Mục lục
Lộng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tự mình đột phá. Ồ, coi như vậy đi. Chẳng qua đây không phải chuyện dễ mà làm được.
Diêu Văn Trí nói.

- Anh ở bên này có thuận lợi không?
Triệu Quốc Đống quan tâm hỏi.

Nam Việt là tỉnh lớn ở Trung Quốc, người ở đây không có ai là kém cả. Dù Ninh Pháp với thân phận ủy viên Bộ Chính trị ngồi đây thì cũng phải phis nhiều công sức.

Vừa cần đảm bảo địa vị đi đầu trong cải cách của Nam Việt không thể bị dao động, vừa phải ứng phó với đủ khó khăn do cải cách mang tới. làm như thế nào xử lý tốt hai vấn đề này, đảm bảo cho tỉnh Nam Việt vẫn phát triển hài hòa, nhanh chóng, đó là thử thách không hề nhỏ đối với Ninh Pháp.

- Ừ, thuận lợi hay không thì cũng khó hình dung. Phải nói ở một góc độ nào đó công việc do tôi được phân công quản lý đã được thừa nhận, nhưng tiếng mắng cũng không hề ít. Ngay cả tôi cũng không biết mình làm vậy là đúng hay sai, tôi chẳng qua chỉ làm theo lương tâm của mình mà thôi, còn sau này do người sau đánh giá.
Diêu Văn Trí suy nghĩ một chút và cảm thấy mình đúng là không tiện đánh giá công việc của mình nên mới nói như vậy.

Triệu Quốc Đống cười nói:
- Tôi cảm thấy anh đi đến bước này thì có lẽ sẽ miễn dịch với lời nhận xét của quần chúng.

- Ha ha, Quốc Đống, dù cho chúng ta có không miễn dịch cũng không được, nghe nhiều thành quen mà. Quan điểm của mình là làm theo quyết định của mình, chỉ cần tỉnh để tôi còn ngồi vị trí này một ngày, làm tôi phụ trách công việc này thì tôi vẫn sẽ làm theo quan điểm của mình.
Diêu Văn Trí dừng một chút rồi nói tiếp:
- Nếu muốn làm việc nghiêm chỉnh thì đôi khi chúng ta cũng cần sự miễn dịch.

- Nam Việt phát triển rất nhanh, tất cả mọi người đều nhìn vào Nam Việt nên Nam Việt gánh áp lực rất lớn, đó là điều người bình thường không thể tưởng tượng nổi. Vì thế rất nhiều công việc ở Nam Việt cũng cần phải có đột phá và đổi mới, dẫn đầu trào lưu trong cả nước. Đây là kỳ vọng của Lãnh đạo trung ương với Nam Việt. Tôi tin Bí thư Ninh cũng có quan điểm này.
Triệu Quốc Đống lạnh nhạt nói.

Diêu Văn Trí cười ha hả nói:
- Ồ, Quốc Đống, xem ra cậu cũng học cách nói văn chương rồi. Tôi còn nghĩ cậu chỉ biết vùi đầu kéo xe, không ngẩng lên nhìn đường. Đây là hiện tượng tốt, Tỉnh ủy An Nguyên muốn thêm một thường vụ là Bí thư thị ủy nơi có kinh tế phát triển, cậu có nghĩ tới không? Còn Long Ứng Hoa và Đàm Lập Phong thì sao?

Xem ra chuyện này cả thế giới đều biết, Triệu Quốc Đống không khỏi cười khổ một tiếng. Mặc dù là Diêu Văn Trí ở tận Nam Việt cũng có thể nghe thấy tin tức này.

- Đúng là có chuyện này chẳng qua bây giờ nói ai có hy vọng sợ là hơi sớm. Anh nói cũng đúng, nếu Tỉnh ủy làm đúng tinh thần Trung ương là chọn từ nơi có kinh tế phát triển thì người đó chỉ sinh ra từ ba người chúng tôi.
Triệu Quốc Đống bình tĩnh nói.

Miên Châu cùng Kiến Dương mặc dù có GDP đứng thứ 3, 4 của tỉnh nhưng hai năm qua phát triển chậm khiến địa vị của Bí thư thị ủy hai nơi này đã giảm đi trong mắt lãnh đạo chủ yếu, còn lại chỉ có ba người với ưu thế khác nhau.

Bạch Nhất Minh cũng đã nhắc hắn nói là Đàm Lập Phong đang tích cực vận động. Yến Nhiên Thiên chính là cầu nối cho y. Một vị ủy viên Đảng ủy Ban Tổ chức cán bộ Trung ương có quan hệ mật thiết với Yến Nhiên Thiên, xem ra sẽ giúp đỡ. Ngoài ra Yến Nhiên Thiên cũng đang giúp Đàm Lập Phong tìm quan hệ với Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương – Chư Hiền. Hơn nữa Long Ứng Hoa cũng đã lên Bắc Kinh để liên lạc với Lăng Chính Dược.

- Ừ, xem ra cậu cũng chuẩn bị tâm lý rồi, nhưng có nắm chắc không vậy?
Diêu Văn Trí khá hài lòng với sự thẳng thắn của Triệu Quốc Đống.
- Tại sao cậu không nói với Bí thư Ninh một câu? Bí thư Ninh và trưởng ban Chư – Ban Tổ chức cán bộ Trung ương là bạn học hồi đại học đó.

- Ồ.
Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc. Diêu Văn Trí nhắc như vậy làm hắn không khỏi cảm kích. Quan hệ giữa hắn và Ninh Pháp không quá gần, chưa đến mức nhờ giúp, trừ khi nhờ Thái Chánh Dương ra mặt. Nhưng nếu Thái Chánh Dương ra mặt thì đạt được gì? Triệu Quốc Đống không xác định nổi.

Diêu Văn Trí có chút buồn cười, xem ra Triệu Quốc Đống cũng đang phiền não vì việc này, có lẽ hắn không nắm chắc cho vị trí Thường vụ tỉnh ủy. Ninh Pháp và Chư Hiền đúng là bạn học hồi đại học, cũng có quan hệ tốt. Chẳng qua Ninh Pháp cũng không thích ở vấn đề này nợ nhân tình người khác, bản thân mình là một trường hợp đặc biệt.

Mặc dù là như vậy, Chư Hiền sau khi phái người đi khảo sát mình nhiều lần mới đồng ý, bây giờ nếu muốn Ninh Pháp ra tay tay đúng là không dễ, nó còn phải xem địa vị của Triệu Quốc Đống trong mắt Ninh Pháp.
- Quốc Đống, cần nắm bắt tốt cơ hội của mình, có đôi khi bỏ qua một cơ hội cũng chính là bỏ lỡ cơ hội của cả đời.
Diêu Văn Trí rất bình tĩnh nói. Triệu Quốc Đống lại đang suy nghĩ xem tại sao Diêu Văn Trí lại lộ tin kia ra với mình. Là muốn mình thông qua Thái Chánh Dương để nói với Ninh Pháp sao?

Diêu Văn Trí trở nên tốt bụng như vậy từ bao giờ?

Nhưng tin này đối với hắn mà nói là rất quan trọng. Tác dụng của Chư Hiền là không ai có thể so sánh, mặc dù đề nghị của Ninh Pháp chưa chắc đã được Chư Hiền chấp nhận, nó còn phải xem Tỉnh ủy đề cử ai. Nếu đặt hết tâm tư lên bên trên mà Tỉnh ủy xác định người khác thì cũng vô ích.

Vấn đề này đúng là làm người ta đau đầu. Triệu Quốc Đống biết đây là cơ hội hiếm có nhưng không biết nên ra tay từ đâu. Thái Chánh Dương bây giờ đã không là Thái Chánh Dương trước đây, nếu muốn đối phương đi nhờ ai đó cũng làm khó y. Nhưng cứ như vậy buông tha thì Triệu Quốc Đống lại không cam tâm. Cuối cùng Triệu Quốc Đống quyết định nói lại những gì Diêu Văn Trí đã nói với mình ra với Thái Chánh Dương, còn đâu Thái Chánh Dương tự biết nên làm như thế nào.

Chuyến đi lần này tới Nam Việt kéo dài năm ngày. Nam Việt luôn là tỉnh đi đầu trong cải cách của Trung Quốc, nó có nhiều thứ đáng để học tập, đặc biệt là đổi mới cơ chế và chế độ, không khí bồi dưỡng gây dựng sự nghiệp, hệ thống phục vụ kiện toàn là điều ở khu vực đất liền không phải ngay lập tức bắt kịp được.

Triệu Quốc Đống trở lại Bắc Kinh đã là trung tuần tháng năm, chỉ còn hai tuần học nữa.

Trước đó chỉ có Ngô Nguyên Tể cùng Tôn Hiểu Xuyên hay tụ tập với hắn, bây giờ Bạch Nhất Minh và Nguyễn Đại Thanh cũng thường xuyên đến gọi Triệu Quốc Đống ra ngoài đi uống café, uống trà, đi ăn.

Đã không còn mấy ngày là kết thúc, Triệu Quốc Đống cũng có chút lưu luyến cuộc sống học sinh này. Mặc dù có lúc thấy buồn tẻ một chút nhưng càng về cuối càng phong phú.

Triệu Quốc Đống đã chính thức nhận được tin Tỉnh ủy dựa theo ý kiến của Trung ương mà tiến hành lựa chọn giữa các Bí thư các thị xã có kinh tế phát triển. Nó tạo thành cơn sóng lớn ở tỉnh, Triệu Quốc Đống dù ở Bắc Kinh cũng có thể cảm nhận được cơn sóng này.

Đủ loại tin tức bay đầy trời, gì mà một nhân vật quan trọng của an Tổ chức cán bộ trung ương đề nghị phải cân nhắc đến cán bộ giàu kinh nghiệm. Gì mà Bí thư Ứng đánh giá cao về ngành điện tử thông tin của Hoài Khánh, gì mà lên trường Đảng Trung ương học có nghĩa gì. Nói tóm lại đủ loại tin tức bay, anh không thể thấy rõ được thứ gì từ những tin này.

Nhưng có một điều nghi ngờ đó là nếu ai được Tỉnh ủy đề cử, lọt vào danh sách của an Tổ chức cán bộ trung ương thì người đó sẽ thành cán bộ cấp phó tỉnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK