Đây là lần đầu tiên Lý Đạo Sinh tham gia hội nghị thường vụ thị ủy Hoài Khánh.
Được bổ nhiệm làm tư lệnh quân khu kiêm thường vụ thị ủy Hoài Khánh đã gần một tháng nhưng do bí thư thị ủy Trần Anh Lộc vẫn đang học tập ở Bắc Kinh nên vẫn chưa có cơ hội triệu tập hội nghị này. Tuy rằng sau khi Trần Anh Lộc trở lại Hoài Khánh thì y đã chủ động đến thị ủy và gặp mặt bí thư thị ủy nhưng còn với những thường vụ thị ủy khác thì y lại không quá quen thuộc.
Trong phòng hội nghị thường vụ thị ủy mù mịt khói thuốc, điều này cũng có quan hệ rất lớn với việc Trần Anh Lộc là kẻ nghiện thuốc nặng, cũng may tất cả 13 thường vụ thị ủy Hoài Khánh đều là đàn ông nên cũng không có ai kháng nghị với điều này.
Lý Đạo Sinh cẩn thận quan sát các thường vụ.
Trần Anh Lộc này không phải người hay nói cũng không có điểm gì đặc biệt cả mà chỉ làm cho người ta có cảm giác nhã nhặn.
Sau khi y chủ động đến thị ủy báo cáo công tác thì một tuần sau đó Trần Anh Lộc liền tới quân khu thị sát tình hình, hai người cũng đã nói chuyện hơn tiếng đồng hồ.
Đây là một bí thư thị ủy tương đối thận trọng và thật thà, suốt cả buổi nói chuyện mà chẳng hề có lời hoa lệ nào cả, lúc nào cũng nói rất cụ thể.
Ngồi bên cạnh là một chàng thanh niên đang cắm đầu viết lách, nếu mà không biết thì phần lớn mọi người sẽ cho rằng đây là thư ký bí thư thị ủy, nhưng thân phận thật sự của hắn lại là phó bí thư thị ủy, thị trưởng.
Theo Lý Đạo Sinh biết thì vị thị trưởng trẻ tuổi này đã bộc lộ tài năng rất mãnh liệt khi còn nhậm chức ở Ninh Lăng, đây là tin mà hắn nghe được từ Biên Phong - một tay trợ thủ khá thân thiết của y, vốn đã từng làm cộng sự với Triệu Quốc Đống. Nhưng ở Hoài Khánh được một thời gian mà y lại cảm thấy vị thị trưởng trẻ tuổi này như đã biến thành một người khác, có vẻ rất trầm tĩnh và thận trọng.
Y vẫn thường xuyên liên lạc qua điện thoại với Biên Phong, cũng nói đùa rằng vị thị trưởng họ Triệu này là một người có phong cách nội liễm, nói thì ít mà làm thì nhiều. Biên Phong tỏ vẻ không tin rồi sau cùng nói với hắn rằng có lẽ đây chỉ là một loại biểu hiện bề ngoài.
Triệu Quốc Đống thật ra chẳng hề có ý nghĩ muốn tăng ấn tượng của mình trong suy nghĩ của người khác, các nội dung mà hội nghị thường vụ thị ủy nghiên cứu hôm nay rất quan trọng đối với hắn. Hội nghị phải thông qua thẩm định đề án "Đưa Hoài Khánh trở thành trung tâm giáo dục dạy nghề của vùng Trung Tây", nhưng nội bộ thị ủy cũng không đạt được ý kiến nhất trí về việc thẩm định này, ngay cả Trần Anh Lộc cũng giữ thái độ trì hoãn về việc này.
Trong buổi họp hội ý Phó Thiên đã tỏ ý muốn ủy ban nhân dân thị xã nên cắt giảm kế hoạch này một cách thích hợp. Tuy Trần Anh Lộc lại không tỏ thái độ một cách rõ ràng nhưng Triệu Quốc Đống lại cảm giác hắn nghiêng về ý kiến này.
Triệu Quốc Đống vẫn luôn kiên trì với nguyên tắc đứng vững lâu dài, kế hoạch này chẳng những không nên cắt giảm mà còn phải thúc đẩy mạnh mẽ và đề cao tiêu chuẩn với những quận, quận, huyện có điều kiện tốt. Ân Cảnh Tùng thì có khuynh hướng nghiêng về ý kiến của Triệu Quốc Đống, nhưng đồng thời cũng đưa ra lo lắng của mình về việc đảm bảo tài chính.
Bởi vì bất đồng khá lớn nên cuối cùng Trần Anh Lộc quyết định là đệ trình lên hội nghị thường vụ thị ủy để thảo luận.
Phó thị trưởng An Nhiên lại được dự thính hội nghị một lần nữa, cô giới thiệu của ủy ban nhân dân thị xã về việc dạy nghề lần này. Nhất là lợi dụng cơ hội tỉnh đưa Hoài Khánh trở thành nơi thí điểm dạy nghề, đẩy mạnh sự nghiệp dạy nghề được mở rộng trong toàn thị xã, góp phần chuyển đổi cơ cấu tài nguyên lao động cho thị trường lao động Hoài Khánh, nâng cao tố chất sức lao động toàn thị xã, đề cao giá trị cấu thành lao động, trợ giúp công nhân và nhân viên thất nghiệp của các đơn vị bên dưới được nâng cao năng lực nghề nghiệp, giúp đỡ nguồn lao động dư thừa ở nông thôn thể hiện được tố chất và nâng cao giá trị.
Ngoài dự liệu của Triệu Quốc Đống, việc thảo luận đề án này cũng không khiến các thường vụ quá hứng thú. Tuy rằng Trần Anh Lộc đã nhấn mạnh tầm quan trọng, sự tất yếu và tính khả thi của việc này đối với việc xây dựng Hoài Khánh sau này thành một trung tâm kinh tế mạnh, yêu cầu các thường vụ phải suy xét một cách nghiêm túc, nhưng các thường vụ rõ ràng đã phụ lại sự kỳ vọng của Trần Anh Lộc khi đều bỏ phiếu tán thành đề án này một cách sảng khoái. Có lẽ không ai muốn làm khó dễ thị trưởng Triệu về một việc chẳng liên quan đến lợi ích thực chất là bao nên đều bãi binh, nhưng nguyên nhân thực chất đó là vì ai cũng cảm thấy hứng thú với chương trình nghị sự đằng sau.
Tuy rằng Phó Thiên và Lữ Thu Thần đều vẫn giữ nguyên thái độ phản đối đề án này nhưng hai người bọn họ đều cảm thấy tâm thần bất an, thái độ phản đối hiển nhiên không mạnh như bọn họ dự đoán. Các thường vụ khác đều tỏ vẻ tán đồng với các mức độ khác nhau do tư tưởng không tập trung, cuối cùng đề án này được thông qua.
Tiêu Triều biết trọng điểm hội nghị hôm nay còn đang ở chỗ mình, không ngoài dự đoán khi trong cuộc họp hội ý nghiên cứu về vấn đề nhân sự cũng xuất hiện ý kiến bất đồng. Lần này đề xuất 4 ứng viên cần nghiên cứu nhưng tranh luận chủ yếu lại tập trung vào lãnh đạo hai quận, huyện.
Ngoại trừ ứng viên vào vị trí chủ tịch quận Khánh Châu thì chính là vị trí thường vụ quận ủy, bí thư đảng ủy chính pháp quận Khánh Châu. Bí thư đảng ủy chính pháp đương nhiệm đã đến tuổi về hưu, đại hội đại biểu nhân dân quận đã đi trước một bước tuyển cử vị này thành phó chủ nhiệm đại hội đại biểu nhân dân quận, nhưng cái ghế trống để lại đã trở thành tiêu điểm.
Tiêu Triều căn cứ ý kiến của quận ủy và bên đảng ủy chính pháp quận Khánh Châu nên đề xuất ứng viên chính là Từ Trạch Tài, phân cục trưởng phân cục công an quận Khánh Châu. Nhưng Triệu Quốc Đống lại tỏ ý phản đối một cách thẳng thừng, việc này cũng nhận được sự ủng hộ của Ân Cảnh Tùng. Hai người đều cho rằng Từ Trạch Tài đóng một vai trò không tốt trong sự kiện Khánh Châu, không theo nguyên tắc tổ chức lãnh đạo hai cấp, không báo cáo mà tự ý liên kết với tổ điều tra sở công an tỉnh bí mật điều đình, khiến sự kiện Khánh Châu bùng phát, gây ra ảnh hưởng cực kỳ tồi tệ. Người như thế chẳng những không nên đề bạt mà phải điều chỉnh ra khỏi vị trí này một cách quyết đoán.
Phó Thiên thì lại cho rằng tuy Từ Trạch Tài có khiếm khuyết về cách làm trong sự kiện Khánh Châu nhưng cũng không có vấn đề gì lớn về nguyên tắc. Vấn đề hỗ trợ cơ quan công an cấp trên điều tra cũng là nghĩa vụ của cơ quan công an địa phương, đương nhiên hắn cũng đang suy xét vấn đề ích lợi và ảnh hưởng địa phương.
Triệu Quốc Đống thì lại tỏ ý không tán đồng quan điểm của Phó Thiên, một phân cục trưởng phân cục công an quận vừa không được cục công an thị xã trao quyền lại không báo cáo tình hình với quận ủy, ủy ban nhân dân quận, tự tiện tham gia vào một vụ án liên quan đến ổn định xã hội toàn quận thậm chí toàn thị xã, một hành vi như vậy rất khó dùng từ "lỗ mãng" để hình dung, ít nhất có thể nói thì cũng phải nói rằng người này hoặc là không hề có cái nhìn đại cục, hoặc là có mưu đồ gì khác.
Lời của Triệu Quốc Đống khá nặng, chẳng khác nào đổ cái tội chết. Ân Cảnh Tùng cũng rất kiên quyết về vấn đề này, tỏ vẻ rằng một người như vậy tuyệt đối không thể là ứng viên để cấp thường vụ suy xét được.
Bởi vì hai người Triệu, Ân kiên quyết phản đối cộng thêm việc Trần Anh Lộc cũng không quá thích người này nên Từ Trạch Tài đã bị gạt bỏ. Triệu Quốc Đống kiến nghị rằng nếu như chưa có được ứng viên thích hợp thì cũng có thể suy xét tạm thời để bí thư đảng ủy chính pháp đương nhiệm giữ tiếp một thời gian, đợi đến khi có ứng viên thích hợp thì sẽ đưa ra nghiên cứu sau.
Cho nên trong hội nghị thường vụ thị ủy lần này thì ứng viên đã bị gác lại.
Tới khi bàn về chức phó bí thư huyện ủy huyện Vũ Xuyên thì dù trong hội nghị hội ý lúc trước cũng có tranh luận nhất định nhưng Trần Anh Lộc đã tỏ thái độ dứt khoát. Mặc dù tỏ ý có thể đệ trình lên hội nghị thường vụ thị ủy để nghiên cứu tham thảo nhưng hai người Triệu, Ân đều hiểu việc chọn người này khó có ý kiến trái ngược với Trần Anh Lộc.
Tới khi ứng viên cục trưởng cục giao thông và cục thủy lợi thị xã được thông qua thì hội nghị có vẻ bình lặng nhưng ai cũng biết đây là là hiện tượng bề ngoài giống như là con gái đã xuất giá, tiêu điểm thực sự còn ở phía sau.
- Bí thư Trần, nếu mọi người có tranh luận về việc chọn người làm chủ tịch quận Khánh Châu thì tôi nghĩ trong thời gian ngắn này cũng chẳng có ai thuyết phục được ai, vậy thì nên biểu quyết dựa theo trình tự tổ chức đi.
Phó Thiên đánh mắt về phía Trần Anh Lộc, ánh mắt tỏ ra rất bình tĩnh, ung dung.
Trần Anh Lộc lại loáng thoáng có cảm giác bất an, thái độ của Triệu Quốc Đống có phần quỷ dị. Tuy hắn vẫn giữ quan điểm của mình nhưng hắn cũng biết, vị trí chủ tịch quận Khánh Châu liên quan đến nhiều gút mắc lợi ích. Đây không phải là chuyện mà anh có thể thay đổi thái độ bằng miệng lưỡi được, có thể nói trước khi hội nghị thường vụ thị ủy này diễn ra thì thái độ của mọi người cũng đã sớm có quyết định rồi. Nhưng Triệu Quốc Đống thì lại tỏ vẻ hết sức bình tĩnh, biểu hiện này thậm chí còn tự tin hơn cả Phó Thiên nên khiến Trần Anh Lộc cảm thấy khá sợ.
Chỉ có điều chuyện đã đi tới bước này thì cũng không còn lựa chọn nào khác. Phó Thiên chủ động đề xuất bỏ phiếu biểu quyết thì chắc là đã chuẩn bị đầy đủ, nếu không nắm chắc mười phần thì hắn sẽ không đề nghị rõ ràng như vậy.
Triệu Quốc Đống lên tiếng đầu tiên tán đồng Thịnh Khắc Minh làm phó bí thư quận ủy, quyền chủ tịch quận Khánh Châu, Phó Thiên thì tỏ vẻ tán đồng Lỗ Văn. Ngay sau đó Ân Cảnh Tùng tỏ ý ủng hộ Thịnh Khắc Minh còn Lữ Thu Thần thì ủng hộ Lỗ Văn, Tiêu Triều bỏ phiếu trắng. Điều khiến mọi người bất ngờ đó là Trương Quả Hỉ lại bỏ phiếu tán thành Thịnh Khắc Minh, đến lúc này Trần Anh Lộc mới ý thức được cuội hội nghị hiện nay đã thoát khỏi tầm khống chế của mình.
Vốn theo hắn nghĩ thì dù là Thịnh Khắc Minh có được thông qua thì mình cũng vẫn có thể tỏ thái độ để kéo hắn lại, thế nhưng Phó Thiên thì lại quá hấp tấp nên dẫn tới sự biến hóa lớn. Trong lúc nhất thời Trần Anh Lộc thậm chí còn không biết nếu mình tỏ thái độ thì liệu có thể ảnh hưởng tới loại người không bao giờ tỏ thái độ khi chưa nhận thức rõ vấn đề như Trương Quả Hỉ hay không.
Khi Cố Vĩnh Bân bỏ phiếu trắng thì vị thường vụ thị ủy, tư lệnh quân khu mới bổ nhiệm Lý Đạo Sinh lại tán thành Thịnh Khắc Minh, lúc này sắc mặt của Trần Anh Lộc trở nên âm trầm cực điểm.
Sáu so với năm, dù mình có bỏ phiếu cho Lỗ Văn thì cục diện vẫn sẽ giằng co giống như cũ, mà chắc chắn điều này chẳng khác nào công khai mâu thuẫn về quan điểm giữa mình với Triệu Quốc Đống.
Phó Thiên tuyệt đối không ngờ Trương Quả Hỉ vừa lâm trận lại phản chiến, hắn tự nhận là quan hệ giữa mình với Trương Quả Hỉ vẫn được duy trì khá tốt. Mà mọi người thì đều biết quan hệ giữa Trương Quả Hỉ và Triệu Quốc Đống lại không hòa thuận, thậm chí Triệu Quốc Đống còn công khai phê bình ban tuyên giáo không làm được gì thậm chí còn gây ra tác dụng ngược đối với việc thúc đẩy kiến thiết thành thị. Tuy rằng Trương Quả Hỉ thành khẩn tiếp nhận lời phê bình nhưng Phó Thiên tin rằng với tư cách một thường vụ thị ủy lão thành như Trương Quả Hỉ thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để đâm đối phương một kích.
Đặng Nhược Hiền kinh ngạc khi thấy cục diện đột nhiên sinh biến, một phiếu của Trương Quả Hỉ cộng thêm việc Tiêu Triều, Cố Vĩnh Bân bỏ phiếu trắng thì đã trở thành điểm mấu chốt, nếu như nói hai người Tiêu Triều và Cố Vĩnh Bân có chủ kiến riêng của mình thì
Thịnh Khắc Minh quá quan khiến cho việc biểu quyết chọn người làm phó bí thư huyện ủy huyện Vũ Xuyên lúc sau trở nên nhạt nhẽo, bất kể là Trần Anh Lộc hay là Phó Thiên đều bước ra ngoài với vẻ bực bội.
Hội nghị thường vụ thị ủy đã kết thúc.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK