Mục lục
Lộng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Dục Thành biết Triệu Quốc Đống đã từng cố gắng đề cử mình đảm nhiệm phó bí thư quận ủy kiêm bí thư chính pháp ủy trước mặt Kỳ Dư Hồng, hơn nữa còn tác động Chương Thiên Phóng để trợ giúp. Tuy rằng cuối cùng hai người Kỳ Dư Hồng và Nghiêm Lập Dân phủ quyết đề nghị của Triệu Quốc Đống nhưng trong lòng Lạc Dục Thành vẫn rất cảm kích.

Cảm quan của Lạc Dục Thành về Triệu Quốc Đống không chỉ vì việc đề cử mà chủ yếu là bởi vì trí tuệ chính trị cùng với việc nắm bắt rất có chừng mực để phát triển mà Triệu Quốc Đống đã thể hiện qua cơn phong ba năm trước.

Lúc ấy Vương Ích đã dốc hết sức để tra rõ vấn đề, yêu cầu rằng phàm là cán bộ liên quan đến thì chỉ cần có phản ánh sẽ phải cẩn thận điều tra, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ khiến ba hệ thống ủy ban xây dựng, Công an quận cùng Phòng Giao thông tê liệt. Khi ấy Triệu Quốc Đống biết buông nắm vấn đề nặng nhẹ một cách đúng lúc, xác định ai phạm tội thì sẽ do viện kiểm sát tiếp nhận, nếu vi phạm nguyên tắc thì sẽ do Ủy ban kỷ luật xử lý, căn cứ theo nguyên tắc không có chứng cứ xác thực chứng minh thì tạm thời không động chạm đến. Đến lúc này mới khiến các hạng mục công tác mới có thể tiếp tục thuận lợi, cũng khiến trận phong ba này có được một kết cục tương đối hoàn mỹ.

Nếu không thì theo như Lạc Dục Thành nghĩ, một khi việc này mà liên lụy rộng thì rất có khả năng sẽ kéo dài lâu la mà không quyết định, không chỉ trên dưới cùng phản ứng mãnh liệt mà còn có thể dẫn tới nhiều phản ứng ngược, từ đó có khả năng lớn sẽ tạo thành cơ hội để các nhân viên liên quan đến vụ án thông cung lật lại bản án vốn đã định sẵn.

Nắm giữ một phương pháp công tác có chừng mực tương đương với việc một cán bộ lãnh đạo có trí tuệ, quyết tâm và bản lĩnh chính trị, Triệu Quốc Đống tuy còn trẻ mà lại am hiểu sâu sắc đạo lý này nên đã đưa cuộc chiến đến một kết quả hoàn mỹ. Chính bởi vì thấy được tiền đồ của Triệu Quốc Đống nên Lạc Dục Thành mới chủ động dựa vào hắn.

Theo sự kết giao càng lúc càng sâu đậm với Triệu Quốc Đống, Lạc Dục Thành phát hiện vị thường vụ thị ủy kiêm bí thư quận ủy trẻ tuổi này chẳng những có tài phát triển kinh tế mà đối với sự nghiệp xã hội nhất là công tác chính pháp thì lại khá quen thuộc, mỗi khi đề xuất ý kiến về công tác chính pháp thì đều khiến lãnh đạo ba ngành công an - kiểm sát – Tòa án đều đánh giá cao về cách nhìn của Triệu Quốc Đống.

Lạc Dục Thành chưa đến 40 tuổi nên tự nhiên là có ý nghĩ riêng, y vừa quan hệ tốt với Lam Quang đồng thời cũng coi trọng lực lượng mới xuất hiện là Triệu Quốc Đống. 27, 28 tuổi mà đã là thường vụ thị ủy, cho dù năng lực bản thân có xuất sắc mà không có quan hệ vững vàng với bên trên thì không cần phải nghĩ. Hơn nữa người này còn nhân khi Ninh Pháp đến Ninh Lăng thị sát xảy ra sơ suất suýt chút nữa bị bắt, chỉ hơn một năm ngắn ngủi mà đã có thể nhảy lên làm thường vụ thị ủy, chỉ riêng phần quỷ dị này cũng đủ để rất nhiều người tinh mắt phải cân nhắc một ít.

Lời của Lạc Dục Thành khiến Triệu Quốc Đống chấn động rất lớn. Nếu sau nửa năm nữa mà Kỳ Dư Hồng phải đi thì khả năng Thư Chí Cao thế chỗ khá nhỏ, nếu như có thể kéo dài tới sáu tháng cuối năm, nhất là qua tháng mười thì Thư Chí Cao mới có khả năng tạm thời kiêm nhiệm chức vị bí thư thị ủy, chờ cho đến phiên tuyển cử thị trưởng sang năm.

Nếu như Kỳ Dư Hồng mà đi thì chắc chắn bí thư mới sẽ có ý nghĩ của riêng mình, hơn nữa nếu không mất nửa năm thì chưa chắc đã quen thuộc và hợp tác được. Điều này khiến Triệu Quốc Đống rất phiền não. Hiện giờ hắn không muốn dính vào mấy cuộc tranh đấu giằng co nhàm chán này. Hắn chỉ muốn tập trung công tác tốt quận Tây Giang và khu Khai phát, cố gắng hết sức hoàn thành cải cách xí nghiệp ở quận Tây Giang, thúc đẩy để quận Tây Giang bay lên một lần nữa, giúp khu Khai phát tạo lập cơ sở, trở thành lớn mạnh, còn những cái khác thì hắn cũng không muốn.

Sau khi trở lại biệt thự, Triệu Quốc Đống cân nhắc rất lâu rồi mới gọi hai cuộc điện thoại.

Tin tức phản hồi từ Tưởng Uẩn Hoa và Vương Phủ Mỹ đều chứng minh đích xác có xu hướng này.

Từ sau khi Ninh Pháp nhậm chức bí thư tỉnh ủy thì đã phát ra rất nhiều tín hiệu rõ ràng, tỉnh An Nguyên phải nhanh chóng tăng tiến độ cải cách hơn nữa, cố gắng gây trồng điểm tăng trưởng mới, thúc đẩy kinh tế nghịch cảnh tăng trưởng, nỗ lực đưa An Nguyên trở thành khu kinh tế dẫn đầu trong lục địa.

Xem ra hùng tâm tráng chí của Ninh Pháp cũng rất tràn trề, khu vực lục địa bao gồm vùng Trung Tây có tổng cộng 21 tỉnh thành, An Nguyên nếu muốn đứng đầu về kinh tế thì rất không dễ dàng.

Từ dân cư đến tài nguyên rồi đến cơ sở, trong số 21 tỉnh thành thì An Nguyên chỉ có thể nói là cao hơn trung bình, thực lực kinh tế ba tỉnh Hồ Bắc, Hà Nam, Tứ Xuyên đều sàn sàn như nhau, chênh lệch không phải quá lớn, nếu An Nguyên muốn đứng trên ba tỉnh này thì phải có hoạt động mang tính thực chất.

Ninh Pháp là cán bộ lớn lên từ vùng duyên hải, từ khi đảm nhiệm bí thư thị ủy An Đô thì đã cải thiện mạnh hoàn cảnh thu hút đầu tư ở An Đô, thúc đẩy kinh tế An Đô bay lên cao lần thứ hai, đưa kinh tế An Đô trở lại vị trí đứng đầu toàn tỉnh một lần nữa. Từ khi bầu đảm nhiệm chủ tịch tỉnh An Nguyên thì có thu liễm tác phong đôi chút, dù sao thân phận chủ tịch tỉnh và bí thư thị ủy không giống nhau, mâu thuẫn với Quý Thành Công không thể trở nên quá gay gắt, hiện giờ ràng buộc đã qua, Ninh Pháp liền biểu lộ ý đồ muốn vung tay làm tất cả.

Vấn đề ở chỗ là nếu tiến độ cải cách quá nhanh thì không thể tránh khỏi xung đột với kết cấu lợi ích và tư tưởng. Cải cách xí nghiệp và tiến trình đô thị hóa đã động chạm đến lợi ích hàng trăm ngàn người. Tuy biết rõ đây là cơn thủy triều không thể tránh khỏi của lịch sử nhưng khi thực sự liên quan đến lợi ích cụ thể thì khó tránh khỏi khiến người khác cảm thấy bỏng rát. Đặc biệt là lợi ích của một nhóm quần thể thì lại cần chú ý gấp bội, nếu không điều này chắc chắn sẽ trở thành một tai họa ngầm khổng lồ ảnh hưởng đến sự ổn định xã hội ở An Nguyên.

Triệu Quốc Đống cảm thấy mình có lẽ phải làm một cái gì đó, hắn cố gắng nhớ lại một số phương pháp, quan niệm ở trong giấc mơ, kiện toàn cơ chế bảo đảm an sinh xã hội và công khai hóa cơ chế quản lý nhà nước là hai điểm khá trọng yếu; thành lập cơ chế bảo đảm cuộc sống mức thấp nhất, hoàn thiện hệ thống trợ cấp tìm việc làm mới và đào tạo nghề; công khai các khoản thuế thôn và thành lập cơ chế giám sát cùng với việc công khai hóa, minh bạch hóa các khoản chi tiêu, tài vụ ở nông thôn, xây dựng chế độ đấu giá, đầu thầu đất đai trong tiến trình đô thị hóa, như thế mình mới có thể có được thành tích.

Lạc Dục Thành cũng chú ý tới sắc mặt của Triệu Quốc Đống, có điều hắn không nghĩ nhiều như vậy. Đối với cấp độ như hắn thì việc thay đổi bí thư thị ủy thì cũng không có ảnh hưởng gì lớn lắm, mà những người bị ảnh hưởng lớn nhất chính là nhóm lãnh đạo các quận, huyện đi lại thân cận với Kỳ Dư Hồng. Thay đổi nhân sự người đứng đầu thị xã có lẽ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến vận mệnh của bọn hắn.

Chẳng qua với thân phận hiện giờ của Triệu Quốc Đống thì cũng không phải quá khẩn trương về chuyện thay đổi nhân sự này, thường vụ thị ủy không phải là vị trí của thể tùy ý nắn bóp, huống chi có thể đánh bại phần đông đối thủ cạnh tranh lên chức thì không có khả năng không có sức mạnh, nhiều lắm cũng chỉ là thay đổi chút ít về tình cảm cá nhân và sắp xếp công tác mà thôi.
*

Mấy nhà chơi đùa khá vui vẻ, nhất là gia quyến và đám trẻ nhỏ thì lại càng phấn chấn, tennis, bơi lội. Chồng của Giản Hồng cũng rất thích, dẫn theo một đám trẻ đi dã ngoại leo qua ba ngọn núi, tuy chỉ chọn núi rừng không quá hiểm trở nhưng đám trẻ vẫn nhanh chóng yêu mến vị thúc thúc dáng mạo tầm thường nhưng thân thủ thì lại mạnh mẽ này.

- Giản Hồng, tôi thấy lão Tạ nhà chị rất có duyên với trẻ con đấy, cả đám trẻ chạy theo anh ta khắp núi, dù mệt nhưng trông vẫn nhàn nhã, thực sự là không nhìn ra đó.
Triệu Quốc Đống và Giản Hồng đứng ở trên ban công mỉm cười trông về phía xa xa, nhìn thấy một người đàn ông dẫn theo một đám trẻ nhỏ chạy hết ngọn núi này rồi đến khu rừng kia, chơi trốn tìm trông thật dễ sợ.

- Hì, một năm anh ấy cũng chỉ được về nhà một hai lần, thời gian bên con cái cũng không nhiều, lấy lời anh ấy từng nói, coi binh sĩ dẫn theo như bọn trẻ.
Trên mặt Giản Hồng xuất hiện nụ cười hạnh phúc:
- Thực ra anh ấy cũng rất thích là một người đàn ông với cuộc sống yên ả, chỉ có điều một khi đã bước tới vị trí kia rồi thì chỉ còn cách kiên trì đi tiếp lên trên.

- Ừ, khi tới một vị trí nhất định thì trong quân đội hay ở địa phương cũng không khác nhau mấy. Mấu chốt chính là cán bộ ở sư đoàn, có thể leo lên làm sư đoàn phó cũng là một bước nhảy vọt, tiền đồ sau này có thể tăng nhưng nếu đã không đi lên được thì không thể lên tiếp, lão Tạ nhà chị có ý tưởng gì không?
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Nếu như không muốn làm tiếp ở quân đội nữa thì phải sớm nghĩ cách trở về.

- E là tạm thời anh ấy vẫn chưa có ý đó, kệ đi, cứ mặc anh ấy theo ý của mình, nhiều năm rồi nên cả hai vợ chồng đều quen cả.
Giản Hồng cười cười:
- Bí thư Triệu, vấn đề cá nhân của ngài không phải cũng nên giải quyết hay sao, một người mà đến vị trí như ngài rồi mà còn chưa giải quyết xong vấn đề hôn nhân gia đình thì đúng là hiếm thấy đó. Trưởng ban Vưu cũng thường xuyên nhắc tới vấn đề này, nói là ở thị xã cũng có lời ong tiếng ve, nói ngài chọn hoa cả mắt nên không biết nên chọn ai cả.

- Ha ha, tôi cũng muốn hoa mắt như thế, nếu không tìm được người bạn đời cùng chung chí hướng thì ít nhất cũng phải tìm được một người có thể nói chuyện bên nhau đúng không? Nếu cứ tùy tiện tìm tạm một người nào đó thì đó là không có trách nhiệm với bản thân mình, cũng là không có trách nhiệm với tổ chức, nếu chẳng may mà ly hôn thì tổ chức lại phải cân nhắc xem cá nhân tôi có phải có vấn đề hay không?
Triệu Quốc Đống thở dài một hơi:
- Tôi sẽ cố gắng kết hôn trong vòng hai năm tới để tránh cho lãnh đạo phải thấp thỏm.

- Bí thư Triệu, ngài có điều kiện tốt như vậy, nếu nói muốn tìm đối tượng thì e là các cô gái ưu tú nhất trong toàn tỉnh sẽ mặc cho ngài tuyển chọn, người khác có nói ngài chọn tới hoa mắt thì tôi cũng không cho là quá đáng. Chỉ có điều nước ta là nước xã hội chủ nghĩa, chỉ cho phép một vợ một chồng, nếu không dù ngài cưới tám, mười người thì tôi thấy cũng có người nguyện ý theo.

Lời của Giản Hồng có lý, nàng mơ hồ biết được quan hệ giữa Trình Nhược Lâm và Triệu Quốc Đống. Trình Nhược Lâm được xưng là đệ nhất mỹ nhân Hoa Lâm, trước kia từng làm MC các event hoặc chương trình trên TV, cũng khá nổi tiếng trong ngành truyền thông thị xã. Nếu nói điều kiện thì cũng tốt, chỉ có điều tuổi tác thì hình như lớn hơn Triệu Quốc Đống một chút, đã thế lại qua một đời chồng nên đoạn nhân duyên này chỉ có thể nói là hữu duyên mà vô phận. Lấy thân phận của Triệu Quốc Đống thì không có khả năng kết hôn với một quả phụ được, điều này sẽ tạo thành một vết thương trí mạng đối với con đường làm quan của hắn.

- Ha ha, Giản Hồng, cô đang nhắc nhở tôi cố gắng đừng phạm sai lầm à.
Triệu Quốc Đống biết rõ trong lòng nhưng hắn cũng vẫn cảm kích ý tốt của Giản Hồng.
- Ừm, tôi sẽ suy xét thận trọng vấn đề cá nhân của mình, tôi nghĩ sẽ có một đáp án nhanh thôi.

- Ủa? Bí thư Triệu có đối tượng thích hợp rồi ư?
Giản Hồng rất kinh ngạc vì dường như chưa từng nghe Triệu Quốc Đống đề cập tới bao giờ, hơn nữa cũng chưa từng thấy cô gái nào xuất hiện bên cạnh Triệu Quốc Đống, ừ nếu nói đúng thì phải là chưa có xuất hiện một cô gái nào thích hợp.

- Ha ha, đến lúc đó sẽ biết.
Triệu Quốc Đống cười cười làm ra vẻ huyền bí, có lẽ Lưu Nhược Đồng thật sự vô duyên với mình sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK