Cuộc thảo luận diễn ra rất kịch liệt, các đại biểu cơ sở có thể dựa theo trình tự thống nhất mà tiến hành phát biểu ý kiến của mình, đương nhiên cũng kết hợp công việc thực tế để đưa ra ý kiến của cá nhân cũng được.
Triệu Quốc Đống cũng cổ vũ các đại biểu căn cứ công việc thực tế mà phát biểu ý kiến cá nhân, không nên câu nệ trong hình thức, chỉ cần quanh chủ đề chính là đủ.
Ngụy Hiểu Lam đưa ra việc lợi dụng tài nguyên di tích lịch sử để phát triển du lịch cũng được Hàn Độ khen ngợi.
Việc Thổ Thành hủy thành cổ để cải tạo lại đã khiến không ít chuyên gia khảo cổ trên tỉnh có ý kiến, Hàn Độ cũng rất chú ý đến việc này.
Bí thư huyện ủy mới của Thổ Thành đã đưa ra quan điểm rất mới, hơn nữa rất phù hợp thực tế, kết hợp thành tường cổ cùng với mảng dân sự mà tạo thành thương hiệu du lịch. Đây chính là vừa bảo vệ, cải tạo di tích lịch sử vừa đạt được chính quyền địa phương đồng ý vì mang lại lợi ích kinh tế.
- Quốc Đống, Bí thư huyện ủy Thổ Thành rất được. Nữ Bí thư mà có quan điểm độc đáo như vậy đúng là đáng khen.
Hàn Độ ngồi trên sô pha cười nói:
- Làm như thế nào vừa phát triển du lịch vừa bảo vệ di tích lịch sử, các nơi đều hô khẩu hiệu nhưng áp dụng vào thực tế lại chỉ vì lợi ích trước mắt rồi phá hoại di tích lịch sử, sau đó xây dựng mấy thứ hiện đại. Tôi nói đó là sự thiển cận.
Triệu Quốc Đống biết Hàn Độ nói chính là một số nơi ở Trung Quốc tiến hành cải tạo với quy mô lớn nhưng trên thực tế đó chỉ là một trào lưu. Sau khi Thâm Quyến thành danh, các nơi đều noi theo.
- Ừ, Huyện ủy, Ủy ban Thổ Thành đã nghiêm túc kiểm điểm lại cách làm trước đây của mình. Thị xã cũng yêu cầu bọn họ khi khai thác và cải tạo cần được Cục di sản văn hoá tỉnh phê chuẩn. Trong quá trình khai thác phải thành lập tổ giám sát do Cục di sản văn hoá tỉnh cùng ban ngành liên quan của thị xã, huyện tạo thành. Tổ giám sát nếu cho rằng việc khai thác nguy hiểm đến di sản văn hoá thì sẽ có quyền trực tiếp đình chỉ hoạt động khai thác.
Triệu Quốc Đống nói rất cương quyết làm Hàn Độ nở nụ cười. Xem ra Triệu Quốc Đống này đúng là đã rất cứng rắn ở điểm này.
- Quốc Đống, cậu có quyết tâm rất lớn đó. Chính quyền địa phương các cấp bây giờ rất xúc động khi khai thác, phát triển, cậu cấp quyền cho tổ giám sát là đúng, điều này nói rõ cậu thật lòng muốn bảo vệ các di sản văn hoá, không giống một số nơi ngoài thì nói hay nhưng sau lưng lại khác. Đến khi phát hiện ra thì đã thành họa lớn khó có thể bù đắp. Đối với hành vi này chỉ cảnh cáo sơ sơ thì lãnh đạo chính quyền địa phương sẽ không sợ. Hơn nữa bọn họ lấy lý do vì phát triển kinh tế nên mới làm như vậy.
- Trưởng ban Hàn, việc cải tạo ở Thổ Thành mặc dù không tạo thành tổn thất gì nhưng lại có sức ảnh hưởng rất xấu, khiến cho Huyện ủy, Ủy ban Thổ Thành thành con chuột bị mọi người kêu đánh, Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng công tác cũng rất bị động.
Triệu Quốc Đống cười cười giải thích:
- Đương nhiên chúng tôi không phản đối dư luận giám sát. Tôi cũng rất cảm ơn tờ Southern Weekend đã nhắc nhở Ninh Lăng. Chúng tôi thực ra hy vọng khi Thổ Thành cải tạo xong sẽ mời chuyên gia Tổng cục di sản văn hoá quốc gia và phóng viên của Southern Weekend đến thăm Thổ Thành, đánh giá hiện trường xem chúng tôi có thể thực hiện được lời hứa hay không?
- Được, ý này rất hay.
Hàn Độ vui vẻ nói:
- Truyền thông nên phản ánh vấn đề một cách khách quan. Thể hiện mặt xấu là trách nhiệm của bọn họ, thể hiện mặt tốt đẹp là nghĩa vụ của bọn họ, không thể chỉ vì thu hút độc giả mà nói đến điểm xấu. Tôi tin tờ Southern Weekend sẽ phản ánh vấn đề một cách công bằng, khách quan.
- Ha ha, chỉ hy vọng như vậy, tôi chỉ sợ trên tỉnh một gậy đánh chết Thổ Thành, Ninh Lăng chúng tôi, cả đời không thể xoay người nữa chứ.
Triệu Quốc Đống cười cười trêu chọc.
- Bí thư Đông Lưu và tôi đều thích đọc Southern Weekend. Bí thư Đông Lưu thậm chí chỉ thị Nhật báo An Nguyên của chúng ta có nên học tập cách viết sắc bén của Southern Weekend hay không? Nếu hàng tuần không được thì hàng tháng, như vậy có thể cho Đảng ủy, chính quyền địa phương các nơi luôn bị dư luận giám sát.
Hàn Độ thở dài nói. Ở điểm này thật ra Ninh Pháp và Ứng Đông Lưu là khá giống nhau, không sợ truyền thông xen vào. Ứng Đông Lưu thậm chí còn thấy rõ ràng hơn cả Ninh Pháp.
- Ha ha, Trưởng ban Hàn, Bí thư Đông Lưu cùng ngài đều ở tầm cao nên hy vọng lúc nào cục Chiêu thương thấy vấn đề của chúng tôi. Nhưng người bên dưới lại khác, rất nhiều người đều lo cho cái mũ trên đầu mình. Nếu lúc nào cũng bị truyền thông nhìn chằm chằm vào thì ai có thể sống nổi cứ?
Triệu Quốc Đống cười cười trêu chọc.
- Hừ, cậu không làm gì sai thì sợ quỷ gõ cửa nhà sao? Chính là phải cho các cậu cảm giác nguy hiểm, các cậu mới có thể cẩn thận suy nghĩ khi đưa ra từng quyết định, đây là giảm cơ hội phạm sai lầm.
Hàn Độ cười ha hả nói.
- Trưởng ban Hàn, ngài đừng hiểu lầm, tôi giơ hai tay tán thành. Nói thật chuyện ở Thổ Thành thì sau khi tôi tới Ninh Lăng đã nói chuyện với thị trường Dược Quân và lập tức yêu cầu Thổ Thành tạm thời đình chỉ khó hiểu hỏi, không ngờ Southern Weekend đã phỏng vấn xong. Sau đó đến hôm sau Vương Bá Đào bị Ủy ban kỷ luật bắt, thoáng cái mới tạo ra nhiều tin đồn như vậy. Thực ra Thị ủy, Ủy ban đã sớm tham gia trước dư luận, cũng không phải là chúng tôi bù đắp lại công việc như lời đồn.
- Ồ.
Hàn Độ có chút ngạc nhiên, tất nhiên là có chút không tin:
- Là thật sao?
- Là thật, lúc ấy tôi còn ở trên bộ. Lúc đến Ninh Lăng tham gia hội thảo vừa lúc đến Thổ Thành thì bị tắc đường nên nói chuyện với mấy bác tài mà biết chuyện này. Không ngờ tôi đến Ninh Lăng họp lại thành mình về Ninh Lăng nhận chức. Sau khi nhận chức tôi hỏi thị trường Dược Quân, thị trường Dược Quân cũng đã sớm thông báo với Thổ Thành. Chẳng qua Vương Bá Đào vì đạt thành tích nên rất cố chấp nên mới làm ra chuyện lớn như vậy.
Triệu Quốc Đống giải thích.
- Là như vậy à, tôi biết rồi.
Hàn Độ như vẻ tùy ý nói:
- Quốc Đống, nhận chức một tháng rồi, cậu thấy sao?
- Cũng được.
Triệu Quốc Đống nói.
- Cũng được? Từ này giải thích như thế nào?
Hàn Độ nói.
- Trưởng ban Hàn, trước mặt ngài tôi sao dám nói sai. Tôi chỉ có thể nói Hoàng Lăng tạo trụ cột tốt nhưng Ninh Lăng phát triển không cân bằng. Nội thành và một hai huyện có xu thế phát triển tốt, cũng chính là Khai Phát cùng Quận Tây Giang, huyện Hoa Lâm phát triển nhanh. Nhưng mấy quận, huyện khác lại kém xa. Ví dụ như Đông Giang, Phong Đình, Thổ Thành, Vân Lĩnh, Tào Tập, Thương Hóa đều không thể làm người ta hài lòng, nhất là Phong Đình, Vân Lĩnh cùng Tào Tập, ba huyện này không thay đổi mấy so với ba năm trước. Thị xã không chú ý mấy tới các huyện này. Vì thế người giàu càng giàu, người nghèo càng nghèo. Tôi cảm thấy phát triển kinh tế các huyện ngoại ô chính là điều đầu tiên tôi cần làm.
- Ừ làm cho một bộ phận giàu lên trước rồi mọi người cùng giàu, chiến lược này đã từ nửa đoạn trước chuyển thành nửa đoạn sau. Nói cách khác càng chú trọng mọi người cùng giàu, đây là nhận thức chung của trung ương cùng trong tỉnh. Tỉnh An Nguyên chúng ta và Thị xã Ninh Lăng đều tồn tại hiện tượng phát triển không cân bằng này, hơn nữa càng lúc càng nghiêm trọng. An Đô, Miên Châu, Kiến Dương chiếm tỷ lệ tổng sản lượng kinh tế cả tỉnh càng lúc càng lớn, mấy nơi như Hoài Khánh, Vĩnh Lương phát triển càng lúc càng nhanh. Mà Thông Thành, Thiên Châu, Nam Hoa, Vinh Sơn, Đường Giang, Lô Hóa lại giảm xuống trong tổng GDP của tỉnh. Trên tỉnh đang chú ý và tích cực tìm ra biện pháp.
Triệu Quốc Đống gật đầu thừa nhận quan điểm của Hàn Độ.
Thông Thành, Thiên Châu cùng Nam Hoa là thị xã truyền thống về nông nghiệp, sản xuất công nghiệp không phát triển. Mặc dù mấy năm nay cũng phát triển nhưng bởi vì phương tiện trụ cột lạc hậu nên việc thu hút đầu tư không thể cạnh tranh với các nơi khác.
Lô Hóa, Đường Giang cùng Vinh Sơn trước là đô thị công nghiệp nhưng vì không thích ứng thời đại mà phát triển chậm.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK