Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 622

Cô ta nằm trên giường, sắc mặt nhợt nhạt trắng bệch, trên cổ tay được bao bởi băng vải dày, nhìn giống như một người thực vật vậy.

Lúc này, bác sĩ bước vào, kiên nhẫn hướng dẫn: “Lục tổng, anh có thể nói nhiều một chút, tốt nhất nên nói những gì có thể khơi dậy tinh thần và hy vọng của cô ấy, như vậy mới có cơ hội sống.”

“Được, tôi biết rồi.”

Lục Kiến Thành ngẩn ra ở đó liền mấy tiếng đồng hồ. Anh gọi tên cô ta, để cô ta không ngủ nữa, để cô ta tỉnh lại, nhất định phải tỉnh lại.

Nhưng mà hiệu quả không quá rõ ràng.

Phương Thanh Liên vẫn luôn lẳng lặng nằm trên giường bệnh, không có chút phản ứng nào.

Lúc này, bác sĩ lại bước vào lần nữa: “Lục tổng, mạo muội hỏi một chút, anh và cô ấy có quan hệ gì?”

“Bạn bè.”

“Nhưng theo tôi biết, hình như cô Phương rất thích anh, vẫn luôn yêu anh, tôi kiến nghị anh có thể nói nhiều chuyện mà cô ấy thích nghe, ví dụ những lời như anh cũng thích cô ấy, anh yêu cô ấy, chỉ cần cô ấy nguyện ý tỉnh lại anh sẽ cưới cô làm vợ vậy. Những lời này nhất định có thể kích thích ý chí khiến cô ấy tỉnh lại” Bác sĩ nói một hồi.

Nhưng mà Lục Kiến Thành nghĩ cũng không nghĩ liền trực tiếp nhìn bác sĩ rồi từ chối.

“Xin lỗi, tôi có bạn gái rồi, tôi rất yêu cô ấy, ngoại trừ cô ấy tôi không muốn cho bất kỳ người phụ nữ nào khác những lời hứa hẹn về hôn nhân.”

“Lục tổng, tôi nói đều là kế tạm thời, cũng không phải là thật, chỉ là vì muốn đánh thức cô Phương, anh cũng không cần xem là thật.” Bác sĩ giải thích.

“Dù cho là như vậy, tôi cũng không có cách nào nói những lời đó, Nam Khuê, đây là cô gái mà tôi yêu thương, tôi chỉ có thể cưới cô ấy làm vợ.”

Lục Kiến Thành vừa nói xong, đột nhiên máy móc trên giường phát ra những âm thanh kịch liệt.

Rất rõ ràng, cảm xúc của Phương Thanh Liên vừa bị kích động.

Bác sĩ phấn chấn tiến tới kiểm tra tình hình, đồng thời vui mừng nói: “Lục tổng, tiếp tục nói đi, theo tình hình tôi vừa kiểm tra, cô Phương chắc chắn sinh ra phản ứng với lời nào đó của anh, thế nên máy móc mới vang lên kịch liệt như vậy.”

“Là câu nào?” Lục Kiến Thành không hiểu.

“Cụ thể thì tôi cũng không rõ, chính là những lời anh vừa nói anh đều nhắc lại lần nữa đi.”

“Được.”

“Nam Khuê, đây là cô gái mà tôi yêu thương, tôi chỉ có thể cưới cô ấy làm vợ.” Khi Lục Kiến Thành nói đến câu này, đột nhiên tiếng máy móc lại vang lên.

Bác sĩ lập tức phấn chấn chạy qua: “Nếu như tôi đoán không nhầm thì cô Phương đối với câu này cũng chính là chuyện anh cưới người phụ nữ khác sinh ra phản ứng mạnh mẽ, cô ấy có ý thức rồi, cô ấy có thể nghe thấy những lời mà anh nói, Lục tổng, tiếp tục kích động cô ấy đi.”

“Mạnh mẽ kích động cô ấy đi.”

“Anh yêu Nam Khuê, tuy anh từng làm tổn thương cô ấy, nhưng quãng đời còn lại, anh muốn dùng cả đời để bù đắp cho cô ấy, Thanh Liên, bây giờ anh đối với em chỉ có sự áy náy, nhưng đối với Khuê Khuê mới là tình yêu thật sự, anh hy vọng em có thể hiểu, đừng cố chấp nữa, cũng đừng làm những chuyện tổn thương bản thân nữa.”

“Nam Khuê, cô ấy là tình cảm chân thành cả đời của anh, còn em, chỉ là vị khách lướt qua trong sinh mệnh của anh thôi, qua rồi thì cho qua đi, cứ quấn chặt lấy không buông cũng không có chút ý nghĩa nào.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK