Triệu Quốc Đống lạnh nhạt nói
- Lui một bước thì nếu Hoa Lữ cùng Ngũ Quáng không thể hợp tác với công ty tư nhân, như vậy Ủy ban kế hoạch phát triển chúng ta hay Bộ Thương mại, các ngành chức năng có thể tiến hành điều chỉnh, cạnh tranh ác tính tôi nghĩ không có khả năng.
Triệu Quốc Đống nói làm mặt Đồng Lập Quốc hơi cứng lại, chẳng qua không đến mức đầy u ám. Nhưng Phó Tuyền thật ra lại khẽ gật đầu đồng ý với quan điểm của Triệu Quốc Đống.
- Ừ, tôi cảm thấy ý của chủ nhiệm Quốc Đống có thể cân nhắc. Bây giờ giới kinh tế nước ngoài có âm thanh rất lớn đó chính là công ty nhà nước của chúng ta ra nước ngoài đầu tư đều có địch ý rất lớn, bọn họ cho rằng công ty nhà nước đại biểu quốc gia Trung Quốc, có Trung Quốc ủng hộ nên không phải là cạnh tranh kinh tế. Về phần khác cũng lo lắng công ty nhà nước được quốc gia giúp đỡ nên muốn thâu tóm nguồn nguyên liệu của nước bọn họ. Từ một vài công ty trực thuộc Bộ năng lượng ra ngoài hợp tác với các tập đoàn dầu khí Âu Mĩ là có thể thấy được điểm này, dấu hiệu này khá đột xuất, nếu có thể để công ty tư nhân tiến thêm vào có lẽ sẽ giảm thiểu được sức ảnh hưởng.
Hà Lệ Chi lên tiếng đầu tiên là điều không ai ngờ đến.
Tằng Quyền Quân ý thức được quan điểm của ủy ban đã có thay đổi ở vấn đề này. Đây là do liên quan tới quy định 36 điều về phát triển kinh tế phi công hữu do Quốc vụ viện ban hành năm trước. Triệu Quốc Đống và Hà Lệ Chi đều là nhân vật ủng hộ quan điểm này, mà Phó Tuyền cũng có khuynh hướng đó.
- Ừ, quan điểm của chủ nhiệm Lệ Chi cũng có tính đạ biểu. Hiện nay nước ngoài nhất là tập đoàn của Âu Mĩ đều tiến hành cạnh tranh thị trường với công ty nhà nước chúng ta, luôn chỉ trích công ty nhà nước Trung Quốc thậm chí đại biểu cho quốc gia, không phải cạnh tranh công bằng, bọn họ không kiêng nể cho rằng kinh tế và tài nguyên quốc tế sẽ bị Trung Quốc khống chế, điều này khiến một ít quốc gia nhất là ở Đông Nam Á và Châu Phi lo lắng. Hơn nữa một vài công ty nhà nước chúng ta tiến ra thị trường quốc tế cũng không quen được với tình hình văn hóa, chính trị nước bạn, không thể dung nhập vào xã hội nước bạn. Ở vấn đề này tôi đã trao đổi với lãnh đạo Ủy ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc, bọn họ cũng cho rằng đây là vấn đề rất cấp bách cần phải chăm chú nghiên cứu giải quyết.
Phó Tuyền cũng tham gia trình bày quan điểm của mình.
- Chúng ta đương nhiên không thể vì mấy công ty Âu Mỹ bôi đen mà lùi bước, nhưng cũng cần cân nhắc cách hóa giải nhân tố bất lợi này. Tôi cảm thấy công ty tư nhân tham gia sẽ có tác dụng hữu hiệu giảm thiểu tâm lý này của nước ngoài. Nhưng công ty tư nhân cũng có nhiều nhược điểm ví dụ như thực lực tổng thể, văn hóa công ty và thích nghi với pháp luật nước ngoài. Bọn họ tham gia tuy có chỗ tốt nhưng cũng có không ít mạo hiểm. Cho nên ở vấn đề này Ủy ban kế hoạch phát triển chúng ta cần phải dẫn đạo một cách thích hợp. Đúng như chủ nhiệm Quốc Đống vừa nói, nếu có thể xúc tiến công ty nhà nước và công ty tư nhân hợp tác thì sẽ là hai bên cùng có lợi.
Quan điểm của Phó Tuyền cũng là tổng hợp với quan điểm của Triệu Quốc Đống, Hà Lệ Chi cùng Đồng Lập Quốc. Công ty tư nhân có thể tiến vào nhưng Ủy ban kế hoạch phát triển và Bộ Thương mại cần phải dẫn hướng hợp lý, nắm quyền chủ động, tránh cho xuất hiện cạnh tranh ác tính. Ở điểm này cần phải nắm giữ được chừng mực, cố gắng để hai bên cùng có lợi.
- Nhưng chủ nhiệm Phó, ở vấn đề này muốn hai bên cùng có lợi sợ không dễ dàng. Công ty nhà nước và công ty tư nhân đều là công ty, đều đặt mục tiêu đạt lợi nhuận trong kinh doanh. Nhất là cơ chế của công ty tư nhân càng linh hoạt hơn, nhiều thủ đoạn hơn. Nếu như xuất hiện cạnh tranh ác tính với công ty nhà nước thì các ban ngành chức năng phải dùng bao nỗ lực mới can thiệp được?
Ngụy Hưng Hỉ xen vào.
- Cạnh tranh cũng là việc tốt, chúng ta xúc tiến bọn họ hợp tác nhưng không can thiệp vào sự cạnh tranh của bọn họ, chỉ cần chúng ta đứng ở vị trí cân bằng, trung gian, phối hợp lợi ích hai bên. Tôi nghĩ ở rất nhiều hạng mục cụ thể công ty tư nhân và công ty tư nhân không có cùng mục tiêu đối tượng. Nếu như ở các hạng mục lớn công ty nhà nước là chủ đạo, công ty tư nhân cùng tham gia. Còn về hạng mục vừa và nhỏ nhất là hợp tác với địa phương các nước thì công ty tư nhân có thể phát huy ưu thế của mình, ở điểm này tôi thấy đáng để suy nghĩ, phát huy.
Từ cuộc viếng thăm của bộ trưởng bộ khoáng sản Guinea thoáng cái chuyển thành cuộc tranh luận về địa vị của công ty nhà nước và công ty tư nhân, chuyện đã không đơn giản là có mời công ty tư nhân tham gia cuộc gặp mặt này không, mà dính tới góc độ càng sâu hơn. Đó chính là thái độ của Ủy ban kế hoạch phát triển đối với việc công ty tư nhân tiến vào ngành tài nguyên, ngành trụ cột của nền kinh tế quốc dân.
Tằng Quyền Quân không tỏ thái độ rõ ràng. Y thực ra có chút không hài lòng với việc một vấn đề đơn giản lại chuyển thành phức tạp như vậy.
- Ừ, tôi cảm thấy quan điểm của Quốc Đống rất có tính chất đại biểu. Bây giờ công ty tư nhân đã là một thành phần quan trọng trong nền kinh tế quốc dân, kinh tế tư nhân vẫn không ngừng lên án với hiện tượng cửa thủy tinh, cho rằng các ngành chức năng vẫn có suy nghĩ cũ, thông qua vài điều khoản, chính sách vô hình mà hạn chế kinh tế tư nhân tiến vào nhiều ngành nghề quan trọng. Tôi không quá tán thành ý kiến này nhưng cũng phải thừa nhận hiện tượng này có tồn tại trong một vài lĩnh vực. Quốc Đống đưa ra yêu cầu mời đại biểu công ty tư nhân tới tham gia tọa đàm, tôi thấy đây là sự sáng tạo, cũng cho thấy Ủy ban kế hoạch phát triển chúng ta không có thành kiến với thành phần kinh tế nào.
Tằng Quyền Quân cân nhắc lợi hại cuối cùng quyết định thử nghiệm xem sao. Kinh tế tư nhân vẫn không ngừng kêu gào với Ủy ban kế hoạch phát triển, ở vấn đề này y cũng không muốn đưa tới quá nhiều công luận. Hôm nay mặc dù chỉ là hội nghị Ủy ban kế hoạch phát triển nhưng khó nói cuộc thảo luận hôm nay có bị ai đó tiết lộ ra ngoài không? Một khi dư luận biết Ủy ban kế hoạch phát triển chặn công ty tư nhân ở ngoài, dù chỉ là cuộc tiếp xúc rất đơn giản thì có lẽ cũng bị thổi phồng lên vô hạn.
Sau sự kiện Thiết Bản, Kiến Long năm trước, các công ty thép nhà nước đã không ngừng mở rộng. Một loạt công ty như Bảo Cương, Vũ Cương, An Cương, Mã Cương không có công ty nào không anh dũng đi tới, mà mỗi một hạng mục đều được phê duyệt ngay, ngay cả công ty nước ngoài cũng sải bước thoải mái tiến vào Trung Quốc, cứ có hạng mục là được phê duyệt, chỉ riêng hạng mục của công ty tư nhân là không được thông qua. Cho nên truyền thông cũng bình luận về cái này, một cánh cửa, cửa trong cửa ngoài, có người ở ngoài cửa gào khóc, có người ở trong cửa cười vui…
Mấy ngôn luận và quan điểm này tạo áp lực không hề nhỏ đối với Ủy ban kế hoạch phát triển. Tằng Quyền Quân cũng phải đưa ra không ít lời giải thích trong nhiều trường hợp nhưng vẫn bị giới truyền thông và chuyên gia kinh tế công kích, nhất là một số kẻ tự xưng là tinh anh liên tiếp lấy mấy hạng mục đầu tư của nước ngoài vào Trung Quốc cùng với hạng mục do công ty tư nhân đầu tư, của nước ngoài chỉ một tuần là xong, của công ty tư nhân thì mãi không có kết quả.
Kết luận của Tằng Quyền Quân coi như xác định về thành phần tham gia cuộc tọa đàm, có thể mời mấy công ty tư nhân đại biểu cho ngành sản xuất này, cùng với Hoa Lữ, Ngũ Quáng tham gia tọa đàm, tìm hiểu xem phía Trung Quốc hợp tác trong hạng mục gì. Đương nhiên về phần sau ai có thể hợp tác thì lại khác.
Chính xác mà nói đây là thái độ, nhưng thái độ như vậy cũng khiến nhiều người cảm thấy một không khí khác.
Chu Hâm cả ngày hôm nay rất hưng phấn, mặc dù là biết đây chỉ là tư thế nhưng y không thèm để ý.
Hạng mục có được hay không không quan trọng, quan trọng nằm ở chỗ cơ quan chức năng đã có cái nhìn khác, nó có ý nghĩa quan trọng đối với cả ngành sản xuất. công ty tư nhân có thể có cơ hội như tập đoàn nhà nước khổng lồ, dù chỉ là cơ hội ngang hàng về hình thức, bên trong vẫn có bức tường vô hình nhưng dù sao cũng đã có thay đổi. Chỉ riêng điểm này cũng đủ để say một lần.