Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 579

“Kiến Thành, cứu em.”

“Em sợ, anh đang ở đâu?”

“Kiến Thành, em không nỡ bỏ lại anh.”

Nhưng mà, Nam Khuê cũng không ngờ rằng, Vũ Bằng đã gọi điện thoại cho Lục Kiến Thành.

“Khuê Khuê đừng sợ, anh sẽ đến ngay, anh sẽ không để em rơi xuống.”

Đây là?

Giọng nói của ai?

Nam Khuê đột nhiên mở mắt ra, ngẩng đầu không thể tưởng tượng nổi nhìn trước mắt.

Khi phát hiện Vũ Bằng đã lấy điện thoại của cô bấm gộ điện thoại Lục Kiến Thành, cô vừa lo vừa sợ.

Ngạc nhiên trước sự xuất hiện của anh.

Lại sợ anh vì mình mà mạo hiểm.

Ngay khi Nam Khuê muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên, môi cô bị người ta mạnh mẽ che lại.

Cô dùng sức giãy dụa, muốn mở miệng, muốn nói chuyện.

Nhưng mà, những người đó che miệng cô thật chặt, không để cho cô phát ra một chút âm thanh nào.

Nam Khuê nóng nảy, chỉ có thể mở to hai mắt, sốt ruột nhìn.

Cô nghe Vũ Bằng nói: “Còn mười phút nữa, tổng giám đốc Lục nghe rõ ràng chứ, tôi phát ra âm thanh gì ở đây.”

Tiếp theo, chính là tiếng súng trong tay Vũ Bằng.

Lục Kiến Thành đỏ mắt hét lớn: “Tôi cảnh cáo anh, tôi sẽ đến ngay, nếu anh dám động vào một sợi tóc của cô ấy, tôi không tha cho anh.”

“Tổng giám đốc Lục đừng nóng vội, thật đúng là nổi giận vì người đẹp. À, đúng rồi, sẵn tình nhắc nhở một chút, bây giờ phía sau cô ta chính là vực sâu, nếu tổng giám đốc Lục không đưa tiền đến nơi, tôi mà kích động, có thể mạng nhỏ của vợ anh sẽ phải ô ô.”

“Tôi cảnh cáo anh lần nữa, không cho phép động vào cô ấy.” Lục Kiến Thành hét lớn.

“Còn 10 phút nữa, tổng giám đốc Lục cố lên!”

Nói xong, Vũ Bằng cúp điện thoại.

Lục Kiến Thành điên cuồng leo dọc theo đường núi.

Cho dù đã mồ hôi đầm đìa, đã mệt lã không thở nổi, anh vẫn liều mạng leo lên.

Bởi vì anh biết rằng Khuê Khuê ở đó.

Nếu anh không leo lên, anh sẽ không bao giờ gặp lại cô nữa.

Cho dù là chết, anh cũng phải chết trên đường đi cứu cô.

“Khuê Khuê, anh tới đây.”

“Kiên trì, nhất định phải kiên trì.”

Lục Kiến Thành điên cuồng nói trong lòng, đồng thời cũng đang nói với chính mình.

Cuối cùng, leo lên dốc cuối cùng, anh đã đi lên đỉnh núi.

Khi nhìn thấy Nam Khuê bị hai người áp giải đứng ở bên vách núi, quần áo bị gió lớn thổi cuồn cuộn, tất cả phòng hộ trong tâm lý Lục Kiến Thành ngay lập tức sụp đổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK