Nick bạn trên QQ này được add vào khi hắn còn ở Ninh Lăng. Cô gái này lúc ấy là sinh viên đại học Côn Châu, bây giờ nghe nói công tác ở một cơ quan nhà nước nào đó, nhưng cụ thể ở đâu thì đối phương không nói rõ. Tất nhiên là đối phương cũng không tin Triệu Quốc Đống đã tới Điền Nam làm luật sư.
Mạng muốn bịa chuyện thế nào cũng được nhưng một khi dính tới sự thật thì không có bao người muốn bộc lộ chuyện thật của mình. Triệu Quốc Đống mơ hồ biết đối phương là nữ, cũng chỉ biết học ở một trường đại học Điền Nam, bây giờ đã tốt nghiệp và đi làm.
Sau khi tới Côn Châu làm việc, ngoài các bữa ăn bắt buộc ra, thời gian nghỉ còn lại Triệu Quốc Đống dành cho máy tính, tốc độ gõ cũng có thể dễ dàng đạt được 30 chữ trên phút.
Nói chuyện trên QQ, chơi game, còn xem phim. Đương nhiên Triệu Quốc Đống còn không đến mức tìm kiếm phim AV trên mạng. Mặc dù trong lòng hắn có lẽ thích xem nhưng tự tôn lại không cho phép hắn làm như vậy.
Mấy thứ trên mạng có thể để hắn nhanh chóng giết thời gian.
QQ là phương tiện xã giao tốt nhất trên mạng Trung Quốc, ngay cả Triệu Quốc Đống cũng thích cái này. Dù sao trên mạng không ai biết mình là ai, mọi người đều công bằng như nhau.
Triệu Quốc Đống không tham gia vào nhiều nhóm QQ trên mạng, một là nhóm Côn Châu, chủ yếu đều là những người thích mạng và thích trò chuyện, chủ yếu giới thiệu phong cảnh, địa lý của Điền Nam. Triệu Quốc Đống thường xuyên vào đó để tìm hiểu nhân tình thế thái Điền Nam, nhưng hắn rất ít lên tiếng nói chuyện. Cùng lắm hắn chỉ đưa mấy bức ảnh về Ninh Lăng lên coi như đóng góp cho sự tuyên truyền ngành du lịch Ninh Lăng.
Còn có một diễn đàn là diễn đàn sinh viên đại học Điền Nam. Lúc trước trong lúc vô tình hắn nghe một cán bộ ở trụ sở tỉnh ủy nói chuyện với bạn, bảo y rảnh rỗi có thể lên diễn đàn nói chuyện. Vì thế hắn âm thầm ghi nhớ sau đó ghi danh, mấy lần đầu còn bị từ chối và yêu cầu hắn cung cấp tên khóa học, tên lớp học, phải được kiểm chứng. Sau đó không biết thành viên quản lý diễn đàn nào không khảo sát đã từ bi đồng ý cho y gia nhập, vì thế Triệu Quốc Đống đã thành một thành viên của diễn đàn này.
Nếu nói cái đầu thuần túy chỉ là sở thích, cái thứ hai là do cơ hội ngẫu nhiên mà tham gia. Trong diễn đàn thứ hai có một bộ phận là cán bộ đang công tác ở cơ quan nhà nước Điền Nam hoặc là các công ty nhà nước, diễn đàn này khá tích cực, có một bộ phận phần tử thích thảo luận cục diện chính trị của Điền Nam. Điều này làm Triệu Quốc Đống cũng đạt được một con đường có thể dùng góc độ người xem mà hiểu rõ tình hình xã hội, dân ý.
Mặc dù trên diễn đàn chưa chắc có thể phản ánh tình hình một cách chân thực nhưng Triệu Quốc Đống luôn có thể dựa vào các tin tức mình nắm giữ sau đó so sánh với những dư luận trên diễn đàn, hai bên kết hợp khiến hắn hiểu rõ đại khái tình hình. Việc này làm Triệu Quốc Đống vui vẻ ít nhất có thêm một con đường để mình phân tích.
Ví dụ như việc Ngô Nguyên Tể làm Bí thư thị ủy Côn Châu cùng với Trương Quốc Phú đến làm Bí thư thị ủy Chiêu Đạt tạo thành tiếng vang gì? Người trên diễn đàn có ấn tượng ra sao về hai vị bí thư này? Đường sắt Điền Quế tạo tiếng vang gì? Thủ tướng đến Điền Nam khảo sát đã khiến sự tranh cãi khai thác dòng Nộ Giang ra sao?.... Hắn có thể thông qua con đường này để biết ý kiến của mọi người, nhất là trên mạng rất nhiều thứ càng khách quan, trực quan hơn.
Chỉ cần có thời gian là Triệu Quốc Đống sẽ lên mạng ngồi một lát, sau đó đọc xem trên diễn đàn đang tập trung thảo luận vấn đề gì. Theo hắn thấy cách tìm hiểu ý dân này nếu như kết hợp với những tin tức thu được thì mình càng dễ phân tích tình hình một cách khách quan hơn.
Hình đầu người không ngừng nhảy lên làm Triệu Quốc Đống khá phiền.
Người này hai ngày nay liên tục nhắn tin cho hắn, nói đủ thứ ông trời không công bằng, không ngừng nguyền rủa, Triệu Quốc Đống nghe cũng thấy khó chịu. Hắn hỏi đối phương là ai chọc cô, đối phương lại không muốn nói nhiều, chỉ đáp xã hội không công bằng, bất công. Sau đó Triệu Quốc Đống không thèm để ý đến cô ta.
Nhưng đầu người hôm nay khá chói mắt, không ngừng nhấp nháy, Triệu Quốc Đống không nhịn được tiện tay kích vào đối phương. Ô nói chuyện nhảy ra, đối phương liên tiếp đưa ra các câu hỏi.
- Anh tại sao lên mạng mà không nói gì?
- Tại sao không đáp lời tôi?
Triệu Quốc Đống dở khóc dở cười, đám người trên mạng đúng là nhiều lúc hơi phiền. Trên mạng nói gì cũng không phải chịu hậu quả pháp luật nên khá buông lỏng, hò hét thế nào cũng được.
Triệu Quốc Đống tiện tay gõ mấy câu, đối phương nhận được câu trả lời nhưng không đáp lại, một lúc sau mới gõ lại không có việc gì, đã qua rồi.
Triệu Quốc Đống có chút khó hiểu, lúc trước không ngừng gọi mình, bây giờ lại không nói gì. Chẳng qua phụ nữ là loại động vật hay thay đổi tâm trạng, Triệu Quốc Đống không thèm để ý nên không quản nhiều.
Hắn lên diễn đàn tìm kiếm mấy tin tức để đọc. Một diễn đàn địa phương tên là Khúc Châu phong nguyệt có tin tức làm Triệu Quốc Đống hứng thú.
Tin tức do một người tên Khúc Châu – Điếu Ông phát ra, chủ yếu nói về việc quan thương quận Khúc Khê – Khúc Châu cấu kết. Khu du lịch suối nước nóng Thiên Bảo nổi tiếng và khảo sát thiên Bảo bị nhà kinh doanh từ bên ngoài nhận mà không có ràng buộc gì, việc này làm tài sản quốc gia tổn thất lớn. Lãnh đạo địa phương lừa trên dối dưới, nhân viên khách sạn phản ánh tình hình không có cửa.
Mặc dù tiêu đề bài viết khá mờ mịt nhưng những bài trả lời sau đó khá sắc bén, đông một câu, tây một câu đã lộ ra không ít nội tình, mục tiêu nhằm thẳng vào lãnh đạo chủ yếu quận Khúc Khê có chuyện.
Triệu Quốc Đống có chút ấn tượng với bí thư quận ủy Khúc Khê – Chu Ứng Bảo. Vị bí thư quận ủy này vốn được Thị ủy Khúc Châu báo lên làm phó thị trưởng Khúc Châu. Lúc Triệu Quốc Đống tới Khúc Khê khảo sát cũng đã tiếp xúc với Chu Ứng Bảo. Chu Ứng Bảo này là người khôn khéo, có năng lực, là người cầm quyền tuyệt đối ở Khúc Khê. Triệu Quốc Đống có ấn tượng tốt về người này.
Ở cấp cơ sở, làm Bí thư huyện ủy cứng rắn một chút cũng không phải khuyết điể gì, nếu có thể nắm bắt được chừng mực thì đó sẽ là ưu điểm. Đây là suy nghĩ của Triệu Quốc Đống. Lúc hắn làm Bí thư huyện ủy Hoa Lâm và bí thư quận ủy Tây Giang cũng có phong cách này cho nên luôn có ấn tượng tốt đối với bí thư quận, huyện cũng có tính cách như vậy.
Một bí thư quận, huyện sợ đầu sợ đuôi, thiếu quyết đoán chỉ biết đánh mất cơ hội phát triển, bất lợi cho việc dẫn dắt kinh tế xã hội một nơi phát triển.
Triệu Quốc Đống nhớ lúc hắn tới Khúc Châu khảo sát, bên Khúc Châu còn muốn tuyên truyền việc bán khách sạn Thiên Bảo là thành công lớn trong công tác thu hút đầu tư, cho rằng đã giải quyết được vấn đề một công ty nhà nước thua lỗ quá lâu, nhân viên công ty sẽ được bố trí thỏa đáng, xã hội phản ánh tình hình tốt đẹp, mà người mua cũng hứa sẽ tăng cường đầu tư cải tạo khách sạn Thiên Bảo, biến khách sạn Thiên Bảo thành khách sạn bốn sao, đồng thời cũng khai thác suối nước nóng Thiên Bảo, biến đây là khu nghỉ dưỡng suối nước nóng lớn của tỉnh Điền Nam.
Triệu Quốc Đống nhớ mình lúc ấy còn chuyên môn gặp nhân viên khách sạn Thiên Bảo, các đại diện nhân viên đều đầy tin tưởng vào tương lai của khách sạn Thiên Bảo. Lúc ấy hắn nói chuyện với bọn họ thì thấy không giống đang giả vờ. Hắn còn thấy Khúc Châu làm tốt công việc cho nhân viên của các công ty nhà nước được thu mua, đây là điển hình.
Không ngờ trên mạng lại truyền tin tức như vậy, điều này làm Triệu Quốc Đống khá hoang mang.
Không thể nói tin trên mạng nhất định là thật nhưng trực giác nói cho Triệu Quốc Đống biết việc chuyển nhượng khách sạn Thiên Bảo có vấn đề. Theo trình tự thì nên lấy hình thức đấu giá, nhưng việc chuyển nhượng khách sạn Thiên Bảo do tính tới số nợ quá lớn, gánh ngặng giải quyết số nhân viên cũng lớn nên mấy lần chuẩn bị đấu thầu không có ai đăng ký. Cuối cùng có một nhà đầu tư đến nhận mua toàn bộ, xem ra đúng là hơi lạ.
Mà lúc đó Triệu Quốc Đống nghe giới thiệu xử lý suối nước nóng Thiên Bảo cũng khá hàm hồ. Bởi vì lúc ấy Triệu Quốc Đống điều tra chủ yếu là công tác tổ chức cơ sở. Khách sạn Thiên Bảo bán cho công ty tư nhân không làm hắn quan tâm cho lắm. Vì thế hắn không để ý nhiều. Kết hợp tin tức trên mạng, Triệu Quốc Đống thật ra cảm thấy khách sạn Thiên Bảo này đúng là đã tồn tại một ít vấn đề, có lẽ mình cần nói chuyện với bên Ủy ban kỷ luật. Chẳng qua loại chuyện này hắn nhúng tay vào có phải là tay hơi dài một chút không?
Nếu như không có vấn đề không chừng sẽ có người nói này nói kia sau lưng mình.
Triệu Quốc Đống hơi động tâm, cô gái vừa nãy nói chuyện với mình không phải người Khúc Châu sao? Không biết cô ta có biết tình hình gì không?