- Lão Lam, tâm trạng của dân chúng thế nào rồi?
Triệu Quốc Đống ra khỏi Wc rồi tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện. Lam Quang bây giờ đang cùng mấy chục dân chúng ngồi ở hội trường của ban Tiếp dân, tình hình về cơ bản đã được khống chế.
- Vẫn rất tức giận, có lẽ là do có người Tào Tập lộ tin Huyện ủy, Ủy ban muốn cắt giảm không làm theo hiệp định nên mới làm dân chúng oán thán. Dân chúng cho rằng huyện nói mà không giữ lời.
Lam Quang trầm giọng nói, chuyện này cũng là do y nói chuyện nhiều với dân chúng nên giọng đã khàn đi nhiều.
- Chẳng qua bây giờ đã khống chế trong phạm vi nhất định nhưng tôi sợ điểm thăm quan ở Tào Tập cần phải hủy bỏ.
- Ừ, Thị ủy đã quyết định hủy điểm ở Tào Tập. Thiết Minh đã tới chưa?
Triệu Quốc Đống có chút đau đầu. Thiết Minh sau khi lên làm Bí thư huyện ủy nhưng vẫn chưa từ chức Chủ tịch huyện, thị xã vẫn chưa thống nhất ai làm Chủ tịch huyện Tào Tập, chính xác là chưa có người thích hợp.
- Chưa tới, chẳng qua tôi nghĩ Thiết Minh có tới cũng không nên ra mặt vội, chờ thị xã ổn định tình hình đã. Ngòi ra nếu Thiết Minh ra mặt thì sợ không có cơ hội trao đổi lần nữa. Ý của tôi là mời người phụ trách quản lý ở huyện đứng ra giải thích, khuyên bảo, còn cả việc phải xác định phải làm theo hiệp định. Tào Tập làm như thế kia rất dễ tạo thành ảnh hưởng xấu. Ý của tôi nếu đã xác định nguyên tắc thì phải kiên trì, không thể bởi vì cu kiên trì mà anh lùi bước, dân chúng không hiểu là anh lại lừa gạt, như vậy dễ tạo thành vấn đề lớn.
Lam Quang làm nhiều năm ở hệ thống chính pháp nên rất nhanh phân tích được tình hình, hơn nữa cũng đưa ra đề nghị hữu hiệu.
- Ý của Kiếm Dân thì sao?
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói. Hắn có thể nghe ra đây là ý kiến của Lam Quang. Lục Kiếm Dân cũng ở đó nên hắn muốn nghe ý kiến của Lục Kiếm Dân.
- Ý của Bí thư Kiếm Dân cũng nhất trí như tôi, dưới tình huống như vậy cũng không thể để làm mâu thuẫn quá, phải trấn an nhưng chúng tôi cũng muốn hỏi xem ý kiến của ngài ở vấn đề này là như thế nào?
Lam Quang nói.
Triệu Quốc Đống cũng hiểu ngay ý của của Lam Quang. Ở điểm này Lục Kiếm Dân và Lam Quang không nhất trí.
Lục Kiếm Dân kiên quyết phản đối việc để Thiết Minh làm Bí thư huyện ủy Tào Tập. Nếu như không phải Triệu Quốc Đống nỗ lực thuyết phục đối phương thì chỉ sợ trong hội nghị thường ủy Lục Kiếm Dân nhất định sẽ lên tiếng không ít. Ít nhất Toàn Lực Trí cùng Lỗ Năng cũng không đồng ý với Thiết Minh.
Lần này xảy ra chuyện lớn như vậy, chỉ sợ sau khi hội nghị kết thúc sẽ có cơn sóng lớn. Lục Kiếm Dân bây giờ mặc dù ủng hộ ý kiến của Lam Quang nhưng chỉ là do tình thế, cũng không có nghĩa y chấp nhận thái độ của Huyện ủy, Ủy ban Tào Tập.
Triệu Quốc Đống không khỏi cười khổ một tiếng, hắn vốn muốn coi Ninh Lăng là một nơi tốt đẹp trong sự nghiệp của mình, không muốn dính vào tranh cãi, mâu thuẫn nhưng bây giờ xem ra hắn mơ mộng xa vời.
- Lão Lam, cứ làm theo ý anh. Thiết Minh có thể tạm thời không ra mặt, kéo dài một chút, chờ tâm trạng quần chúng ổn định là được. Đương nhiên thị xã cũng cần có câu trả lời thuyết phục. ý của tôi là Huyện ủy, Ủy ban Tào Tập phải thực hiện lời hứa với dân chúng, không cần biết nguyên nhân gì khác cả.
Triệu Quốc Đống dừng một chút rồi nói tiếp:
- Đương nhiên khi trả lời dân chúng cũng cần có kế sách. Vừa tỏ thái độ của Thị ủy, Ủy ban, vừa kiên quyết chỉ rõ bọn họ tổ chức tập thể lên kiện cáo như vậy là không hợp pháp, yêu cầu bọn họ làm theo trình tự, hợp pháp.
Lam Quang nhận được ý kiến của Triệu Quốc Đống liền yên tâm hơn. Nói chuyện cũng tốt, đàm phán cũng tốt, chỉ sợ lãnh đạo chủ yếu không tỏ thái độ nên sẽ làm khó anh. Chỉ cần lãnh đạo chủ yếu có ý kiến rõ ràng thì chuyện này sẽ đơn giản hơn nhiều, các vấn đề sẽ được giải quyết nhanh chóng.
Nói thật Lam Quang cũng có chút khó chịu với Huyện ủy, Ủy ban Tào Tập. Lúc trước vì đạt thành tích mà đáp ứng đủ điều kiện. Bây giờ đối mặt dân chúng, anh lại định giở trò. Như vậy sẽ làm cho Đảng ủy, chính quyền mất uy tín, không có lợi cho việc triển khai công việc sau này. Nhưng bây giờ việc đã đến nước này thì điều cần nhất chính là xử lý ổn thỏa.
Lam Quang sau đó thông báo Tào Tập chuẩn bị một xe buýt, đợi sau khi làm xong công tác trấn an sẽ đưa qu về. Về điểm khác cũng truyền đạt ý kiến của Triệu Quốc Đống với Tào Tập, để bọn họ thực hiện theo yêu cầu của Thị ủy.
Làm như thế nào để thông suốt các cửa thì người của ban Tiếp dân thị xã, huyện đều có nhiều kinh nghiệm, nói chuyện đều có trình độ. Tùy tiện là ai cũng có thể nói dối không đỏ mặt, tim không đập nhanh.
Triệu Quốc Đống vào hội nghị rồi liếc nhìn sang bên Chung Dược Quân. Hắn có thể nhận ra Chung Dược Quân đang không được yên tâm.
Tâm trạng Chung Dược Quân này không nhắc tới, tâm cơ thì Chung Dược Quân có nhưng chỉ là so sánh với Lục Kiếm Dân đã từng làm Bí thư Quận ủy sau đó tới chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật, Phó bí thư Thị ủy thì đúng là kém hơn đôi chút.
Sau một phen giao đấu, Thiết Minh làm Bí thư huyện ủy kiêm chủ tịch Tào Tập nhưng lại làm ăn kém đến thế, điều này sẽ ảnh hưởng đến uy tín của Chung Dược Quân.
…
Cửa xe Kesida tự động mở ra, đoàn người xuống. Vưu Liên Hương đi đằng trước giới thiệu, Ứng Đông Lưu, Tần Hạo Nghiên theo sát sau đó, hai người đi khá nhanh và giữ khoảng cách nhất định với nhóm người đi sau.
Khách từ bộ ngành Trung ương đi cùng với Phó chủ tịch thường trực Nhâm Vi Phong, nói chuyện vui vẻ như nói chuyện đề tài gì đó. Đại biểu các thành phố, thị xã thì chia làm mấy nhóm. Có người theo đơn vị, có người quen nhau nên đi với nhau. Mọi người vừa thảo luận vừa đi tới nên tạo thành vài nhóm người khác nhau.
Đàm Lập Phong im lặng không nói đi theo dòng người, Đặng Nhược Hiền cũng không nói gì.
Sau khi Lữ Thu Thần làm Phó bí thư Thị ủy, Trần Anh Lộc và Đàm Lập Phong đều đề cử Đặng Nhược Hiền làm Phó thị trưởng thường trực chứ không phải Trưởng ban tổ chức cán bộ Tiêu Triều như mọi người vẫn nghĩ. Đặng Nhược Hiền từ thường vụ, Phó Thị trưởng nhảy lên làm Phó thị trưởng thường trực có thể nói là bước tiến không hề nhỏ.
Nếu nói về quan hệ mật thiết thì Tiêu Triều quan hệ với Trần Anh Lộc và Đàm Lập Phong tốt hơn so với Đặng Nhược Hiền nhiều, vì thế việc Đặng Nhược Hiền lên chức đã tạo ra một vài bất ngờ.
- Nhược Hiền, đi mấy điểm, anh thấy sao?
Đàm Lập Phong lúc này không còn vẻ quá tự tin như trước mà trong mắt lộ ra vẻ lo lắng.
- Bí thư Đàm, nếu nói về quy mô sản xuất công nghiệp thì Ninh Lăng không thể so sánh với Hoài Khánh chúng ta. Bọn họ trước đây tập trung chính vào sản xuất nông nghiệp, chỉ ba bốn năm nay mới thay đổi. Chẳng qua xu thế phát triển của bọn họ rất nhanh, hơn nữa chọn phương hướng cũng rất chính xác.
Đặng Nhược Hiền cẩn thận nói. Đàm Lập Phong hỏi đương nhiên là có ý đồ. Tốc độ phát triển của Hoài Khánh mặc dù không kém, hơn nữa GDP cao hơn hẳn Ninh Lăng nhưng chỉ dựa vào mấy điểm mọi người đi thăm quan đúng là làm người ta giật mình.
- Giống như lúc trước Hoài Khánh chúng ta xác định phát triển ngành hệ thống mạch điện vậy, Ninh Lăng cũng chọn ngành năng lượng mới làm điểm đột phá. Bí thư Triệu có thể nói là nhân tài trong công tác kinh tế. Y xác định phương hướng sản nghiệp trụ cột rất nhạy bén. Ha ha, nói thật điểm này tôi tự nhận mình kém hơn nhiều.
Đàm Lập Phong gật đầu. Mặc dù y vẫn coi Triệu Quốc Đống là đối thủ cạnh tranh nhưng nói thật sau khi Triệu Quốc Đống tới Ninh Lăng làm Bí thư thị ủy, y đã không coi Triệu Quốc Đống làm đối thủ chính của mình. Miên Châu, Kiến Dương cùng với Vĩnh Lương, nhất là Vĩnh Lương mới là đối thủ cạnh tranh của y.
Nhất là Vĩnh Lương hai năm nay phát triển rất nhanh, GDP vượt xa Hoài Khánh, năm ngoái còn vượt Miên Châu cùng Kiến Dương để đứng thứ hai toàn tỉnh. Mà GDP Ninh Lăng năm ngoái chưa đến 20 tỷ. Đàm Lập Phong cho rằng dù Triệu Quốc Đống giỏi hơn nữa cũng không thể nào khiến Ninh Lăng phát triển vượt bậc trong hai ba năm tới.
Đặng Nhược Hiền nói chuyện khá khách khí. Các chiêu thức trong công tác kinh tế của Triệu Quốc Đống có thể nói ở tỉnh An Nguyên này không mấy người so sánh được. Đàm Lập Phong cũng tự nhận mình kém hơn đôi chút.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK