Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1330

“Được rồi, không sinh nữa, chúng ta sẽ không sinh nữa.”

“Em đã sinh cho anh Niệm Khanh và Tư Mặc, trong lòng anh đã cảm thấy mãn nguyện rồi.”

Khóc lóc một hồi lâu, Nam Khuê đã cảm thấy thoải mái hơn nhiều sau khi kể ra những chuyện đó.

Cuối cùng, Lục Kiến Thành không ngừng ôm cô vào lòng dỗ dành, cô mới dần dần chìm vào giấc ngủ.

Có lẽ do hôm qua khóc lóc quá nhiều nên đã lả đi lúc nào không biết, sáng sớm nay lúc bọn họ tỉnh dậy, Nam Khuê thậm chí còn không nhớ ra chuyện hôm qua.

Không có ai trong phòng khách, có lẽ Lục Kiến Thành đã đưa bọn nhóc đi tập thể dục trong phòng tập.

Ngay khi bữa sáng đã chuẩn bị xong, Nam Khuê định gọi họ vào ăn sáng.

Vừa đến gần, cô định bước vào thì đột nhiên vang lên giọng nói của Tiểu Niệm Khanh từ bên trong: “Cha, cha nói bây giờ trong bụng mẹ có một em gái sao?”

Lục Kiến Thành bước tới ôm lấy Niệm Khanh, đồng thời nhìn về phía Tư Mặc: “Cha xin lỗi, cha phải nhận lỗi với các con. Mẹ sẽ không có em gái trong bụng, cha không thể giữ lời hứa với các con rồi.”

“Tại sao chứ?”

Biết mình bị lừa, anh mắt của hai bạn nhỏ liền đỏ hoe, còn bày ra cái vẻ vừa tức tối vừa đau khổ.

Lục Kiến Thành kiên nhẫn giải thích: “Bởi vì cha vừa phát hiện ra mẹ các con đã rất vất vả sau khi sinh các con. Mẹ các con ngã bệnh nặng, mặc dù mẹ đã bình phục, nhưng cha không muốn mẹ các con lại tái phát bệnh.”

“Hơn nữa khi mẹ sinh ra các con, mẹ đã bị rạch bụng. Trên bụng vẫn còn một vết sẹo ở đó, mẹ rất đau, cha không muốn mẹ các con bị đau thêm nữa.”

“Mặc dù em gái rất dễ thương, nhưng mẹ các con sẽ rất bận rộn và khó khăn khi có em gái, vì vậy chúng ta không cần em gái nữa, được không?”

Lúc này, hai bạn nhỏ đều gật đầu tán thành và nói rất nghiêm túc: “Được rồi, cha, chúng con hứa với cha chúng con sẽ không cần em gái nữa.”

“Không phải trong lòng sẽ mất hứng đó chứ?” Lục Kiến Thành véo má hai đứa nhỏ hỏi.

“Có một chút thôi, nhưng mẹ là quan trọng nhất. Nếu có em gái sẽ khiến mẹ khổ và vất vả, vậy thì chúng con không cần em gái nữa. Chúng con chỉ muốn làm mami vui vẻ và hạnh phúc.”

Nghe cuộc đối thoại của họ, trái tim Nam Khuê như mềm nhũn đi.

Khó trách Kiến Thành lại đột nhiên nói muốn một em gái.

Hóa ra không chỉ có anh mà đây cũng là tâm nguyện của Niệm Khanh và Tư Mặc.

Giây phút này, trong lòng cô bỗng nhiên trở nên mềm mại.

Mặc dù đúng là còn rất sợ hãi, nhưng vì họ, vì những người cô yêu nhất, cô nguyện ý vượt qua sự sợ hãi trong lòng để dũng cảm thử một lần.

Nhưng Nam Khuê không ngờ, lúc cô nói suy nghĩ này cho Lục Kiến Thành, anh không do dự mà từ chối.

“Không được, anh không đồng ý.”

“Ông xã, em nghe được cuộc trò chuyện của anh và Niệm Khanh Tư Mặc, là em không suy nghĩ đến mọi người, nếu mấy người đã muốn thì em nguyện ý thử một lần.”

Nhưng Lục Kiến Thành vô cùng kiên định: “Không cần thử, anh đã hẹn xong lịch phẫu thuật rồi, từ nay về sau chúng ta sẽ không có thêm đứa nhỏ nào nữa.”

Nam Khuê cắn môi nhìn anh: “Cho dù anh không muốn có con cũng không nhất thiết phải bắt em đi thắt ga-rô chứ! Lỡ như…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK