Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1056

“Chỉ có ở yên trong này mới là an toàn nhất, sao em có thể không hiểu được chứ?”

Lục Kiến Thành lập tức cảm động mà ôm lấy Nam Khuê: “Cảm ơn em, cảm ơn em đã thấu hiểu.”

“Thế nên, anh không cần phải cảm thấy khó xử, em hứa với anh, trong khoảng thời gian này đều sẽ ở yên trong nhà. Hơn nữa, chỉ có hai tháng thôi mà, vì con, em cam tâm tình nguyện.”

“Được.”

Giải quyết xong một chuyện lớn trong lòng, cuối cùng Lục Kiến Thành cũng cảm thấy thoải mái được đôi chút.

Nhưng trái tim này vẫn còn đang treo lơ lửng.

Không chỉ có mình anh, mà thật ra tim của Nam Khuê cũng đang treo lơ lửng.

Nhưng mà, làm cho hai người cảm thấy bất ngờ là, suốt một tháng nay, bên phía Phương Thanh Liên đều vô cùng yên lặng, không có gì khác thường.

Ngay cả người do Lục Kiến Thành phái đi cũng quay về nói rằng: Không có gì kỳ lạ.

Hơn nữa, Phương Thanh Liên đã ra nước ngoài.

Sau khi con của cô ta mất không được mấy ngày, cô ta đã đi ra nước ngoài.

Dựa theo các dấu vết điều tra được cho thấy cô ta đã tìm một công việc ở nước ngoài, dường như muốn bắt đầu lại một lần nữa.

Tuy rằng, tất cả mọi chuyện đều chứng minh rằng, Phương Thanh Liên dường như đã tỉnh ngộ, cô ta đã buông bỏ tất cả mọi chuyện. Nhưng Nam Khuê và Lục Kiến Thành vẫn cảm thấy có hơi kỳ lạ.

Thế nên, suốt một tháng qua, Nam Khuê hoàn toàn không ra ngoài một lần nào cả, chỉ ở nhà suốt hai mươi tư giờ.

Đương nhiên, bên phía Phương Thanh Liên cũng đã bắt đầu thấy vội.

Tan làm, cô ta mở điện thoại lên như thường lệ, gọi một cuộc gọi quốc tế: “Sao rồi? Cô ta có ra ngoài không?”

“Không, suốt một tháng qua, hoàn toàn không ra ngoài một lần nào hết, vẫn luôn ở trong nhà.” Giọng nói ở bên kia truyền đến.

Phương Thanh Liên tức giận đến mức lập tức xiết chặt điện thoại, dường như đang nghiến răng nghiến lợi mà nói chuyện: “Hay lắm, hai vợ chồng bọn họ thật giỏi, ngay cả bước ra ngoài cũng không dám?”

“Sao thế? Sợ tôi sẽ trả thù đến thế sao?”

Cười lạnh một tiếng, sau đó Phương Thanh Liên nói tiếp: “Nam Khuê, cô cho rằng chỉ cần cô không bước ra ngoài thì tôi không còn cách nào khác để xử lý cô à?”

“Cô cứ chờ đó, tôi sẽ làm cho cô ngoan ngoãn tự tìm đến.”

Suốt một tháng nay, Nam Khuê vẫn luôn ở yên trong nhà, không đi đâu hết.

Nói thật, có hơi chán.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện đây là vì con thì cô lập tức cảm thấy rất đáng.

Lúc nhận được cuộc gọi từ Đỗ Quốc Khôn, cô rất bất ngờ.

Chuyện cũ, lại rõ ràng như đang xảy ra ngay trước mắt.

Nghĩ đến chuyện ông ta vì tiền mà bắt cóc cô, cô không có cách nào để nói ra hai chữ “tha thứ” với ông ta cả.

Cuộc gọi trước mặt, không nhớ rõ đã hiện lên bao nhiêu lần rồi nữa.

Nhưng Nam Khuê vẫn kiên trì, cô không bắt máy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK