khiến cho rất nhiều công nhân có năng lực nghiệp vụ cao, khiến cho công nghiệp Đức được phát triển. Tôi dự định để Nhị trung đi theo hướng này. Hai hôm trước tôi đã nói chuyện với Thị trưởng Phù và Cục trưởng Nam – cục GIáo dục, bọn họ cũng ủng hộ thí điểm ở Ninh Lăng, cũng có thể được ủng hộ về chính sách và tài chính.

Quế Toàn Hữu là con nhà nông nhưng ở bên HOài Khánh nên tình hình tốt hơn Hoa Lâm nhiều. Điều kiệt kinh tế của các hộ nông dân khiến tầm nhìn bị hạn hẹp, mà điều này làm con em bọn họ chỉ có thể đi theo bước cha ông làm nông dân.

Một loạt biến động về nhân sự đã làm Hoa Lâm chấn động. Nếu như nói Viên Vi Quốc và Lương Khắc Thành bị cách chức còn có lý do, nhưng Chu Bổn Thiện và Mạnh Nghiễm Hà bị cách chức làm người ta rất giật mình. Cách chức là do không làm tốt công việc, không hoàn thành nhiệm vụ mà Huyện ủy, Ủy ban giao cho.

Chỉ hai câu đơn giản đã cách chức hai cán bộ cấp Trưởng phòng, đây là điều chưa từng có trong lịch sử.

Chu Bổn Thiện và Mạnh Nghiễm Hà bị cách chức tạo chấn động hơn xa Uông Minh Hi cùng Hướng Viễn Sơn bị bắt. Vì người ta phạm tôi, nhưng Chu Bổn Thiện và Mạnh Nghiễm Hà lại là cán bộ lâu năm của Hoa Lâm, Chu Bổn Thiện cũng kiêu căng, được lãnh đạo Cục Công thương Thị xã ưu ái, thậm chí còn có lời đồn y sẽ lêm Cục Công thương Thị xã làm Phó cục trưởng. Vậy mà bây giờ Hoa Lâm lại cách chức.

Mà Mạnh Nghiễm Hà lại là thân tín của Phó bí thư Vạn Triêu Dương cũng bị cách chức. Nghe nói Mạnh Nghiễm Hà khi bị cách chức liền làm ầm lên, chửi Vạn Triêu Dương nói người của mình không bảo vệ được, Phó bí thư mẹ gì. Vạn Triêu Dương tức giận đến độ phải vào viện nằm.

Triệu Quốc Đống cũng tiến hành tổ chức hội nghị tất cả cán bộ từ cấp Phó Trưởng phòng trở lên, nói rõ lần này Huyện ủy, Ủy ban huyện sẽ toàn diện thay đổi tác phong làm việc, phải tạo hoàn cảnh đầu tư tốt cho Hoa Lâm, cổ vũ các nhà đầu tư bên ngoài đến Hoa Lâm xây dựng nhà máy, đồng thời cổ vũ công ty tư nhân địa phương mở rộng quy mô.
Những lời này do Triệu Quốc Đống và Quế Toàn Hữu nghĩ hết mức mới ra. Mục đích là muốn kết hợp việc thay đổi tác phong làm việc và tạo hoàn cảnh đầu tư lại với nhau.

Kỳ Dư Hồng mỗi ngày đến văn phòng liền tưới hoa. Chính y nói đây là việc làm mình giữ được tâm trạng tốt đẹp, sau đó liền xử lý văn bản. Nếu không có việc gì khác thì y sẽ đọc báo từ Nhật báo Nhân dân, nhật báo kinh tế, Nhật báo An Nguyên và Nhật báo Kinh tế, cùng với Báo kinh tế An Nguyên. Y chỉ chọn đọc mấy tin in đậm, nhất là những bài liên quan đến Ninh Lăng càng không bỏ qua chữ nào.

Tiêu đề trong phần kinh tế của Nhật báo An Nguyên đập thẳng vào mắt y. “Dưới cây ngô đồng dẫn Phượng Hoàng tới. Công tác thu hút đầu tư của Huyện Hoa Lâm đã có kết quả”, sau khi đọc xong bài viết, Kỳ Dư Hồng liền bảo thư ký:
- Mời Trưởng ban thư ký Vưu đến văn phòng tôi.

Vưu Liên Hương cầm theo hai tờ báo đi đến văn phòng Kỳ Dư Hồng.

- Bí thư tìm tôi?

- Ừ, ngồi đi, chị cũng đọc rồi chứ?
Kỳ Dư Hồng ngồi xuống ghế rồi nói:
- Triệu Quốc Đống này đúng là có bản lĩnh. Tập đoàn Xán Hoàng Phúc Kiến có tiếng trong ngành, ngay cả con gái tôi cũng hay mua mấy món ăn vặt của bọn họ, còn nổi tiếng hơn Tập đoàn Trần Thị nhiều. Nếu có thể thu hút bọn họ đến Hoa Lâm, nó sẽ có tác dụng lớn đối với ngành chế biến thực phẩm của Ninh Lăng ta.

- Đúng thế, Bí thư Kỳ, Công ty Dụ Thái cũng không đơn giản. Công ty Dụ Thái là một trong năm công ty chè lớn nhất Trung Quốc, có trụ sở trồng chè ở Quảng Đông, Phúc Kiến, An Huy, quy mô lớn, hơn nữa còn có thị trường xuất khẩu. Nếu công ty này nhìn trúng Ninh Lăng, như vậy sẽ là cơ hội ngàn năm có một với ngành trồng chè của Ninh Lăng chúng ta.
Cô thấy tờ Nhật báo An Nguyên trên bàn Kỳ Dư Hồng liền nói:
- Bí thư, ngài đã xem Nhật báo Nhân dân chưa, số chữ không nhiều nhưng có trọng lượng hơn Nhật báo An Nguyên nhiều.

- Ồ?
Kỳ Dư Hồng ngẩn ra. Nhật báo Nhân dân, y không chú ý mấy, mảng kinh tế y nhìn thoáng qua nhưng không có tin tức về An Nguyên mà, chẳng lẽ có tin liên quan đến Ninh Lăng?
- Tôi đúng là không chú ý, có tin tức gì tốt sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK