- Xếp hạng đúng là hại người, nhất là bây giờ khi lãnh đạo chủ yếu của Đảng ủy, chính quyền khi nói chuyện đều là tăng trưởng kinh tế, là tăng giá trị sản lượng sản xuất công nghiệp, tăng tài sản đầu tư cố định, thu hút đầu tư, tăng thu tài chính, tăng thu thuế … một loạt con số theo tôi thấy làm các Bí thư, Chủ tịch huyện đều đau đầu để nhớ. Không chỉ phải hiểu rõ con số của quận, huyện mình, còn phải hiểu mấy quận, huyện lân cận, các đối thủ cạnh tranh.
Vưu Liên Hương thở dài một tiếng để cơ thể mình lơ lửng trong lòng. Cơ thể cô khá đẫy đà, làn da trắng nõn, hơn nữa hay ngâm suối nước nóng nên gần 40 mà vẫn giữ gìn rất tốt.
- Chú ý vào chỉ tiêu kinh tế cũng là việc tốt. Ít nhất theo tôi thấy đã thành lập được cơ chế khiến các quận, huyện hiểu rõ về số liệu địa phương mình, nghĩ ra cách để thay đổi, để phát triển. Nhưng tôi không đơn thuần lấy giá trị GDP để đánh giá sự phát triển kinh tế, xã hội của một nơi. Tôi thật ra khá đồng ý với quan điểm của Chủ tịch Ứng đã nói khi thị sát công việc Vĩnh Lương.
Triệu Quốc Đống nói.
- Quan điểm của Chủ tịch Ứng khi thị sát công việc ở Vĩnh Lương?
Vưu Liên Hương nhíu mày nói:
- Quan điểm mà Chủ tịch Ứng nói ra cậu cũng biết? Cậu có mặt ở đó sao?
- Không có, chẳng qua văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh cũng đã sửa lại một phần bài phát biểu của Chủ tịch Ứng ở Vĩnh Lương. Chủ tịch Ứng nói GDP mặc dù quan trọng, xếp hạng mặc dù quan trọng nhưng khi cân nhắc năng lực, hiệu quả của Đảng ủy, chính quyền địa phương thì không chỉ đơn thuần dựa vào GDP, còn phải xem việc tăng thu nhập của dân chúng, phải xem tài chính thu vào, phải xem sự phát triển liên tục, xem sức cạnh tranh của đô thị có mạnh lên hay không? Mà xem hiệu quả của bộ máy Đảng ủy, chính quyền địa phương thì còn phải có vài chỉ tiêu mơ hồ khác. Ví dụ như cuộc sống hạnh phúc của dân chúng, chỉ tiêu bảo vệ môi trường …
Vưu Liên Hương gật đầu nói:
- Tôi sớm nghe qua về tác phong làm việc của Chủ tịch Ứng, quan điểm không giống người bình thường. Quan điểm Chủ tịch Ứng có vẻ biến tướng lật đổ quan điểm lấy GDP luận anh hùng bây giờ. Trên tỉnh chẳng lẽ không có ý kiến khác?
Triệu Quốc Đống nhìn Vưu Liên Hương. Hắn ngồi nghiêng nên có thể thấy được khe sâu trên ngực Vưu Liên Hương. Bộ đồ tắm hai mảnh làm vú cô như muốn nứt ra dưới áo tắm, rất quyến rũ, đủ thu hút ánh mắt con người.
Triệu Quốc Đống biết Vưu Liên Hương muốn hỏi Bí thư Ninh có ý kiến gì về vấn đề này không? Sự nhạy cảm chính trị của Vưu Liên Hương càng lúc càng mạnh, thoáng nghe một chút là có được phản ứng chính xác. Xem ra làm Trưởng ban tổ chức cán bộ làm Vưu Liên Hương càng lúc càng chín chắn hơn nữa. Hắn cũng biết Vưu Liên Hương và Qua Tĩnh đã tạo được quan hệ, không cần hắn làm cầu nối nữa.
- Bí thư Ninh khi tới Hoài Khánh thị sát, tôi cũng mơ hồ nhắc đến quan điểm này. Bí thư Ninh hỏi tôi thấy như thế nào.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói.
Không chỉ Vưu Liên Hương giật mình, ngay cả Giản Hồng và Vưu Huệ Hương ở bên đều há hốc mồm. Triệu Quốc Đống này bị làm sao mà dám nhắc tới quan điểm này trước mặt Bí thư Ninh?
- Quốc Đống, cậu lúc ấy có phải ấm đầu không?
Vưu Liên Hương không tìm được câu nào khác ngoài câu này.
- Vưu tỷ, chị cảm thấy tôi muốn tự chuốc vạ vào người sao?
Triệu Quốc Đống nháy nháy mắt nói:
- Rất cảm ơn Vưu tỷ đã quan tâm.
- Thị trưởng Triệu, ngài hỏi như vậy sợ không đúng lúc. Dù là ngài đồng ý hay không thì tôi cảm thấy ngài không nên nhắc tới việc này trước mặt Bí thư Ninh.
Giản Hồng ít khi xen vào lúc này cũng phải nhíu mày nói.
- Không, tôi không cho rằng như vậy. Tôi cảm thấy Bí thư Ninh đã sớm hiểu rõ quan điểm này, hơn nữa hình như cũng cân nhắc quan điểm này. Làm như thế nào để làm lãnh đạo có ấn tượng, Giản Hồng, có những lúc chị phải nhìn đúng, phải mạo hiểm mới đạt được thành công. Chị cần phải mạnh dạn thể hiện, không cần biết là đúng hay sai, ít nhất làm lãnh đạo có ấn tượng với chị thì vẫn tốt hơn mà.
Triệu Quốc Đống nhìn chằm chằm Giản Hồng và nói.
Giản Hồng bị Triệu Quốc Đống nhìn thẳng vào, lại nghe thấy câu nói của Triệu Quốc Đống như đang nhắc nhở mình nên không khỏi động tâm.
Sau khi Triệu Quốc Đống rời khỏi Ninh Lăng, Giản Hồng cảm thấy mình gặp rất nhiều khó khăn. Ở tuổi của cô mà chỉ dừng lại tại chức vụ hiện có thì Giản Hồng không cam tâm. Mặc dù Vưu Liên Hương cũng đã cố gắng giúp cô nhưng không thành công.
Sau khi cạnh tranh chức Chánh văn phòng Thị ủy thất bại, vị trí của cô trở nên xấu hổ hơn nhiều. Văn phòng Thị ủy có bốn Phó trưởng ban thư ký, một con số không hề ít. Hoàng Lăng có ấn tượng bình thường với cô. Cô mặc dù vẫn nỗ lực làm việc nhưng vẫn không thể có đột phá.
Hôm nay Triệu Quốc Đống nói làm Giản Hồng hiểu ra đôi chút. Hoàng Lăng là người không làm theo lẽ thường, người thể hiện một cách theo đúng quy củ thì y lại thấy là bình thường. Như vậy không bằng tìm cơ hội thể hiện mình, có lẽ sẽ thay đổi tình thế.
Triệu Quốc Đống đúng là có ý chỉ điểm cho Giản Hồng. Theo hắn thấy bây giờ Hoàng Lăng vẫn được Tỉnh ủy coi trọng, nhất là tăng trưởng kinh tế của Ninh Lăng vẫn xếp thứ hai của tỉnh. Hai người Ninh Pháp, Ứng Đông Lưu đều rất hài lòng. Tuy hắn và Vưu Liên Hương biết Hoàng Lăng sớm muộn có vấn đề nên đề phòng, nhưng Giản Hồng hiện nay không dính dáng gì, không bằng tìm cơ hội làm Hoàng Lăng chú trọng. Có Vưu Liên Hương nói giúp thì nhân cơ hội xuống huyện phát triển cũng là tốt.
Lúc này hai chị em Vưu Liên Hương, Vưu Huệ Hương đều nhìn Triệu Quốc Đống. Tất nhiên muốn biết Triệu Quốc Đống trả lời Bí thư Ninh như thế nào.
- Tôi trả lời quan điểm của Chủ tịch Ứng có một số lý lẽ, nó sẽ phù hợp với một giai đoạn nhất định. Nhưng theo tình hình hiện nay thì chỉ tiêu đánh giá một nơi phát triển hay không thì chỉ số GDP, vị trí xếp hạng là tuyệt đối không thay đổi. Dù sao đây là đại biểu trực quan nhất cho sự phát triển kinh tế của một nơi. Nhưng tôi cũng nói đến ý kiến của mình. Việc tăng thu nhập của dân chúng cũng là chỉ tiêu rất quan trọng, tiếp theo đó còn một chỉ tiêu quan trọng nữa là thu tài chính của địa phương, nhất là tiền thu thuế. Ba chỉ tiêu này cũng cần phải là chỉ tiêu quan trọng trong đánh giá.
Triệu Quốc Đống nói như vậy đúng là làm cho Ninh Pháp có hứng thú nên mới hỏi cái nhìn của hắn.
Triệu Quốc Đống đã trả lời hiện nay khi phát triển kinh tế là công việc trung tâm của cả nước, cân nhắc một nơi phát triển kinh tế thì trực quan nhất là GDP, các yếu tố khác chỉ là tham khảo. Nhưng mà thu nhập của dân chúng cũng là thể hiện tôn chỉ và mục tiêu chấp chính của Đảng. Đó chính là phục vụ nhân dân, làm cho dân chúng sống hạnh phúc. Mặc kệ GDP của anh tăng cao bao nhiêu, nhưng nếu như dân chúng không thể đạt lợi ích từ đó, cuộc sống không được đề cao thì có thể nói Đảng ủy, chính quyền địa phương đã thất bại.
Về phần tăng thu tài chính sẽ chứng minh việc vận hành kinh tế địa phương tốt đẹp, chính quyền có thể đầu tư nhiều tài chính vào sự nghiệp dân sinh, đây cũng là một chỉ tiêu quan trọng xem kinh tế địa phương phát triển có khỏe mạnh hay không?
Mặc dù lúc ấy Ninh Pháp không bình luận về quan điểm của Triệu Quốc Đống, hưng Triệu Quốc Đống có thể cảm thấy Ninh Pháp đã chăm chú lắng nghe mình nói, nhất là quan điểm thu nhập bình quân đã làm Ninh Pháp rất chú ý.
Theo quan điểm của thì thu nhập bình quân, GDP và thu nhập tài chính của chính quyền có tỉ lệ 4 4 2 khi đánh giá xếp hạng một địa phương, mà bảo vệ môi trường chỉ là một phiếu phủ quyết trong đó mà thôi. Đương nhiên đây chỉ là quan điểm cá nhân của hắn. Hắn cũng biết hiện nay muốn thực hiện quan điểm này là không thực tế, nhưng ít nhất cũng có thể đại biểu phương hướng phát triển.
Sau đó Ninh Pháp không nói tới chuyện này, Triệu Quốc Đống cũng biết ý tránh sang việc khác.
Bây giờ hắn nói làm hai chị em Vưu Liên Hương phải suy nghĩ do nội dung vấn đề này quá phong phú nên các cô trong lúc nhất thời không thể hiểu hết.
Triệu Quốc Đống cũng không giải thích nhiều, có thể hiểu thì sớm muộn cũng sẽ hiểu. Nếu không hiểu thì anh giải thích rất rõ ràng thì đối phương cũng không thể nhận. Ít nhất hiện nay chưa nhất định có thể chấp nhận.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK