Nghỉ ngơi hai ngày ba đêm làm hắn thả lỏng hết tinh nhất, nhất là gặp mặt nói chuyện bạn bè đồng nghiệp cũ đã giảm đi nhiều áp lực trong mấy tháng qua của hắn.
Sau ba ngày nghỉ ngơi, nghênh đón Triệu Quốc Đống lúc này vẫn là cuộc chiến đầy khó khăn. Điều chỉnh nhân sự ở Điền Tây nam, Điền Tây bắc cùng điền trung, các cơ quan thuộc tỉnh sắp bắt đầu. Chỉ hai ba tuần nữa sẽ phải xác định xong. Theo ý của Thái Chánh Dương thì trước tháng 11 việc điều chỉnh lãnh đạo các khu vực, cơ quan phải xong, hơn nữa lãnh đạo đều phải tiến vào trạng thái công việc, nói cách khác cần làm xong trước tháng 11 một tháng.
Nghĩ vậy Triệu Quốc Đống có cảm giác như buộc chì vào chân, một cảm giác hưng phấn trào dâng trong lòng. Có thể thấy lịch sử, ảnh hưởng đến lịch sử đã là cơ hội hiếm có. Có lẽ lần điều chỉnh nhân sự này sẽ tạo thành kết cấu và trụ cột cho sự phát triển ổn định của Điền Nam trong ba đến năm năm tới.
…
Điền trung ngoài Côn Châu còn có Khúc Châu, Ngọc Hà, Sở Châu cùng với Hồng Sơn hơi lệch về phía nam một chút. Năm thị xã trên cơ bản là trụ cột kinh tế của Điền Nam. Nhất là ba thành phố thị xã Côn Châu, Khúc Châu cùng Ngọc Hà từ trước đến giờ luôn có GDP và thu nhập bình quân đứng top 3 Điền Nam, mật độ dân số ở khu vực Điền trung cũng cao hơn nhiều khu vực khác. Có thể nói đây là khu vực trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa của Điền Nam.
Mà việc điều chỉnh nhân sự ở đây cũng sẽ khiến cả tỉnh chú ý. Đây cũng là nguyên nhân chính mà Thái Chánh Dương mãi không điều chỉnh nhân sự ở khu vực Điền trung. Y hy vọng Triệu Quốc Đống có thể dành đủ thời gian để điều tra, hiểu rõ, giảm mâu thuẫn xuống mức thấp nhất.
Thái Chánh Dương nhíu mày cẩn thận đọc phương án mà Triệu Quốc Đống đưa lên. phản ánh này mới là chung chung, trong đó còn có vài vị trí mẫn cảm thậm chí còn được Triệu Quốc Đống khoanh tròn nói là chưa trải qua thảo luận chính thức, hội nghị ban bí thư cũng chưa nghiên cứu.
- Vị trí Bí thư thị ủy Sở Châu chú thấy sao?
Thái Chánh Dương trực tiếp hỏi.
Trong năm thị xã ở khu vực Điền trung, Côn Châu coi như xong. Mặc dù Ngô Nguyên Tể và Vương Liệt phối hợp còn có chút vấn đề nhỏ, nhưng theo Triệu Quốc Đống nói thì Vương Liệt là người biết đại cuộc nên sẽ không sợ xảy ra vấn đề lớn. Vấn đề ở Ngọc Hà cũng không lớn, mặc dù kết cấu sản nghiệp khá đơn nhất nhưng chỉ dựa vào ngành sản xuất thuốc lá cũng đủ để đảm bảo cho kinh tế Ngọc Hà phát triển ổn định. Thái Chánh Dương khá hài lòng với công việc của Ngọc Hà.
Tác dụng phát triển kinh tế của Khúc Châu vẫn thuộc nhóm đầu toàn tỉnh. Bí thư Thị ủy Cô Anh Hải cùng thị trưởng Dương Minh Cử đều là nhân vật có năng lực. Cô Anh Hải là chiến hữu của Tống Quốc Lương, là đồng hương của chủ tịch Đào Hòa Khiêm. Nếu năm trước không phải Chu Đăng Cao bị trung ương điều tới Điền Nam làm phó chủ tịch tỉnh, Đào Hòa Khiêm và Tống Quốc Lương sẽ hết lòng đỡ Cô Anh Hải lên làm phó chủ tịch tỉnh. Mà Dương Minh Cử lại là nhân vật do Trương Bảo Quốc một tay đề bạt. Ba người Trương, Đào Tống rất ăn ý ở Khúc Châu. Từ Bí thư thị ủy đến thị trưởng, phó bí thư thị ủy đến Phó thị trưởng thường trực gần như do bọn họ nắm giữ. Do tốc độ phát triển của Khúc Châu vẫn tốt nên Thái Chánh Dương vẫn tha thứ cho hiện tượng cán bộ bản địa nắm giữ Khúc Châu.
Nhưng Sở Châu không đực.
Kinh tế Sở Châu phát triển chậm, mà Bí thư thị ủy lại sắp đến tuổi về hưu. Ai đến làm Bí thư thị ủy Sở Châu là rất quan trọng. Hứa Vọng Giang cùng Trần Trung Kính đều là ứng cử viên nhưng khả năng thắng của Hứa Vọng Giang cao hơn. Dù sao thị trưởng tiếp nhận chức Bí thư thị ủy là hợp lý. Mặc dù Hứa Vọng Giang trước đó lên chức rất nhanh nhưng y cũng đã ngồi ở vị trí thị trưởng được ba năm, thành tích cũng có. Nếu như ép y ở vị trí thị trưởng, để Trần Trung Kính lên thì hơi quá.
Hơn nữa thanh thế của Sở Châu cũng khá tốt, Hứa Vọng Giang liên tiếp trong nhiều trường hợp tỏ vẻ cần phải thay đổi quan niệm tư tưởng, trong phát triển cần có suy nghĩ mới, theo sát chính sách tinh thần của tỉnh ủy. Chiêu này đúng là làm cho Thái Chánh Dương và Triệu Quốc Đống phải khen tên Hứa Vọng Giang này là hồ ly, nghe tiếng là động ngay nhưng lại khiến người khác không thể tìm ra nhược điểm.
Ở tình huống này Hứa Vọng Giang coi như chiếm ưu thế, Trần Trung Kính nếu muốn làm Bí thư thị ủy Sở Châu thì khá khó khăn.
Nhưng từ vị trí địa lý của Sở Châu mà nói thì nó không thể đánh mất, thậm chí nó thành tiêu điểm cho hướng gió. Triệu Quốc Đống đã một lần suy nghĩ có nên điều Hứa Vọng Giang tới làm người đứng đầu một cơ quan của tỉnh hay không? Ví dụ như giám đốc sở Thủy lợi hoặc giám đốc Sở Giao thông. Nhưng thông qua một số nguồn tin truyền lại thì Hứa Vọng Giang có thái độ rất kiên quyết, không muốn lên tỉnh công tác mà thà ở lại Sở Châu làm thị trưởng. Đây nghe ra như là ép tỉnh nhưng cũng đủ thấy quyết tâm của đối phương.
- Ứng viên này vẫn chưa suy nghĩ kỹ, nếu thật sự không được thì em hy vọng Hứa Vọng Giang làm Bí thư thị ủy, Trần Trung Kính làm thị trưởng.
Triệu Quốc Đống biết đây không phải kế sách hay, có thể sẽ không làm Thái Chánh Dương hài lòng nhưng bây giờ đúng là không phải thời cơ tốt. Nếu nói Quách Hoành Hoa còn làm thêm một năm nữa thì hắn sẽ có nhiều con đường để thao tác hơn. Nhưn bây giờ năng lực của cả Hứa Vọng Giang, Trần Trung Kính đều không kém, về lý lịch Trần Trung Kính rõ ràng không bằng Hứa Vọng Giang, dựa theo trình tự cũng nên do Hứa Vọng Giang tiếp chức Bí thư thị ủy.
- Không được.
Thái Chánh Dương nói ngắn ngọn nhưng không cho phản bác.
- Chú suy nghĩ lại phương án, do Trần Trung Kính làm Bí thư thị ủy Sở Châu, Hứa Vọng Giang có thể cân nhắc điều đến vị trí khác.
Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc. Thái Chánh Dương hiếm khi đưa ra yêu cầu bắt buộc như vậy, hơn nữa rõ ràng đưa ra việc Trần Trung Kính làm Bí thư thị ủy Sở Châu, đây càng lạ hơn. Hắn còn đang cân nhắc có nên để Trần Trung Kính tới một thị xã bên điền tây nam làm bí thư hay không. Nhưng hắn nghĩ nếu Hứa Vọng Giang làm Bí thư thị ủy, Trần Trung Kính lại điều đi thì Sở Châu đúng là thành thiên hạ của thế lực bản địa, như vậy càng không thích hợp nên hắn mới không đề nghị.
- Em sẽ suy nghĩ một chút nhưng mà …
Triệu Quốc Đống còn chưa nói xong, Thái Chánh Dương đã cắt ngang lời hắn.
- Chú không cần nói nhiều. Trần Trung Kính làm Bí thư thị ủy Sở Châu, Hứa Vọng Giang đi đâu sẽ nghiên cứu sau. Còn tình hình bên Điền tây nam chú nhìn một chút, vấn đề không lớn thì chú đi thương lượng với lão Trương, nhanh chóng xác định xong phương án.
….
Triệu Quốc Đống có chút buồn bực ra khỏi văn phòng Thái Chánh Dương. Lần báo cáo này làm hắn có cảm giác không tốt lắm.
Để Trần Trung Kính làm Bí thư thị ủy không có vấn đề gì, để Hứa Vọng Giang đi cũng không phải vấn đề. Quan trọng nhất chính là để Hứa Vọng Giang tới vị trí nào mới thích hợp, ít nhất phải không tạo ra phản ứng quá lớn. Hơn nữa nếu để Hứa Vọng Giang tới vị trí nhàn ít quyền lực thì còn phải suy nghĩ đến thái độ của Đào Hòa Khiêm và Tống Quốc Lương. Nhất là căn cứ theo hắn biết thì Trương Bảo Quốc cũng có khuynh hướng ủng hộ Hứa Vọng Giang làm Bí thư thị ủy Sở Châu, việc càng khó giải quyết hơn.
Làm Hứa Vọng Giang đến Lan Thương làm Bí thư thị ủy cũng là một phương án, nhưng địa vị của Lan Thương không thể nào so sánh với Sở Châu, thực lực kinh tế cũng kém quá xa. Triệu Quốc Đống không xác định ý kiến này có thể tạo thành tranh luận trong hội nghị thường vụ tỉnh ủy không? Nếu Đào Hòa Khiêm và Tống Quốc Lương quyết định chủ ý muốn chống đối với Thái Chánh Dương thì vấn đề sẽ rất nghiêm trọng.
Thái Chánh Dương có lẽ xem thường quyết tâm của Đào Hòa Khiêm. ở vấn đề này không phải là sự được mất của một vị trí Bí thư thị ủy, Triệu Quốc Đống thậm chí có thể tin rằng Đào Hòa Khiêm sẽ nghĩ vị trí này liên quan đến uy tín của mình tại Điền Nam. Đến ý nghĩa này thì Đào Hòa Khiêm sẽ không nhân nhượng.
Muốn Đào Hòa Khiêm chấp nhận Hứa Vọng Giang rời khỏi Sở Châu thì nhất định phải để cho Hứa Vọng Giang tới một vị trí thích hợp. Nhưng Hứa Vọng Giang đã lộ ra lời nói không muốn lên tỉnh lầm, đây là một mắt xích. Đương nhiên quyết định của tỉnh ủy thì y chỉ có thể phục tùng. Vấn đề nằm ở chỗ hội nghị thường vụ tỉnh ủy nhất định có tranh chấp lớn.
Triệu Quốc Đống về văn phòng không khỏi nhíu mày. Làm trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy đúng là không dễ. Lãnh đạo chủ yếu dặn, anh phải nghĩ hết nước hết cái đi làm theo. Đối phương không cần biết khó xử của anh, đương nhiên không có khó xử thì cũng không cần giao việc cho anh, chuyện hợp logic thì ai chẳng làm được, còn cần anh làm trưởng ban tổ chức cán bộ làm gì?
Chỉ là vấn đề lần này đúng là rất khó khăn. Thái Chánh Dương đang thử giới hạn của Đào Hòa Khiêm? Hay là cho rằng Đào Hòa Khiêm sẽ không vì vậy mà trở mặt? Triệu Quốc Đống không cho rằng đây là cách làm tốt nhất. Anh có thể dùng cách khác để từng bước phát huy sức ảnh hưởng của mình chứ không cần thoáng cái đẩy vấn đề lên mức cao nhất, như vậy rất mạo hiểm. Mà đây là quyết định không sáng suốt đối với một bí thư tỉnh ủy.